There's nothing to match curling up with a good book when there's a repair job to be done around the house.

Joe Ryan

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: Les Six Compagnons
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 10
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 8
Cập nhật: 2022-07-30 20:50:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Năm - Ma Lực Của Bức Tượng
óng gió cuối cùng cũng qua đi, không cần biết cuộc thương lượng sắp tới của Mario Belleto ra sao, đám nhà báo với máy móc kềnh càng đổ xô về nhóm Lục thám tử phỏng vấn, chụp ảnh lia lịa. Họ hoàn toàn bị lũ nhóc chinh phục bởi khí phách bất ngờ của chúng. Ê, Mady ôm chặt bức tượng cố tránh đám đông lao tới, cô bé sẵn sàng nhường phần xuất hiện trên màn ảnh truyền hình cho quái cẩu Kafi.
Chú chó Kafi lập tức rống lên trước hàng loạt micrô.
- Gấu gấu, gâu gâu, gầu gầu...
- Hết sẩy, chó Milou sủa rồi. Tin Tin đâu?
- Chúng tôi là phóng viên báo Tiến Bộ.
- Còn tôi, đại diện báo Thời Đại, yêu cầu ban nhạc Rock-en-Stock giơ cao giải thưởng cho chúng tôi chụp hình đăng trang nhất.
Không khí hỗn độn cũng chấm dứt khi những người thân của đám nhóc ùa tới. Các bậc cha mẹ của ban nhạc gần như phải lập thành hàng rào để dẫn chúng đi dưới sự hộ tống thần uy của Kafi.
Anh Henri đợi những đứa trẻ ở ngưỡng cửa. Anh gào lớn:
- Xe tải của anh vẫn chưa nổ máy được, các em quá giang ô tô của ba mẹ vậy.
Dĩ nhiên đám trẻ không còn cách nào khác. Chúng trèo lên mấy chiếc xe hơi cũ kỹ của các phụ huynh dông thẳng về cư xá Chữ Thập Hung. Tidou nói rổn rảng:
- Chứng ta sẽ tập họp ở căn.cứ dưới chân dốc Kẻ Cướp...
Dưới chân dốc Kẻ Cướp, một cuộc chia tay cảm động với những người lớn khả kính đã diễn ra, bây giờ trong căn hầm sáng đèn, chỉ còn lại sáu đứa trẻ xúm xít quanh bức tượng nhỏ kỳ lạ.
Gnafron cắn môi:
- Giải thưởng lớn của chúng ta tuyệt vời thế đấy, thua cả một chiếc bánh ngọt. Mình sắp sửa... hối hận.
Tidou lắc mạnh bức tượng:
Không biết bí mật nào ở trong phần ruột của nó, có lẽ chỉ Mario Belleto biết...
Tondu nóng nẩy:
- Tại sao chúng ta không đập bể nó thử xem?
Guỉlle trầm ngâm:
- Một người nghệ sĩ không có quyền phá hoại một tác phẩm điêu khắc cổ chỉ vì tò mò. Chúng ta đã khổ công lao động mới đoạt được bức tượng này. Ít ra chúng ta cũng phải tìm hiểu nó trước khi đốt 100.000 franc thành tro bụi.
Tondu gãi cái trán hói.
- Tao đồng ý, nhưng chúng ta nắm lai lịch bức tượng rất mơ hồ. Đồ cổ 500 năm trước ở Mêhicô ư, khó mà tin. Bằng kinh nghiệm nghề nghiệp, tao nghĩ trong bức tượng dám có hêrôin hoặc cocain...
- Nếu Jacques Pecheur mà buôn lậu ma túy thì ông ta không dại gì đưa bức tượng nguy hiểm cho tính mạng ông ta để làm giải thưởng, còn nếu Mario Belleto biết trong đó có ma túy thì anh ta đã bị tụi Mafia thăm hỏi từ khuya. Mày nên quên chuyện đó đi, - Bistèque cười.
- Vậy phải hiểu về nó ra sao chớ?
- Theo tao, Mario Belleto có thể là một tay máu mê sưu tầm đồ cổ. Một nhà khảo cổ học nghiệp dư chẳng hạn.
