The secret of getting ahead is getting started. The secret of getting started is breaking your complex overwhelming tasks into small manageable tasks, and then starting on the first one.

Mark Twain

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: Les Six Compagnons
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 16
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 9
Cập nhật: 2022-07-30 20:49:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Ba - Kafi Mất Tích
huyện gia nhập nhóm Những Tảng Đá Lớn của Tidou đã được định đoạt. Tối hôm đó hắn trằn trọc không tài nào ngủ nổi, những ý nghĩ cứ lởn vởn trong đầu hắn. Chà, có nên thổ lộ chuyện sẽ đón Kafi về cho mẹ hay không, rồi ba sẽ phản ứng ra sao khi từng giận dữ tuyên bố không chứa chấp bất kỳ con chó nào trong nhà, ông có chấp nhận tụi nhóc nuôi lén con chó ở nơi mệnh danh là sào huyệt của chúng?
Tidou cuối cùng quyết định không nói gì hết dù cảm thấy có lỗi đối với mẹ. Hắn đến trường trong tâm trạng bối rối cực kỳ.
Như thường lệ, hắn và Guiỉỉe lại giả vờ làm mặt lạnh với nhau cho đến khi thằng lớp trưởng mở miệng:
- Mày đã suy nghĩ kỹ chưa Tidou?
- Xong.
- Vậy thì tiến hành nghe.
Phiên họp đầu tiên mà Tidou tham dự với các thành viên của nhóm Những Tảng Đá Lớn diễn ra trong giờ ra chơi tại một góc sân ít ồn ào nhất. Hắn thấy chỉ có ba đứa nữa bu quanh mình. Guille phát biểu rất trịnh trọng như trước đám đông khán giả:
- Xin giới thiệu với quý vị, đây là chiến hữu mới của nhóm chúng ta, tên là Tidou. Hôm qua bạn ấy đã đến căn cứ tụi mình. Chúng ta quyết định kết nạp bạn ấy vì Tidou là một người can đảm không hề khóc hoặc rên rỉ khi bị chó dữ cắn, ngoài ra, như đã trao đổi với quý vị, bạn ấy đang cần hội ngộ với anh bạn bốn chân cảm động tên là Kafi...
Một loạt tiếng ồ cất lên.
- Chúng ta phải đón Kafi.
- Chúng ta phải thể hiện tình đồng đội cao thượng.
Guille tỏ vẻ hài lòng.
- Chính vì thế trong tương lai con chó sẽ được ăn ngủ ở dưới tầng hầm. Ai phản đối chuyện hùn nạp tiền mua thức ăn để nuôi con chó?
Không một ai phản đối, Guille hất hàm ngó sang Tidou:
- Mày thấy chưa, mày sẽ dành một ngày để rước con Kafi từ Reillanette về đây. Nhiệm vụ tao kết thúc.
Buổi tối, trước khi lên giường ngủ Tidou lại trằn trọc. Phiên họp kỳ lạ hồi sáng sót lại ấn tượng trong óc hắn ba thằng dị kỳ: một thằng chuyên đội bêrê che cái đầu trọc tên gọi là Tondu, một thằng nhỏ con tóc tai bù xù lúc nào cũng chọc cười như Charlot được gọi là Gna-fron gì đó, và một thằng béo tốt mặt tròn như bánh bao hình như học ở lớp kế bên tên là Bistèque. Cả ba thằng nhãi này đều ngó bộ chì thấy rõ.
- Hừm, Những Tảng Đá Lớn...
Tidou lầm bầm. Rõ ràng sếp Guille và bạn bè của nó đã giao nghĩa vụ rước Kafi cho hắn, nhưng hắn phải thực hiện như thế nào hả trời?
Hắn nhắm nghiền mắt lại trong mười giây để tĩnh tâm và giây thứ 11, sáng kiến hiện ra. Ồ, tại sao lại không viết thư cho Fredric Aubanel và dặn cu cậu gửi con chó lên một chiếc xe tải nào đó chạy ngang Lyon nhỉ, trong làng Reillanette xe tải đậu thiếu gì, các bác tài lại khá quen thuộc với hắn lẫn Fredric. Chỉ cần Fređric cho con "sói" Kafi "quá giang" xe tải đến một địa điểm nào đó ở Lyon rồi thả con chó xuống trong khi hắn ra đón sẵn là kể như tuyệt đối an toàn.
