Books support us in our solitude and keep us from being a burden to ourselves.

Jeremy Collier

 
 
 
 
 
Tác giả: Cảnh Tục
Thể loại: Lịch Sử
Số chương: 486
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 536 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 03:54:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.5 - Chương 10: Chúng Em Muốn Gặp Trần Phi Lăng (1)
ùng lúc đó ở văn phòng Cảnh Nhất Dân cũng có một cuộc hợp với sự tham gia của Liễu Diệp Thiên, Khương Chí Minh, Đinh Hướng Dương và La Liệt chủ nhiệm Quốc tư ủy Tĩnh Hải, tất nhiên không khí thoải mái hơn nhiều.
La Liệt giới thiệu xong tình hình, thêm vào một câu:
- Hiện bên tổng cty xây dựng đang mở cuộc họp HĐQT khẩn cấp, khả năng tới chiều mới biết phản ứng chính xác phía đó.
- Lâm Tuyền đang đầu tư với lực độ lớn ở Thông Nam, tôi còn tưởng cậu ta sẽ trì hoãn một thời gian nữa, không ngờ bất thình lình tung ra qua bom lớn như vậy, tôi chưa kịp phản ứng.
Cảnh Nhất Dân nhìn quanh phòng:
- Mọi người cho rằng phía đó sẽ có phản ứng thế nào?
La Liệt giang tay nói:
- Bí thư Cảnh, Liên hợp Tĩnh Hải còn chưa đưa yêu cầu mua cổ phần của Quốc tư ủy, ngay bước hành động tiếp theo của bên ta còn chưa biết ra sao, làm sao đoán được phản ứng của Lệ Cảnh?
Cảnh Nhất Dân hỏi Đinh Hướng Dương:
- Lâm Tuyền đâu rồi?
- Hôm nay là ngày công bố kế quả thi, Lâm Tuyền đang ở trường học.
- Hài, nơi này sốt hết cả ruột, cậu ta lại có thời gian rảnh rỗi lo chuyện đó.
Liễu Diệp Thiên bực tức vỗ đùi:
Bằng này vị tai to mặt lớn lại đợi một thanh niên thuộc lớp hậu bối, chẳng trách Liễu Diệp Thiên khó chịu, có điều Cảnh Nhất Dân coi Lâm Tuyền không khác gì cháu mình, cười ha hả:
- Quyền chủ động nằm trong tay chúng ta mà, kệ Lâm Tuyền, Lão La, phân tích tình hình xem.
- Tôi thấy Lệ Cảnh tuyệt đối không bỏ quyền khống chế tổng cty xây dựng, bất kể bọn chúng dùng biện pháp ứng phó gì thì chúng ta đều có lợi, chỉ là...
La Liệt không nói hết:
Cảnh Nhất Dân hiểu ý, gật đầu:
- Chỉ cần ngăn cản bọn chúng không tiếp tục xâm chiếm tài sản quốc gia là đủ rồi, chuyện không thể thành ngay được.
- Chỉ cần không ép quá mức, Lệ Cảnh sẽ lựa chọn mua cổ phần trong tay Quốc tư ủy, cũng có khả năng tăng phát hành cổ phiếu. Do lần này Liên hợp Tĩnh Hải thu mua ác ý, Lệ Cảnh có nhiều lựa chọn phản kích, quan trọng vẫn là trong tay Liên hợp Tĩnh Hải có bao nhiêu tiền.
…..
Nhóm Khổng Lập Dân, Lưu Hoa Đông, Chu Vân Thiên cũng tụ tập ở Tòa nhà Nam Cảng thăm dò tin tức, nhưng bị giới truyền thông tóm được. Liên hợp Tĩnh Hải trong một ngày đã làm cho cả Tĩnh Hải trở nên sôi động, cái công ty không tên tuổi này lại chọn địa điểm đặt văn phòng ở tầng tám Tòa nhà Nam Cảng, không thể không khiến người ta nghiền ngẫm.
