Books are the compasses and telescopes and sextants and charts which other men have prepared to help us navigate the dangerous seas of human life.

Jesse Lee Bennett

 
 
 
 
 
Tác giả: Sở Thanh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 99
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 597 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 08:30:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 79: Không Rời Xa
rong nhà đá, Lạc Tuyết mềm mại nằm trên gường đá, Phong Liệt Diễm dịu dàng nhìn người trong ngực, cặp mắt một khắc cũng không chịu dời đi.
Lạc Tuyết tình triều dần dần rút xuống, tình độc trong cơ thể không còn cắn nuốt tứ chi và toàn bộ thân thể nàng nữa, nhưng vừa mới cuồng dã hoan ái, làm Lạc Tuyết rất xấu hổ.
Giờ phút này, nàng đang nhắm chặt hai mắt phượng lại, trên mặt đỏ ửng mê người, môi anh đào hơi sưng nhấp nhẹ, lại một lần nữa dụ hoặc Phong Liệt Diễm, hắn lặng lẽ ở trên môi nàng chạm nhẹ một chút, trái tim lại không tự chủ được run theo.
Quần áo rơi đầy đất, hai thân thể trần trụi đang ôm chặt lấy nhau, Lạc Tuyết không dám mở mắt ra, không dám đối mặt với trái tim của bản thân và Phong Liệt Diễm.
"Vân Thiên, nàng có biết tất cả mọi chuyện ngày hôm nay quan trọng với ta đến mức nào không, bây giờ ta rất hạnh phúc, bởi vì người ta yêu thật sự là một nữ nhân, trời cao đã thiên vị chúng ta có phải không? Nàng đang ở trong ngực ta một cách chân thực, thân thể của nàng cũng cho ta, nhưng mà, ta vẫn sợ nàng sẽ rời khỏi ta, Vân Thiên, nàng đừng rời khỏi ta, có được không?" Phong Liệt Diễm thì thầm, vuốt những sợi tóc bay tán lạc của Lạc Tuyết.
Người Trong ngực bỗng nhúc nhích, sau đó nhẹ nhàng nói: "Phong Đại Ca, tên của ta là Lạc Tuyết, là dưỡng nữ của lê Thị Lang, thân phụ là Vân Thiên Ca. Còn có một việc, ta cũng là trắc vương phi của Trang Thân Vương Long Ngạo Thiên, năm mười sáu tuổi ta gả cho hắn, Long Ngạo Thiên rất sủng ái ta, hai người chúng ta đều có tình cảm với nhau, nhưng Vương phi của hắn Thượng Quan Vũ Điệp ghen tỵ, Long Ngạo Thiên vẫn chưa có con trai, sau khi ta mang thai, Long Ngạo Thiên liền tuyên bố nếu ta sinh bé trai, sẽ lập làm Thế tử, Thượng Quan Vũ Điệp vì bảo vệ địa vị của mình, nên hôm đó trong tiệc sinh nhật ta, gạt ta uống rượu có chứa thuốc mê, sắp đặt màn Lê Trắc phi hồng hạnh xuất tường, sau đó bị bắt gian tại giường."
"Long Ngạo Thiên trong cơn phẫn nộ không chịu tin tưởng sự trong sạch của ta, đã chém đầu thị vệ vô tội, sau đó đem ta nhốt vào địa lao. Ban đêm, thừa dịp Long Ngạo Thiên đi ra ngoài, Thượng Quan Vũ Điệp liền tới, không ngờ nàng che dấu võ công của mình, nàng buộc ta uống thuốc phá thai, lại dùng một kiếm chặt đứt cánh tay trái của ta, nàng nói, nàng muốn ta sống không bằng chết! nha hoàn của nàng đem ta vứt ở bãi tha ma, sư công lúc đi hái thuốc phát hiện cũng đã cứu ta trở về cốc, sư công đem võ công cả đời truyền cho ta, dạy cho ta rất nhiều thứ, ta mới có thể chống đỡ đến bây giờ.”
