It's so amazing when someone comes into your life, and you expect nothing out of it but suddenly there right in front of you, is everything you ever need.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Victor Segalen
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 42
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1277 / 19
Cập nhật: 2017-08-29 15:43:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 40
ôi đã đến chỗ đó. Tôi mới từ đó về đây. René Leys không tỉnh dậy. Lần đầu tiên Jarignoux có lý: René Leys thực sự “chết do đầu độc”… chính vì tôi không tìm ra một vết thương nào trên xác chàng. Buổi sáng này, trong một Bắc Kinh ghê tởm này, đã gần như một nước cộng hòa, dưới bầu trời cách mạng này… tôi không thể nào quên được. Tên gia nhân của chàng, mặt mũi còn tái nhợt hơn chàng – có phải hắn sợ người ta buộc tội hắn về điều gì đó không? – khóc lóc thảm thiết bên cạnh chàng như một con chó nhiều tình cảm. Tên gia nhân chắc biết rõ sự thể rồi, bởi vì hắn đã không van nài tri thức châu Âu của tôi để chữa lành cho chủ nhân hắn, và hình như hắn đã tránh cho chàng những phương thuốc cứu người vào phút chót ở Trung Quốc… những mũi kim châm cứu khắp nơi trên người… mặt mũi René Leys thì giống hệt như những cơn ngất xỉu lâu… mà lần này là lần thứ tư: một khuôn mặt đẹp đã định hình, thư thái, không còn căng thẳng vì theo đuổi mục tiêu hành động, bất kể mục tiêu gì. Hai mắt mở to, to hơn bao giờ hết – và bây giờ là mãi mãi – với bóng tối của con ngươi lan khắp tròng mắt… Tôi không đưa tay vuốt đôi mắt đã sắm vai trò quyến rũ đến lúc tận cùng trong vẻ đẹp mê hoặc, không thể bị hủy hoại của khuôn mặt này. Trước khi các bác sĩ đến, tôi đã cởi quần áo chàng để tìm ra nguyên nhân cái chết: René Leys thực sự “chết do đầu độc” vì tôi đã không tìm ra một dấu vết thương tích nào trên xác chàng… Cấu trúc của cơ thể chàng làm tôi ngạc nhiên: biết bao là sức mạnh tích trữ bên trong từng ấy sự mềm mại! Sự hoàn hảo của vẻ đẹp cân đối… nhìn theo vùng thắt lưng và hai bắp đùi, tôi hiểu ra bí mật của khả năng gắn kết một cách mềm mại với con ngựa điên của chàng, và ngay cả trong tình trạng thư duỗi, hai cánh tay chàng cũng cho tôi thấy, nếu còn sống, bằng cách nào chàng khuất phục được những người phụ nữ! Da chàng đủ nâu để khỏi bị dân da vàng gọi là “da trắng”… Tuy đã bị lạnh, làn da sạm hẳn lại nhưng khi sờ vào thì vẫn giống như làn da mịn màng của người Trung Hoa…
Cả thân người đều lành lặn, giờ đã lạnh: René Leys chết sau khi từ giã tôi ít lâu, ngày hôm kia. Nhưng vì chất độc gì đây? Nếu tôi đưa ra sự nghi ngờ này, các bác sĩ sẽ đòi mổ tử thi để khám nghiệm pháp y. Họ sẽ phân tích thức ăn trong bao tử… Họ sẽ làm ô uế thân hình đẹp đẽ này mà tôi đang mặc lại áo quần đây, và dùng tấm vải phủ lên trước khi ra về. Tôi sẽ không hé miệng với ai về nỗi nghi ngờ của riêng mình. Tuy nhiên, tôi muốn, không phải với tư cách bác sĩ nhưng với tư cách con người: tôi muốn biết điều gì gây ra cái chết này.
Cho tới đây, chỉ có một sự kiện của tất cả những gì xảy ra trước đây, một sự kiện duy nhất là chắc chắn: René Leys đã chết… và bảo đảm là không phải một cái chết tự nhiên; vả lại, dưới mắt những người theo đạo lão thuần thành thì không có cái gì gọi là cái chết tự nhiên cả: đối với chàng lại còn ít hơn là những kẻ khác. Khi đã từng sống cạnh chàng với tốc độ cao, đã cưỡi ngựa chạy rất nhanh bên cạnh chàng, người ta biết là các cơ quan nội tạng của chàng đều mạnh khỏe. Và người ta sẽ có thể kết luận: chàng bị những đồng nghiệp, những kẻ đua tranh… những đối thủ của chàng… tất cả đều là người Trung Hoa… đầu độc. Nhưng tôi biết chắc là người Trung Hoa tránh hết sức dùng thuốc độc gây tác dụng nhanh vì nó nguy hiểm cho cả tên đầu bếp lẫn nạn nhân; họ bao giờ cũng dùng đến những thuốc độc chậm nhưng có mức độ an toàn cao.
Vậy thì có phải chàng bị… nàng đầu độc không? Nhưng tại sao chứ? Đúng là các “công việc” triều chính của nàng tiến triển khá tồi tệ dạo sau này. Sự thoái vị… nhưng nàng chắc phải được đền bù tài chánh thỏa đáng… Và tất nhiên chàng đã “mất tất cả” khi ngân hàng của chàng phá sản. Thế nhưng, chàng mới mười bảy tuổi thôi mà! Bởi vì từ khi tôi quen biết, chính xác được mười tháng nay, chàng cũng đâu có thay đổi số tuổi của mình! Biết bao nhiêu chuyện đã xảy ra trong thời gian ngắn như thế!