Tidou đã nghĩ là làm. Hôm cầm lá thư chuẩn bị đi gửi bưu điện, hắn đề nghị gặp nhóm bạn Guille để đàm đạo. Chiến hữu tóc rối nùi, đen như lông quạ cười nắc nẻ:
- Chuyện dễ ợt mà cũng bàn. Hãy đề ngoài bì thư địa chỉ của tao, tao sẽ nhận thư hồi âm giùm cho.
Tidou há hốc miệng:
- Mày phải nhớ đây không là chuyện giỡn chơi.
Thằng tóc xù nheo nheo mắt:
- Tao là Gnafron nổi tiếng là Hề Xiếc ở trong một chung cư có cửa tiệm giày dép. Nhung tao không giống một đứa đánh giày đâu nhé, tao mồ côi cha nhưng có mẹ đàng hoàng. Tao biết mày bị kẹt cái địa chỉ nhận thư bởi ba mày không muốn thấy con cẩu. Ê, vậy là tao đâu có giỡn chơi.
Phát biểu của Gnafron được sự nhất trí của cả nhóm. Lá thư được gửi đi và kể từ bây giờ không riêng gì Tidou mà toàn bộ Những Tảng Đá Lớn đều thấp thỏm chờ tin tức.
o O o
Tidou hiện thời đã trở thành một cột trụ thân thiết của nhóm bằng hữu mới. Con Kafi đúng là một gạch nối những đứa trẻ, hắn hiểu điều đó, nhưng điều quan trọng hơn khiến hắn nhập cuộc là lũ trẻ chẳng đứa nào xuất thân từ hạng nhà giàu. Ngược lại nhiều tên rách te tua. Nghĩa là cùng giai cấp con nhà lao động như hắn. Lạy Chúa, điều đó chứng tỏ tình bạn của chúng sẽ lâu bền chứ sao.
Cho tới một hôm đẹp trời, Gnafron nhào đến bạn bè chìa ra một lá thư từ Reillanette. Cu cậu gãi đầu lia lịa.
- Hên thiệt, hôm nay tao vừa nhận được tín hiệu xanh Tidou ạ.
Tidou sờ ngón tay lên chỗ mép phong bì bị rách.
- Mày đã đọc trước hả Hề Xiếc?
- Ơ, nhưng tao đã dán lại cơ mà.
Đám nhóc đều hồi hộp nên quên bẵng việc trách móc Gnafron. Chúng xúm xít chờ Tidou mở lá thư ra. Và vị chủ nhân con chó Kafi đã đọc thật lớn:
"Tidou thân mến, rất mừng khi đọc được thư mày và biết mày có thêm bạn bè mới ở Lyon. Sau khi nhận được thư mày, tao đã bàn với ba tao và ông già rất đồng ý với phương pháp gửi Kafi quá giang xe tải. Vấn đề là chúng ta sẽ chọn chiếc xe tải nào cho ra hồn, để Kafi bình an thượng lộ. Nói là nói vậy chứ tao thu xếp hết rồi. Mày còn nhớ bác tài xế bị mất hộp đựng thuốc lá ở gốc cây mà tụi mình tìm lại được cho ổng không hở Tidou, tao đã gặp ông ta và ông ấy rất sẵn lòng chở con Kafi trong thùng xe tải hàng rau quả để tạ ơn tụi mình. Khi xe đến Lyon, ổng sẽ bốc dỡ hàng ở bến Saint-Vincent cạnh bờ sông Saone, không xa khu Chữ Thập Hung mà mày đang trú ngụ. Tidou thân mến, thế nhé, thứ tư tuần tới, tao sẽ bàn giao Kafi cho bác tài, con cẩu cực kỳ khỏe mạnh, mày sẽ tái ngộ nó trong khoảng từ 5 giờ đến 7 giờ tối tùy lộ trình di chuyển. Hãy nhớ đứng đợi ở bên Saint-Vincent trước các kho tạm phía Đông Nam. Bác tài nói rằng cửa kho có viết các hàng chữ lớn màu đỏ. Nếu vì lý do nào đó mày không đến được, bác tài sẽ gửi Kafi cho chủ quán cà phê bên cạnh. Thương nhớ mày. Bạn nhà quê của mày: Vrédric Aubanel".
Tidou kết thúc những dòng chữ cuối cùng gần như đứt hơi, nếu không có lũ nhóc ở đây có lẽ mắt hắn đã nhòa lệ. Guille thở phào:
- Thế là xong. Tụi này sẽ tế nhị không tham gia đón vị khách quý bốn cẳng mà chờ "hai bạn" ở tầng hầm căn cứ địa. Mày có quyền rước con cẩu một mình vào thứ tư tới, Tidou ạ.
