A good book on your shelf is a friend that turns its back on you and remains a friend.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương Tưởng
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: admin
Số chương: 619
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4390 / 106
Cập nhật: 2015-11-17 23:30:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 169: Phát Hiện
ương nhiên có người sẽ nghi ngờ, nhưng không ai ngu ngốc đến nỗi nói ra. Can đảm đứng lên nói ra không chống lại được quan niệm thâm căn cố đế trong lòng các chiến sĩ này.
Hơn hai trăm chiến sĩ đến khiến cho lực lượng đóng quân chỗ này đột nhiên tăng lên. Những chiến sĩ có thể sống đến giờ đều là tinh nhuệ, bọn họ bất luận là về kỉ luật phục tùng hay lực chiến đấu cá nhân đều vượt xa so với chiến sĩ bình thường. Hơn nữa, những người trưởng thành này đối với việc thu hoạch thực vật rất thành thục.
Một chút thủ đoạn của họ khiến Trần Mộ cảm thấy rất thần kỳ. Lúc này hắn mới biết được, mỗi bộ vật tư mang theo đều có thể dùng để trồng trọt mầm thực vật - hôi la (1).
Mầm cây màu xám này cần phải có năng lượng để kích hoạt, nó có thể sinh trưởng rất nhanh, trong thời gian ngắn có thể kết thành quả để làm thức ăn. Hôi la kỳ thật là một thể ký sinh, chúng ký sinh trên các thực vật khác như cây cối. Từ cơ thể thực vật, chúng chiếm đoạt dinh dưỡng, trong thời gian ngắn liền có thể sống được.
Cũng may ở nơi này cái gì cũng thiếu, chỉ duy có thực vật xanh tốt là không thiếu, đại thụ che trời lúc nào cũng có thể thấy. Sau một lúc, quanh nơi đóng quân cây cối đều đã được gieo mầm. Hôi la nhìn qua giống như một đám thủy tinh bị bụi che phủ, mỗi một khối đều khoảng như hạt đậu. Nghe nói nó có đặc tính như cao su, rất co dãn, nhưng mầm của hôi la được đậy kín ở bên trong chai, đều phải dùng công cụ lấy ra, không thể trực tiếp cầm bằng tay.
Trần Mộ lần đầu tiên nhìn thấy việc trồng trọt hôi la đương nhiên rất tò mò.
Chỉ thấy các chiến sĩ khoét một cái lỗ trên thân cây, đem hôi la cùng với một khối Nguyệt Sắc thạch nhỏ bỏ vào đó rồi tưới nước. Một gốc cây đại thụ có thể trồng trọt được mấy trăm khối hôi la, mất ba ngày thì chúng mới có thể trưởng thành được.
Chung quanh, cây cối hơi lớn một chút đều được trồng hôi la. Hỏi qua Weide thì Trần Mộ mới được biết, công việc trồng trọt hôi la này trước nay đều là nhiệm vụ của các chiến sĩ trưởng thành.
Hôi la là một loại sinh vật rất có tính xâm thực, có đặc tính nguy hiểm nhất định, đó cũng là lí do tại sao chỉ có chiến sĩ trưởng thành có thể tiếp xúc với chúng. Trong thôn đã lâu rồi không trồng hôi la, hôi la đối với hoàn cảnh chung quanh gây ra tác hại rất nghiêm trọng, nhưng nó là một loại vật tư thời chiến nên vẫn tồn trữ.
Điều này cũng khiến cho việc có vài bình hôi la mà vẫn không ai nhận ra, chỉ đến khi bọn Weide đem ra họ mới để ý.
Ba ngày sau, những mầm hôi la đó sẽ kết thành những quả phát ra ánh sáng màu tím. Quả của nó có chứa hàm lượng tinh bột rất cao, có thể dùng để ăn, ngoại trừ mùi vị tương đối đậm ra thì không có khuyết điểm gì nữa.
Tình hình cấp bách trước mắt đã được giải quyết, Trần Mộ thở phào một hơi. Hai, ba ngàn người ăn cơm, nhưng đó là một vấn đề lớn. Lúc này hắn mới hiểu được là tộc trưởng bọn họ đã sớm có sự chuẩn bị, chỉ là không ai nghĩ, Trần Mộ ngay cả là một vị chiến sĩ bình thường cũng chưa thành, Weah là chiến sĩ nhưng ngày thường đều làm công tác hộ vệ, không bao giờ tiếp xúc qua việc trồng trọt hôi la.
