What's meant to be will always find a way.

Trisha Yearwood

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 20
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 758 / 3
Cập nhật: 2017-08-04 14:04:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7
ột lúc sau, Sulley và Mike xem lại vụ nổ trong phần tin tức buổi tối tại căn hộ của mình.
“Nếu các nhân chứng nói đúng thì lần đầu tiên trong lịch sử quái vật, chúng ta đã có một kẽ hở an ninh,” phát thanh viên hùng hồn thông báo.
Ti vi chiếu hình ảnh nhà hàng sushi đang cháy âm ỉ sau công tác khử độc. Phóng viên đang phỏng vấn một trong các đặc vụ CDA. “Chúng tôi không thể chứng thực hay phủ nhận sự hiện diện của một đứa trẻ loài người tại nhà hàng tối nay,” viên đặc vụ cho biết.
Một quái vật được phỏng vấn kể lại, “Đúng thế, đứa trẻ bay vọt qua người tôi và làm nổ tung một chiếc xe bằng ánh nhìn laser của nó!”
“Tôi cố chạy thoát, nhưng nó nhấc tôi lên bằng sức mạnh ý chí và lắc tôi như thể một con búp bê vậy!” một quái vật khác bổ sung.
Một quái vật nhiều mắt bước lên trước máy quay. “Đó là sự th… thật!” Nó lắp bắp. “Tôi đã chứng kiến toàn bộ sự việc!”
Bản tin truyền hình quay lại phần bình luận, quái vật dẫn chương trình trong trường quay đang phỏng vấn nhà nghiên cứu văn hóa, Giáo sư Frasenburger, về loạt sự kiện mới rồi. “Theo ý kiến chuyên môn của tôi thì giờ là thời điểm kinh hoàng nhất rồi đây!” Ngài Frasenburger phát biểu, và ông hoảng loạn đến nỗi nhảy dựng lên ngay tại bàn phỏng vấn.
Nhưng trước khi Sulley và Mike kịp nghe thêm lời nào của vị Giáo sư Frasenburger thì ti vi đột nhiên đổ nghiêng về phía trước và rơi xuống sàn đánh rầm. Cái đầu quen thuộc của cô bé ló ra sau chiếc ti vi bị đổ.
“Òa,” cô bé nói.
“Áaaaa!” Mike và Sulley cùng hét lên. Họ nhảy ra đằng sau một chiếc ghế. Cô bé bắt đầu bước về phía hai cậu quái vật đang hết hồn.
“Nó đến kìa! Nó đến kìa!” Mike sợ quá kêu ầm lên. Giọng cậu nghèn nghẹt bởi chiếc ống thở đang ngậm trong mồm. Mike hết sức đề phòng không để nhiễm một con vi trùng nào từ người cô bé. Cậu úp một chiếc rây kim loại che chắn mắt mình và vũ trang bằng một bình xịt khử trùng khổng lồ.
Sulley và Mike chen nhau lao về phía cửa sổ. Bên ngoài, những chiếc máy bay trực thăng quần thảo trên bầu trời Monstropolis, nỗ lực tìm kiếm đứa trẻ đáng sợ. Mike kéo mạnh tấm màn che cửa sổ xuống. Chắc chắn họ không muốn bất cứ ai phát hiện ra đứa bé hiện đang ở trong căn hộ của mình.
Ngay lúc đó cô bé con nhảy ra từ sau chiếc ghế, vừa chạy về phía họ, vừa vui vẻ nói bập bẹ.
Mike và Sulley vội né ra chỗ khác. Cô bé với tay giật sợi dây kéo khiến tấm màn cửa sổ lại cuộn lên. Nhìn ra ngoài cửa sổ, cô bé vẫy vẫy đám máy bay trực thăng.
Mike tóm lấy một cây chổi và dùng nó nhấc cô bé ra khỏi cửa sổ. Ngay sau đó, cậu nhanh chóng quay lại phun thuốc khử trùng nơi cô nhóc vừa đứng. Nhưng ngay khi bò xuống khỏi cây chổi, cô bé phát hiện ra bộ sưu tập đĩa nhạc của Mike. Các đĩa nhạc được xếp thành từng chồng ngăn nắp. Cô nhóc với tay về phía đó.
“Không!” Mike gào lên. “Đừng chạm vào chúng…”
Cô bé lôi một đĩa nhạc ở giữa chồng đĩa cao ra, khiến cả đống đĩa đổ sụp.
