Reading means borrowing.

Georg Christoph Lichtenberg, Aphorisms

 
 
 
 
 
Tác giả: Phương Tưởng
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: admin
Số chương: 619
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4390 / 106
Cập nhật: 2015-11-17 23:30:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 157: Sự Cố Chấp Của Weah
rần Mộ đến thôn này đã hai tháng, hắn rốt cuộc cũng hiểu khá cụ thể đối với cái thôn cách biệt với bên ngoài này. Thôn không hề có tên, còn họ của những người này cũng hết sức cổ quái, gọi là Vạn Sĩ, ngay cả Bá Vấn có những nghiên cứu nhất định đối với tông tộc học đều chưa từng nghe qua.
Giàu sang quyền thế và con cháu chuẩn mực quyền thế như Bá Vấn, tông tộc học là một trong những chương trình bắt buộc phải học. Chương trình học này trong giao tiếp với thượng tầng xã hội có sự trợ giúp tương đối lớn, trên cơ bản, dòng họ hơi có danh tiếng trong liên bang Thiên Du Bá Vấn đều nắm rõ như lòng bàn tay, thậm chí ngay cả một ít dòng họ từng huy hoàng xa xưa hắn đều có chỗ hiểu biết. Nhưng hắn chưa từng nghe nói qua một dòng họ cổ quái như Vạn Sĩ (Surname) này.
Thôn áng chừng có mười vạn người, coi như một bộ lạc quy mô không nhỏ rồi. Khiến Trần Mộ cảm thấy kinh ngạc nhất chính là trình độ phát triển khoa kỹ ở đây. Bọn họ trên phương diện tạp phiến tuy hết sức lạc hậu nhưng ở các phương diện khác, chẳng hạn như phương diện công nghệ chế tác kim loại so với liên bang Thiên Du cao minh hơn rất nhiều.
Công nghệ chế tác kim loại luôn luôn không được liên bang Thiên Du chú trọng, tính năng phòng vệ kim loại có thể cung cấp thực sự có hạn, đây cũng là công dụng cực hạn trong quân sự của nó. Ngược lại bởi nguyên nhân thành phẩm rẻ tiền, ở phương diện dân dụng, chẳng hạn như kiến trúc lại được sử dụng cực kỳ rộng rãi.
Từ kỹ thuật kim loại trong thôn, Trần Mộ thấy quả thực đến mức không thể tưởng tượng nổi. Họ có thể chế tác ra dụng cụ vô cùng tinh xảo, loại trình độ tinh vi này vượt rất xa trình độ chế tác kim loại trung bình của liên bang Thiên Du. Từ việc chế tạo độ nghi có thể nhìn điều này ra, Alfonso dùng một loại hợp kim tính chất cực nhẹ để chế tạo độ nghi, hắn chỉ tốn thời gian hai ngày hết sức dễ dàng phỏng chế ra độ nghi với tính năng xuất sắc.
Đáng tiếc, bất luận là Bá Vấn hay Trình Anh đều không ý thức được điểm này. Từ quan điểm của họ mà nói, dụng cụ kim loại có tinh xảo đến đâu đi nữa cũng không thể so sánh với tạp thăm dò có độ chính xác cực cao.
Mặc dù chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi nhưng Trần Mộ lại thấy trong này ẩn chứa tiền đồ rộng lớn. So sánh với tạp phiến, thành phẩm kim loại thực quả thực được đánh giá quá thấp, phạm vi sử dụng kim loại có hạn nhưng nếu kết hợp kỹ thuật kim loại cao siêu và hệ thống tạp phiến với nhau, uy lực tổ hợp của nó sẽ trở nên vô cùng cường đại! Hơn nữa Trần Mộ từ chỗ Alfonso đã lý giải được, ngay phụ cận thôn cũng có vài mỏ khoáng thạch. Trần Mộ không khỏi cảm khái, tổ tiên bọn Alfonso làm thế nào tìm được một địa điểm có hoàn cảnh địa lý ưu việt như thế chứ!
Trần Mộ thấy tạp giới trong thôn còn khá nguyên thủy, hơn nữa gã phát hiện ra một chỗ đặc biệt, Alfonso mặc dù biết chế tạo tạp giới nhưng đối với hệ thống tạp phiến lại hoàn toàn mù tịt, điều này khiến Trần Mộ cảm thấy hết sức không thể tin nổi. Sau đó hỏi Alfonso mới biết, những kỹ thuật chế tác bọn họ gọi “Tạp vật” này là do tổ tiên họ lưu truyền xuống, bây giờ đã thất lạc gần hết, chủng loại hắn chế tạo được cũng không nhiều.
Alfonso đối với các sự tích của tổ tiên mình mù mờ không rõ, Trần Mộ cũng chẳng tiện hỏi nhiều.