Gnafron huýt sáo:
- Nghĩa là tụi mình tiếp tục thờ cúng bà nữ thần da đỏ lạ hoắc này trong khi ngân quỹ cần bổ sung gấp 100.000 franc?
Tidou khoát tay ra hiệu cho các chiến hữu im lặng. Hắn chứng tỏ uy tín của một Thủ Lãnh:
- Tôi có ba ý kiến: thứ nhất, nếu muốn có tiền thì bất cứ giờ phút nào chúng ta cũng sẽ có, bởi Mario Belleto sẽ đích thân đi tìm chúng ta. Thứ hai, dứt khoát không thể đập bức tượng khi chúng ta chưa nắm chắc một cái gì cụ thể. Thứ ba, vì hai lý do trên tôi đề nghị gửi bức tượng cho một ông chú bà con vốn là nhà khảo cổ học. Ông chú sẽ giám định giá trị thực sự của bức tượng và từ đó chúng ta có cách đối phó.
Nửa tiếng sau, Tidou đã hoàn tất cuộc đàm đạo trong diện thoại với ông chú của hắn gần dốc Kẻ Cướp. Hắn quay lại căn cứ với vẻ mặt rầu rĩ.
- Nhà khảo cổ bận việc chưa nhận bức tượng lúc này. Ông chú hẹn mình gọi điện sáng mai.
Hề Xiếc dửng dưng:
- Sáng mai thì sáng mai đâu có gì mà Thủ lãnh phải lo lắng chứ, giữa bức tượng và cây guitar điện bị cháy nám cái nào cần thiết hơn?
- Tao hiểu. Chúng ta sẽ lên đường đến nhà bác thợ sửa đàn điều tra vụ việc ngay bây giờ.
Đám trẻ thu xếp đồ đạc và ôm cây đàn ra cửa. Ê, chúng chưa kịp đẩy chốt thì cánh cửa đã bật ra. Trước mặt sáu đứa là một người đàn ông mặc vải len ô vuông mờ ảo gắn dưới mũi một bộ râu quai nón màu hung đỏ rậm rì. Ông ta lặng lẽ gỡ mũ xuống và quơ cây gậy chống lên...
o O o
Từ cửa miệng bị che khuất bởi bộ râu quái đản, một âm thanh nhừa nhựa cất lên làm đám trẻ chới với.
- Tạ ơn thượng đế, cuối cùng ta cũng đã tìm ra căn cứ của các cô cậu.
Con mắt lươn ti hí của vị khách không mời mà đến đột ngột lóe hung quang khi khám phá bức tượng NỤ CƯỜI BÍ HIẾM lù lù giữa căn hầm. Ông ta chắt lưỡi.
- Chậc chậc, vẫn còn nguyên xi người dàn bà cứu tinh của dời ta, hê hê hê...
Người đàn ông dị dạng lao tới như bị một ma lực cuốn hút tuy nhiên hàm răng nhọn lểu của sói Kafi đã kềm bước chân lộn xộn của ông ta lại.
- Gừ, gừ...
- Á, con chó chết!
- Đừng cắn người, Kafi.
Tidou vừa quát vừa ghì sợi dây buộc cổ Kafi. Người đàn ông gục gặc đầu với tụi nhỏ trong khi con mắt dòm lom lom bức tượng cổ không chớp. Ông ta thở hổn hển.
- Tôi sẽ bị tổn thọ nếu không có “nụ cười da đỏ” kia, các vị có hiểu ý tôi chăng?
- Các vị hãy cho tôi bắt tay làm quen. Tôi là Allan Parker, một môn đệ âm nhạc cuồng tín nhất nước Pháp, tôi đã theo dõi cuộc thi giọng hát hay của đài truyền hình từ Paris đến Marseille và... hụ hụ...
Tidou chìa tay ra:
- Xin ông ngồi xuống nắp thùng gỗ, đó là ghế của chúng tôi.
- Cám ơn, cám ơn...
