A home without books is a body without soul.

Marcus Tullius Cicero

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương Tưởng
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: admin
Số chương: 619
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4390 / 106
Cập nhật: 2015-11-17 23:30:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 285: Thử Nghiệm Chiến Thuật (2)
agnell rất hài lòng, biểu hiện của đám tạp tu này y không thể bắt bẻ. Song y vẫn rất ít lộ vẻ tươi cười trước mặt họ. Ngược lại, y lại càng yêu cầu họ nghiêm khắc hơn.
Còn về việc tiêu tốn khổng lồ cho hình thức huấn luyện này, y biết rõ hơn ai hết nhưng tư tưởng của y rất rõ ràng. Y biết ông chủ quan tâm cái gì và không quan tâm cái gì.
Quan trọng nhất chính là, y có đủ lòng tin đối với chiến thuật mình nghĩ ra.
Hăc hắc, chiến thuật tạp đan xen, đến lúc ấy sẽ cho cả Liên Bang kinh hỉ đến mức nào đây?
Bagnell xoa cằm, hắc hắc cười âm hiểm không thôi, tạp tu bên cạnh nhìn thấy vội vàng thu hồi ánh mắt của mình, làm như chưa từng ngó ngang ngó dọc.
Trong sân huấn luyện, Trần Mộ và Weah đang đứng song song. Đây đã là lần huấn luyện thứ ba mươi lăm của hai người trong ngày hôm nay. Từ trên khuôn mặt chỗ tái nhợt, chỗ đỏ của Trần Mộ có thể nhìn ra, hắn khá chật vật.
Song Trần Mộ hoàn toàn như chưa phát giác ra mà giống như một con sói, nhìn chằm chặp Weah. Thân thể hơi nghiêng về phía trước, hai chân một trước một sau hơi khuỵu, cả người như mũi tên tùy lúc có thể rời khỏi dây cung, mà độ nghi nơi tay phải hắn đang trong trạng thái kích hoạt.
Weah thần sắc tự nhiên.
Có lẽ, mình nên thử thứ đó xem, Trần Mộ trong lòng khẽ động.
Đột nhiên, hắn di chuyển, tựa như đang đứng nguyên tại chỗ biến mất vậy. Đột ngột xuất hiện ở nơi cách bên phải Weah năm thước.
Ba luồng Thoát Vĩ Toa trình diện hình chữ phẩm (品), bao vây Weah vào trong đó, Trần Mộ không thực hiện bất cứ động tác ngừng lại tại chỗ nào, thân hình thoắt cái, ngay sau đó như một mũi nhọn lao vọt tới.
Quả nhiên ngay khi hắn vừa mới phát động, Weah ung dung lách khỏi ba luồng Thoát Vĩ Toa. Tay phải suýt nữa chạm vào chéo áo hắn.
Dạng tình huống này Trần Mộ đã quá quen thuộc. Đầu không thèm ngoái lại, lật ngửa tay phóng tiếp ba chiếc Thoát Vĩ Toa nhưng không phải bắn về phía Weah mà là chặn bước tiến của Weah.
Weah dưới lực bộc phát trực tiếp kinh người tuyệt đối là việc Trần Mộ hay gặp nhất, hắn bèn trực tiếp phong tỏa lộ tuyến thẳng tắp đó của Weah. Cứ thế, Weah đành phải đi theo đường vòng cung, khá tương đương với đường thẳng. Hướng đi hình vòng cung phải xa hơn một chút.
Đương nhiên, xa cũng có hạn. Có lẽ là 0,5 thước, có lẽ là 0,3 thước. Nhưng đối với Trần Mộ mà nói 0,5 thước và 0,3 thước sẽ có khả năng quyết định thắng bại của cuộc chiến.
Weah tựa như u linh, nối đuôi đuổi theo. Trần Mộ chẳng dám dừng lại ở một chỗ nào.
Đây là một đặc trưng hoàn toàn khác với mọi người khi luyện tập với Weah, chỉ cần bạn dừng lại ở một chỗ hơi lâu một chút thì cuộc chiến sẽ mau chóng kết thúc.
Weah am hiểu nhất chính là giáp lá cà cận thân. Biện pháp tốt nhất đối phó với loại đối thủ này chính là không để hắn tiếp cận. Nhưng với tốc độ như quỷ mị của Weah, muốn làm được điểm này thì căn bản không có khả năng với thực lực hiện tại của Trần Mộ.