Tiến bộ của Alfonso là nhanh nhất trong tất cả mọi người. Hắn từng có kinh nghiệm chế tạo tạp giới nên so với người khác lại càng dễ dàng lý giải tri thức tạp phiến hơn. Mà trong các thiếu niên khác, còn có ba đứa tiến bộ rõ ràng nhanh hơn người khác, khiến Trần Mộ không ngờ rằng Độ Hồng cũng bất ngờ được liệt vào nhóm đó. Điều duy nhất khiến Trần Mộ cảm thấy đáng tiếc chính là Alfonso, bởi nguyên nhân tuổi tác nên cảm giác của hắn tăng trưởng cực chậm, chậm nhất trong tất cả mọi người. Cảm giác chính là kỹ năng cơ bản nhất một vị chế tạp sư phải có, điều này sẽ hạn chế cực lớn khả năng phát triển sau này của Alfonso.
Ba thiếu niên bao gồm cả Lí Độ Hồng tiến bộ ở phương diện này cực nhanh, có thể dùng thần tốc để hình dung. So với Trần Mộ mấy năm trước cũng không thua kém bao nhiêu, nhất là Lí Độ Hồng. Trong ba người thì tuổi tác của nó nhỏ nhất nhưng tiến bộ cũng nhanh nhất. Trần Mộ tịnh không giấu nghề, hắn đem phương pháp rèn luyện cảm giác học được trên thần bí tạp phiến dạy cho những thiếu niên này.
Thần kinh kiên cường dẻo dai của đám nhóc khiến gã cảm thấy giật mình. Nhớ năm ấy, hắn quả thực bị phương pháp rèn luyện cực hạn giày vò đến gần chết, mà đám nhỏ này chả đứa nào như có vẻ bị sao cả.
Trần Mộ rất nhanh thích cuộc sống trong thôn, yên tĩnh, tự do, ở đây không yêu cầu hắn làm gì. Về cơ bản, hắn sẽ dạy Alfonso một lần trước, đám nhỏ sẽ nhường cho Alfonso đi dạy. Ở đây nguyên liệu đa dạng, so với căn cứ càng thêm phong phú. Điều này cũng kích thích lòng nhiệt tình nghiên cứu của hắn. Duy nhất khiến người ta khá khó chịu chính là tất cả nguyên liệu ở đây đều là nguyên liệu nguyên thủy nhất, cần hắn phải đi xử lý từng hạng mục một.
Hắn nào từng học xử lý tài liệu chứ? Dưới sự bất đắc dĩ đành từ từ mò mẫm. May mắn thay quá trình này lại tràn ngập hứng thú, cộng thêm đám nhóc kia thực sự cũng rất nghe lời, rất nhiều chuyện chỉ cần phân loại ra bàn, chúng đều sẽ nghiêm túc dựa theo trên đó để thí nghiệm, điều này giảm thiểu thời gian thí nghiệm cần thiết rất nhiều.
Trong thời gian hai tháng, diện tích “Phòng thí nghiệm Trần thị” mở rộng ba lần, nhân số giúp việc của hắn cũng tăng ba lần, lên gần tám mươi người. Những tri thức đám nhỏ này học được từ chỗ Trần Mộ sẽ được ghi chép lại chi tiết, lưu vào một chỗ riêng.
Tạp phiến Trần Mộ chế tạo ra đang từng bước ảnh hưởng thôn, chẳng hạn như năng lượng tạp. Tỷ lệ lợi dụng năng lượng của năng lượng tạp so với năng lượng trang bị cầm tay bọn họ sử dụng ngày trước cao hơn nhiều lắm, vả lại cũng cần quá nhiều tiểu xảo. Hoan nghênh nhất lại là tạp chiếu sáng và tạp tăng nhiệt, hai loại tạp phiến không quá phổ biến này được gần như tất cả mọi thôn dân hoan nghênh. Đối với các thôn dân ở trong rừng mà nói, tạp chiếu sáng và tạp tăng nhiệt có thể khiến trọng lượng đồ dùng họ mang theo giảm đi rất nhiều.
Trần Mộ chế tạo hai loại tạp phiến này đều chỉ là tạp cấp một, là tạp phiến đơn giản nhất, công năng của chúng có hạn, nhưng đối với người sử dụng lại không có bất kỳ yêu cầu nào. Sở dĩ phát triển hai loại tạp phiến này, Trần Mộ lại có suy nghĩ của riêng mình. Hai loại tạp phiến này mặc dù đơn giản nhưng lại hết sức có giá trị thực dụng, hơn nữa chúng vừa hay cho những người mới học cấp dưới luyện tập.
Năng lượng tạp cấp một, chiếu minh tạp cấp một, gia nhiệt tạp cấp một, toàn bộ đều là nhất tinh, nhưng đối với các thôn dân từ trước tới nay chưa từng tiếp xúc tạp phiến mà nói, lại tràn ngập rung động.
Độ nghi so sánh với “Tạp vật” bọn họ thường ngày sử dụng, trọng lượng cùng kích cỡ gần như có thể bỏ qua không tính, mang bên người cũng tiện lợi hơn rất nhiều. Thử nghiệm chỗ tốt của độ nghi, các thôn dân sau khi nghe nói tạp phiến cao cấp cần huấn luyện càng chuyên nghiệp hơn, dòng người đổ về chỗ Bá Vấn và Trình Anh lập tức tăng vọt.
