If you only read the books that everyone else is reading, you can only think what everyone else is thinking.

Haruki Murakami, Norwegian Wood

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 31
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1073 / 42
Cập nhật: 2015-09-06 20:42:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23
ơn đã từ chối không chịu ăn cơm tháng ở nhà Tâm thì nay lại yêu cầu Quít mời hắn ăn. Họ không rời nhau nữa. Nói cho đúng ra, hắn không rời Quít nữa.
Đi làm về, hắn ghé luôn nơi đó ăn cơm chớ không về nhà. Ăn cơm trưa xong, hắn bỏ giấc ngủ, để cà rà ở đó nói chuyện. Chiều cũng thế, và ăn cơm tối rồi là hai người lại ra đi.
Quít không yêu anh con trai nầy, nhưng thấy rằng chắc rồi nàng sẽ yêu hắn được, ít lắm cũng yêu sơ sơ.
Nàng đã làm ái tình một cách máy móc và thú vật suốt bốn năm, nên rất thèm ái tình mà Tâm đã gợi cho nàng tiền hương, tiền vị.
Tối tối ra ngoài với người bạn trai, ngồi trên băng đá của các công viên còn mở cửa, chẳng hạn công viên bờ sông, cho nàng ảo tưởng rằng đó là ái tình, nàng biết không phải thế, nhưng tưởng ra thế cho sung sướng và quả được sung sướng phần nào.
Chỉ tiếc một điều là Sơn không ăn nói hay như nhiều người đàn ông mà nàng biết, cũng không ăn nói thật thà một cách cảm động bất ngờ như Tâm để nàng mê mà yêu hắn mau lẹ một chút hầu hưởng tình yêu thật mà nàng muốn hưởng.
Tuy nhiên cũng khá vui nên chi nàng quên được nỗi bực mình phải nhận một sự tình mà nàng không thích và quên được nỗi ngậm ngùi không thành việc với Tâm.
Tối tối, sau buổi dạo mát, về nhà, Quít nằm một mình buồn nhớ đến anh con trai thật thà trong giây lát rồi ngủ yên cái giấc ngủ không tư lự của con người mà đời sống bên trong không giàu lắm.
Năm hôm thần tiên của Sơn là năm hôm tập yêu của Quít. Nàng vẫn chưa yêu dược vị hôn phu của nàng, nhưng đã có cảm tình với hắn phần nào.
Cho đến trưa hôm thứ sáu, sau năm ngày vắng mặt thì Tâm mới lại trở về.
Sơn không dám tới ăn nữa, và trong bữa ăn cơm trưa, Tâm nói với cô em gái:
- Anh coi lịch thì thấy ngày 16 tháng năm nầy tốt lắm. Anh về chuyến sau là tới ngày đó, cho em về bển luôn được. Anh sẽ qua bên ấy ăm cơm tháng với hai em.
- Anh khéo bày đặt! Thì anh em với nhau, anh cứ qua ăn chớ ăn cơm tháng cơm thiếc gì.
- Thằng Sơn chuẩn bị xong chưa?
- Xong hết rồi. Ẳnh sắm giường lớn, sắm đồ đạc nhà bếp, lu hủ, nồi xoong đủ hết.
- Như vậy cũng vừa. Anh về chuyến sau nhằm bữa rằm. Sáng mười sáu em đi chợ kha khá để nấu một mâm cơm canh mà cúng. Đó là bữa ăn cuối cùng ở nhà nầy...
Tâm không nói được hết câu và Quít cũng nghe nghèn nghẹn nơi cổ họng. Nàng tự hỏi phải chăng nàng yêu Tâm, yêu thật tình, chớ không phải muốn lấy hắn vì ích kỷ, mong tìm lại nơi hắn người con gái năm xưa đã mất, mà hắn có tài gọi hồn về.
- Anh sẽ cho hai đứa hai ngàn để phụ giúp với hai em trong bước đầu khó khăn.
Quít rươm rướm nước mắt. Tâm chỉ dành dụm được có sáu ngàn. Hắn cho hai ngàn tức một phần ba của cải của hắn rồi.
- Nếu năm tới em có con anh sẽ giúp thêm.
- Nhưng anh cần tiết kiệm để còn lo cho anh nữa chớ.
- Chuyện đó còn lâu.
Sau Ðêm Bố Ráp Sau Ðêm Bố Ráp - Bình Nguyên Lộc Sau Ðêm Bố Ráp