Những gì làm bạn đau khổ sẽ dạy bạn nhiều điều.

Benjamin Franklin

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: Oanh2
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1011
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2885 / 26
Cập nhật: 2016-05-14 02:54:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 723: Vô Hình Chi Phong
rong hư không đột nhiên xuất hiện một cơn lốc xoáy cực lớn, khi cơn lốc dừng lại, Doanh Thừa Phong đã từ giữa chui ra.
Hắn đảo mắt một vòng, đôi mắt lập tức phát sáng.
Tấm lệnh bài mà vị lão giả kia đưa cho hắn, lập tức đã đưa hắn vào trong thánh khí tài liệu phòng.
Cách nhìn của vị lão giả này đối với người từ ngoài đến mặc dù hơi cực đoan, nhưng một khi hắn đã nhận làm việc gì, thì sẽ làm rất nhanh gọn, dứt khoát.
Phòng này cũng không quá lớn, so với điện phủ to lớn vừa rồi, chỉ có thể xem là một căn phòng nhỏ.
Nhưng vật phẩm trong phòng lại vô cùng trân quý.
Món bảo vật đầu tiên mà hắn nhìn thấy là một khối sắt màu đen lớn bằng nắm tay, nếu là một người bình thường, cho dù là tước vị Rèn Linh Sư như Đồ Kiến Vĩ nhìn thấy ở ngoài phòng, chắc chắn cũng chưa thể nhận ra vật này.
Nhưng nếu nó đã được đặt ở đây, chắc chắn không phải là một khối sắt thường.
Tiến lên một bước, thần niệm đảo qua từng tầng phía trên khối sắt màu đen, ánh mắt Doanh Thừa Phong từ từ phát sáng.
Canh Kim chi tinh.
Vật này không ngờ là một khối Canh Kim chi tinh hoa.
Canh Kim, vốn là một loại kim loại cực kỳ hiếm thấy, chỉ có trong mỏ kim loại quy mô lớn, mới có thể sinh ra một chút như vậy. Còn Canh Kim chi tinh, càng là bảo vật chỉ có trong truyền thuyết.
Đừng nói là một khối lớn bằng nắm tay, cho dù chỉ vẹn vẹn bằng ngón út, bỏ vào trong bình thánh cũng có thể khiến cấp bậc của bình thánh nâng cao một bậc.
Hắn hít một hơi thật sâu, trong đôi mắt không kìm nổi một tia tham lam.
Nếu khối Canh Kim chi tinh này rơi vào trong tay hắn, hắn tuyệt đối có nắm chắc rèn ra một bộ Thiên Kỵ thánh trang.
Thiên Kỵ thánh trang là thứ tốt gấp trăm ngàn lần bộ thánh khí bình thường.
Môi thoáng run rẩy, Doanh Thừa Phong rốt cục cứng rắn đè ép lòng tham trong lòng xuống. Hắn quay đầu, khó khăn bước đi.
Mặc dù thứ này rất tốt, rất hùng mạnh. Nhưng đối với Doanh Thừa Phong trước mắt lại không có trợ giúp quá lớn.
Hơn nữa, thuộc tính của Bá Vương và vật ấy bất hòa, cho dù cưỡng ép rèn luyện, cũng không thể phóng xuất ra uy năng lớn nhất của nó.
Đối với Rèn Linh Sư hùng mạnh cấp bậc như Doanh Thừa Phong mà nói, không dính vào loại chuyện phiền phức này thì tốt hơn.
Xoay chuyển ánh mắt, đôi mắt của Doanh Thừa Phong lại một lần nữa ngưng tụ.
Hắn nhìn thấy một đoàn khí cầu màu trắng. Tuy rằng bị một loại cấm chế phong tỏa, nhưng cho dù chỉ dựa vào thị lực, Doanh Thừa Phong cũng có thể nhìn ra, bên trong đoàn khí cầu này ẩn chứa hàn ý khổng lồ không gì so sánh nổi.