Nhóm Khổng Lập Dân khó khăn lắm mới thoát khỏi vòng vây của đám phóng viên, tiến vào thang máy, Chu Vân Thiên nói:
- Ha ha ha, Tòa nhà Nam Cảng chuyến này nổi tiếng rồi, tôi thấy Thiên Tinh Hồ, Đầu tư Nam Cảng cũng nhờ thế mà nổi danh, chà, không biết trong tay Lâm Tuyền có bao nhiêu tiền, làm ra động tĩnh lớn như thế? Muốn tranh đoạt quyền khống chế tổng cty xây dựng, ít nhất phải 600 -700 triệu. Ép Lệ Cảnh quá, bọn họ liên hợp các đại cổ đông khác lại, cùng đem cồ phiếu trong tay cưỡng chế bán cho Lâm Tuyền, thêm vào giá cổ phiếu tăng vọt, cậu ta chuẩn bị 2 tỷ mới xong. Cho dù có thể yêu cầu trả khoản vay chiếm dụng, nhưng cái món nợ lằng nhằng đó, giải quyết tới bao giờ mới xong?
- Có bí thư Cảnh chống đỡ cục diện, khoản nợ đó tính ra cũng đơn giản, sở trường của Lâm Tuyền là giải quyết vấn đề tài chính thế này, quan trọng là Lâm Tuyền biết chắc Lệ Cảnh không buông tay, tôi thấy cậu ta muốn ăn no một chuyến rồi chạy, nếu không đã chẳng đánh cỏ động rắn thế này. Tin tức lớn như thế, Lệ Cảnh lại không buông tay, thế nào cổ phiếu cũng tăng gấp đôi.
Khổng Lập Dân gật đầu tán đồng cái nhìn của Lưu Hoa Đông, có điều ông biết nhiều hơn, Lâm Tuyền không thể rút lui hoàn toàn, dù sao y cần ăn nói với Cảnh Nhất Dân. Lâm Tuyền đang đầu tư cực lớn vào Tân Năng Liên Hợp, không thể tiêu hao tài chính vào cuộc chiến này.
Cửa thang máy mở ra, người tới Liên hợp Tĩnh Hải không ít, Từ Kiến, Trần Chí Lập, Cố Hiểu Linh, Triệu Khôn Nghĩa, Triệu Tĩnh còn phiền phức hơn đám phóng viên, không ai dám đi làm phiền Lâm Tuyền, liền chặn Trương Bích Quân, Đan Nguyên ở văn phòng dò hỏi. Mọi người thấy nhóm Khổng Lập Dân đi vào, Triệu Khôn Nghĩa đi ngay tới:
- Ngài Khổng cũng tới thăm dò tin tức sao?
Khổng Lập Dân cười:
- Có gì mà thăm dò, Lâm Tuyền đã làm tới mức này rồi, chúng ta cứ ngồi xem náo nhiệt thôi.
Nhìn sang Trương Bích Quân:
- Bước tiếp theo sẽ là đề xuất mua cổ phần với Quốc tư ủy.
- Điều đó phải xem Lệ Cảnh phản ứng ra sao?
- Nếu Lệ Cảnh tiến vào thị trường cấp hai tranh cổ phiếu, mọi người sẽ bỏ một phần cổ phiếu?
Triệu Khôn Nghĩa không nhịn được hỏi:
- Từ 13% lộ ra, thì Liên hợp Tĩnh Hải có bao nhiêu cổ phần rồi?
Trương Bích Quân tất nhiên không tiết lộ, chỉ cười nhẹ, coi như trả lời Khổng Lập Dân, tất nhiên Liên hợp Tĩnh Hải không chỉ có 13% kia, đó là vấn đề ai cũng nghĩ tới, chỉ là không ai biết rằng Lâm Tuyền đã bí mật mua cổ phiếu chín tháng rồi, quân bài chưa lật của y còn nhiều hơn.
