Nên coi những thất bại trong quá khứ là động cơ để hành động, chứ không phải lấy đó làm lý do để bỏ cuộc.

Charles J. Given

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: Les Six Compagnons
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 16
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 9
Cập nhật: 2022-07-30 20:49:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Bốn - Vụ Trộm Ở Phố Hoa Hồng
idou đã vượt qua cây cầu lớn bắc ngang sông Rhone. Hắn còn lâu mới biết khu phố Giặc Lái ở đâu, chỉ biết rằng chiều vừa xuống, hắn len lén rút khỏi nhà, vừa đi vừa hỏi đường, trong vòng nửa tiếng đồng hồ toát mồ hôi hột, hắn mới tìm ra lộ trình đến khu Giặc Lái ngắn nhất.
Nguyên nhân nào thiên hạ đặt tên cho khu phố đó là... Giặc Lái, trong trí óc non nớt, Tidou chỉ dám đoán mò: có lẽ nhà cửa khu vực này tập trung vào một chung cư dành cho những nhân sự hành nghề tài xế, có lẽ vậy, mấy lần đi xe đò hồi nhỏ, chẳng phải hành khách thường rủa các bác tài chạy bạt mạng là "giặc lái” đó sao?
Tidou mơ màng nghĩ đến số phận hẩm hiu của con chó đến nỗi trôi giạt tới sát ngôi nhà của Boissieux mà vẫn không hay. Mãi tới khi hắn thấy dòng chữ "Gara Dombes" sờ sờ trước mắt, thì chạm trán một người phụ nữ đang từ trong gara đi ra.
Tidou hỏi thật lễ phép.
- Cô có biết nhà ông tài xế xe tải Boissieux ở đâu không ạ?
- Boissieux hả, ông ấy thường rửa xe ở đây. Nhà phía tay phải kia kìa.
- Cám ơn cô.
- Chưa chắc ông ta đã đủ sức tiếp cháu đâu, 6 giờ sáng ông ấy mới về nhà đấy.
Tidou thoáng giật mình. Qua lời nói của người đàn bà hàng xóm, rõ ràng hôm qua bác tài Bois-sieux đã chạy đường trường suốt đêm. Lý do gì ông ta lại không giữ lời hứa với thằng Fredric nhỉ?
Hắn bấm chuông mà trong bụng thấp thỏm chờ một tiếng sủa quen thuộc. Biết đâu trong lúc vội vã bốc hàng giữa đêm hôm khuya khoắt,
Boissieux đã tiết kiệm thì giờ bằng cách dùng dao chật phăng dây xích Kafi để đưa nó về nhà. Ừ nhỉ, biết đâu được...
Một phút sau, vị tài xế từng chịu ơn hắn về hộp thuốc lá mới chường mặt. Ông ta uể oải:
- Tôi cứ tưởng bác sĩ đến, hóa ra là cậu.
Tidou há hốc mồm.
- Sao lại bác sĩ hả bác?
- Ờ ờ, vì con gái tôi bị sốt từ sáng đến giờ, cháu à.
Tidou theo Boissieux vào phòng khách. Hắn lẳng lặng đặt phần đầu mẩu dây da lên bàn.
- Con chó của cháu không có trong nhà bác, nghĩa là nó bị mất tích. Đây là phần còn lại ở cái cọc sát bên hông quán cà phê.
Mắt Boissieux thiếu điều trợn ngược.
- Trời đất, chính tay tôi đã cột con chó vô cọc lúc 5 giờ sáng nay kia mà.
- Cháu có cảm tưởng Kafi đã bị người lạ bắt đi bằng một nhát dao.
Tidou cố gáng nén cảm xúc nhưng giọng nói hắn không tài nào điều khiển được. Qua câu chuyện của người tài xế, hắn hiểu rằng mọi thứ đều được quỷ ma sắp xếp. Đáng lẽ chiếc xe đến Lyon từ 7 giờ tối hôm thứ tư thì lại bị lọt xuống một hố sâu. Ba giờ sáng xe mới lăn bánh và tới bốn giờ chui vô bến Saint - Vincent trong sương mù trùng điệp. Năm giờ sáng, Boissieux mới xuống hàng xong và cột Kafi vào góc tường chứ không dám giao cho tên thủ kho ghét súc vật tên là Junod. Bức điện tín của bà vợ báo tin con gái ốm đã làm Boissieux rối trí. Ông ta chỉ kịp ghi vội mấy dòng lên mảnh giấy cho chủ quán cà phê và đặt nó dưới một viên gạch trước cánh cửa quán đóng kín. Ông ta đặt niềm tin của mình vô mảnh giấy cạnh con chó bị xích và yên tâm trở về nhà thăm con gái.