Gnafron tít mắt.
- Nhưng chúng ta phải tiếp rước "lực lượng vũ trang" cho ra trò chớ. Trước mắt mình cần hợp tác làm ngay một cái chuồng bằng ván, đáy lót rơm đặt dưới tầng hầm cho Kafi, đúng không?
- Còn phải hỏi.
o O o
Ở đâu cũng có những thằng bạn tốt, Tidou nghĩ thầm. Hắn không bao giờ quên nghĩa cử của Fredric, thằng bạn nối khố ở làng quê làm hắn rơm rớm nước mắt.
Sáng thứ tư, hắn dậy sớm hơn thường lệ, lạ lùng chưa, bữa nay dễ chừng không có mặt trời. Qua ô cửa, hắn sững sờ thấy tiết trời đùng đục một màu trắng phơ phất, cái gì đã làm nên một màn sữa mỏng tang như thế, sương mù chăng?
Tidou đứng khựng lại khi bước ra ngoài. Trên con đường tới lớp, sương mù đã chuyển từ màu trắng sang màu xám giăng mùng trên các mái nhà cao nhất thành phố. Những chiếc xe hơi chạy trên đường đều bật đèn pha vàng khè, âm thanh không vang động nổi cứ như lũ xe đồ chơi di chuyển trên nệm bông gòn vậy.
Ngay cổng trường, cái bóng mờ ảo của nghệ sĩ tóc đỏ chơi kèn Armonica thấp thoáng hiện ra. Guille chúm môi thổi phù phù.
- Ở đây hễ tháng 11 là sương mù đổ xuống.
- Thế hả, sương dày đặc kiểu này có trở ngại gì cho các bác tài xe tải không?
- Đừng lo xa quá, đối với tao sương với khói đều gây men cho thi hứng.
Trời đất, thi sĩ thì mắc mớ chi đến các bác tài. Nói chuyện vói thằng Guille lúc này quả là... nước đổ lá môn.
Tidou ôm bầu tâm sự ngổn ngang của mình chờ cho hết giờ học. Coi, buổi chiều vẫn còn sương mù, sương mù bám dai như đỉa đói. Chiều nay mẹ bất ngờ dẫn thằng Geo xuống phố sắm quần xà lỏn nên đóng cửa kín mít chỉ để lại cái chìa khóa dưới tấm thảm chùi chân. Càng tốt. Tidou nhẹ người, hắn tra chìa mở cửa, quăng cặp lên ghế rồi phóng vô hướng bờ sông Saone một mạch. Hắn chạy vắt giò lên cổ đến địa điểm có những "nhà kho tạm phía Đông Nam". Đúng y chang như lá thư Fredric, hắn đọc được hàng chữ màu đỏ trên một cánh cửa kho lồ lộ. Hắn ngơ ngác nhìn một người đàn ông đang bốc xếp các thùng hàng trong khi chung quanh ông ta chẳng hề có chiếc xe tải nào cả.
Tidou lễ phép:
- Chú ơi chú, cháu muốn tìm một chiếc xe chở rau quả từ miền Nam tới.
Người đàn ông trợn mắt:
- Cháu định hỏi cụ thể chiếc xe nào?
- Dạ, xe chạy từ Reillanette đến Lyon và đổ hàng trong khoảng 5 giờ đến 7 giờ ngày thứ tư mỗi tuần.
- Ố là là, đó là xe của ông Boissieux. Ông ta chưa đến chú nhóc ạ.
Tidou cám ơn người đàn ông và yên tâm rời những nhà kho tạm để cuốc bộ ra bến. Lâu lâu hắn lại cúi đầu dòm xuống chiếc đồng hồ đeo ở cổ tay, chiếc đồng hồ cũ xì này là tài sản chung của nhóm Những Tảng Đá Lớn. Đám nhãi không hề do dự cho hắn mượn để "thi hành công vụ".
- Sáu giờ tối...
- Sáu giờ rưỡi...
- Bảy giờ tối... '
Tidou bắt đầu cảm thấy đầu óc nặng trĩu. Mắt hắn hoa lên không phải vì sương mù mà vì chẳng phát hiện một chiếc tải nào. Toàn là những ô tô du lịch bò chậm chạp trên đường như lũ bọ hung cụt cánh. Tidou đã đi qua đi lại trên quãng đường từ kho ra bến và bây giờ hắn hết còn kiên nhẫn nổi. Hắn đáo về dãy kho tạm đúng lúc người đàn ông bốc xếp hàng hồi nãy đóng cửa kho.