Khổng Lập Dân nghĩ một lúc rồi nói:
- Thôi, chúng ta trực tiếp tìm Lâm Tuyền để hỏi.
Lâm Tuyền đang ngồi trong phòng học lớp số 6, hôm nay là ngày công bố điểm đi đại học, kỳ thi đã kết thúc hơn nửa tháng, 50 học sinh không ở nhà tra điểm, mà cùng tới lớp, nín thở tập trung 50 cặp mắt nhìn Lâm Minh Đạt, Lâm Minh Tuyền, Thái Đan Đan, Chu Sơn.
Nhìn vẻ mặt hoặc mừng hoặc lo của các giáo viên, đám học sinh tim đập thình thịch, Văn Nhàn tay bấu chặt vào cánh tay Tiêu Lỵ Lỵ, móng tay bập vào da thịt mà Tiêu Lỵ Lỵ chẳng cảm giác gì.
Lâm Tuyền giao bảng điểm cho Thái Đan Đan đối chứng lại, rồi bình tĩnh nhìn đám học sinh phía dưới, đọc kết quả:
- 400 - 450 có 8 người, 450 - 500 có 25 người, 500 - 550 có 13 người, trên 550 có 4 người.
Đám học sinh nóng lòng lắm rồi, không biết mình thi tốt hay không, từ khuôn mặt của Lâm Tuyền, bọn chúng vĩnh viên không nhìn ra được điều gì.
Lâm Tuyền liếm môi, trời nóng nực, làm môi có vị mằn mặn:
- Mặc dù kết quả thi không lý tưởng, cơ bản có thể vào trường đại học các em muốn, đương nhiên có thể lựa chọn ở lại học bồi dưỡng thêm một năm. Trước kỳ thi tôi từng nói sẽ thỏa mãn một yêu cầu nho nhỏ của các em, đương nhiên không thể quá đáng, phải trong phạm vi của bọn em. Được rồi, các em nói ra nghe xem.
Tiêu Lỵ Lỵ và Văn Nhàn hưng phấn nhìn nhau, định hô lên nhưng bắt gặp anh mắt lãnh đạm của Lâm Tuyền liền tắc tịt, nhìn trái nhìn phải, thấy đám bạn học đứa nào cũng thế, đùn đẩy nhau không dám nói ra.
Lâm Tuyền nở nụ cười hiếm hoi:
- Hay là để tôi rời lớp một lúc.
Vừa mới ra khỏi phòng, bên trong tức thì như núi lửa phun trào, năm mươi cái miệng hò hét chạy lên bục giảng, tranh nhau nhìn bảng điểm trong tay Thái Đan Đan.
Lâm Tuyền đứng dựa ở cửa, lặng lẽ nhìn đám nhóc phấn khích trong lớp, Tiêu Lỵ Lỵ vừa lau nước mắt vừa bấm di động, Văn Nhàn và Trương Giới ôm chầm lấy nhau hò hét, mất một lúc mới phát hiện nhầm đối tượng, lại hét ầm lên ngồi xụp xuống đất, lớn tiếng đòi hút thuốc, lau nước mũi, cô bé xinh đẹp là thế, hiện giờ hình tượng hỏng hết rồi. Lâm Tuyền nở nụ cười tự tận đáy lòng, y biết rõ nhất đám học sinh này một năm qua khổ cực thế nào.
Thái Đan Đan bị không khí ấy cảm nhiễm, cũng không ngừng lau nước mắt, Lâm Minh Đạt và Chu Sơn biết ý nhẹ nhàng rời phòng học cho đám học sinh được tự nhiên. Gặp Lâm Tuyền, Chu Sơn nói:
- Bọn chúng cuối cùng có thể bước lên con đường nhân sinh đầy mơ ước rồi, anh Lâm năm tới sẽ tiếp tục dạy học chứ?
Quan Thương Quan Thương - Cảnh Tục