Hắn có thể làm được chỉ là tạo ra một chút quấy nhiễu, cản trở, đây cũng là cơ hội duy nhất hắn có thể lợi dụng.
Hai đạo hư ảnh truy đuổi nhau trong sân huấn luyện đóng chặt, nhanh đến mức khiến người ta không kịp nhìn.
Tinh thần Trần Mộ tập trung cao độ, ngón trỏ tay phải hắn móc theo một chiếc Thoát Vĩ toa, dưới sự di chuyển cực nhanh chiếc Thoát Vĩ Toa do năng lượng thuần túy hình thành này, rê dắt hình thành một vệt sáng mang màu xanh nhạt.
Khoảng cách giữa song phương không ngừng sát lại, Weah đối với việc đuổi bắt chạy trốn dường như có trực giác trời sinh của thợ săn vậy. Cho dù tốc độ tương đương với y thì cũng rất khó thoát khỏi sự truy đuổi của y.
Ngón trỏ tay phải Trần Mộ lại phải hơi rung một chút, Thoát Vĩ Toa sớm đã thành hình phút chốc thoát khỏi ngón tay hắn, vô thanh vô tức bắn về phía mặt đất đằng sau hắn.
Chiếc Thoát Vĩ Toa này bộ dáng dường như không giống bình thường. Ở thân toa, nhìn không ra từng vòng đường vân kia. Thay vào đó là từng đốm sáng na ná màu xanh.
Rầm!
Chiếc Thoát Vĩ Toa này khi tiếp xúc với mặt đất đột nhiên nổ tung, sóng khí đằng sau bùng tới, đối với Trần Mộ sớm đã có chuẩn bị, chẳng khác gì một cỗ trợ lực, chỉ hơi điều chỉnh ‘Đại Nê Thu Tạp’, nương theo cỗ lực lượng này, tốc độ hắn tăng vọt.
Cơn chấn nổ đến quá đột ngột, Weah không ngờ Trần Mộ sử dụng chiêu thức ấy, nhất thời chịu ít thua thiệt.
Lần đầu tiên khiến Weah chật vật như thế, một cảm giác thành công tự nhiên dâng lên.
Song hắn cũng biết chỉ bằng công kích như thế muốn gây thương tích cho Weah, ấy chỉ là giấc mộng hão huyền.
Đây cũng vẻn vẹn chỉ là chiêu đầu tiên hắn chuẩn bị.
Chẳng do dự chút nào, Trần Mộ vừa mới điều chỉnh ‘Đại Nê Thu Tạp’ vung một chiếc Thoát Vĩ Toa ra khỏi tay. Chiếc Thoát Vĩ Toa cùng lúc trước cũng hoàn toàn khác biệt. Thân toa hiện hình gợn sóng, chia bề mặt thành ba đoạn, hơn nữa so với Thoát Vĩ Toa phổ thông còn dài hơn một đoạn.
Vèo vèo!
Tiếng gió rít của chiếc Thoát Vĩ Toa này phát ra có khác biệt rõ ràng với Thoát Vĩ Toa bình thường, đối với người bình thường mà nói, cho dù họ có thể nghe ra điểm khác biệt cũng không có thời gian phản ứng.
Nhưng đối với Weah mà nói, điều này đủ khiến y cảnh giác.
Trên khuôn mặt đầy bụi đất trong cơn chấn nổ của Weah nhìn không ra nửa điểm ưu tư, ánh mắt hắn vẫn bình tĩnh khiến người ta tuyệt vọng y như trước.
Không ai hiểu rõ sự cường đại của Weah hơn Trần Mộ.
Không dừng lại chút nào, hắn một mạch bắn ra mười hai chiếc Thoát Vĩ Toa. Chúng đan xen chằng chịt, giống như một chùm mưa tên trí mạng, trong sân huấn luyện tràn ngập tiếng Thoát Vĩ Toa xé toạc không khí, mê hoặc lòng người.
Trong khói bụi, ánh mắt Weah bình tĩnh sắc bén, hơi híp mắt lại, gây cho người ta cảm giác nguy hiểm cực độ. Y chợt ưỡn ra một tư thế vô cùng kỳ dị, lấy một chân làm trục, chân kia chấm khẽ xuống đất, nửa thân trên hơi gập, miệng há ra.
Đúng vào lúc này, đạo Thoát Vĩ Toa hình gợn sóng kia bất ngờ nổ giữa không trung. Chia thành ba đạo toa ngắn, tốc độ tăng vọt.
Biến cố đột ngột này khiến Weah cảm thấy bất ngờ. Gần như trong nháy mắt, ba đạo toa ngắn này liền dồn tới trước mặt y.
