For friends... do but look upon good Books: they are true friends, that will neither flatter nor dissemble.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Tác giả: Ploy Ngọc Bích
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 26
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1943 / 11
Cập nhật: 2017-08-25 12:50:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18: Thiên Bình
àn tiệc hơn chục món, nhưng Rum chỉ khẩy khẩy vài miếng cơm trắng. Anh tự thấy hài hước với mớ tình huống kỳ lạ dồn dập đến những ngày qua. Anh càng buồn cười hơn khi ruột thịt duy nhất của mình, hai năm nay không có hứng thú gặp gỡ, lại xuất hiện rất đúng thời điểm, rất phá đám.
"Cơm không ngon à?" - Thiên Bình gắp miếng gà vào bát Rum. - "Đầu bếp của anh nấu hẳn không vừa miệng em bằng Ame, nhưng em nên giữ phép lịch sự."
"Em sẽ về Đức ngay khi giải quyết xong chuyện nhà. Anh để em yên có được không?"
"Không." - Thiên Bình nghiêm khắc nhìn Rum, đôi mắt sáng và đầy cảnh báo như hai mũi phi tiêu. - "Vợ bỏ lơ vài hôm vẫn là vợ. Còn cái ngai ông hoàng nhạc Việt thì không chờ em."
"Em đã gây một chuyện trời đánh. Em chưa từng thấy Ame ba giây trước còn nóng ba giây sau đã lạnh như thế bao giờ. Em sợ cô ấy làm tanh bành. Em..." - Nhận ra giọng mình đang tăng tốc theo nhịp tim, sắp thành quýnh quáng, Rum im bặt. Anh suy nghĩ một lát rồi ngắn gọn. - "Em không thể mất Ame."
"Em khác anh tất tật, chỉ giống cái lụy tình." - Thiên Bình cười sằng sặc đầy chua chát. - "Chỉ cần chút liên quan đến Ame là em mất hết lý trí đánh giá sự việc. Em mãi không học nổi trò giật dây trong tình yêu."
"Yêu chỉ từ em, còn cô ấy..." - Rum cười buồn, vừa thẹn vừa đắng với lời mình nói. - "Ame cưới em có lẽ vì mặt em quá dày, cô ấy hết kiên nhẫn từ chối, ừ đại cho xong. Lần này, em chưa biết phải thế nào, nhưng em không có gan để Ame một mình. Cô ấy quá tỉnh táo. Nếu em không ở trước mặt nằn nì, cô ấy có thể quyết đoán chấm hết tất cả."
"Vậy em có thể rảnh tay ôm Mi Young mà không nơm nớp."
"Ame luôn biết em ở bên ngoài thế nào, duy lần này em đã cạn nghĩ. Ừm, xui xẻo thì đúng hơn." - Rum chẳng ngạc nhiên khi Thiên Bình nhắc Mi Young. Dù xa mặt nhưng anh biết mình chưa bao giờ ở ngoài tầm kiểm soát của anh trai mình nghìn mắt nghìn tay. - "Cho em giải quyết xong chuyện nhà rồi về Đức, được không?"
"Không." - Thiên Bình khẽ phẩy tay, lệnh cho quản gia bật nhạc.
Từ giàn loa ốp quanh phòng ăn, vang lên những nốt dương cầm du dương, lắng đọng. Giọng hát Rum nhẹ nhàng hòa cùng tiếng nhạc. Từng làn ấm áp và nồng nàn rót da diết vào lòng người...
"Bước chân giữa mùa đông
Anh thấy mình lạc lõng giữa đám đông người qua
Tiếng nói vẫn cười vang
Anh thấy mình lọt thỏm giữa những chiếc xe ngang
Tìm đâu để thấy em?!
Tìm mãi theo dấu chân em
Mờ phai theo tháng năm, cuối dòng
Bàn tay ai nắm tay?
Và em không đến bên anh
Nhạt nhòa trong giấc mơ... xa xăm
Chờ yêu thương về ngang đời ta
Chờ nắng lên vội vàng
Chờ mãi tiếng cười nói dịu dàng, còn đó nồng nàn.
Dòng người vẫn vội trôi thật nhanh, chỉ có tôi ở lại
Ôm mãi những ký ức vụng dại, chợt vỡ tan trong ngỡ ngàng..." (1)
Bài hát này, Rum viết năm mười bảy tuổi, sau lần đầu tiên Ame rời bỏ anh.
"Hãy lăng xê em. Em sẽ đem ca từ đẹp đẽ, giai điệu mê ly đến cho nhạc trẻ Việt. Em sẽ khiến hồn người tan chảy trong xúc động. Em tin vào âm nhạc. Em tin vào con người. Em tin vào em." - Thiên Bình nói bằng nhịp mạnh mẽ, tràn nhiệt huyết. - "Anh nhớ không sót một chữ em từng nói. Vì nó, anh đành để em vào làng giải trí. Vì nó anh chơi mèo vờn chuột với đủ mọi hạng người, cho em chuyên tâm bay bổng. Và bay nhảy. Anh không thể nhìn em bồng bột nhất thời mà tung hê bao ván cờ đã dày công chơi. Yên tâm, anh không bao giờ để em mất Ame."
Rum yên lặng. Lòng anh bứt rứt và hừng hực, nhưng cảm xúc vẫn không thể tập trung chảy theo một hướng, cứ phân tán lung tung. Anh nghĩ, nghĩ và nghĩ.
"Cái trạng thái ngồi trên đống lửa này biết đâu lại có ích. Mớ lòng hỗn độn này có thể dùng mà hát đây." - Rum khẩy cười, tự xới thêm một bát đầy cơm rồi ngon lành ăn.
Ngay trong đêm, Rum rời Bangkok trở về Đức, hoàn thành album nhạc đang dang dở. Xe chở anh chỉ đậu trước khách sạn nơi Ame ở vài phút, cho anh thầm lặng tạm biệt nàng.
Rum Rum - Ploy Ngọc Bích Rum