Mắt Tidou nhòa lẹ.
- Trong mảnh giấy, bác viết gì cho ông Petit Beauioulais?
- Ờ ờ, vài dòng thôi. Tôi ghi là: "Ông hãy giao con chó này cho một cậu bé tới đón. Nó rất hiền".
- Thực kinh khủng. Ông Petit không hề có trong tay một miếng giấy nào.
- Tôi không tin là gió thổi viên gạch bay được
- Cháu hiểu. Con chó đã bị bắt trộm. Tất nhiên thủ phạm bắt buộc thủ tiêu tang chứng.
Boissieux ngậm ngùi:
- Lỗi một phần tại tôi, tôi tiếc không kém gì cậu. Con chó sói cực đẹp và ngoan ngoãn suốt chặng đường dài.
Chia tay người tài xế, Tidou hầu như kiệt sức. Hắn có cảm tưởng tên trộm mất tính người đang sửa soạn đưa Kafi vô lò sát sinh. Hắn đi như một cái xác không hồn qua phố Mảnh Trăng, và không hiểu sao đôi chân rã rời ấy lại trực chỉ đến ngọn đồi "Mái nhà của người thợ dệt" rồi lần xuống ngôi nhà bỏ hoang dưới con lộ dốc mang tên "Kẻ Cướp".
- Lạy Chúa, mình phải ghé tầng hầm. Trong căn cứ hình như bạn bè đã làm sẵn một cái cũi chó, biết đâu...
Tidou không ngờ nhóm Những Tảng Đá Lớn đều tụ tập đông đủ tại sào huyệt. Hắn đau khổ:
- Sói Kafi lạc đàn rồi...
Những khuôn mặt trẻ thơ ngơ ngác nhìn nhau. Thằng to con nhất là Tondu đầu trọc dằn giọng:
- Chúng ta phải tìm cho kỳ được sói Kafi. Bọn bắt trộm chó đẻ có thể quẳng con cẩu vô chuồng chó công cộng, chúng ta sẽ lùng sục khắp các bến xe và nhất định sẽ nện lũ tội phạm thê thảm.
o O o
Hết ngày này sang ngày khác, băng Những Tảng Đá Lớn sống như những người mộng du. Chúng lang thang đầu đường cuối xóm, không bỏ qua bất cứ một ngóc ngách nào nhưng Kafi vẫn biệt vô âm tín.
Tại trại nuôi súc vật công cộng, chúng đã đưa một hình ảnh tuyệt vời cho những người gác trại về một con sói lông đen có bốn bàn chân đỏ rực như lửa, nhưng những người gác trại có tìm mỏi mắt cũng đố thấy một con cẩu nào hùng vĩ cỡ đó trong trại.
Khi lũ trẻ hoàn toàn tuyệt vọng thì Guille tuyên bố như một vị cứu tinh:
- Chúng ta đã thấy thông tin mới.
Ngay lập tức hội nghị Những Tảng Đá Lớn được triệu tập. Trước hàng loạt cái nhìn tò mò, Guille lôi một tờ báo trong túi ra. Nó liếm mép:
- Quý vị vểnh tai mà nghe đây. Bài báo có tựa đề "Một vụ trộm nghiêm trọng trên phố Hoa Hồng.
Gnafron gãi mớ tóc rối bù.
- Chuyện đó đâu có liên quan gì đến con cẩu chớ.
Guille thong thả đọc:
- "Đêm 29 tháng 11, một bọn lưu manh đã táo bạo nhập nha căn hộ tầng ba tòa nhà số 4 phố Hoa Hồng lấy trộm một khoản tài sản châu báu có giá trị lớn. Theo tin điều tra sơ khởi, rõ ràng bọn trộm đã điều nghiên trước phi vụ khi biết gia chủ đang đi nghỉ mát ở Bờ Biển Xanh. Qua lời kể của một số nhân chứng, phi vụ trộm trên xảy ra trong khoảng thời gian từ 4 giờ đến 7 giờ sáng".
