You will know that forgiveness has begun when you recall those who hurt you and feel the power to wish them well.

Lewis B. Smedes

 
 
 
 
 
Tác giả: Kate O’Hearn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Nguyên tác: The Fight For Olympus
Dịch giả: Nguyễn Linh Chi
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 41
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 120 / 7
Cập nhật: 2020-04-04 23:38:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
mily sững sờ nhìn thần Pluto. Liệu điều đó có thể là sự thật? Liệu thần dân xứ Olympus có thực sự phá huỷ thế giới của cô? Thần Jupiter vẫn luôn rộng lượng và đối xử với cô như một người cháu gái thân thiết. Liệu ông có thực sự làm điều đó với thế giới của cô.
“Đó là sự thật”, Thần Diana nhìn quay và bắt đầu thì thầm. “Nếu cha của ta biết được điều này, ông sẽ không ngần ngại phá huỷ cả thế giới của con thậm chí trước khi có bằng chứng xác thực. Ta đã từng chứng kiến ông làm điều này trước đây. Jupiter có thể làm mọi việc miễn là ông có thể bảo vệ được xứ Olympus và trật tự của tự nhiên.”
Cha Emily lắc đầu. “Nhưng trên trái đất có hàng tỉ con người và loài vật vô tội. Thần Jupiter không thể vì trừng phạt bọn CRU vì những hành động ngu ngốc của chúng mà làm liên luỵ tất cả các sinh vật khác được.”
Thần Diana thở dài nặng nề. “Tôi xin lỗi Steve, nhưng ông ấy sẽ làm như vậy đấy.”
“Apollo cũng đã thấy những bức ảnh này rồi”, thần Pluto nói thêm. “Cậu ta đã bí mật nói với ta những lo lắng của mình. Ta khuyên cậu ta không nên kể với cha mình về điều này, nhưng tất cả chúng ta đều một lòng trung thành với Jupiter. Nếu bọn CRU thực sự làm điều này, chúng ta sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc báo cáo lại với thần Jupiter và để bọn chúng chịu hình phạt xứng đáng với tội lỗi chúng gây ra.”
“Phá huỷ địa cầu là một hình phạt quá nghiêm khắc”, Steve biện luận. “Đặc biệt là vì tội lỗi của một vài cá nhân nhỏ lẻ - mà đến giờ chúng ta cũng không chắc là họ có làm điều đó hay không.”
“Đó chính là lý do bọn con phải tự mình về đó để kiểm chứng”, Emily nói thêm.
“Emily nói đúng”. Thần Pluto nói. “Chúng ta cần để họ đi xem liệu con ngựa đua đó là ngựa thật, hay một sản phẩm phi tự nhiên do con người tạo ra.”
Cha cô bắt đầu bước lại “Cũng được. Nhưng ta sẽ đi cùng các con.”
Pegasus hí khẽ. Nó ra dấu lại gần thần Diana và phát ra một chuỗi tiếng động dài.
“Pegasus không đồng ý.” Bà giải thích. “Nó nói ông cần ở lại nơi đây. Theo dự định ông và ta sẽ phải báo cáo với cha ta về chuyến đi vừa rồi. Họ sẽ chỉ đi một vài ngày thôi. Ta có thể giải thích cho cha về lý do tại sao Emily và bọn trẻ không có mặt, có thể là đến thế giới Nirad để thăm nữ hoàng chẳng hạn. Nhưng nếu cả ông cũng đi thì cha ta sẽ nghi ngờ, đặc biệt là đi ngay sau khi chúng ta vừa quay trở lại. Do vậy chúng ta không nên liều lĩnh.” “Nhưng chuyến đi quá nguy hiểm”, Steve khăng khăng.
“Con xin cha mà”, Emily nói. “Chúng con phải đi xem thế nào. Chúng con sẽ về rất nhanh thôi. Cha cần phải phân tán sự chú ý của thần Jupiter và ngăn không cho thần Apollo kể với ngài ấy về con Tornado cho đến khi bọn con tìm hiểu được ngọn ngành sự việc.”