Ông khách lạ xoa xoa bô râu quai nón:
- Thực ra tôi chỉ là một tín đồ ca nhạc bất đắc đĩ, tôi buộc phải quan tâm từng phút đến chương trình mà các ban tham dự chỉ vì... bức tượng NỤ CƯỜI BÍ HIỂM kia. Khi đạo diễn Jacques Pecheur tuyên bố bức tượng nằm trong giải thưởng lớn thì thần kinh tôi hoàn toàn suy sụp. Tôi đã dõi theo Jacques Pecheur và đoàn quân ca sĩ của ông ta, trong đó có Mario Belleto khi họ lưu diễn vòng quanh nước Pháp với bức tượng quý giá.
Tidou cau mày. Hắn đã phát hiện sơ hở của ông ta:
- Ông tên là Allan Parker, một cái tên đặc sệt Anh, đúng không? Chẳng lẽ trên đảo quốc Anh, người ta phát cả chương trình tuyển lựa ca sĩ mới của nước Pháp?
- Ồ không, chú em đã hiểu lầm. Tôi là một du khách cư trú dài hạn ở đây. Một du khách đặc biệt mà thiên hạ thường gọi là nhà sưu tập đồ cổ.
Cặp mắt ti hí của Allan Parker một lần nữa chiếu cái nhìn thèm khát về bức tượng cổ. Ông ta nuốt nước miếng:
- Các vị có thể coi tôi như một đứa con nít khoái cà rem cũng được, bởi bức tượng mà các vị đang chiếm giữ là cây cà rem ngọt lịm của đời tôi. Các cô cậu hiểu không, đối với một nhà sưu tập cổ vật, việc thiếu một bức tượng hay bức tranh sinh đôi trong bộ sưu tập có nghĩa là... sự sống chỉ còn phân nửa.
Hề Xiếc láu táu:
- Nghe hơi kỳ cục...
- Không kỳ cục đâu chú nhóc, trên thế giới hiện giờ tôi là nhà sưu tập duy nhất có những món đồ cổ giống hệt nhau. Trong những chuyến xuất hành vòng quanh thế giới, tôi đã phát giác rằng các dân tộc có truyền thống văn hóa lâu đời luôn luôn làm thêm một “bản sao” tác phẩm gốc của họ. Thí dụ tôi đã mua một chiếc bình cổ Trung Hoa đời nhà Minh với một số tiền lớn và sau đã tốn gần phân nửa khoản tiền đó để mua độc quyền chiếc bình bản sao duy nhất còn sót. Hê hê hê, đó là các bình cổ sinh đôi. Tôi nói đến đây, các vị đã hiểu chưa nào?
Mady làm bộ ngơ ngác:
- Thưa ông Parker, ông nói vậy có nghĩa là ông hiện giữ một bức tượng nữ thần da đỏ có “NỤ CƯỜI BÍ HIỂM”?
Vị khách lạ cười. Ông ta lôi trong túi ra một xấp ảnh:
- Các cô cậu hãy nhìn đây. Đây là hình chụp bức tượng NỤ CƯỜI BÍ HIỂM trong bộ sưu tập của tôi. Tôi đã tậu bức tượng chính gốc này cách đây hai năm trong chuyến du lịch sang Trung Mỹ. Giống như dân tộc Trung Hoa, dân da đỏ cũng chế tạo một bản sao bức tượng và đó chính là phần thưởng ngoài ý muốn của các bạn hôm nay. Các bạn hiểu không, tôi rất cần bức tượng sinh đôi ấy với bất cứ giá nào để bổ sung cho bộ sưu tập. Tôi đã khổ sở suốt hai năm tìm kiếm...
- Thế tại sao đạo diễn Jacques Pecheur lại có bản sao bức tượng?
- Ông ta không biết gì hết, ông ta mua nó một cách tình cờ, tôi đã bảo y là tên đạo diễn cà chớn cơ mà, y không biết bức tượng kia quan trọng với tôi đến chừng nào, y dã man dùng nó phát phần thưởng cho một cuộc thi nhảm nhí.