“Ôi trời!” Mike rên rỉ. “Chúng được xếp theo thứ tự chữ cái đấy…” Mike gỡ cái rây bao kín mắt ra. “Thôi bỏ đi,” cậu tự trấn an. “Miễn là nó không đến gần, chúng ta sẽ ổn thôi.”
Khi cậu vừa dứt lời, cô bé bò đến kế bên Mike và hắt hơi vào cánh tay cậu ta.
Mike hét lên và bắt đầu phun thuốc khử trùng vào chỗ cô nhóc vừa hắt hơi. Thật không may, cậu lại xoay bình phun sai hướng khiến tia thuốc phun thẳng vào mắt cậu. “Ốiiiii!” Cậu đau đớn gào lên.
Trong khi đó, cô bé từ từ bước về phía Sulley. Cậu ta lùi dần cho đến khi bị ép sát vào chiếc ghế cạnh lò sưởi. Đột nhiên cô bé bi bô nói gì đó và chỉ vào con gấu bông đang ngồi trên bệ lò sưởi.
Sulley chộp lấy con gấu bông. “Ôi đây, bé thích nó sao?” Cậu ta hỏi. “Bắt lấy này.” Cậu ném con gấu bông qua đầu đứa bé. Cô nhóc liền đuổi theo nó.
Mắt vẫn còn vằn đỏ vì chất khử trùng, Mike thở hổn hển khi nhìn thấy cô bé cầm con gấu của mình. “Ôi đủ rồi đấy!” Cậu hét ầm ĩ, chạy đến và phỗng con gấu từ tay cô bé. “Không ai được chạm vào Mikey bé nhỏ của tôi!”
Cô bé bắt đầu thút thít khóc. Đôi mắt ầng ậc nước.
“Mike, đưa cho nó con gấu đi,” Sulley thận trọng lên tiếng. Nhưng Mike vẫn nắm chặt con gấu. Cô nhóc mở miệng và… hét lên!
Mike và Sulley đưa tay lên bịt tai. Toàn bộ đèn đóm trong căn hộ bỗng sáng bừng lên.
Bên ngoài, đội máy bay trực thăng đang lượn lòng vòng liền quay lại và bắt đầu bay về hướng căn hộ của họ.
Hoảng loạn, Mike thả con gấu bông xuống và chạy đến kéo màn cửa sổ lại. “Dỗ cho nó nín đi, Sulley!” cậu kêu lên, len lén nhòm ra ngoài cửa sổ.
Sulley nhặt con gấu lên và đưa cho cô bé. “Đây này, thấy con gấu không? Một con gấu dễ thương.”
Nhưng chẳng có tác dụng. Cô bé thậm chí còn khóc to hơn. Đèn đóm tiếp tục sáng rỡ. Tuyệt vọng, Sulley bắt đầu hát một bài và làm con gấu nhảy múa.
“Tiếp tục đi! Cậu đang làm tốt lắm!” Mike nói. Cô bé dần ngưng khóc. Những bóng đèn trong căn hộ trở lại bình thường. Đám máy bay trực thăng bắt đầu lượn đi. Sulley và Mike thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng Sulley vẫn còn cầm con gấu, và giờ cô bé muốn lấy nó. Cô bé đưa tay ra, nhưng nó vẫn ở trên cao ngoài tầm với, trong bàn tay to lớn của Sulley. Thất vọng, cô bé lại bắt đầu khóc tiếp.
“Sulley, con gấu! Đưa cho nó con…” Mike chạy tới. Ngay lúc đó cậu trượt ngã trên sàn nhà. “Ốiiiiiiiiii!” Mike trượt vèo và rơi thẳng vào thùng rác.
Cô bé con cười nắc nẻ. Đột nhiên tất cả đèn đóm trong toàn bộ tòa nhà chung cư bừng lên, thậm chí còn sáng hơn khi nãy. Rồi chúng đồng loạt bị cháy bóng!
“Cái gì vậy?” Sulley hỏi khi cô bé thôi cười.
“Tớ không biết, nhưng sẽ rất tuyệt nếu nó không tiếp tục làm vậy nữa,” Mike trả lời. Cứ đà này, CDA sẽ mò ra họ ngay tức khắc. Cô bé lại bắt đầu cười khúc khích.
“Suỵttttt,” Sulley dỗ cô bé, đưa một ngón tay đầy lông lá lên môi.
Thật ngạc nhiên, dường như cô bé hiểu được. Bé cũng đưa một ngón tay nhỏ xíu lên miệng mình. “Suỵttttt,” bé làm theo và cười toe với Sulley.
Tập Đoàn Quái Vật Tập Đoàn Quái Vật - Nhiều Tác Giả Tập Đoàn Quái Vật