You can't start the next chapter of your life if you keep re-reading the last one

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Angie Sage
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: Plyte
Dịch giả: Hương Lan
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2462 / 24
Cập nhật: 2017-06-01 10:10:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7 - Nhà Kính
ó phi ngựa như thằng điên Sarah à,” Silas thở phù phù, ông đã tìm thấy Sarah cùng với bà bạn Sally Mullin đang trồng mấy cây thuốc vào chậu trong nhà kính cảu Cung Điện ở cuối vườn rau.
“ Tôi mà không kéo thằng Septimus ra thì nó đã giẫm thằng bé bẹp dí xuống đất rồi … Còn Jenna thì kêu thét vỡ óc. Thật khủng khiếp.”
“ Không thể thế được!” Sarah thở hốc. “Em không tin.”
“Jenna không kêu thét, ba à” Septimus nói, cố không làm cho Sarah hoảng sợ hơn nữa.
“Jenna không kêu thét, nó chỉ la to cái gì đó, thế thôi”.
“Cái gì?” Sarah hỏi. “Con bé la cái gì?”
“Con không biết,” Septimus rầu rĩ nói. “Con không nghe được. Con ngựa đó ồn quá.”
“Có lẽ con bé bảo nó sẽ quay về sớm. Có lẽ Simon chỉ dẫn nó ra ngoài đi dạo dọc theo bờ sông,” Sarah nói, cố hết sức tự trấn an mình và xem ra chẳng thể làm tốt được việc đó.
Sally đang sống tạm trong Cung Điện tronglucs chờ cho quán Rượu và Trà của bà được xây lại. Bà vỗ lên cánh tay Sarah để an ủi.
“Chị không phải lo bấn lên đâu, Sarah à,” bà nói “ Nó chỉ là một anh chàng ương ngạnh muốn biểu diễn connguwaj chiến của mình cho em gái xem thôi mà. Chúng nó đứa nào mà chả thế. Rồi nó sẽ sớm quay về thôi.”
Sarah liếc nhìn Sally một cách đầy biết ơn, nhưng sâu trong lòng, bà có một linh cảm xấu về Simon. Có cái gì đó đã xảy ra với nó rồi; có cái gì đã biến đổi thằng Simon của bà thành … mà thành cái gì nhỉ?
Silas vẫn đang cố lấy lại hơi. Ông và Septimus đã chạy một mạch từ cổng Bắc về đây, bỏ mặc chó Maxie ngủ dưới bàn cờ Cản – Bắt. Bỏ mặc Gringe đang lôi Lucy lên lại tháp canh để ngăn cô nàng chạy xổ theo Simon.
Ngài Alther Mella lo lắng bay lơ lửng trên dãy chậu cây. Đêm qua ngài ở ngoài quán Hốc Tường, một chốn mà bọn ma thích lui tới, và ngài đã không rời khỏi quán vào sáng sớm như lẽ ra ngài phải thế. Ngài Alther bực bội với chính mình. Nếu có mặt ở đó thì ngài đã có thể ngăn Simon lại được rồi, mặc dù ngài Alther không chắc là ngăn bằng cách nào. Nhưng chí ít thì thể nào ngài cũng phải cố mà ngăn.
Sarah vén một lọn tóc lơ thơ màu rơm ra sau tai trongkhi vơ vẩn mân mê mấy cái cây mùi tây giống.
“Chắc chắn nếu Jenna không muốn thì Simon cũng không đời nào mang con bé đi đâu xa được,” Bà khăng khăng rồi chọc cái bay xuống đất.
“Dĩ nhiên là không rồi,” Sally nói để xoa dịu.
“ Nhưng anh ấy đã làm thế đấy,” Septimus nhấn mạnh.
“Jenna không muốn đi với anh ấy. Con đã làm phép Chết Đứng con ngựa nhưng anh ấy không để cho Jenna thoát. Anh ấy nổi điên lên thật.”
“Ừ, có vẻ nó rất tự hào về con ngựa của mình,” Sarah nói. “Có lẽ anh con bực mình vì con đã làm Chết Đứng con ngựa. Mẹ chắc là anh ấy sẽ quay về sớm cùng với Jenna thôi.”
“Anh ấy đã bắt cóc em rồi, mẹ à!” Septimus nói, nó sắp nổi cáu đến nơi. Nó không hiểu tại sao Sarah cứ biện hộ cho Simon. Nó vẫn chưa quen được hoàn toàn với lối cư xử của các bà mẹ.