Lục thám tử cảm thấy bị xúc phạm nhưng chúng im lặng xem xét những tấm ảnh. Tidou chỉ tay vào một tấm ảnh:
- Mọi bức chụp đều giống nhau dù dưới mọi góc độ. Tôi có cảm tưởng rằng ông đã lấy mẫu từ bức tượng của chúng tôi.
- Hê hê hê, chú em không khám phá gì à, bức tượng trong hình có cái dái tai bên phải bị đứt. Bức NỤ CƯỜI BÍ HIỂM của các bạn cũng vậy, một dái tai bên phải bị dứt, đó là giá trị của bức tượng sinh đôi, hề hề...
- Tôi chưa hiểu.
- Phải hiểu chớ. Những kẻ làm nhái cổ vật sẽ bị lộ, vì chúng đâu có dể ý đến cái dái tai bên phải. Trên trái đất này chỉ có hai bức tượng huyền bí mà thôi. Kẻ nào nhại theo sẽ bị bể bạc.
Đám nhóc xao xuyến kiểm tra lại báu vật trong căn hầm. Chúng há hốc mồm bởi nó bị “mẻ” một miếng bên tai phải. Tidou khoanh tay.
- Ông đã tự tìm đến chúng tôi và cung cấp cho chúng tôi tin tức về nguồn gốc bức tượng, vậy ý ông muốn gì?
Gnafron hằm hè:
- Ông phải biết giá của nó tối thiểu là 100.000 franc.
Allan Parker cười hô hố:
- Tôi sẽ ký séc cho các bạn 200.000 franc, chịu chưa?
Nhanh như điện xẹt, ông khách râu xồm rút phăng cuốn chi phí ra và... ngơ ngác.
- Ôi, tôi lú lẫn quá, tự nhiên không đem theo cây viết.
Sáu thám tử bắn tín hiệu cho nhau. Tidou chậm rãi phát ngôn:
- Ông không nên hấp tấp quá, ông Parker. Chúng tôi chưa cần đến số tiền lớn như vậy.
Tondu mở mũ bêrê, đưa tay khều rồn rột cái đầu trọc:
- Và chúng tôi cũng chưa bàn bạc với nhau, ông phải hiểu bức tượng là tài sản tập thể. Chúng tôi sẽ gọi điện cho ông sau hai ngày.
Người đàn ông nhét cuốn chi phiếu vào túi. Ông ta thở dài.
- Thật đáng tiếc, sáng mai tôi đã rời Lyon để về Luân Đôn. Chính các vị tước đoạt niềm mê đắm của tôi.
- Ủa, hồi nãy ông nói ông là du khách lưu trú dài hạn cơ mà.
- Tôi đã đổi ý khi gặp những người chủ của bức tượng. Các bạn có thể cho tôi số điện thoại được không?
Tondu Giác Đấu ngần ngừ. Nó đánh hơi được sự láu cá trong cặp mắt ti hí vờ vĩnh tuyệt vọng của ông ta. Cu cậu gật gù.
- Cũng được, đây là số phôn của cha mẹ tôi. Tôi sẽ chờ ông gọi đến vào sáng thứ hai.
Giác Đấu hí hoáy ghi số phôn gia đình vô tờ giấy rồi trao cho ông khách ngoại quốc. Allan Parker liếm mép:
- 200.000 franc không phải là “tiền chùa”, đúng không? Các cô cậu chỉ mất một bản sao vô dụng trong khi có trong tay một gia tài lớn. Tôi muốn các bạn hãy suy nghĩ cận kẽ trước sáng thứ hai. Chào... người đẹp có NỤ CƯỜI BÍ HIỂM.
o O o
Vị khách râu xồm vừa bốc hơi là đám trẻ họp khẩn cấp. Mady chớp hàng mi... thầy bói:
- Allan Parker là một cái tên giả hoàn toàn, mình dám chắc không có cái tên đó trong khai sinh của các du khách lưu trú. Ông ta chỉ có thể là dân bản xứ và am hiểu khá nhiều về chúng ta. Lạy Chúa, ông ta còn biết mò tận sào huyệt.