Ngoài các chiến sĩ trồng hôi la thì những người khác toàn lực khai thác mỏ. Alfonso đã dò xét được nơi này có mỏ quặng rất phong phú. Không chỉ có quặng kim loại, còn có cả quặng năng lượng, tin này khiến cho mọi người phấn chấn. Có quặng mỏ năng lượng có nghĩa là bọn họ không phải một lần nữa trở lại thời nguyên thủy.
Phòng thí nghiệm đơn giản của Alfonso đã bắt đầu sản xuất. Hắn cũng không tạo công cụ mà là chế một ít linh kiện để nâng cấp phòng thí nghiệm. Trần Mộ cũng không có can thiệp, về mặt này hắn cảm thấy chính mình cũng không có nhiều quyền lên tiếng.
Rất nhanh đã đến lúc thu hoạch hôi la. Những cành cây to khỏe mọc đầy những chùm quả phát ánh sáng màu tím, mỗi quả đều lớn như hạt đào, vỏ ngoài sáng bóng, tỏa một mùi thơm đặc biệt. Thu hoạch quả hôi la cũng không có gì nguy hiểm nên có rất nhiều tiểu hài tử tham gia công việc, bọn chúng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy quả này, tiếng cười vui sướng của đám hài đồng quanh quẩn trong rừng.
Đến nhìn những cái lỗ mà đám chiến sĩ khoét trước kia, Trần Mộ phát hiện ra đám rễ của hôi la này hết sức um tùm, chúng bám thật sâu bên trong thân cây.
- Thật là lợi hại!
Trần Mộ không nhịn được khẽ than.
Weide đứng ở bên cười:
- Đúng vậy, hôi la là một loại sinh vật đáng sợ. Nhưng cũng may, chúng nó phải cần năng lượng thạch mới có thể kích hoạt, nếu không có lẽ cả rừng cây cũng chỉ còn bọn chúng.
Tay vặt một quả hôi la, ngón tay khẽ dùng sức, một tiếng vang nhỏ kêu lên, quả hôi la liền hé lộ ra màu trắng nõn bên trong.
- Có thể ăn sống, mùi vị không tồi, nếu có thể ngọt hơn một chút thì tốt.
Weide muốn bảo Trần Mộ nếm thử:
- Nhưng nếu như ngày nào cũng ăn thì sẽ rất nhanh chán.
Ánh mắt hắn nhớ lại:
- Trước kia ta ra ngoài để hoàn thành nhiệm vụ, có khi mang một hai mầm hôi la. Có một lần ta bị nhốt trong sơn cốc, chính nó đã cứu mạng ta.
- Hiện giờ nó là cứu mệnh của chúng ta!
Trần Mộ nói.
- Ha ha!!!
Weide cười ha ha:
- Đúng vậy, điều đó cho rằng nó cũng là thứ tốt!
- Vậy cây này thì sao?
- Chết rồi, chất dinh dưỡng của nó đã bị hút sạch, bên trong ngoại trừ sơ ra thì cũng không còn thứ gì nữa. Sơ gỗ này cũng giống như cỏ, không có tác dụng gì. Qua một hai ngày nữa, ngươi sẽ thấy mấy cây này đổ ầm ầm!
Vẻ mặt Weide hơi hối tiếc, bọn họ sinh hoạt trong rừng cây, cảm tình đối với thực vật cũng khác với người của Thiên Du liên bang.
Ngày hôm đó quả hôi la thu được số lượng thật kinh người, khi nhìn đến đống quả hôi la chất như núi, Trần Mộ mới cảm nhận được chỗ cường đại của sinh vật này. Weide vẫn cố ý không thu hoạch một bộ phận nhỏ, để chúng làm thành mầm hôi la.
Thành quả thu hoạch được làm mọi người rất vui, nhưng do mầm hôi la cần phải có năng lượng kích hoạt, lần trước reo trồng khiến bọn họ tổn hao năng lượng của tất cả các vật tư. May mà vùng phụ cận có mỏ quặng năng lượng, nếu không bọn họ cũng chỉ có thể ăn no được một lần.