“Nhưng làm sao cha có thể bảo vệ con được.” Cha cô vừa ôm chặt cô vào lòng, hôn lên trán cô và nói. “Bọn CRU đã từng chia cách hai cha con ta. Cha không muốn sự việc lại xảy ra lần nữa.”
“Việc đó sẽ không xảy ra lần nữa”, Joel hứa. “Lần này không giống lần trước. Chúng con sẽ không đột nhập vào trụ sở của CRU. Chúng con chỉ đi xem một trận đấu ngựa có Tornado Warning tham gia thôi.”
Steve thở dài nặng nề. “Ước gì cha có thể đi cùng các con.”
“Con cũng vậy”, Emily đồng ý và ôm lấy cha.“Nhưng chúng con sẽ vô cùng cẩn thận. Con hứa mà. Cha chỉ cần làm thần Jupiter bận rộn để ông ấy không để ý đến sự vắng mặt của chúng con.”
Khi mặt trời bắt đầu mọc, thần Pluto yêu cầu ngừng tạm cuộc họp và hẹn tất cả mọi người gặp nhau lần nữa tại Ngôi đền vào tối hôm sau để chuẩn bị cho chuyến đi.
Ngày hôm sau, Emily, Joel và Paelen sắp xếp quần áo mới, chất đầy thực phẩm tiên cho chuyến đi sắp tới. Emily gần như không gặp được cha bởi ông đang bận rộn cả ngày bên thần Jupiter, Diana và Apollo báo cáo về chuyến đi vừa qua của họ. Cô bé rất muốn được tâm sự với ông, được nói với ông về nỗi lo lắng của mình về những hình phạt thế giới loài người sẽ phải hứng chịu nếu thần Jupiter phát hiện ra mọi chuyện.
Từ trước đến giờ tất cả những gì Emily đã làm là bảo vệ xứ Olympus; đầu tiên là chiến đấu với bọn Nirad, rồi đánh nhau với chị em nhà Gorgon. Nhưng giờ đây, trong khi xếp đi xếp lại hành lý chuẩn bị cho chuyến đi, cô bé nhận ra rằng chính cô, Ngọn lửa thiêng của xứ Olympus sẽ buộc phải bảo vệ địa cầu khỏi sự trừng phạt của những cư dân xứ Olympus.
Khi màn đêm buông xuống và cha cô đã trở về sau một ngày dài làm việc bên thần Jupiter, họ chờ đợi những cư dân xứ Olympus chìm vào giấc ngủ trước khi đi đến chỗ hẹn phía Ngôi đền Lửa thiêng.
Cha Emily bay cùng cô bé trong chuyến bay ngắn đến Ngôi đền trên lưng ngựa thần Pegasus.
Cô bé cảm thấy cánh tay vững chãi của ông ôm choàng qua người cô và thầm ước ông có thể đi cùng mình trong chuyến đi này. Nhưng Pegasus nói đúng. Ông cần phải ở lại đây để phân tán sự chú ý của thần Jupiter.
Thần Diana và thần Pluto đã đợi sẵn ở Ngôi đền. Vừa từ lưng Pegasus tụt xuống, Emily đã phát hiện thần Pluto đang cầm trong tay một túi xách đi đường.
Thần Diana bước lên phía trước. “Ta đã báo với cha ta là tất cả các con sẽ đến thế giới Nirad để thăm nữ hoàng. Ông ấy không có lý do gì để thắc mắc về điều này cả. Nhưng các con cần phải về sớm nhé. Cha ta hiểu là con cũng cần có tự do và đời sống riêng của mình, nhưng ông ấy cũng không hài lòng khi Thần lửa xứ Olympus đi quá xa khỏi tầm mắt đâu.”
“Con hiểu ạ”, Emily trả lời dứt khoát. “ Chúng con sẽ về nhanh nhất có thể.”
Khi họ đang nói chuyện, thần Pluto mở chiếc túi ông đang cầm trên tay, lôi ra một chiếc mũ da tinh xảo và giơ nó lên.