Nếu lúc này loại hàn ý này lao ra, vậy thì Doanh Thừa Phong sợ rằng cũng bị đông lạnh ngay tại chỗ.
Thật cẩn thận rời đi, tuy rằng Doanh Thừa Phong miễn cưỡng được xưng tụng là người có kiến thức rộng rãi, nhưng trong lúc nhất thời cũng không thể đoán được lai lịch của vật ấy.
Nhưng, lực lượng hàn thuộc tính đồng dạng cũng không có quan hệ quá lớn đến nâng cao năng lực của Bá Vương, cho nên Doanh Thừa Phong cũng tạm thời buông tha.
Thời gian dần qua, Doanh Thừa Phong đã nhìn qua hơn mười vật phẩm.
Điều khiến hắn mở rộng tầm mắt chính là, vật phẩm ở đây có giá trị rất cao, vượt xa khỏi tưởng tượng của hắn. Nếu quả thật phải có một ví dụ. Như vậy lấy bất cứ vật gì trong này ra ngoài, cũng có giá trị tương đương với Tức Nhưỡng trong hộp mà Đồ Kiến Vĩ đưa cho hắn trước kia.
Nhìn hơn trăm loại tài liệu có thuộc tính bất đồng này, Doanh Thừa Phong thật sự có chút khó có thể xuống tay.
Bởi vì bất luận một loại tài liệu nào với hắn mà nói đều là vật tha thiết ước mơ, hiện giờ đột nhiên gặp được, nếu có thể dễ dàng buông tha, đấy mới gọi là kỳ quái.
Nhìn tấm lệnh bài trong tay, trong lòng hắn mừng rỡ không thôi.
Mỗi tháng đều có thể lấy một món vật phẩm từ trong tài liệu phòng, cho dù là hắn cũng có cảm giác khó tin trước ban tặng bất ngờ này.
Lắc đầu, ánh mắt Doanh Thừa Phong tiếp tục di động.
Bỗng nhiên, ánh mắt hắn dừng lại, hai hàng lông mày khẽ nhếch lên, gắt gao nhìn thẳng vật trước mắt.
Ở trước mắt hắn, có một thủy tinh cầu, toàn thân trong suốt, nếu không phải bên ngoài có một tầng ánh sáng nhàn nhạt, Doanh Thừa Phong gần như sẽ bỏ lỡ.
Tiến lên một bước, Doanh Thừa Phong vận đủ thị lực, ngay cả lực lượng tinh thần cũng phóng thích ra ngoài.
Có rất nhiều bảo vật đều phải sử dụng lực lượng tinh thần tiến hành tra xét, đối với loại bảo vật giống như Tức Nhưỡng lại càng như vậy.
Sau một lát, Doanh Thừa Phong cau mày, hắn khẽ nghiêng tai lắng nghe.
Trong thủy tinh cầu trong suốt này, dường như lúc nào cũng có thanh âm kỳ dị "Vù vù". Đạo thanh âm này phảng phất như tiếng xé gió của lưỡi dao sắc bén, nhưng vấn đề là, hắn căn bản không nhìn thấy bất cứ đao quang kiếm ảnh nào.
Tròng mắt lại khẽ chuyển, Doanh Thừa Phong khép hờ hai mắt, trí linh trong đầu vận chuyển tốc độ cao, phân tích lai lịch của vật này.
Không hiểu sao, hắn thậm chí có một loại cảm giác khẩn trương, giống như lần này mình tiến vào nhà kho, chính là có duyên với vật này. Tuy rằng chỉ là một loại cảm giác mơ hồ, nhưng giác quan thứ sáu của loại cường giả tu luyện như bọn hắn cường đại dị thường, một khi có cảm ứng này, đương nhiên là không chịu buông tha.
Hồi lâu, Doanh Thừa Phong mới mở hai mắt, hắn gắt gao nhìn chằm chằm thủy tinh cầu, trong đôi mắt toát ra vẻ vui mừng như điên.