- Chào chú...
- Sao, chứ nhóc đã gặp ông Boissieux chưa?
- Dạ, chưa ạ.
- Chưa thì nghĩa là xe hàng ông ấy gặp trục trặc bởi sương mù. Chú mày khỏi phải lo, rồi ông ta cũng đến thôi. Boissieux có một chiếc chìa khóa riêng mở cửa kho và ông ta thừa sức bốc dỡ hàng chẳng cần tôi giúp.
Người thủ kho cười rồi bỏ đi khiến Tidou chết đứng. Trời ạ, giờ đây hắn hoàn toàn cô độc. Chẳng lẽ cứ đứng đây dài cổ ngóng Kafi cho tới lúc nửa đêm?
Giữa lúc hắn sắp sửa phát khùng thì từ xa có tiếng hú thiêng liêng vọng tới. Mắt Tidou sáng rực khi khám phá hai thằng chiến hữu đang phi lại như bay. Thì chúng là Guille và Gnafron chớ còn phải hỏi.
Gnaíron thở hồng hộc:
- Tụi tao đợi ở căn cứ lâu quá nên sốt cả ruột.
Guỉỉle bình tĩnh hơn:
- Chắc chiếc xe gặp trở ngại chứ gì?
Tidou kể lại mọi chuyện. Hắn thở dài:
- Tao không thể vì con Kafi mà ở lại được. Có lẽ tao phải trở về nhà thôi.
Nỗi băn khoăn của hắn được giải quyết nhanh chóng. Gnafron nhún vai.
- Số mày hên đấy. Tao sẽ trực ở đây cho mày. Mẹ tao đã đi Trévoux dự đám tang họ hàng đến tối mai mới về. Tao có thể trực tới 10 giờ tối nếu Kafi vẫn chưa xuất hiện.
- Cám ơn Gnalron.
- Miễn cám ơn. Nghe đây Tidou, chắc chắn tao sẽ đảo vòng vòng trước nhà mày huýt sáo sau khi đón con chó về sào huyệt. Mày nhớ tín hiệu ấy nhé.
- Tao nhớ...
Tidou bắt tay hai thằng bạn thật chặt và ba chân bốn cẳng phóng về cư xá Chữ Thập Hung. Hắn thừa khả năng biện hộ trước mẹ lý do đi học về trễ của mình, nhưng điều khủng khiếp nhất là suốt đêm hôm đó, cho dù hắn đã mở tung cửa sổ vẫn không hề nghe tiếng huýt sáo chiến thắng của Gnafron.
o O o
Tidou bị kẹt phiên trực nhật vào sáng thứ năm. Hắn không còn lòng dạ nào ăn điểm tâm chậm rãi như mọi bữa. Chưa hết bữa ăn, hắn đã bật dậy ôm cặp nhảy choi choi xuống những bậc cầu thang xuống đường, bất chấp cặp mắt lừ lừ của ông gác cổng.
Hắn nín thở khi thấy Guille đã chực sẵn ở đầu phố Mảnh Trăng.
- Mày đó hả Nghệ Sĩ. Con Kafi đâu?
Guille liếm môi:
- Hồi tinh sương thằng Gnafron đã gõ cửa nhà tao. Tối qua nó trụ ở bến đến 11 giờ đêm mà chẳng gặp một cái xe tải nào. Tao nghĩ rằng có thể do sương mù nhiều quá nên bác tài xế khởi hành bữa nay cho chắc cú.
Tidou chưng hửng.
- Không thể có chuyện đó được, tự nhiên tao có linh tính rất xấu. Tụi mình chạy xuống bến thử xem.
Hai thằng mở hết tốc độ lô ca... chân. Coi, trước cửa kho hôm qua rõ ràng lù lù hai chiếc xe tải đang bốc dỡ những thùng rau quả. Tay thủ kho đứng tuổi hồi tối đã được thay thế bằng một thủ kho khác mới toanh.
Tidou bàng hoàng nhìn những hàng chữ màu đen ghi xuất xứ từ Reillanette ngoài đống thùng rau quả. Hắn hỏi một câu tê tái:
- Ông thủ kho ơi, có phải hàng trái cây này của bác tài Boissieux không ạ?
Người đàn ông xa lạ khẽ gật đầu. Tidou ấp úng:
- Ông có thấy con chó của cháu trên xe không?