Paelen hít một hơi thật dài. “Đấy là chiếc mũ tàng hình của ngài đúng không ạ? Ngài có đi cùng chúng con không?”
Pluto lắc đầu. “Không. Ta phải ở lại đây để đảm bảo rằng em trai ta không có chút nghi ngờ nào. Tuy nhiên, ta có thể cho các con mượn mũ tàng hình trong hành trình của mình.”
“Con có thể đội nó được không ạ?” Paelen hỏi. “Chiếc mũ này không dành cho ngươi”, thần Pluto nói.
“Cho con phải không?” Joel khấp khởi hy vọng. “Con đã đọc rất nhiều về chiếc mũ tàng hình này rồi. Nó thật là tuyệt vời.”
Một lần nữa thần Pluto lắc đầu và phủ nhận. Cuối cùng Emily nói. “Có phải dành cho Pegasus không ạ? Để cậu ấy có thể đi cùng chúng ta mà không bị phát hiện?”
“Ta xin lỗi nhưng cũng không phải. Ước gì ta có thể cho các con mượn vật gì đó để giấu Pegasus nhưng ta chỉ có mỗi một chiếc mũ tàng hình này thôi.” “Nếu không dành cho bọn con, vậy ai sẽ đội chiếc mũ tàng hình này?” Paelen hỏi.
“Dành cho tôi”. Một giọng nói từ phía sau họ cất lên.
Emily quay người, tròn mắt nhìn nhân sư đang từ từ hạ cánh xuống mặt đất. Cô ta xếp đôi cánh đại bàng gọn gàng sau lưng và tiến về phía trước. Khi bước ngang qua Joel, cô ta cạ vào người cậu như chú mèo con dụi dụi vào chân chủ chờ ăn. “Không thể nào”, Emily thốt lên, cảm thấy máu trong người như dồn lên. “Chị ta không thể đi với bọn mình được.”
“Cô ấy sẽ đi”. Thần Diana quả quyết. “Đây là giá con phải trả để bọn ta đồng ý với kế hoạch của các con. Nếu con khăng khăng muốn quay về thế giới loài người để kiểm tra Tornado Warning thì Alexis sẽ đi cùng với các con. Cô ấy có những kỹ năng tuyệt vời có thể bảo vệ an toàn cho các con.” “Nhưng mà chị ta là một…một…”, Emily khó khăn tìm một từ để diễn đạt.
“Cẩn thận đấy nhóc”, Alexis cảnh báo. Cô ta lại gần Emily, vươn thẳng người trên hai chân sau sư tử của mình. Chiếc đuôi rắn của cô ta ngoe nguẩy giận dữ trong không khí trong khi móng sư tử của cô ta đặt trên vai Emily. Móng vuốt của cô ta vung lên. “Đây không phải là trò chơi, Emily. Sự việc này rất nghiêm trọng. Ta đã nghe kể về mọi việc và thần Diana yêu cầu ta đi cùng các ngươi để bảo vệ. Và đó cũng là ý định của ta.”
“Chị chỉ đi để do thám thôi chứ gì.” Emily thách thức, tránh ánh nhìn vào móng vuốt sắc nhọn của Nhân sư đang giơ lên sát gần mặt cô.
Thần Diana bước lại gần. “Alexis, bỏ tay xuống”. Bà quay sang Emily. “Alexis không phải là do thám. Nhiệm vụ của cô ấy là bảo vệ con. Con là Thần Lửa của Olympus. Con cần được bảo vệ mọi lúc mọi nơi.”
“Con có thể tự bảo vệ mình”, Emily thách thức. “Con đã đánh bại chị em nhà Gorgon. Bà biết là giờ con đã có thể điều khiển được ngọn lửa trong người mà.”
Cha Emily đứng cạnh cô bé. “Em, tất cả chúng ta đều biết con có thể điều khiển được ngọn lửa. Nhưng thế giới của chúng ta đầy rẫy nguy hiểm, không chỉ có bọn CRU” ông nhìn sang Pegasus. “Và ta biết con sẽ làm mọi việc để bảo vệ con gái ta. Nhưng Alexis có những năng lực đặc biệt mà con không có. Diana đã nói với ta cô ấy có thể cảm nhận được nguy hiểm trước khi nó thực sự xảy ra. Cô ấy có thể di chuyển nhanh và nhẹ nhàng, và có thể đọc được ý đồ trong đầu người khác. Cô ấy là một vũ khí sắc bén các con không nên từ chối.”