Hắn đã đọc nhiều sách vở, đồng thời dưới sự chỉ điểm của Đan Lô Khí Linh, đã có được tri thức vô cùng phong phú. Nhưng muốn biến những kiến thức này hoàn toàn hóa thành kinh nghiệm còn cần rất nhiều thời gian tôi luyện.
Cũng chính vì như vậy, sau khi hắn nhìn thấy vật này, cũng có chút cảm giác. Sau khi trải qua sự dò xét tỉ mỉ của trí linh, rốt cục cũng xác định được tên gọi và lai lịch của vật này.
- Vô Hình Chi Phong.
Doanh Thừa Phong thì thào nói, nắm chặt hai nắm tay.
Gió là một loại lực lượng trong tự nhiên.
Chỉ cần ở chỗ trống trải, hoặc là ngõ hẻm, đều có thể cảm nhận được gió.
Còn lực của gió lại là một trong những nguyên tố tự nhiên cường đại nhất.
Bá Vương tuy rằng có thể trạng khổng lồ, lực lớn vô cùng, nhưng, thuộc tính tự nhiên của nó cũng là gió.
Điểm này có thể thấy rõ, khi hắn thăng tiến tước vị, phóng xuất ra chính là phong lực.
Lực lượng của gió cực kỳ hùng mạnh, sở trường Bá Vương am hiểu nhất cũng là một loại đơn giản nhất trong phong hệ, đao gió.
Tuy rằng đao gió nghe ra chỉ là một loại cấp thấp nhất trong sức mạnh phong hệ, nhưng nếu phóng thích ra lực lượng của nó đến mức tận cùng, lại tuyệt đối không thua kém bất cứ một loại lực lượng nào trên thế giới.
Đại đạo rất đơn giản. Khi tất cả lực lượng đạt đến mức tận cùng đều sẽ chuyển hóa thành hình thức đơn giản nhất.
Đao gió, cũng giống như thế.
Vô Hình Chi Phong kỳ thật chính là một loại thể hiện sau khi lực của phong đao thăng tiến đến tận cùng gây ra.
Thủy tinh cầu nhìn như trong suốt. Bên trong cũng không có bất kỳ vật gì. Nhưng trên thực tế, ở trong thủy tinh cầu, lại có vô số Vô Hình Chi Phong bay múa tàn sát.
Doanh Thừa Phong có thể khẳng định. Nếu đem Vô Hình Chi Phong trong thủy tinh cầu dung nhập vào trong rìu lớn của Bá Vương, có thể khiến lực lượng của gia hỏa này đề thăng gấp đôi.
Cầm trong tay Bá Vương rìu lớn như vậy, không dám nói có thể sánh vai với con cưng của thiên địa, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu.
Trong đầu chuyển động vô số suy nghĩ, nhưng hắn lại không có nắm chắc quá lớn đối với chuyện rèn Vô Hình Chi Phong.
Ánh mắt thoáng nhìn vào chỗ nào đấy, Doanh Thừa Phong thầm nhủ trong lòng:
- Khí linh huynh, lần này thật sự phải nhờ vào ngươi.
Mặc dù hắn không có tri thức ở phương diện này, nhưng Vô Hình Chi Phong chính là thứ Đan Lô Khí Linh truyền thụ, như vậy nó có thể cũng có chút biện pháp đối với chuyện rèn như thế nào.
Trong tài liệu phòng, có lẽ còn có thứ quý báu hơn vật này, nhưng Doanh Thừa Phong cũng không chọn lựa nữa.
Chỉ có bảo vật thích hợp nhất mới là bảo vật hùng mạnh nhất.
Doanh Thừa Phong tin tưởng, cũng không còn thứ gì có thể giúp Bá Vương vào lúc này hơn vật ấy.
Hắn nhẹ nhàng cầm thủy tinh cầu lên.
Đồ vật trong phòng này cũng phải thứ gì cặn bã. Nếu không cẩn thận làm vỡ, thì cái mạng nhỏ của hắn sợ là sẽ phải để lại nơi này.