- Không. Tại sao lại phải có một con vật xúi quẩy trên xe chứ?
- Dạ, vì ông Boissieux hứa chở con Kafi từ Reillanette tới đây cho cháu.
- Ồ, vậy thì chú nhóc đi hỏi ông trời nhé. Ta không có thì giờ rảnh.
Guille kéo tay Tidou ra khỏi dãy nhà kho. Nó thì thầm:.
- Vị người lớn kia không nói láo đâu. Chúng ta còn một hy vọng cuối cùng là ghé quán càphê. Ông chủ quán đầu hói Petit Beaụịolais này nhẵn mặt tụi tao ấy.
Tại quán, Guillé vô thẳng vấn đề. Nhưng Petit Beaụịolais chỉ vuốt ria mép lắc đầu.
- Từ hôm qua đến giờ, Boissieux chưa hề bước vô quán cà phê. Có bao giờ ông ấy đến Lyon mà không xuống xe đến ngay quán này làm một ngụm cho tỉnh táo dâu.
- Kỳ cục thiệt, tụi cháu vừa chứng kiến người coi kho đang bốc hàng xe tải của bác ấy.
Ông chủ quán gục gặc.
- Nếu thế thì hẳn xe Boissieux phải đến lúc quán tôi đã đóng cửa. Nghĩa là sau 10 giờ rưỡi tối.
Guilie lẩm bẩm.
- Vô lý quá, tối qua thằng Gnafron phục kích tới 11 giờ khuya cơ mà. Ái chà...
Sự việc bắt đầu rối bòng bong. Rối đến mức hai thằng nhìn nhau á khẩu. Chúng buồn bã cám ơn ông chủ quán tốt bụng rồi đau khổ quay ra cửa. Bất chợt Tidou đứng sững lại trên vỉa hè khiến Guille ngạc nhiên.
- Mày phát hiện gì hả Tidou?
- Ừ, bỗng dưng tao có linh tính rằng con Kafi đã quanh quất đâu đây.
Ngay lập tức ánh mắt hai thằng dính chặt vô cái khe tối om giữa bức tường kho và quán cà phê. Không cần nhắc nhở nhau, chúng đồng loạt xông tới. Ngay ngoài khe gờ tường rời ra một cọc sắt nhỏ. Guille thốt lên:
- Có cả một đầu dây xích tòn teng Tidou ơi!
Ngay lập tức, máu trong người Tidou như đông cứng lại.
- Miếng... da... màu... vàng. Chúa ơi, tao nhớ rồi. Miếng da này dính liền với cổ Kafi kèm theo sợi dây xích. Trời ạ, nghĩa là Boissieux hoặc ai đó đã cột con chó vào cọc sắt. Và nó đã giằng đứt sợi dây để bỏ trốn.
- Mày nghĩ vậy à?
Tidou nghẹn ngào. Giữa thành phố ồn ào này con người chưa chắc tìm được một chỗ dung thân huống hồ là con chó chạy rông. Bất cứ giờ phút nào Kafi cũng biến thành mồi ngon của xe cộ hoặc những kẻ ngược đãi súc vật.
Trong khi hắn gục đầu xuống thì Gullie ngẩng mặt lên. Thằng tóc đỏ mân mê miếng da trên tay la lớn:
- Ngó vào tay tao nè, Tidou. Sợi dây xích này đã bị chặt bằng một nhát dao chớ không phải bị giằng đứt. Mày coi, vết chém phẳng lì ngọt xớt.
- Hả?
Hai thằng như khám phá được ánh sáng cuối đường hầm. Chúng chạy như điên đến dãy nhà kho tạm phía Đông Nam. Tidou chặn ông thủ kho khó tính lại, dằn giọng:
- Con chó tụi cháu đã bị kẻ nào đó bắt cóc. Tụi cháu muốn biết chỗ ở của ông Boissieux.
Người đàn ông chửi thề:
- Mẹ kiếp, sao tụi mày cứ quấn chân tao thế. Lão tài xế xe tải cà chớn đó tao nghe nói ở đâu trong khu phố "Giặc Lái", gần gara Dombes. Rõ chưa?
Guille cười gượng gạo.
- Rõ. Nào Tidou, chiều nay tao không thể đi cùng mày. Tao kẹt phải quản lý con em gái nhỏ xíu, mong mày thông cảm.
Tập 1 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Chú Chó Kafi Tập 1 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Chú Chó Kafi - Paul Jacques Bonzon Tập 1 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Chú Chó Kafi