Ngài Alther Mella âu sầu bay dật dờ trên một đống chạu cảnh bị sứt vỏ.
“Đó là lỗi của ta, Sarah à,” ngài Alther nói. “Ta xấu hổ quá. Phải chi ta bố trí những người bảo vệ thích hợp ở cổng Cung Điện thay vì những Cổ Nhân vo dựng đó thì chuyện này đã không bao giờ xảy ra.”
“Ngài không được tự trách mình như thế,” Sarah nói, trao cho con ma già một nụ cười mệt mỏi. “Lính bảo vệ thì cũng sẽ để Simon vào thôi. Xét cho cùng thì nó cũng là một đứa nhà Heap mà.”
“Nhưng họ sẽ không để cho anh ấy ra, đúng chư anaof?” Septimus nói mỉa mai. “Khồn đời nào nếu Jenna nói với họ là noskhoong muốn đi.”
“Septimus, con không được nói với ngài Alther như vậy,” Sarah quở mắng. “Con càng phải lễ phép hơn với một Pháp sư Tối thượng, đặc biệt là người mà đến cả thầy của con cũng đã tuwngflaf Học trò của ngài.”
“È, Sarah à,” ngài Alther thở dài. “Thằng bé nói đúng đấy.”
Ngài Alther bay ra khỏi dãy chậu cây và tới lởn vởn bên cạnh Septimus. So với những cổ nhân trong cung điện thì ngài Alther hiện hình cực rõ. Chiếc áo chúng Pháp sư Tối thượng đỏ tía cảu ngài, dẫu đã bạc màu chút ít trông vẫn gần như thật, bất chấp cái lỗ đạn thủng và những vệt máu nâu sẫm ngay bên dưới tim. Mái tóc bạc và dài cảu con ma được cột ra đằng sau thành một túm đuôi ngựa như xưa nay vẫn thế, và đôi mắt xanh lá cây rực sáng lên khi ngài nhìn chăm chú vào cậu Hoạ trò của bà Marcia.
“Rồi,” Ngài Alther nói với Septimus, “cậu đề nghị chúng ta làm gì bây giờ nào?”
“Con? Connghix chúng ta nên làm gì á?”
“Ừ. Với tư cách là Học trò của Pháp sư Tối thượng ta nghĩ cậu có thể đại diện cho Marcia.”
“CHúng ta đuổi theo Jenna. Đưa Jenna về nhà. Đó là việc chúng ta phải làm.”
Sarah đánh rơi cái bay mà bà đang dùng để xới lỗ gieo hạt. Cái bay đáp xuống mộ cái cạch ngay chính giữa hai bàn chân ngài Alther. Con ma hấp tấp lùi phắt lại.
“Septimus,” Sarah tuyên bố, “con sẽ không đi đâu hết. Cả lũ Jo-Jo, Sam,Ed và Erik vào cánh rừng sống đời hoang là đã quá đủ rồi. Chúng nó thấy cái gì tốt đẹp ở đó không biết nữa, thậm chí còn không thèm về thăm mẹ. Rồi còn thằng Nicko, bỏ đi bạt mạng theo thằng Rupert Gringe kiểm tra thuyền bè gì gì đó, giờ này vẫn chưa về, miệng thì hứa nó sẽ về nhà từ tuần trước để còn đưa Jenna tới dì Zelda – biết đâu nó gặp phải chuyện gì, mẹ đang lo nẫu ruột đây này … rồi bây giờ lại đến Simon và Jenna đi mất …” Nói đến đây bà Sarah bất ngờ oà lên khóc nức nở.
Silas vòng tay ôm lấy Sarah.
“Nào, nào, em yêu, thôi đừng lo gì hết. Mọi thứ sẽ ổn thôi mà,” ông thì thầm dỗ dành.
“Để tôi đi lấy cho cô một tách trà thật ngon và một thanh bánh lúa mạch nướng thật lớn nhé,: Sally nói. “Mọi việc sẽ dễ chịu hơn, rồi cô xem.”
Nói đoạn, bà chạy bổ tới khu nhà bếp của Cung Điện
Nhưng Sarah không nguôi đi được.
“Simon và Jenna đi mất rồi.” Bà khóc rú lên. “Tại sao? Tại sao Simon lại làm vậy? Tại sao nó lại bắt Jenna đi?”
Ngài Alther choàng cánh tay ma của mình lên vai Septimus.
“Đi nào, chàng trai,” ngài bảo. “Chúng ta để ba mẹ con lại với nhau một lúc đi. Con đưa ta đi gặp Marcia nào.”
