Start where you are. Use what you have. Do what you can.

Arthur Ashe

 
 
 
 
 
Tác giả: Angie Sage
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: Physik
Dịch giả: Hương Lan
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1912 / 28
Cập nhật: 2017-06-01 10:10:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9 - Bài Kiểm Tra Thực Hành Tiên Tri
gài Alther, ngài nói vậy ý là sao, ngài đã nghỉ đêm ở Cung Điện à?” Bà Marcia hỏi vào sáng sớm hôm sau. “Tại sao thế?”
“Tại, à… è, có hơi phức tạp, Marcia,” ngài Alther gượng gạo đáp.
“Sao lúc nào cũng thế vậy, ngài Alther?” Bà Marcia nổi tam bành. “Ngài có biết rõ rằng nếu nó không trở lại ngay nó sẽ lỡ bài kiểm tra Thực hành Tiên tri không?”
Bà Marcia Overstrand đang ngồi bên bàn viết của mình trong thư viện Kim Tự Tháp trên đỉnh tháp Pháp Sư. Thư viện tối âm u trong ánh sáng buổi sớm, mấy ngọn nến bà Marcia thắp dạt nảy lên khi bà bực tức dằn xấp bài Thực hành Tiên tri của Septimus xuống bàn. Đôi mắt xanh lá cây của bà quắc lên giận dữ khi ngài Alther Mella trôi lềnh bềnh dọc theo các giá sách, ngó vào những tựa sách yêu quý của ngài.
“Thế này thì tệ thật, ngài Alther ạ. Tôi đã mất cả ngày hôm qua để soạn đề kiểm tra và đã ấn định là nó phải bắt đầu trước lúc 7 giờ 7 phút sáng. Không được trễ hơn chút nào, vậy mà dường như bao nhiêu phiền toái bắt đầu xảy ra… Tất cả là Thần Giao Cách Cảm và Nhận Thức, trễ là lỡ mất thời điểm.”
“Cho thằng bé nghỉ ngơi một tí đi, Marcia. Đêm qua nó rơi xuống hào và…”
“Nó làm sao?”
“Rơi xuống hào. Ta thật tình nghĩ cô nên hoãn…”
“Làm sao mà nó rơi xuống hào, hả ngài Alther?” Bà Marcia hỏi một cách ngờ vực.
Nóng lòng muốn chuyển đề tài, ngài Alther phập phều bước tới bên bà Marcia và thân tình ngồi xuống góc bàn viết của bà. Ngài biết mình sẽ hối tiếc, nhưng không thể không nói ra, “Ờ, lẽ ra cô phải tiên đoán được việc này sẽ xảy ra, Marcia, và xếp lịch Thực hành Tiên tri trễ hơn trong ngày.”
“Đó không phải chuyện đùa,” bà Marcia cãi, đoạn xem lại xấp bài kiểm tra. “Thật ra ngài đang tự làm cho mình trở nên dễ đoán kinh khủng đấy. Dễ đoán như đoán trẻ con vậy. Ngài tiêu tốn quá nhiều thời giờ vào việc kéo Septimus đi bay lòng vòng quá đấy, mà chung quy chỉ rặt phô trương thôi, trong khi ở tuổi ngài thì ngài phải biết rõ hơn mới đúng. Tôi sẽ sai Catchpole tới Cung Điện đưa Septimus về ngay lập tức. Thế thằng bé mới tỉnh ngủ hẳn.”
“Ta thì tưởng tượng cô phải làm cho Catchpole tỉnh ngủ trước đã, Marcia,” ngài Alther bình luận.
“Đang là phiên trực đêm của Catchpole, ngài Alther. Anh ta thức suốt đêm.”
“Một thói quen tức cười, cái thằng cha Catchpole ấy,” ngài Alther trầm ngâm, “ngáy khò khò trong khi thức. Cô có nghĩ rằng anh ta đã phát rồ với việc thức đêm rồi không?” Bà Marcia không buồn trả lời. Bà đứng lên khỏi bàn, kéo quanh lớp áo thụng tía xuống và đùng đùng đi ra, đóng cửa thư viện cái rầm đằng sau.