Hề Xiếc bổ sung:
- Parker móc chi phiếu mà không có cây viết, xạo quá. Ký séc mà thiếu viết thì cuốn séc chỉ là mớ giấy lộn.
Guille cười:
- Mình lại quan tâm đến câu chuyện cổ tích của ông ta về những cổ vật song sinh. Trời ạ, làm gì có chuyện Tề Thiên đó.
Tondu ngán ngẩm:
- Lại còn cái dái tai phải bị... rụng nữa chớ. Thật hết biết. Kiểu này Parker lạng quạng là đồng đảng của tay nhà báo dỏm hãm hại Guille hoặc là đồng bọn của tên làm hỏng cây đàn guitar chưa biết chừng.
Tidou chưa biết giải quyết nhân vật Parker như thế nào, bất ngờ ngoài cửa hầm vang lên tiếng cộc, cộc.
Hắn nhanh nhẹn rút chốt và thở phào vì một cái đầu quen thuộc thò vào.
- Anh Henri đây!
- Ố là là, chào anh Henri, xe của anh ra sao?
- Nổ máy ngon lành rồi, nhưng anh bảo đảm là có kẻ phá hoại.
Lũ nhóc chưng hửng. Giọng Henri vẫn đều đều:
- Các em biết không, lúc đó anh em mình rối trí quá nên bỏ qua bảng điện dưới vô lăng quên xem xét. Mẹ kiếp, mọi dây điện đều bị cắt đứt và chắp nối tạm bằng những đoạn băng dính. Nhờ những miếng băng dính mà xe tải vẫn có thể chạy bình thường nhưng khi bẻ lái qua khúc cua thì các mối nối tạm sẽ đương nhiên sút ra và thế là... miễn đến Nhà hát lớn Fourvière.
Tondu, kỹ sư cơ khí của cả băng, trợn mắt:
- Nếu tên phá hoại thông minh như vậy thì tụi mình thua là phải. Gã có tay nghề của dân chuyên nghiệp thứ thiệt.
Tidou gật đầu:
- Gã có thể là một tên khủng bố tầm cỡ quốc tế. Kinh khủng nhỉ, gài độ cho xe chết máy giữa đường đâu phải là xoàng. Gã thừa biết nếu xe bị hư hỏng từ lúc đề-pa là tụi mình đã thay xe khác để đến kịp giờ hẹn.
Khuôn mặt hài hước của Henri đột nhiên đắn đo khiến Tidou cảm thấy có... vấn đề. Hắn khuyến khích:
- Anh còn cái gì giấu tụi em phải không?
Henri không trả lời chỉ lẳng lặng rút trong túi quần ra một cây bút máy. Đám trẻ muốn bật ngửa trước cây bút quá xịn, người chủ cây bút chỉ có thể là triệu phú hoặc một đại thương gia. Henri nói một hơi:
- Đó, các em thấy chưa. Khi anh rời Nhà hát lớn trở về chiếc xe tải thì người thợ sửa điện chìa cho anh cây bút hảo hạng này. Anh ta giải thích rằng đã tìm thấy nó trong gầm cabin buồng lái.
Tidou há hốc mồm:
- Anh... nhắc lại đi...
- Đừng khi dễ cộng tác viên tình báo Henri nghe các em, anh đã học lỏm nghề thám tử của tụi bay và dám mạnh dạn tuyền bố rằng: cây bút sang trọng này rơi từ túi kẻ phá hoại.
Guille chụp tang vật trong tay Henri. Nó trầm trồ trước sự hào nhoáng quá dáng của cây viết. Coi, nắp viết được trang trí một chiếc mũ xà cừ tuyệt đẹp, còn toàn thân bát giác của nó nhuộm hai màu bạc lẫn vàng. Nó hãi hùng:
- Trời đất quỷ thần ơi, đây là cây bút máy của tên nhà báo dỏm đã phỏng vấn em sáng nay tại quán “Buốt Giá”. Tại sao món đồ bất ly thân của gã lại lọt vào gầm xe của mình chứ?