Từ khi Trần Mộ đem bài thể dục dạy cho bọn trẻ, bọn chúng mỗi ngày đều kiên trì tập luyện. Tác dụng của bài thể dục này cũng dần hiện ra, đám tiểu hài tử có tố chất tiến bộ thật kinh người. Weah đối với tình huống này có chút không chuẩn bị kịp, lập tức liền gia tăng lượng huấn luyện cho chúng. Điều làm cho Weah thấy giật mình là Trần Mộ rất có thành tựu về mặt cảm giác.
Weide đối với việc Weah nguyện ý đem kỹ năng truyền thụ cho đám trẻ nhỏ rất ngạc nhiên, trước kia trong thôn bất luận ai muốn theo Weah học tập đều bị cự tuyệt. Ngoài ngạc nhiên ra thì hắn cũng rất mừng rỡ, thân thủ của Weah trong thôn không ai có thể vượt qua, đám hài tử này đi theo hắn học tập kỹ năng, tương lai bọn chúng nhất định sẽ mạnh mẽ hơn đám chiến sĩ bây giờ. Vạn Sĩ nhất mạch cũng nhất định mạnh mẽ hơn so với hiện tại.
Lí Độ Hồng ngoại trừ theo Weah học tập còn thêm một hạng nội dung huấn luyện nữa, đó là rèn luyện cảm giác. Cùng với hắn còn có mười hài tử, những đứa này đều là đệ tử trước kia trong phòng thí nghiệm.
Phòng thí nghiệm của Alfonso trong thời gian ngắn đã thăng cấp ba lần. Vì an toàn nên phòng thí nghiệm đã dời đến sơn động sâu nhất trong sơn cốc, tư nguyên mấy ngày nay của cả doanh trại đều cung cấp vô điều kiện cho phòng thí nghiệm của Alfonso. Nhưng kết quả thu được cũng là rất lớn, sau khi hoàn thành thăng cấp, phòng thí nghiệm đã có thể sản xuất rất nhiều công cụ laser, lập tức làm cho hiệu quả sản xuất tăng lên mười lần.
Cả doanh trại tiến vào thời kì phát triển với tốc độ cao, cơ hồi qua hai ba ngày cả nơi này liền thay đổi bộ dáng.
Mọi người đều tin tưởng, chỉ không bao lâu, cả doanh trại liền vượt qua khả năng trước đây của thôn. Mỗi cá nhân đều có khí thế sôi sục ngút trời, trong lòng bọn họ nhộn nhạo một loại sức sống mới.
Đột nhiên một gã chiến sĩ với sắc mặt vội vã chạy đến trước mặt Trần Mộ, hắn không che giấu được vẻ hưng phấn.
- Tiên sinh! ngài xem, ta phát hiện được cái này!
Hắn đưa vật gì đó trên tay cho Trần Mộ, một khối tạp phiến hỏng. Mấy người chung quanh lập tức đến gần.
Trần Mộ đón lấy thứ mà tên chiến sĩ đưa qua, sắc mặt biến đối. Cùng lúc đó, Bá Vấn, Trình Anh ở bên cạnh cũng đồng thời biến sắc.
- Đây là cái gì?
Weide không nhịn được hỏi, trên vật phẩm này rõ ràng có dấu vết của nhân công chế tạo.
- Là tạp phiến hỏng!
Trần Mộ giải thích, ánh mắt hắn ngưng trọng, cẩn thận kiếm tra tạp phiến này.
- Tạp Phiến hỏng?
Đám người xung quanh lập tức ồn ào nghị luận, sự thần kì của tạp phiến họ đã thấy qua, nhưng vật phẩm trước mắt cùng với tạp phiến mà họ và Trần Mộ sử dụng khác biệt rất nhiều. Mặt trên có chút loang lổ, có nơi thì mốc meo, thối rữa.
Càng xem Trần Mộ càng sợ, tạp phiến này có niên đại rất xa xưa, đã xuất hiện hiện tượng ăn mòn, nhưng cấu vân trên mặt vẫn còn lờ mờ. Song điều làm hắn khẩn trương chính là cấu vân trên tạp phiến này chưa từng gặp qua.
---------------------
Chú thích:
1. Hôi la: một loại cây màu xám, mầm của nó trông giống như cây nấm.
Tạp Đồ Tạp Đồ - Phương Tưởng Tạp Đồ