Ngài Alther lướt qua cửa sập dẫn lên mái Kim Tự Tháp vàng rồi nhẩn nha leo lên đỉnh tháp, Không khí buổi sáng mùa thu mát mẻ, mưa phùn lắc rắc. Chân tháp Pháp Sư đã biến mất vào làn sương mù dày đặc trắng xóa. Rải rác còn thấy được vài mái nhà cao xuyên thủng tấm màn trắng, còn đâu hầu như toàn Lâu Đài chìm khuất khỏi tầm nhìn. Dẫu sống kiếp ma, ngài Alther không cảm thấy lạnh nhưng lại rùng mình trước cơn gió lốc xoáy quanh Kim Tự Tháp. Ngài quấn tấm áo thụng tía bạc màu quanh người và nhìn xuống bệ phẳng lấp lánh bạc bao quanh Kim Tự Tháp. Ngài Alther luôn bị thôi miên trước những dòng chữ tượng hình tạc vào bệ đỡ, nhưng chưa bao giờ ngài giải mã được chúng, mà thật ra thì chưa một ai khác từng làm được điều này. Cách đây hàng mấy trăm năm, một Pháp sư Tối thượng đã can đảm leo lên đỉnh Kim Tự Tháp và in lại lớp chữ tượng hình đó, bản in đến nay vẫn còn treo trong thư viện. Mỗi lần ngài Alther, hồi còn là Pháp sư Tối thượng, nhìn khung chữ treo tường ấy là ngài lại lên cơn chóng mặt, hoa mắt, bởi nó nhắc ngài nhớ lại hồi còn là một Học Trò trẻ, ngài đã buộc phải đuổi theo Thầy mình, DomDaniel, lên tận nơi này.
Nhưng bây giờ, là ma, ngài Alther không còn sợ hãi nữa. Ngài thử đứng trên bệ bằng một chân này, rồi lại đổi sang chân kia; sau đó ngài quăng mình vào hư không, nhào lộn, xoay vòng trên không trung. Trong khi rơi, ngài cố tưởng tượng một con người sống mà rơi như vậy thì sẽ thế nào, như DomDaniel đã có lần rơi. Ngài bay là là ngay phía trên làn sương mù và bắt đầu hướng tới Cung Điện.
Catchpole đang mơ một giấc mơ khủng khiếp và có lẽ nó sẽ còn khủng khiếp hơn nữa. Hắn ghét phải trực đêm trong căn buồng chứa bùa cũ, bên cạnh cánh cửa đôi khổng lồ bằng bạc dẫn vào tháp Pháp Sư. Không phải mùi bùa mục nát dai dẳng khiến Catchpole bực bội; mà là nỗi sợ hãi bị một pháp sư bề trên nào đó sai đi làm việc vặt. Catchpole là phó pháp sư duy nhất ở đây và hắn không tiến thân nhanh như hắn hy vọng – hắn đã thi Pháp thuật Sơ cấp hai lần mà vẫn chưa đậu – điều đó có nghĩa là mọi pháp sư trong Tháp đều là bề trên của hắn. Sau bao năm làm phó cho gã Thợ săn ác độc, Catchpole ghét nhất là bị sai khiến, đặc biệt là khi hình như hắn luôn làm trật lất mọi việc. Cho nên, lúc bà Marcia Overstrand hằm hằm xông vào buồng chứa bùa cũ và cao giọng muốn hắn nghĩ hắn đang làm gì mà ngồi díp mắt lại trông vô dụng như con cừu chết thế kia, thì tim Catchpole tụt xuống. Bà ta sẽ sai mình đi làm gì đây? Và bà ta sẽ nói gì khi mà, như thường lệ, mình lại bới hỏng việc? Catchpole nhẹ nhõm đến không tin nổi khi tất cả những gì bà Marcia sai bảo chỉ là tới Cung Điện ngay lập tức và mang Học Trò của bà về cùng. Ờm, hắn có thể xoay xở tốt việc đó – đã thế còn giải thoát hắn khỏi căn buồng chật chội. Hơn nữa, Catchpole nghĩ, trong khi chạy xuống những bậc thang cẩm thạch và ló ra mảnh sân gạch phủ sương của tháp Pháp Sư, phen này xem ra cái thằng Thiếu sinh quân mới phất nhưng vớ bẫm thế nào lại nhoi lên được tận vị trí Học Trò Pháp sư Tối thượng đó sẽ rầy rà to. Hắn khoái chí trước ý nghĩ này và nhếch mép phọt ra tiếng cười khẩy.
Lúc ấy Catchpole vừa đi tới một khối nhà to chàng bành trông như cái cũi. Dựng bằng những khối đá hoa cương lớn, cao cỡ một ngôi nhà nhỏ và chiều rộng ít nhất phải gấp đôi chiều dài. Có một hàng cửa sổ nhỏ tí ti ngay bên dưới các mái hiên gie ra để tạo nhiều lỗ thông gió và để cho kẻ cư ngụ trong đó nếu muốn thì có thể nhìn ra ngoài. Ở đằng trước cũi, có một con dốc bằng gỗ vững chắc dần tới cảnh cửa nhà kho đẽo từ những thớt gỗ sồi dày. Cửa đóng chặt và có ba thanh kim loại chặn ngang. Phía trên cửa ai đó đã nắn nót viết dòng chữ: KHẠC LỬA. Khi Catchpole lóc tóc đi ngang qua, cái gì bên trong cũi bỗng xồ mạnh vào cánh cửa. Có tiếng đồ đạc gãy vụn và thanh sắt chắn ở giữa cong oằn một chút, nhưng chưa đủ cho cánh cửa xổ tung ra. Nụ cười khẩy trên mặt Catchpole vụt biến. Hắn co giò chạy chối chết và không dừng lại cho tới khi ra tới giữa đường Pháp sư và có thể thấy ánh sáng từ hàng đuốc Cung Điện lóe nhóe xuyên qua sương mù.
