Tôi luôn cố gắng làm những gì tôi chưa biết và nhờ đó, tôi có thể làm được những điều tưởng như ngoài khả năng của mình.

Pablo Picasso

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương Tưởng
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: admin
Số chương: 619
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4390 / 106
Cập nhật: 2015-11-17 23:30:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 447: Hoa Cảnh
gười đeo mặt nạ xanh tốc độ cũng cực nhanh, một tay mang theo Phu Nhân, thân hình nhanh chóng lui về phía sau.
Tuy nhiên tốc độ của Weah còn nhanh hơn!
Tốc độ của Weah có phải nhanh nhất hay không, Trần Mộ không rõ, nhưng xét về lực bạo phát trong khoảng cách ngắn, hắn không tin có ai có thể hơn Weah! Trong số những cao thủ hắn từng gặp, bàn về lực bạo phát trong khoảng cách ngắn thì Weah đệ nhất, nữ ma quỷ đệ nhị, những người khác cho dù là Tiêu Tư, Caesar ở phương diện này đều không thể vượt qua. Trong khoảng cách ngắn, lực bạo phát của cơ thể chiếm ưu thế hơn so với tạp phiến.
Trần Mộ phán đoán rất chính xác, không một dấu hiệu báo trước, Weah bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh người mang mặt nạ xanh. Ánh mắt của người mang mặt nạ xanh lộ vẻ hoảng sợ, đúng lúc này, một lồng năng lượng xuất hiện giữa Weah và người đeo mặt nạ xanh.
Tốc độ của hai người quá nhanh! Trần Mộ không cách nào bắt kịp, bất quá khi hắn thấy lồng năng lượng lại một lần nữa xuất hiện thì thoáng rùng mình. Lồng năng lượng sau khi bị đánh nát có ảnh hưởng nhất định tới tạp phiến nên lần thứ hai phát ra lồng năng lượng thường cần nhiều thời gian hơn, song người mang mặt nạ xanh lại có thể dễ dàng phát động lồng năng lượng hai lần trong thời gian ngắn như vậy. Bằng một chiêu này Trần Mộ đã kém rất xa… Điều này cần lực khống chế cảm giác cực kỳ biến thái.
Binh!
Lại một tiếng vang giòn giã, quyền của Weah lại một lần nữa đánh vỡ lồng năng lượng vừa được khỏi động. Nhưng ngay lúc này, dưới khung cảnh mê ly huyền ảo của những mảnh vỡ, người đeo mặt nạ xanh và Pháp Á phu nhân đồng thời biến mất. Khi Trần Mộ thấy được bọn họ, hai người đã ở phía sau đám hộ vệ. Hai người giao thủ nhanh như chớp, Weah công kích sắc bén, người đeo mặt nạ xanh phản ứng mau lẹ. Cũng biểu hiện ra phong phạm của cao thủ siêu cấp! Bất quá lúc này hiển nhiên không phải lúc đứng xem cuộc chiến. Pháp Á phu nhân luôn được người đeo mặt nạ xanh giữ trên tay, Trần Mộ không thể nào tới gần, đành phải chuyển sang các tạp tu khác.
Trạng thái Linh thức!
Đôi chân bật mạnh, thân hình nhoáng lên, hắn như một con dao nhọn mạnh mẽ đâm vào trong đám tạp tu của Pháp Á. Trong nháy mắt này, vô số viên năng lượng trắng đen xuất hiện xung quanh thân thể hắn – Song cực lôi cầu tạp!
“Là ngươi!”
“Là ngươi!”
Tiếng kinh hô thay nhau vang lên, đám tap tu lúc này đã nhận ra người tập kích là ai! Những viên năng lượng trắng đen và hoàng kim tỏa liên đều là vũ khí đoạt mạng mà bọn họ nhớ kỹ trong lòng! Nghe đám tạp tu kinh hô, khuôn mặt Pháp Á phu nhân lộ vẻ không thể tin tưởng, nhanh chóng quay mặt lại! Người đeo mặt nạ xanh cũng chấn động xoay người nhìn về phía Trần Mộ, trong ánh mắt tràn ngập sát khí!