Chàng "Nghệ Sĩ" im lặng sau khi đọc xong bản tin. Mắt Tondu sáng rực:
- Vụ trộm xảy ra ở phố Hoa Hồng hả, con phố này nằm sau lưng bến Saint-Vincent ấy.
- Đúng thế, chẳng những nó xảy ra sát nách bến Saint-VỊncent mà lại chọn đúng sáng 29 tháng 11 hôm Kafi mất tích. Chậc chậc, quý chiến hữu thấy có mối liên hệ nào chăng?
- Chẳng lẽ bọn đạo chích phát giác ra tiếng sủa của Kafi nên bắt cóc con cẩu?
- Bất cứ cái gì cũng có thể xảy ra lúc đó...
Guille rổn rảng:
- Chúng ta thử đặt vai trò mình trong cương vị bọn đào tường khoét vách xem. Đương nhiên sự có mặt của con cẩu ở đó quả là không ổn chút nào.
Các thành viên của Những Tảng Đá Lớn vỗ tay. Ngay ngày hôm đó, chúng bung ra thị sát con đường hiền lành nằm song song với sông Saone, nơi còn tồn tại những ngôi nhà cổ điển quý tộc.
Chúng dừng lại trước căn hộ tầng ba tòa nhà số 4, phía trước nhà chực sẵn một lão gác-dan.
Gnafron xì xầm:
- Để tao qua đường khai thác ông già nghe.
Guiỉie gạt phăng:
- Lão không tiếp trẻ con đâu. Những gì lão đã khai với cảnh sát thì bản tin trên báo đã đề cập đủ.
Tondu chen vào:
- Tao nghĩ rằng bọn tội phạm đậu xe hơi đâu đó gần quán cà phê Petit Beauiolais thành thử phát giác con chó.
Tidou nhún vai:
- Mày hỏi tức là tự trả lời. Tao biết tính Kafi, chẳng dễ gì kẻ lạ xáp lại gần được. Hừ, tao không biết chúng dùng biện pháp nào để lôi cổ Kafi lên xe...
- Gõ cửa cảnh sát chăng?
- Không. Tao không hiểu cảnh sát ở thành phố ra sao, chứ ở làng quê của tao, cảnh sát không thèm giải quyết ba cái vụ mất trộm chó mèo lẻ tẻ đâu.
Gnafron cười như nắc nẻ:
- Cảnh sát ở Lyon siêu đẳng hơn nhiều. Lúc nào cũng sẵn sàng đi "thi hành công vụ".
Nghệ sĩ tóc đỏ Guille muốn làm một cuộc trắc nghiệm. Nó huýt sáo:
- Trăm lời đồn không bằng một lần thấy tận mắt. Tao đề nghị tụi mình nghiêm chỉnh kéo tới đồn cảnh sát một phen.
Cái đồn đại diện cho nền trật tự an ninh tọa lạc gần quảng trường Temirtux, một quảng trường xinh đẹp có đài phun nước và những chú bồ câu bay lượn vòng vòng.
Đám trẻ thu hểt can đảm đẩy cánh cửa nặng trịch. Bên trong mịt mù khói thuốc lá và hơi người nồng nặc.
Tidou ấp úng:
- Chào các chú, tụi cháu muốn trình bày về một con chó lai sói bị mất đúng hôm xảy ra vụ trộm ở phố Hoa Hồng mà báo chí mới loan tin.
- Chó sói ư?
Đám cảnh sát cười lên hô hố. Một người mặc sác phục còn trẻ tuổi lên tiếng:
- Đứa nào trong tụi hay nuôi chó sói, nuôi nó là bị tù đấy.
- Ồ không, con chó lai sói được xích gần quán cà phê Petit Beauiolais gần hến Saint - Vincent, nơi hiện trường vụ trộm. Tụi cháu cho rằng con chó nhận ra bọn tội phạm nên có thể bọn chúng đã bắt trộm mang đi.
Một viên cảnh sát già xua tay:
- Hết trộm rồi tới chó, trộm còn chưa tìm ra thì là làm sao kiếm chó cho chúng mày. Cút xéo.
Mấy đứa hậm hực trở ra. Thế là hết. Niềm hy vọng mà Guilie gợi ra vừa lụi tắt.
Tập 1 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Chú Chó Kafi Tập 1 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Chú Chó Kafi - Paul Jacques Bonzon Tập 1 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Chú Chó Kafi