Và chàng đã có cử chỉ dứt khoát và lời lẽ rõ ràng thế này: à! Chúng ta sẽ làm lại mọi sự từ đầu. Chàng dư sức để thực hiện được việc này: ngay cả khi vận mệnh nhà Thanh sụp đổ, chàng vẫn còn tuổi trẻ của mình để tạo dựng một tương lai mới mẻ trong “giới châu Âu” ở Trung Hoa… với tài năng hấp thụ phi thường này… với năng khiếu trời cho về ngôn ngữ này: tiếng anh, Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu và “Pidgin” [121], nói thoải mái… Ôi, chỉ vài tháng nữa thôi thì tôi hẳn có thể gửi chàng vào làm việc trong một ngân hàng, thậm chí có uy tín nhất… và đối với một đứa con trai của chủ tiệm thực phẩm – xin đừng quên điều này – chàng hẳn có thể tạo lập một địa vị xã hội cho mình. Tại sao chàng không mở miệng bộc bạch với tôi chứ? Chắc chắn là tôi sẽ kéo được chàng thoát khỏi tình cảnh thất cơ lỡ vận đó!
Thế thì chàng tự đầu độc mình – vì một nỗi giận hờn tình ái ư? Nhưng chàng chưa từng yêu ai một cách sâu sắc cả. Chàng đã làm gì bên cạnh tôi, chứ không phải bên cạnh nàng, trong cả cái đêm được cho là Đại bi dạ ấy?! Nhưng chàng đã chết chính vào ngày hôm sau của đêm đó. Chính vào ngày hôm sau của giờ phút mà tôi tỏ ra nghi ngờ chàng lần đầu tiên, mà tôi mở miệng buộc tội chàng một cách trực tiếp… mà tôi gần như không tin chàng… giờ phút mà chàng thấy “những câu chuyện” của mình, toàn bộ câu chuyện kỳ diệu của đời mình bị đặt thành vấn đề… lời nói của chàng bị hoài nghi!
Trong trường hợp này, chàng hẳn đã sử dụng các “kim diệp”, theo cách chết của các hoàng đế… và hoàn toàn hợp với sắc màu của những câu chuyện kể của mình. Lá vàng, hình ảnh và biểu tượng, riêng nó thôi thì không thể làm chết người, dù người ta nói đủ thứ chuyện về nó, nhưng bọc thuốc phiện thì… Chàng từng tỏ ra khinh bỉ thuốc phiện.
Ôi thật khó nghĩ! Nếu mà chàng để lại một tờ chúc thư, một thứ được viết ra nào đó… nhưng chẳng có gì hết, ngay cả đồ đạc trong nhà, ngoài chiếc giường nhỏ, mỏng, trong căn nhà cũ của cha mình. Và chàng rất dè chừng căn nhà đó vì mọi tên làm nghề buôn bán đều có thể lui tới đó…
Ở nhà tôi thì cũng chẳng có gì, ngoại trừ hai lá thư đã được phiên ra…
Và tấm giấy biên nhận bí ẩn của “đêm tình đầu tiên trong Hoàng Cung” này – mà chàng tưởng là đã mất… mà tôi chẳng nói lại để chàng khỏi tưởng lầm như thế nữa. Tôi đã loay hoay tìm cách giải mã nó. Nhưng có phải tôi là một thằng học trò tồi, hay bài tập quá khó không? Những nét chữ này biểu hiện một loạt những thứ đáng sợ: những con dao, một thanh giáo có móc; những con mắt kéo ngang ra hay kéo lên thẳng đứng, những đóa hoa, những cái răng chuột, những người đàn bà che bụng, những cái giếng, những huyệt đạo, những ngôi mộ, những lỗ xả… một bếp lò ma thuật… một cái miệng không răng… một con thuyền… Trong tất cả những thứ này, cái gì diễn tả được chủ đề… “Đêm tình đầu tiên trong Hoàng Cung”?
Cần phải nhờ ai dịch ra không? Nếu nó là đồ giả – rất có thể chỉ là một hóa đơn thanh toán những chi tiêu trong nhà – thì bộ mặt tôi trở thành lố bịch biết mấy. Nếu thật sự nó đúng là… chuyện đó thì sẽ là một sự phản bội thực sự đối với chàng; chàng không còn có thể ngăn cản sự phản bội này… và không còn có thể giãi bày về nó được nữa…
Hay đơn giản là: tờ giấy này có lẽ không phải do chàng tự tay viết ra, bởi vì nghệ thuật thư pháp đứng đầu những năng khiếu thiên phú của chàng…
Và tôi trở về nhà, rồi lại thấy mình đối diện với một nhân chứng độc nhất có giá trị của mình: bản thảo này, mà mười tháng trước tôi từng hy vọng “viết thành một cuốn sách”; và giờ đây tôi nhìn nó với sự ngờ vực lớn đối với những gì nó chứa đựng. Tôi nhớ lại là chàng không phải không biết về sự hiện hữu của nó: chính chàng đã yêu cầu tôi nên chăm chút viết tiếp. Vậy là với sự chấp thuận của chàng, và đề tặng nó để tưởng nhớ chàng mà tôi mở lại, và đọc lại nó từ đầu đến cuối, lần đầu tiên…
René Leys - Người Tình Trẻ Trong Tử Cấm Thành René Leys - Người Tình Trẻ Trong Tử Cấm Thành - Victor Segalen René Leys - Người Tình Trẻ Trong Tử Cấm Thành