Đừng để tâm đến thất bại mà chỉ nên nhìn vào những sai sót của mình.

Ngạn ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 20
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 758 / 3
Cập nhật: 2017-08-04 14:04:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5
ặt trời đã dần xế bóng, bên trong nhà máy tiếng thét, các Dọa sư mệt mỏi bước ra từ cánh cửa cuối cùng trong ngày. Một băng chuyền lớn chuyển các cánh cửa về lại hầm lưu trữ.
“Tất cả các cánh cửa phải được hoàn trả lại,” viên quản lý nhắc nhở tất cả quái vật. “Không có trường hợp ngoại lệ.”
Mike huýt sáo khi ngó lại đống giấy tờ ghi chép kết quả hù dọa của Sulley. “Ôi chà… cậu đang giữ phong độ tuyệt lắm đấy!” Cậu nói với bạn mình.
Sulley gật đầu, hài lòng vì mình đã làm việc hiệu quả đến thế. “Thêm một ngày như vậy nữa là cầm chắc kỷ lục hù dọa luôn.”
Đến năm giờ chiều, Mike và Sulley đã sẵn sàng rời nhà máy. Mike vội vã băng qua các hành lang, háo hức mong gặp lại Celia để đưa nàng đến chỗ hẹn hò. Nhưng ngay khi vừa đến bàn tiếp tân, bà Roz đã chặn anh chàng lại.
“Chào, Wazowski,” Roz lên tiếng, nhìn anh ta qua cặp kính mắt mèo. “Có kế hoạch vui chơi nào tối nay chưa?”
“À, thực ra thì…” Mike bắt đầu.
Nhưng Roz ngắt lời. “Tôi chắc rằng cậu đã nộp giấy tờ tử tế − dù chỉ một lần duy nhất.”
“Ối!” Mike thốt lên. Cậu đã quên nộp các bản báo cáo hù dọa! Thực ra, cậu đã quên nộp báo cáo suốt mấy tuần rồi. Mike biết mình sắp gặp rắc rối to với Roz. Nhưng cậu cũng biết rằng nếu mình và Celia không đến nhà hàng trong vòng năm phút nữa, người ta sẽ hủy yêu cầu đặt chỗ của họ! “Ồ, không!” Cậu rên rỉ. “Tôi sẽ phải giải thích với…”
Bỗng nhiên Celia tiến đến từ sau lưng Mike. “Bé-Cưng!” Mike kêu lên, hoảng hồn.
“Bé-Yêu! Mình đi chưa anh?” Celia hỏi.
Mike cứng họng. Cậu biết Celia sẽ rất giận nếu họ hủy kế hoạch đã bàn trước. “Ôi, liệu anh đã từng… Chỉ là anh… ừm…”
“Chỉ là tôi quên nộp vài thứ giấy tờ ấy mà,” Sulley đỡ lời, nhanh chóng cứu nguy cho cậu bạn. Cậu có thể giúp Mike nộp báo cáo. “Mike nhắc tôi mới nhớ. Cảm ơn, anh bạn!”
“Tớ ư? Phải rồi, ý tớ là, đúng vậy!” Mike lúng búng hỏi lại, rồi thấy nhẹ cả người khi đã hiểu ra. “Giấy tờ để ở trên bàn tớ ấy,” cậu bảo Sulley khi cùng Celia hướng về phía cửa.
Sulley quay lại tầng Hù Dọa và đến bàn của Mike, cầm một đống giấy tờ lên.
Quay người lại, Sulley nhận thấy vẫn còn một cánh cửa đang gắn vào trạm.
Cậu ngó quanh. Của ai đây nhỉ? Tất cả cánh cửa lẽ ra đều đã được trả về hầm. Liền lúc đó Sulley nhận thấy đèn hiệu màu đỏ trên cánh cửa đang bật sáng, nghĩa là có ai đó đang sử dụng nó.
Sulley mở cửa và ló đầu vào bên trong. “Xin chào? Có ai đang hù bọn nhóc ở đây hả?” Cậu thì thào hỏi với âm lượng giọng khá lớn.
Không thấy ai trả lời, Sulley đóng cửa lại. Cậu gõ gõ lên đèn hiệu đỏ đang nhấp nháy – chắc hẳn nó đang bị trục trặc.
Bỗng nhiên Sulley nghe thấy tiếng gì đó sau lưng mình. Bịch. Cái gì vậy? Sulley sững lại. Cậu lại nghe thấy tiếng động đó. Bịch. Sulley quay lại và nhìn thấy… một con nhóc!