Nhưng không đợi hắn đánh về phía Trần Mộ, Weah đã lại đánh tới!
Không hề do dự, người đeo mặt nạ xanh thả Pháp Á phu nhân ra, phóng về phía Weah. Mang theo Phu Nhân trên tay hắn luôn bị vây ở thế hạ phong, hai tay được tự do hắn mới có cơ hội! Hơn nữa mặc dù không nhiều người nhưng trong phòng cũng đã lúc nhúc chừng hai mươi tên tạp tu rồi! Đây đều là tạp tu tinh nhuệ của Pháp Á, mỗi người ra ngoài đều ở cấp tiểu đội trưởng, hai mươi tạp tu tinh nhuệ như vậy, người đeo mặt nạ xanh không tin Kiều Nguyên có thể uy hiếp tới sự an toàn của Phu Nhân.
Hắn cần chú ý nhất là vị vô tạp lưu cao thủ kinh khủng trước mặt này!
Tốc độ nhanh như chớp, lực lượng vô cùng cường đại, kỹ xảo chiến đấu thành thạo, suy nghĩ tỉnh táo … Vô tạp lưu xuất hiện cao thủ như vậy từ bao giờ? Chẳng lẽ cao thủ vô tạp lưu trước mắt này mới là vũ khí bí mật của Kiều Nguyên? Hắn đột nhiên nghĩ lại, trong trận chiến Kiều Nguyên suýt nữa mất mạng đó Văn vốn định nhân cơ hội đánh lén nhưng sau đó lại vô cùng kinh hoàng lui lại phía sau. Trước đó hắn không hiểu vì sao Văn lại làm như vậy, tới giờ phút này mới rõ!
Người đeo mặt nạ xanh mở to hai mắt, cảm giác vững vàng tập trung vào Weah! Mặc dù từ khi bắt đầu tới giờ hắn luôn bị vây ở hạ phong, nhưng khí thế của hắn vẫn chẳng hề bị ảnh hưởng.
Vô thanh vô tức, thân hình Weah ngừng lại một cách phản vật lý.
Song phương lâm vào thế giằng co, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nhau.
Trong khoảnh khắc khi hai cỗ sát khí va chạm, hai người đồng thời động thủ!
Weah đột nhiên biến mất, con ngươi của người đeo mặt nạ xanh co rút lại, ngón tay khẽ động, năm đạo ánh sáng màu hồng bắn ra từ tay hắn.
Weah mạnh mẽ lui lại, vặn eo một cái, bước năm bước nhìn như chẳng có chương pháp gì. Hắn tựa như một u linh xuyên qua cột sáng, phiêu hốt không ngừng. Năm cột sáng này phương vị vô cùng xảo diệu, phong kín phương hướng đi tới của hắn, ép hắn chỉ có thể dời sang bên.
Bất quá, ngoài dự đoán của mọi người, Weah lại lui về phía sau. Điều này khiến cho người đeo mặt nạ xanh có phần chưng hửng nhưng động tác trên tay hắn không hề chậm lại. Tay phải hắn như được bao phủ trong một đoàn hư ảnh, ngón tay vận động tạo thành tàn ảnh khiến người khác nhìn không rõ.
Vô số cột sáng màu hồng từ tay hắn băn về phía Weah như một cơn mưa màu hồng. Những cột sáng này không phải trực tiếp bắn về phía Weah mà rất nhiều trong số chúng bắn tới bên cạnh hắn.
Thân hình Weah chợt ẩn chợt hiện giữa vô số cột sáng này, để lại những tàn ảnh phía sau.
Đinh!
Một tiếng chuông nhỏ tới mức không thể nhỏ hơn vang lên từ ngón tay người đeo mặt nạ xanh. Weah dừng bước, những cột sáng màu hồng theo tiếng chuông này đột nhiên biến mất, xung quanh Weah, giữa không trung trôi nổi vô số phiến năng lượng nhân màu hồng lớn cỡ móng tay, trông như những cánh hoa anh đào phủ kín đầy trời!
Weah cảm thấy nguy hiểm!