Sau khi sai Catchpole đi, bà Marcia vào thang máy bạc xoắn ốc trở lên các phòng của mình trên đỉnh tháp Pháp Sư. Có gì đó khiến bà bồn chồn đứng ngồi không yên. Septimus đâu có hay bỏ lỡ bài kiểm tra – chắc phải có chuyện gì trục trặc. Vẫn còn ở trong trạng thái hoạt động ban đêm, dãy cầu thang bạc chậm chạp xoáy hình nút chai lên tháp Pháp Sư, và bà Marcia, vốn không bao giờ dễ chịu vào sáng sớm, bắt đầu muốn buồn nôn vì sự chuyển động rì rì của cầu thang cộng với mùi thịt xông khói, mùi cháo quyện trong mùi hương trầm lãng bãng từ dưới tiền sảnh bốc lên. Khi bà Marcia lên tới tầng thứ mười bốn, vẫn còn đang quay quắt nghĩ về Septimus, chợt một ý nảy bật trong đầu bà. Một ý gì đó rất quan trọng.
“Này, nhanh lên,” bà Marcia sốt ruột quát chiếc cầu thang xoắn ốc. Nhận lệnh của bà, chiếc cầu thang liền chuyển qua tốc độ ban ngày, tăng tốc gấp đôi, và bà Marcia bắn vọt nốt quãng đường còn lại lên tháp, khiến cho ba pháp sư già dậy sớm sửa soạn đi câu cá trố mắt kinh ngạc. Cầu thang dừng lại với mức độ nhiệt tình y nguyên như lúc tuân theo mệnh lệnh trước đó của bà Marcia – trong một cú chuyển động không chút chậm trễ bà Pháp sư Tối thượng từ tầng thứ hai mươi bắn ra khỏi thang máy, xuyên luôn qua cánh cửa sổ tía nặng nề dẫn tới các phòng của bà. Hên là cánh cửa đã trông thấy bà tới và bung mở kịp thời. Thoáng sau bà Marcia đã chạy huỳnh huỵch trên cầu thang tới thư viện Kim Tự Tháp.
Với vẻ lo lắng hằn sâu trên trán, bà Marcia hấp tấp lật xấp bài Thực hành Tiên tri cho đến trang bà cần tìm; một chuỗi công thức và lời giải chi chít, do Jillie Djinn, tân Tổng trưởng Sao Chép Mật, đã cung cấp cho bà từ cuốn Biên Niên Sử Toàn Tập. Bà Marcia rút tờ công thức đó ra rồi lấy cây viết hoành tráng từ túi áo ra mà ngoáy lia lịa vào. Trong khi ngòi viết cạo rột rột trên giấy, những con số bắt đầu tự sắp xếp lại. Bà Marcia ngây đờ ra nhìn chúng mất vài phút, không tin nổi.
Đột nhiên bà thả cây viết xuống và hộc tốc chạy tới góc tối nhất của thư viện, nơi đặt kệ sách Niêm Kín. Run lẩy bà lẩy bẩy, bà phải cố ba lần mới bật ngón tay kêu đủ to để thắp cây nến khổng lồ gắn bên cạnh kệ sách. Ánh nến lung linh chiếu rõ hai cánh cửa bạc đóng kín kệ sách và chỉ mở ra khi có Bùa Hộ Mạng Akhu, tấm bùa được lưu truyền qua các đời Pháp sư Tối thượng chạm vào. Bà Marcia tháo Bùa Hộ Mạng bằng đá lapis lazuli (1) vân vàng ra khỏi cổ và ấn vào miếng sáp Niêm đài màu tía bịt kín đường khe giữa hai cánh cửa. Dấu Niêm nhận ra Bùa Hộ Mạng, miếng sáp liền tự cuộn tròn lại, kèm theo tiếng rít nhè nhẹ, cánh cửa mở bung ra. Đằng sau cửa là một kệ sâu, tối hũ, bốc mùi uế khí hàng trăm năm. Bà Marcia hắt xì.