Cô bé con nhỏ tí teo tóc thắt bím, giương đôi mắt nâu to tròn nhìn lên Sulley. Rồi cô nhóc mỉm cười và tóm lấy đuôi cậu.
“Ááááá!” Sulley hét lên. Hoảng loạn nhìn quanh, cậu thấy một cái kẹp gắp, cậu liền túm lấy nó rồi gắp cô bé lên. Giơ đứa bé độc hại ra xa, Sulley phóng về phía cánh cửa, mở nó ra, và đặt cô bé vào trong phòng. Cậu đóng cửa lại và nhìn quanh – để rồi lại thấy cô bé vẫn đang ở Tầng Hù Dọa!
Cô bé cười khúc khích rồi kêu lên. “A ha!”
“Ááááá!” Sulley lại hét ầm lên. Lần này cậu dùng tay không tóm lấy cô bé, mang trở lại phòng ngủ, và thả lên giường. Khi đang chạy ra cửa, cậu bị vướng vào món đồ chơi treo lơ lửng trên trần nhà. Rồi lại vô tình giẫm phải giỏ đựng quần áo và trượt ngã. Cú ngã khiến Sulley bay ra khỏi cửa. Cậu nằm dài trên sàn Tầng Hù Dọa, với một đống đồ trẻ-con-loài-người phủ khắp mình!
Ngay lúc đó Sulley nghe thấy tiếng cọt kẹt ngoài hành lang. Có ai đó đang đến! Cậu nhanh chân chạy biến vào phòng thay đồ của Dọa sư. Vừa kịp lúc. Chỉ vài giây sau, Randall đẩy một chiếc xe kéo về phía cửa và tiến vào phòng ngủ của cô bé.
Trong phòng thay đồ, Sulley bắt đầu hoảng loạn nhét hết đống quần áo và đồ chơi trẻ em vào bồn cầu. Cậu không muốn bị tóm với bao nhiêu đồ trẻ con trên mình thế này! Nhưng khi cậu ta bấm nút xả nước, tất cả đồ trong đó tràn ra và chảy hết xuống sàn.
Sulley lại nhặt đống đồ chơi ướt sũng lên và chạy đến dãy hộc tủ. Cậu mở đại một cánh tủ, tống hết mọi thứ vào và đóng sập lại. Thế là xong. Thở phào nhẹ nhõm, Sulley bắt đầu thư thái ra khỏi phòng thay đồ.
Nhưng chỉ vài giây sau, cậu ta la hét chạy ngược trở lại. Cô nhóc đang bám vào lưng Sulley! Cậu cố giũ ra trong lúc chạy đến một góc phòng. Cậu quái vật màu xanh khổng lồ leo tót trên một băng ghế và đứng đó, run lẩy bẩy vì sợ. Cô bé ngước lên nhìn chăm chú rồi cất tiếng gọi, “Mèo con ơi!”
“Ôi, không! Lùi lại đi!” Sulley gào lên.
Cô bé cười khúc khích và bi bô nói chuyện. Nó nhặt lấy một chiếc mũ bảo hộ của Tập đoàn Quái vật và đội lên đầu. Sulley chớp lấy thời cơ, khi con bé không nhìn đến, cậu hốt cô nhóc vào một cái túi vải lớn.
Cậu lao trở lại tầng Hù Dọa. Nhưng đúng lúc định mở cánh cửa dẫn đến phòng cô nhóc và ném con bé về chỗ cũ, tay nắm cửa chợt xoay. Có ai đó sắp bước ra! Sulley đã bị mắc kẹt!
Sulley chuồn ra phía sau cánh cửa khi nó bật mở và Randall bước ra ngoài. Gã nhấn nút gửi trả cánh cửa về kho lưu trữ. Cánh cửa bay lên trên, làm lộ ra Sulley với chiếc túi đựng cô nhóc bên trong. Nhưng Randall không nhìn thấy họ. Gã đã quay người bước đi.
Đột nhiên Randall dừng lại. Gã nghe được tiếng gì chăng? Sulley nín thở. Nhưng vừa lúc cô nhóc gây ra một tiếng động thì Randall lại hắt hơi, làm át đi tiếng ồn đó.
Phù! Đúng là thót tim! Sulley nhìn theo bóng Randall ra khỏi phòng. Sau đó, cậu xách túi lên và vội vàng chạy biến ra khỏi tòa nhà Tập đoàn Quái vật.
Tập Đoàn Quái Vật Tập Đoàn Quái Vật - Nhiều Tác Giả Tập Đoàn Quái Vật