Trong góc, Pháp Á phu nhân vừa được thả hung hăng nhìn chằm chằm vào Kiều Nguyên, ánh mắt phức tạp và oán độc. Nàng chẳng hề lo lắng sự an toàn của mình, phía trước nàng hai mươi tạp tu đã tạo thành một vòng phòng ngự vững chắc.
Vì không gian chật hẹp, không thích hợp để nhiều người đồng thời chiến đấu, người tấn công đầu tiên chính là bốn tạp tu gần Trần Mộ nhất! Trong nháy mắt khi vừa động thủ, hai tên cận chiến tạp tu đánh về phía Trần Mộ còn hai tên kia vội vàng thối lui, đồng thời thả ra năng lượng thể, nhanh chóng bắn về hướng Trần Mộ!
Lần này dùng trạng thái Linh Thức, Trần Mộ đã có cảm thụ hoàn toàn khác so với trước đây!
Trong thế giới trắng đen, những đường nét tạo thành mọi thứ đều biến hóa, mỗi đường nét có ý nghĩa đặc biệt của nó, có khi là không khí, có khi lại là những vật thể trên người tạp tu và hình thể của họ. Bọn họ không lúc nào không ở trong những biến hóa đó, hoặc nhanh chóng hoặc chậm chạp nhưng đều không thể thoát khỏi cảm giác của Trần Mộ! Cũng có ngoại lệ, tỷ như Weah và người mang mặt nạ xanh, Trần Mộ không cách nào nắm bắt được biến hóa rất nhỏ của họ, điều này khiến Trần Mộ hiểu được trạng thái Linh Thức cũng không phải vạn năng.
Có điều những tạp tu trước mặt không mang tới nhiều phiền nhiễu cho hắn! Nhìn qua cũng không khác gì bình thường, loại cảm giác nắm chắc mọi thứ này khiến hắn vô cùng tự tin.
Tuy nhiên hắn không dám vọng động bởi ngoài cảm giác quen thuộc ra còn có một thứ khác cũng mãnh liệt không kém – cảm giác vô cùng nguy hiểm! Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy nguy hiểm mãnh liệt như vậy trong trạng thái Linh Thức!
Hắn lâm vào một trạng thái rất kỳ quái, cảm giác mọi thứ đều trong lòng bàn tay cùng với cảm thấy vô cùng nguy hiểm. Bọn chúng như trộn lẫn với nhau trong từng đường nét, cùng tồn tại, cùng rõ ràng!
Cảm giác nắm giữ hết thảy vô cùng hấp dẫn, như có người ghé tới bên lỗ tai hắn nói: “Động thủ đi! Động thủ đi! Chỉ cần ngươi ra tay bọn chúng sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức!”
Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt lại khiến hắn tràn đầy sự cảnh giác, phảng phất như một người ghé vào lỗ tai hắn không ngừng nhắc: “Rời khỏi đi! Rời khỏi đi! Ngươi còn không rời khỏi thì tới mảnh xương cũng chẳng còn đâu!”
Trần Mộ căm ghét trạng thái này, nó khiến hắn bất an!
Tại sao lại gặp phải trạng thái này thì đã chẳng còn thời gian để suy nghĩ rồi. Hắn chỉ có thể lựa chọn. Đánh hay không?
Kinh nghiệm chiến đấu của hắn không ít, biết những khi tâm cảnh dao động như bây giờ tuyệt đối không có nửa phần thắng.
Vô số hình ảnh xẹt qua trong đầu hắn, cũng là một mùa đông lạnh giá, đùa giỡn cùng Lôi Tử, cảm giác kinh hoàng bất an khi chiến đấu lần dầu, cuộc sống an lành trong giấc mộng….
Không hiểu vì sao, lòng hắn lại ổn định trở lại, thần sắc nghiêm nghị, hắn mở mắt. Không còn bị quấy nhiễu nũa, trong mắt hắn vẫn là thế giới trắng đen như cũ, cảm giác nguy hiểm cũng không hề yếu bớt nhưng đã chẳng thể nào lay động quyết tâm của hắn!