Septimus và ngài Alther ra khỏi Cung điện và đến Bờ Trượt Rắn dẫn xuống hào nước của Lâu Đài.
Lâu Đài được bao quanh toàn nước là nước, do được xây trên một bãi đất lọt thỏm trong khúc quanh của con sông. Rồi người ta đào một con hào khi xây những bức tường bao của Lâu Đài. Cái hào rộng và sâu, chứa đầy nước sông, do cả hai đầu của hài ăn hẳn vào dòng sông. ĐÓ là một nơi ưa thích để câu cá và để bơi lội vào mùa hè. Một cầu tàu rộng rãi và bằng gỗ mới đây được bắc lên ngay giữa hào cho bọn trẻ con trong Lâu Đài ra bơi. Và cậu Rupert Gringe thạo kinh doanh vừa mới bắt đầu cho thuê phát minh mới cảu mình – những con thuyền Rupert nhỏ chạy guồng – cho những kẻ thích chu du la cà dưới nước một hay hai tiếng đông hồ. Sự kiện này được tất cả mọi người trong Lâu Đài vô cùng hoan nghênh, ngoại trừ hai người: giáo sư Weasal Van Klampff và bà quản gia của ông, Una Brakket, những người mà rủi thay lại sống bên cạnh cái cầu tàu mới và ngay phía trên nhà thuyền, nơi cất giữ những chiếc thuyền Rupert.
Việc Septimus biết tường tận, rành rẽ đường đến nhà giáo sư Van Klampff chẳng phải do nó ưa thích gì. Hầu như ngay từ những ngày đầu tiên làm học trò, bà Marcia đã sai nó mỗi sáng thứ 7 đều đến gõ cửa nhà giáo sư để lấy một trong số rất nhiều mẫu hợp chất phức tạp cho Két Nhốt Vong. Ngay cho dù giáo sư có sắn một miếng – một chuyện hiếm có – và đưa tận tay cho Septimus, thì bà giúp việc Una Brakket cũng sẽ rình đợi nó ở cửa và đòi lại. Bà ta, như bà ta bảo với Septimus, không tin một thằng nhóc lại có thể mang được một vật quý giá như thế. Đích thân bà Marcia phải đến mà lấy. Một trận chiến từ xa sẽ xảy ra sau đó giữa bà Marcia và Una, với Septimus bị đánh đi đánh lại như một quả cầu lông. Mỗi sáng thứ bảy Septimus sẽ đợi bên ngoài nhà giáo sư Van Klampff lâu chừng nào nó có thể chịu nổi, bị một nhóm co trai từ trại Tái định cư Thiếu sinh quân cười nhạo và la ó; tụi này luôn lảng vảng quanh càu tàu, thách nhau nhảy ùm xuống nước.
Cuối cùng, thật như được giải vây đối với Septimus, ngài Alther đã khuyên bà Marcia hãy nhượng bộ và tự mình đi lấy hợp chất đó. Una Brakket hẳn là có lý, ngài Alther khuyên – Két Nhốt Vong quả là một thiết bị pháp thuật cao siêu và phức tạp, và thật là bất công khi bắt Septimus phải chịu trách nhiệm về nó. Chỉ để chọc tức Una, bà Marcia thỉnh thoảng lại đến viếng không báo trước vào những giờ sáng tinh mơ.
Cách đây nửa giờ, mấy thằng ở cầu tàu đã mục kích Pháp Sư Tối thượng đi tuồn tuột xuống Bờ Trượt Rắn và giật sợi day chuông treo bên cạnh cánh cửa gỗ nặng nề của giáo sư Weasal Van Klampff một cái thật mạnh. Bà Marcia sốt ruột chờ trên bờ trượt. Bà khó chịu nện đôi dày da trăn đỏ tía xuống lớp đá cuội trong khi nghe thấy tiếng càu nhàu và đôi co bên trong ngôi nhà, cho đến khi Una Brakket – biết mười mươi đó là bà Marcia, căn cứ vào tiếng chuông rung cao gắt gao, ngân dài – ra mở cửa. Mãi cuối cùng mới ra.
Và giờ Septimus lại đến cánh cửa trước đầy đe doạ đó một lần nữa. Ngài Alther không phải là người bảo vệ cho nó, bởi vì con ma đó có thể chọn người mà mình sẽ làm phép Hiện Ra, và hoàn toàn hiểu được là ngài đã chọn giải pháp không Hiện Ra trước cái bọn chuyên chọc ghẹo, báng bổ người khác. Nhưng Septimus, trong chiếc áo chẽn xanh lá cây chói loá và thắt lưng Học Trò bạc sáng loáng, lại không có sự lựa chọn như thế. Và thế là đủ chắc chắn cho dàn hợp xướng những tiếng huýt sáo dè bỉu lập tức nổi lên:
“Vênh vang quá nhỉ, làm gì thèm nói chuyện với tụi này, nhỉ?”