Đôi mắt Weah nháy cũng chưa kịp nháy, thu chiếc chân đang chấm không trên đất lại, mà chiếc đang làm trục tâm kia chợt khom xuống, cả người lập tức gập lại từ chỗ đầu gối, tạo thành một chữ ‘Liễu’ (了) nằm ngang.
Tốc độ của y quá nhanh, tàn ảnh vô cùng chân thật, ba đạo toa ngắn lướt qua bên người hắn. Song vượt ngoài dự đoán chính là, ba chiếc toa ngắn này mỗi chiếc đều cách y rất xa. Cho dù y không nhúc nhích, cũng sẽ không thương hại đến y, nếu y tránh về phía bên, ngược lại có thể sẽ bị thương.
Động tác này của Weah thoạt nhìn dường như không có bất cứ tác dụng nào. Bởi vì mười hai chiếc Thoát Vĩ Toa nối đuôi nhau ấy gần như chắn hết không gian hắn có thể tránh né.
Trần Mộ không hiểu rõ cử động của Weah cho lắm. Ba đạo Thoát Vĩ Toa ngắn phía trước mục đích tịnh không phải để kích trúng Weah. Mà chính là để ép buộc Weah đứng lại trong phạm vi công kích của mười hai chiếc Thoát Vĩ Toa.
Mười hai chiếc Thoát Vĩ Toa đan thành một tấm lưới, bắn về phía đầu Weah.
Bất kể Weah di chuyển về phía nào, hắn đều không thể thoát khỏi chiếc lưới lớn do mười hai đạo năng lượng toa đan thành kia.
Đúng vào lúc này, chiếc chân Weah thu lại kia đột nhiên gẩy về phía mặt đất. Chiếc chân gập còn lại đồng thời cũng đạp một nhát, cả người liền kề sát đất lao về phía Thoát Vĩ Toa.
Đây không phải tìm chết ư? Trong lòng Trần Mộ chấn kinh, đây chỉ là huấn luyện, hắn thực không hi vọng xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì cả.
Hắn vừa muốn di chuyển thì đột nhiên sửng sốt, hắn dường như ngộ ra điều gì đó.
Weah kề sát đất, uốn éo đong đưa hệt như loài rắn, chỉ là động tác nhanh đến cực điểm. Trần Mộ rốt cuộc đã hiểu rõ dụng ý của Weah. Lúc này mười hai chiếc Thoát Vĩ Toa vẫn chưa hoàn toàn đóng mọi góc độ mà vẫn để lại một kẽ không gian.
Trần Mộ ban đầu khi thiết kế bộ chiến thuật này đã không suy nghĩ đến chênh lệch thời gian, ai ngờ bị Weah bỗng chốc nắm được sơ hở ấy.
Ngay trong khoảng thời gian sững người này, một ngón tay vắt lên cổ hắn.
“Ngươi mất tập trung.” Weah nói xong câu này liền thu ngón tay mình về, nghênh ngang rời đi.
Điều này đối với Trần Mộ mà nói lại là một sự khích lệ cực lớn. Hắn lần đầu tiên dồn ép Weah đến tình cảnh chật vật như thế.
Đây chính là thành quả nghiên cứu Tiết Thức Liên Tạp mấy ngày nay của hắn, chiến thuật phối hợp lóa mắt trong Tiết Thức Liên Tạp khiến hắn càng trầm mê sâu hơn.
Trước đây, hắn vốn dĩ chưa từng nghĩ qua vấn đề chiến thuật. Mãi đến khi hắn tiếp xúc với Tiết Thức Liên hắn mới chợt tỉnh ngộ, phương thức chiến đấu lúc trước của mình hầu như hoàn toàn dựa vào năng lực phản ứng và còn có một vài kỹ năng đặc thù làm chỗ dựa, tịnh không có quá nhiều chiến thuật bao hàm.
Vì thế, hắn đã tham khảo Tiết Thức Liên, tự mình mầy mò ra một vài chiến thuật nhỏ. Hơn nữa được sự chỉ dẫn của Tiết Thức Liên, hắn còn cải biến kết cấu năng lượng của Thoát Vĩ Toa. Điều này càng khiến hắn nhận được lợi ích không nhỏ.
Chiến thuật nhỏ hắn thiết kế so sánh với những chiến thuật thành thục trong Tiết Thức Liên kia có thể nói là cẩu thả và non nớt. Nhưng lần thử nghiệm này lại khiến ánh mắt hắn so với lúc trước như hai người khác hẳn nhau.