Hai tên cận chiến tạp tu cách Trần Mộ chỉ có năm bước, hai người sử dụng cùng loại tạp phiến, ba mươi mũi nhọn màu bạc đồng thời xuất hiện! Năng lượng nhận dài cỡ hai ngón tay che kín mỗi tấc không gian xung quanh Trần Mộ, đan vào như một tấm lưới mang theo sát khí lẫm liệt kéo về phía hắn!
Hai tên tạp tu khác bắn ra bốn vệt sáng màu hồng, vượt qua hai tên cận chiến tạp tu trực chỉ về phía Trần Mộ.
Bốn tên tạp tu không hề trao đổi nhưng vừa ra tay đã phối hợp rất ăn ý!
Những tạp tu khác cười lạnh, cho dù Kiều Nguyên có lợi hại đến mấy lúc này cũng chỉ có cách dùng lồng năng lượng để chống đỡ! Mà bốn đạo ánh sáng kia mặc dù tốc độ không cao nhưng lực xuyên thấu cực kinh người, bị bốn phát đồng thời đánh trúng, lồng năng lượng dưới ngũ tinh chỉ có một kết quả duy nhất – nát bấy.
Mắt thấy Kiều Nguyên không còn đường thoát, ánh mắt Pháp Á phu nhân lộ ra vẻ khoái trá cùng một tia tâm tình phức tạp rất khó thấy.
Khi mọi người tưởng Trần Mộ đã không còn đường thoát thì rốt cuộc hắn cũng ra tay!
Xung quanh hắn lơ lửng những viên năng lượng trắng đen, khi một năng lượng nhận bắn tới trước mặt Trần Mộ thì một cột sáng lóe lên, mỗi cột sáng đối diện với một năng lượng nhận màu bạc!
Đinh!
Ba mươi đạo đao phong màu bạc và cột sáng va chạm vào nhau tạo thành một âm thanh chói tai kéo dài. Mọi người không hề chuẩn bị, chỉ cảm thấy trong tai đau xót!
Xung quang thân thể Trần Mộ là những mảnh vỡ năng lượng, hoàn toàn bao phủ hắn.
Dưới những mảnh vỡ lấp lánh, thân thể hắn gập lại một cách quỷ dị, bốn đạo ánh sáng đồng thời bắn vào chỗ trống. Cùng lúc này đôi chân hắn đột nhiên phát lực, hắn tựa như một viên đạn được nén lại lúc này đột nhiên bắn đi.
Hai tên cận chiến tạp tu chỉ thấy mắt hoa lên, Kiều Nguyên đã xuất hiện trước mặt hai người.
Hai người hoảng hốt, còn chưa kịp phản ứng, giữa không trung, hai cột sáng bỗng nhiên xuất hiện đã xuyên thủng trái tim họ! Không hề chần chờ, Trần Mộ như một cơn gió nhẹ thong dong vượt qua hai người.
Luc này mọi người đều lộ vẻ sợ hãi, bát tri bất giác, vô số viên năng lượng trắng đen đã lơ lửng xung quanh bọn họ!
Bọn họ đột nhiên nhớ tới, chính là những viên năng lượng đen trắng này đã khiến Tiêm Vân nổ tung!
Viên năng lượng nho nhỏ lúc này trong mắt bọn họ lại phát ra khí tức đoạt mạng!
Viên năng lượng trắng đen dường như tạo thành thế trận, huyền ảo khó giải thích được! Mà cơn mưa cánh hoa anh đào của người mang mặt nạ xanh lại mang vẻ lãng mạn! Mặc dù có thể ý thức được sát khí trong cảnh sắc mỹ lệ này nhưng vẫn khiến người ta muốn chìm đắm trong những điểm hồng đó!
Đường nét dữ tợn trên tấm mặt nạ xanh trong cơn mưa hoa cũng dường như nhu hòa hơn, như một cơn gió xuân thổi qua. Ánh mắt tràn đầy sát khí đã không còn, đôi mắt hiện vẻ ấm áp trữ tình, hoàn toàn trái ngược với vẻ băng lãnh như đá của Weah.
Hắn khẽ ngâm trong miệng.
----“Hoa Cảnh!”
Tạp Đồ Tạp Đồ - Phương Tưởng Tạp Đồ