Lạc Tuyết thản nhiên kể lại, nàng đã rất lâu không nghĩ đến chuyện cũ để cho cả đời nàng khắc cốt ghi tâm này, hôm nay nhắc lại, nước mắt không khốngchế được lại rơi xuống, Phong Liệt Diễm lòng đau như cắt, hôn nhẹ lên nước mắt Lạc Tuyết, thì thầm: "Lạc nhi, ta có thể gọi nàng là Lạc nhi được không? Phong Liệt Diễm ta thề, cả đời yêu ngươi, tuyệt sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào tổn thương nàng nữa, ta muốn cho nàng toàn bộ hạnh phúc, khiến cho nàng cả đời vui vẻ, Lạc nhi, gả cho ta, cả đời này, ta chỉ cưới một thê tử là nàng, có được không?"
"Phong Đại Ca, ta không xứng với chàng! Ta đã gả cho người khác, cũng đã từng mang thai đứa bé, hơn nữa...... chàng vừa rồi không phải đã thấy thân thể xấu xí của ta rồi sao? Chàng có thể tìm được một nữ nhân tốt hơn ta gấp trăm ngàn lần." Lạc Tuyết lắc đầu, khóc lớn hơn.
"Lạc nhi, không phải như vậy, nàng đừng khóc, nàng biết không? Thiên hạ vô số nữ nhân nhưng chỉ có nàng khiến cho ta rung động, chỉ có nàng mới có thể khiến ta đau lòng tương tư. Mặc kệ trước đây nàng đã từng có chuyện gì, ta đều không quan tâm, ta chỉ quan tâm nàng có yêu ta như ta yêu nàng không, Lạc nhi, nàng yêu ta sao?" giờ phút này trái tim Phong Liệt Diễm cực kỳ khẩn trương, chỉ sợ nghe được đáp án làm hắn thất vọng.
Lạc Tuyết ngơ ngẩn, nàng thương hắn sao? Nàng cũng không biết, nàng thích ở chung với hắn, nhưng nếu yêu hay không, nàng thật sự không biết.
Lạc Tuyết đang suy nghĩ, Phong Liệt Diễm đã vén chăn lên, nhìn về phía vết thương trên vai Lạc Tuyết, bởi vì y thuật của Ngọc Trần Tử inh, cũng không để lại vết sẹo quá khó coi, chỉ là hai vai của nàng không còn cân xứng nữa, trong lòng của hắn chỉ có thương tiếc và đau lòng, làm sao có thể ghét bỏ nàng được?
Bờ môi ấm áp của Phong Liệt Diễm nhẹ nhàng hôn lên vai trái Lạc Tuyết, mang theo bao nhiêu là quyết tâm và tình yêu say đắm, từng chút từng chút một hòa tan vào trái tim bao nhiêu năm tĩnh mịch của Lạc Tuyết.
Bàn tay lớn di chuyển dịu dàng mơn trớn mỗi một tấc da thịt Lạc Tuyết, cuối cùng xoa nhẹ lên chiếc mũi cao thẳng đang lấm tấm mồ hôi của nàng, môi cũng dời đi, ngậm chặt làn môi đỏ thắm thêm một lần nữa, nhẹ nhàng mút, Lạc Tuyết bị cử động của Phong Liệt Diễm làm cho toàn thân khẽ run, từng dòng nước ấm nhanh chóng truyền khắp toàn thân, tình triều đã lui một lần nữa bị kích lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ càng thêm say lòng người, Phong Liệt Diễm cười nhẹ hôn rất thật sâu lên đôi môi đỏ mọng mê người.
Lạc Tuyết vùng vẫy đem môi dời đi, "Phong Đại Ca, chúng ta nên tỉnh dậy rồi, sư công vẫn đang chờ bên ngoài!"
"Ha ha, không sao, là sư công phân phó muốn ta hoàn thành nhiệm vụ này!" Phong Liệt Diễm cười tà mị tiếp tục hôn nhẹ Lạc Tuyết, đầu lưỡi linh hoạt cạy hàm răng đang mím chặt của Lạc Tuyết ra, tìm kiếm hương thơm ngọt ngào.
"Lạc nhi, nàng yêu ta không?" Phong Liệt Diễm giữa lúc tình cảm mãnh liệt vẫn không quên vấn đề quan trọng mà hắn muốn biết nhất này.
Lạc Tuyết không lên tiếng trả lời, bởi vì nàng không xác định, cho nên nàng im lặng.
Nụ hôn một lần nữa rơi xuống, kịch liệt, bá đạo, mang một chút không cam lòng trừng phạt người dưới thân. Yêu quá tha thiết, bên hông Phong Liệt Diễm trầm xuống, thân dưới nhẹ đưa vào, cùng thân thể Lạc Tuyết hợp làm một, đan xem giữa tình cảm đơn thuần và yêu say đắm
Phượng Tàn Phi Cẩm Tú Thiên Hạ Phượng Tàn Phi Cẩm Tú Thiên Hạ - Sở Thanh