- Ầm...
Ngay khi Doanh Thừa Phong cầm thủy tinh cầu lên, một tiếng vang nhỏ từ chỗ nào đó truyền đến.
Theo sau, vị lão giả kia giống như quỷ mị hiện ra trước mặt hắn.
Sau khi nhìn thấy vật phẩm trong tay Doanh Thừa Phong, lão giả hơi giật mình, nói:
- Tại sao ngươi lại chọn lựa vật này.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói:
- Vật này có gì không tốt.
Lão giả hơi nhăn mặt, nói:
- Vật ấy chính là Vô Hình Chi Phong, là bảo vật do một vị tiền bối của Thánh giáo chúng ta vô ý thu hoạch. Nhưng, vật này thần bí khó lường, uy năng khôn cùng, qua nhiều thế hệ tới nay, rất nhiều rèn đại sư đều không thể khống chế, đừng nói là muốn dung nhập nó vào thánh binh, cho dù muốn đụng đến một chút cũng không có khả năng. Cho nên, nó vẫn ở chỗ này.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong khẽ biến đổi, giống như có chút lo lắng.
Lão giả nói tiếp:
- Nếu ngươi không nắm chắc, vậy đổi thứ khác đi.
Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, nhưng trong lòng thầm nghĩ, trừ phi hiện tại mình mời Đan Lô Khí Linh, nếu không thật sự không thể trả lời vấn đề này.
- Ài, tiền bối, vãn bối vẫn muốn thử một lần.
Doanh Thừa Phong do dự hồi lâu, sau đó vẫn kiên trì nói.
Lão già khẽ lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, thử thì thử. Nhưng, lão phu có một điều kiện.
- Xin ngài cứ nói.
- Nếu ngươi thay đổi chủ ý, đừng cưỡng ép động thủ, cầm vật ấy về, lão phu cho phép ngươi chọn lựa một lần nữa.
Doanh Thừa Phong sửng sốt, trong lòng thầm cảm kích, hướng về phía lão già cúi người, nói:
- Đa tạ tiền bối.
Nếu như mấy lần trước nói lời cảm tạ còn có mấy phần khách sáo, thì lần này Doanh Thừa Phong tuyệt đối là cam tâm tình nguyện.
Lão già nhẹ nhàng khoát tay chặn lại, nói:
- Tài liệu phòng đã chọn lựa xong, bây giờ đi đến đan dược phòng.
Hắn tự tay kéo Doanh Thừa Phong, nhẹ nhàng đẩy về phía sau, phía sau Doanh Thừa Phong lập tức xuất hiện một lốc xoáy quỷ dị. Sau khi thân thể của Doanh Thừa Phong tiến vào lốc xoáy, không gian này lập tức trở nên bóp méo, một lát sau, thân thể của Doanh Thừa Phong biến mất, lốc xoáy kia cũng theo đó không thấy.
Lực lượng khống chế không gian của lão giả này, đã đạt đến trình độ xuất thần nhập hóa.
Nếu so sánh, Linh Tháp chân nhân và Võ lão giống như là hai đứa trẻ mới học nói, kỹ xảo khống chế lực lượng không gian thật sự không đáng nhắc tới.
Sau khi lão giả đưa Doanh Thừa Phong đi, ánh mắt của hắn dạo qua một vòng tài liệu phòng. Sau đó hắn đi tới phía trước chiếc bàn đặt Vô Hình Chi Phong trước đó.
Hắn nhẹ nhàng vỗ tay xuống, một vật lập tức bay tới, nhẹ nhàng khéo léo rơi xuống bàn, thế thân vào vị trí trước đó của Vô Hình Chi Phong.
Số lượng bảo vật trong căn phòng lại khôi phục nguyên dạng.
Lão già than nhẹ một tiếng, thì thào nói:
- Vô Hình Chi Phong, hy vọng hắn có thể rèn thành công.
Tạo Thần Tạo Thần - Thương Thiên Bạch Hạc Tạo Thần