Bistèque búng tay cái chách:
- Hỏi tức là trả lời. Gã chính là thủ phạm hai vụ một lượt chớ sao. Nhân tiện, tôi cũng báo cho các bạn biết, nhà sưu tập đồ cổ Allan Parker hồi nãy “bỏ quên” cây bút máy ở một chỗ nào đó mới là lạ.
Mady kêu lên:
- Parker đúng là bộ mặt hóa trang thứ 3 của cùng một nhân vật xấu xa. Mình đã nghĩ bộ râu quai nón của ông ta là râu giả, té ra ông ta cũng là tên nhà báo và tên cắt dây điện xe tải. Nghệ thuật hóa trang của bọn tội phạm càng ngày càng siêu cực kỳ.
Cô bé kéo giãn nếp nhăn trên vầng trán anh Henri bằng cách kể lại một mạch cuộc viếng thăm quái đản của nhà sưu tập người Anh. Cô kết luận:
- Parker nói tiếng Anh như tiếng... bồi. Rõ ràng là một người Pháp không giỏi sinh ngữ. Nhờ cây bút bị mất trên túi áo mà tụi em xác định thủ phạm không ai khác hơn là ông ta.
Hề Xiếc huýt sáo:
- Thế là mất tiêu 200.000 franc.
- Còn hơn là để rơi bức tượng vào tay tội phạm.
Tidou an ủi:
- Bây giờ chúng ta gõ cửa bác thợ sửa đàn guitar để tìm thêm bộ mặt hóa trang thứ tư của gã. Có điều trước mắt quái cẩu Kafi phải đánh hơi mùi mồ hôi trên cây viết đã...
o O o
Tại xưởng sửa chữa nhạc cụ, lũ trẻ vô cùng thất vọng bởi bác thợ thân mến ra đón chúng với năm ngón tay phải băng bó thê thảm. Guille trố mắt:
-Sao đến nông nổi vậy hả bác?
Bác thợ lặng lẽ đưa cánh tay trái chỉ vào cây guitar điện đầy những vết sẹo dựng ở một góc rồi nói:
- Nguyên nhân tội lỗi cũng là nó. Tôi quá đãng trí các cháu ơi, trong cái đàn này cũng như cái đàn của Gnafron, có chứa một bộ biến áp nhỏ. Tôi đã đặt làm hai bộ. Nhưng tới lúc ráp vào tôi quên kiểm tra. Thế là khi Gnafron ôm cây đàn đã sửa xong đi mất, tôi liền thò tay vào dạo thử cây guitar còn lại, các cháu biết không: thoạt đầu nó im re, nhưng không bao lâu sau do tôi búng quá mạnh nên máy biến áp nổ tung. Và như các cháu thấy đó: cây đàn bị cháy còn năm ngón tay tôi bị phỏng vì... điện giựt...
Lục thám tử tê tái đứng như bị trời trồng làm bác thợ hiểu lầm. Ông rên rỉ:
- Đừng giận tôi, các cháu. Khi Gnafron biểu diễn trên truyền hình, tôi có coi trực tiếp. Tôi chỉ sợ bàn tay thang bé cháy thành than mà không cách nào báo tin. Ôi chứng kiến cậu bé sắp bị điện giựt tôi đau khổ biết bao, cũng may cuối cùng nhờ Gnafron tiếp xúc với cây đàn bằng “cái móng gảy” chứ không phái bằng ngón tay như tôi nên máy biến áp không nổ mà chỉ xẹt “pháo bông” lia lịa.
He Xiếc đặt một tay lên ngực trái:
- Hú vía, suýt nữa thì bác đã “ám sát” cháu. Tạ ơn cái móng gảy đàn.
- Đã bảo đừng trách bác mà, Gnafron. Bác không muốn làm thủ phạm hại cháu đâu. Sau này bác sẽ rút kinh nghiệm.
Tidou thở dài:
- Chúng ta về thôi. Chỉ có 3 khuôn mặt hóa trang cho một vai chứ không có khuôn mặt thứ 4.
Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 5 - Ban Nhạc Rock-En-Stock Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 5 - Ban Nhạc Rock-En-Stock - Paul Jacques Bonzon Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 5 - Ban Nhạc Rock-En-Stock