Trần Mộ thì khá tốt, có tộc trưởng chiếu cố, chỉ cần hắn không chủ động lên tiếng, không ai dám tiếp cận cái nơi gọi là phòng thí nghiệm kia cả.
Khiến thôn dân nghĩ không thông nhất chính là quan hệ giữa Trần tiên sinh và Weah không ngờ lại rất tốt.
Weah ở trong thôn chỉ nghe lời một mình tộc trưởng. Y không phải người trong thôn, vài năm trước tộc trưởng trong rừng cây đã phát hiện ra Weah đang lâm vào hôn mê bèn cứu về. Sau khi Weah tỉnh lại liền mất trí nhớ, căn bản không nhớ nổi mình là ai, ngay cả tên Weah của y bây giờ còn là tộc trưởng giúp y đặt.
Từ đó về sau, y liền theo tộc trưởng, như hình với bóng. Thân thủ của y cực cao, trong thôn không ai là đối thủ, điều này khiến rất nhiều thanh niên háo thắng hơi có chút bất thiện với y. Chỉ là thực lực hắn hiển hiện ra đó nên không ai dám đi khiêu chiến. Tính tình Weah lãnh đạm, trầm mặc ít nói, ngoại trừ lời tộc trưởng, lời của ai cũng không nghe.
- Ngươi là người có điều kiện thân thể tốt nhất ta từng thấy qua.
Weah sắc mặt lạnh băng nói, hắn đang cố gắng lần thứ bốn mươi.
- Sao!!!
Trần Mộ không thèm để ý, hắn một mực bận bịu với nghiên cứu của mình. Lần đầu tiên hắn có thể tùy tâm sở dục chi phối thời gian của bản thân mà không có bất cứ áp lực nào. Hắn không phải vì tiền bạc mà rầu rĩ lo lắng, mà trên thực tế, tiền bạc ở đây không có bất cứ chỗ nào dùng. Tất cả mọi thôn dân trong thôn đối với hắn đều cực kỳ thân thiện, tôn kính, tộc trưởng cũng không yêu cầu cứng rắn gì với hắn, hắn muốn làm gì thì làm, không phải buồn phiền vì nguyên liệu. Độ phong phú nguyên liệu phẩm chất cao ở đây, các nơi khác căn bản khó có thể thấy được.
Đây chẳng phải là cuộc sống mình mong muốn sao?
Trần Mộ chẳng nghĩ đến việc rời khỏi khu rừng, hắn cho rằng sau khi ra khỏi rừng, hắn sẽ không tìm được chỗ nào tốt hơn ở đây.
Weah phát sinh hứng thú đối với hắn do trong một lần nhìn thấy hắn luyện tập bộ động tác thể dục. Nói khách quan hơn, hắn đối với thân thể Trần Mộ cảm thấy hứng thú. Hắn cho rằng tố chất thân thể Trần Mộ cực kỳ xuất sắc, có thể theo mình học tập một ít kỹ năng. Dùng cách nói của hắn, cả thôn chỉ có điều kiện của Trần Mộ mới có thể đạt tiêu chuẩn.
- Kỹ năng ta còn nhớ tịnh không nhiều, nhưng đủ để dạy ngươi.
Nét mặt Weah vẫn như núi băng vạn năm không đổi.
Trần Mộ không nhớ rõ đã cự tuyệt bao nhiêu lần:
- Weah, ta thực sự không có thời gian. Ngươi xem, ta bây giờ bận thế nào hả?
Tay hắn chỉ chỉ về phía đám trợ thủ đang bận bịu trong phòng thí nghiệm.
- Ta còn có rất nhiều thí nghiệm phải làm. Ta cần xác định tính chất chỗ nguyên liệu ấy một lần nữa, nếu không, chúng chỉ là một đống cỏ.
Weah không từ bỏ:
- Ngươi rất thích hợp học kỹ năng của ta.
Sự cố chấp của Weah khiến Trần Mộ cảm thấy đau đầu, hắn bất đắc dĩ thở dài một hơi:
- Weah, thực sự rất xin lỗi. Kỹ năng ta học qua đã rất nhiều rồi, nếu nhiều thêm nữa, sẽ trở nên càng hỗn tạp hơn. Ngươi cũng biết, quá hỗn tạp thường làm chuyện gì cũng không xong. Ta bây giờ không phải cần học kỹ năng mới, mà là cần tiếp tục khai thác và tôi luyện những kỹ năng ta từng học qua.
Trần Mộ không phát hiện, do hoàn cảnh biến hóa, hắn cần giao tiếp với người khác như Alfonso, các trợ thủ khác, Collins...v.v. Nhưng lời Weah so với lúc trước cũng nhiều lên hẳn, hơn nữa theo áp lực tử vong giảm xuống, Trần Mộ cũng bắt đầu từng bước khôi phục tâm tính thiếu niên.
- Ta sẽ không chiếm dụng quá nhiều thời gian của ngươi.
Weah vẫn không định từ bỏ.
Đúng lúc này, đột nhiên Collins lao vào phòng thí nghiệm, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Trần tiên sinh, tộc trưởng mời ngài tới một chuyến.
Tạp Đồ Tạp Đồ - Phương Tưởng Tạp Đồ