Có đôi khi chẳng qua chỉ là một lớp giấy chưa được chọc thủng mà thôi. Mà một khi chọc thủng lớp giấy này thì đó chính là một mảnh thiên địa hoàn toàn mới.
Chiến thuật trong Tiết Thức Liên vốn dĩ đầy phong phú đa dạng. Đây là đặc tính bản thân tạp phiến quyết định, mà trải qua sự phát triển đời này qua đời khác, mỗi một đời người tu luyện nó đều thuộc hạng người kiệt xuất rồi lưu lại. Vậy chẳng khác như đã trải qua vô sô thời gian nghiền ngẫm khảo nghiệm ư?
Tiết Thức Liên chẳng phải huyễn tạp chiến đấu mạnh nhất Liên Bang, nhưng nếu nhấn mạnh về chiến thuật thì nó tuyệt đối có thể đứng trong ba hạng đầu, điều này cũng là vì sao nó có thể trở thành một trong những truyền thừa quan trọng nhất của Liên Bang tổng hợp học phủ.
Địa vị Tiết Thức Liên trong số huyễn tạp truyền thừa của Liên Bang, hắn không có bất cứ khái niệm nào, nhưng hắn lại biết, những chiến thuật này đối với hắn mà nói đã hết sức cường đại đồng thời tiên tiến, rất nhiều chiến thuật đều hiển lộ rằng nó đã trải qua nhiều lần gọt giũa, cho dù là với chiến thuật non nớt của hắn, vẫn có thể cảm thụ được điểm này rõ ràng.
Lần thử nghiệm này tuy chưa đủ hoàn mỹ nhưng đã khiến hắn vô cùng phấn chấn, hắn đã kiến thức được uy lực của chiến thuật, có thể dồn ép Weah đến tình cảnh này đã có thể chứng minh vấn đề rồi.
Có kế hoạch hơn hẳn không có kế hoạch, có chiến thuật hơn hẳn không có chiến thuật, trình độ chiến thuật đối với kết quả cuộc chiến có ảnh hưởng trực tiếp.
Trận đối kháng huấn luyện này mang lại cho Trần Mộ ảnh hưởng trực quan nhất, tính trọng yếu của chiến thuật cũng từ việc này đặt vào trong tầm mắt Trần Mộ.
Trần Mộ mỗi ngày tuyệt đại đa số thời gian liền dùng vào nghiên cứu chiến thuật trong Tiết Thức Liên. So sánh với những giáo trình chiến thuật tiêu chuẩn của Liên Bang hiện tại, chiến thuật trong Tiết Thức Liên ở phương diện tư tưởng càng thêm tiên tiến và chặt chẽ.
Chỉ là, nó chỉ có ví dụ mà không có lí luận.
Phương pháp của Trần Mộ cũng rất đơn giản, trực tiếp nghiên cứu từng cái, nghiên cứu tư tưởng của những chiến thuật tổ hợp này. Giống hệt như lúc hắn học cơ sở ‘Trù’ tạp ngày trước.
Lúc ban đầu học tập tri thức trù tạp hắn hoàn toàn dùng hai mắt mò mẫm trong bóng tối. Chỉ có liều mạng, dựa vào cương ngạnh của mình mà gặm, mà tiêu hóa những thứ khó nhá ấy.
Cơ sở chế tạp thế này, tri thức trù như kia, đây là loại phương pháp hắn am hiểu nhất, cũng là quen thuộc nhất.
Trong bất tri bất giác, Trần Mộ khổ công nghiên cứu chiến thuật đã tiến bộ với tốc độ kinh người. chỉ là chính hắn tịnh không ý thức được điểm này. Tiết Thức Liên giống như một quyển từ điển chiến thuật mênh mông vô tận.
Mà Weah dường như cũng hiểu Trần Mộ đang làm việc gì đó nên cũng không hề quấy rầy hắn vào lúc này.
Ngược lại, Trần Mộ vừa ngộ ra gì đó lập tức kéo Weah tới luyện tập, thí nghiệm chiến thuật mới mình thiết kế để tổng kết chỗ hay chỗ dở.
Tiếng gõ cửa cắt ngang nghiên cứu của Trần Mộ, mở cửa phòng, nhìn thấy nét mặt trầm ngâm của Hề Bình, Trần Mộ biết, có chuyện quan trọng đã xảy ra…
Tạp Đồ Tạp Đồ - Phương Tưởng Tạp Đồ