(1) Loại đá quý màu xanh dương với những vân vện màu vàng, tự phát sáng, được mệnh danh là “ngôi sao của màn đêm”- ND
Trước đây bà Marcia chưa bao giờ phải mở kệ Niêm Kín. Chưa bao giờ bà bị thôi thúc phải dùng tới nó, cho đến bây giờ. Ngài Alther đã từng một lần hướng dẫn bà cách sử dụng kệ sau khi ngài quyết định chọn bà là người kế vị mình là Pháp sư Tối thượng. Bà Marcia nhớ lại ngài Alther đã luôn khích lệ mình như thế nào hồi mình là Học Trò của ngài, bất giác nỗi ân hận và tội lỗi dấy lên trong bà vì đã cáu gắt với con ma già.
Hơi run lập cập, bà Marcia lùa cánh tay vào hốc kệ, bởi ai mà biết cái gì đang ẩn núp, rình rập trong cái xó bị Niêm Kín ấy hoặc cái gì phát sinh ở đó kể từ lần cuối cùng nó được mở ra. Nhưng không cần phải lâu la bà mới biết mình tìm thấy cái gì – thở phào nhẹ nhõm, bà Marcia lôi ra một cái hộp bằng vàng đặc. Bà săm sói cái hộp dưới ánh nến, Tái Niêm cánh cửa lại và đặt chiếc hộp lên bàn. Lấy một chiếc chìa khóa nhỏ từ đai lưng Pháp sư Tối thượng, bà Marcia mở hộp và nhấc ra một quyển sách mục nát. Khi ôm nó trong tay, bà Marcia có thể thấy rằng trước kia nó đã từng là một quyển sách tuyệt đẹp. Quyển sách dày khổ nhỏ được cột ruy băng đỏ đã phai màu và được bao bằng da mềm, giờ chỉ còn sót lại mỗi một mẩu gãy giòn, trên đó cho thấy vài hình trang trí rối rắm bằng vàng lá – với tựa đề hình như là: Ta, Marcellus. Hết sức nhẹ nhàng, bà Marcia đặt quyển sách lên bàn, nhưng bà vừa đặt xuống thì sợi ruy băng đã mủn tan ra thành bột, bay tung lên thành một luồng bụi đỏ phủ kín bàn tay bà, và miếng xi Niêm Kín hai đầu dây rơi xuống sàn và lăn biệt tích vào bóng tối. Bà Marcia không mất công đuổi theo nó, bởi vì bà đang lo lắng – sợ hãi thì đúng hơn – mở Ta, Marcellus.
Tim đập gấp gáp, bà Marcia lần chần nhấc bìa sách lên, làm bay một đống bụi da lên không.
“Hắt xì,” bà Marcia nhảy mũi. “Hắt xì, hắt xì, hắt xì!”. Và rồi “Không, ối eo ơi, phát khiếp lên được!” Bởi vì các trang sách đã bị làm mồi cho lũ bọ giấy hình thù đáng sợ trong thư viện Kim Tự Tháp. Bà Marcia cầm một cặp nhíp mũi dài từ ống dụng cụ để trên bàn ra, và bà gắp từng con một, những con bọ giấy cánh mỏng rách lưa tưa, xong rồi nghiên cứu quyển sách bằng một chiếc kính lúp lớn. Ta, Marcellus được chia làm ba phần: Giả Kim thuật, Y thuật và Biên Niên Sử. Hai phần đầu, và đa số phần cuối cùng, tuyệt nhiên không thể đọc được. Lắc đầu, bà Marcia lật nhanh quyển sách cho tới khi bà phát hiện một con bọ giấy mậu ú bị chèn bẹp dí dưới những con số tính toán thiên văn học. Rạng ngời hả hê, bà Marcia nhấc con bọ lên bằng cái kẹp và thả nó vào hũ thủy tinh trên bàn, sẵn đã sưu tầm đầy đủ các loại bọ giấy bẹp nhép. Lật nhanh hơn nữa qua những trang còn lại không bị hỏng của phần Biên Niên Sử, bà Marcia tiến dần tới năm hiện tại. Lia mắt nhanh xuống những bài viết bí ẩn, khó hiểu, thỉnh thoảng tra cứu những bảng sơ đồ ở cuối sách, nhưng trang lấm đầy vết mực, cuối cùng bà Marcia thấy ngày tháng năm mình đang tìm, đó là ngày Thu Phân(2) – ngày xê dịch khỏi trật tự – và lấy ra một mảnh giấy chữ viết loằng ngoằng như nhện bò.
(2)Ngày Thu phân (23-9 dương lịch) là 1 trong 24 Tiết Khí trong năm (như ngày Đông Chí, Hạ Chí…), được tính là lúc trái đất đi qua một trong 24 điểm mốc cách đều nhau 15 độ trên quỹ đạo quanh mặt trời. Các nhà làm lịch dùng Tiết Khí như “thước đo” để tính mùa và theo dõi thời tiết- ND
Septimus Heap Tập 3 - Y Thuật Septimus Heap Tập 3 - Y Thuật - Angie Sage Septimus Heap Tập 3 - Y Thuật