“Đồ ruột xanh, đồ ruột xanh!”
“Ê, thằng sâu bướm! Mày trở lại đây làm gì vậy?”
Và cứ thế mà diễn. Septimus khaokhats muốn biến tất cả lũ bọn chúng thành sâu bướm, nhưng điều này chống lại chuẩn mực đạo đức Pháp thuật – và bọn kia biết rõ như vậy.
“Tới rồi,” Septimus nói với ngài Alther, trong khi nó với tay lên giật mạnh dây chuông. Xa, thật xa, cả ngài Alther lẫn Septimus đều không nghe thấy, một cái chuông nhỏ rung lên … gây bực mình quá sức cho bà quản gia. Septimus biết mình phải chờ đợi, nó quay sang con ma đang bay dập dờn đàng sau mình, ngó trừng trừng lên ngôi nhà.
“Ngài nghĩ ngài có thể vào bên trong được không?”
Septimus hỏi ngài Alther, hy vọng ngài nói là được.
“Hừm … ta không chắc,” ngài Alther đáp. “Trông nó quen quen. Ta nhớ đã từng đi dự tiệc ở gần hào nước. Quả là một bữa tiệc ra trò – tất cả bọn ta đều có kết cục ở dưới nước. Ta nghĩ là ở trong nhà này, nhưng … mà, ta sẽ biết ngay thôi khi chúng ta vào bên trong.”
Septimus gật đầu. Nó biết rằn, vì là ma, ngài Alther chỉ có thể đi đến những nơi mà ngài đã từng đến khi còn sống. Ngài Alther đã đi khắp tất cả mọi đường xá ngóc ngách trong Lâu Đài, và là Pháp Sư Tối thượng, ngài đã từng ở hầu hết trong cá toà nhà hành chính. Nhưng nhà của dân chúng lại là một vấn đề khác. Ngài Alther vốn từng là một thanh niên nổi tiếng vào thwoif của ngài, tuy nhiên, ngai cả ngài cũng không thể xoay sở để được mời đến dự tiệc trong từng căn nhà của Lâu Đài.
Cánh cửa thình lình mở tung ra.
“Xời, lại là mi,” Una Brakket nói, đó là một phụ nữ cao nhồng, trong cáu bẳn, có mái tóc đen, ngắn sát sạt.
“Cháu cần gặp Pháp sư Tối thượng,” Septimus nói. “Xin bà làm ơn ạ.”
“Bà ta bận,” Una quát.
“Rất khẩn cấp ạ,” Septimus nài nỉ. “Đó là vấn đề sống còn.”
Bà quản gia bắn cho Septimus một tia nhìn ngờ vực. Bà đứng án ngữ ngay cửa một lúc, cân nhắc trước hai viễn cảnh khó chịu ngang nhau – một bên là cho Septimus vào nhà, và một bên là khiến cho Pháp Sư Tối thượng nổi cơn lôi đình vì không cho Septimus vào.
“Được, Vào đi.” Bà quản gia giữ cho cánh cửa để mở và Septimus bước vào, theo sát là ngài Alther. Nhưng, khi ngài Alther vượt qua ngưỡng cửa, thì một luồng khí dữ dội bất ngờ nổi lên, và con ma bị ném thẳng cánh ra khỏi cửa và trở về với đường phố.
“Bực mình,” ngài Alther lẩm bẩm khi loay hoay đứng dậy khỏi lớp đá cuội. “Giờ ta nhớ ra rồi, bữa tiệc đó là ở nhà kế bên.”
“Tự dưng lại nổi gió đùng đùng ngoài kia,” Una càm ràm, chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì. Bà ta gắt gỏng dóng sập cánh cửa, bỏ lại ngài Alther trôi lềnh bềnh bên ngoài, rồi quay sang Septimus – đáng đứng trong hanfhlang tối hù,và ao ước mình vẫn còn ở ngoài nắng với ngài Alther.
“Mi xuống phòng thí nghiệm đi thì hơn,” bà ta cáu kỉnh.
Septimus Heap Tập 2 - Khinh Công Septimus Heap Tập 2 - Khinh Công - Angie Sage Septimus Heap Tập 2 - Khinh Công