Alexis giơ chân trước lên ngăn ông nói tiếp. “Cảm ơn Steve. Nhưng ta nghĩ có cách khác để giải quyết vấn đề này”. Cô ta bước lại gần Emily. “Ta sẽ ra cho cô một câu đố. Nếu cô giải được, ta sẽ ở lại. Nếu cô trả lời sai, ta sẽ đi và cô không được có ý kiến gì nữa.”
“Cô muốn chơi trò chơi à?” Emily hỏi. “Ngay bây giờ? Trước khi chúng ta đi à?”
“Đây không phải là trò chơi”, Alexis nghiêm túc nói. “Hoặc là cô trả lời được câu đố của ta, hoặc là ta sẽ tham gia chuyến đi mà không cần cô cho phép.” “Cẩn thận đấy, Em”, Joel cảnh báo. “Alexis là một Nhân sư.”
Alexis nhìn sang Joel. “Đừng nói gì nữa Joel.
Đây là vấn đề của ta và Emily”. Cô ta nói rồi quay sang Emily “Hãy giải câu đố này cho ta…
Những ngọn đồi thấp của ta là gương mặt của các vị vua
Chân trời của ta luôn rất gần
Âm nhạc của ta đưa người ta xuống mồ
Sự vắng mặt của ta đưa người ta đến nơi làm việc
Ta là ai?
Emily vừa cau mày vừa cố giải câu đố này. Vì Alexis là cư dân Olympus, nên chắc câu trả lời phải liên quan đến Olympus. Có ngọn đồi thấp nào ở Olympus gần với chân trời nhỉ? Không có, vậy đây không phải là địa điểm. Câu tiếp theo là về âm nhạc. Nhưng mà có loại âm nhạc nào lại đưa đàn ông xuống mồ chứ, mà không có âm nhạc thì lại đưa họ đi làm? Các thi thần hát ca rất hay, nhưng họ chẳng hại ai với những bài hát của họ cả. Ai có thể làm điều đó nhỉ?
Emily cười. “Ta biết rồi.” “Nói đi.” Nhân sư giục “Câu trả lời là: Những nàng tiên cá.” Alexis cười lớn. “Ngươi trả lời sai rồi.”
Emily cáu tiết. “Không, ta không sai. Các nàng tiên cá nhấn chìm đàn ông xuống những nấm mồ dưới nước bằng giọng hát của họ, nhưng khi họ không xuất hiện, các thủy thủ có thể tiếp tục công việc của họ. Vậy câu trả lời phải là Tiên cá chứ.”
“Ngươi trả lời sai rồi”, Alexis lặp lại.
“Vậy câu trả lời đúng là gì?”
“Nghĩa vụ của cô là trả lời còn ta thì không có nghĩa vụ phải giải thích.”
“Gì cơ?” Emily thốt lên. “Chị chơi ăn gian. Tôi đã trả lời đúng nhưng chị không chịu thừa nhận thôi.”
Chỏm lông trên lưng sư tử của Alexis dựng lên trong khi đôi mắt màu xanh dương của cô ta nhíu lại. “Ăn gian à? Cô buộc tội ta gian lận?” Cô ta chồm tới gần Emily.
Emily lùi một bước ra sau và giơ cao tay. Cô cảm nhận được sức mạnh của ngọn lửa đang rần rật chảy từ cánh tay xuống bàn tay. Chỉ một chút nữa thôi là ngọn lửa trong tay cô sẽ có thể bùng lên.
“Đủ rồi, Alexis.” Thần Pluto nói. “Tự kiềm chế đi nào. Emily, con cũng vậy.”
Đôi mắt xanh giận dữ của Nhân sư chằm chằm nhìn Emily một hồi trước khi cô ta quay lại thần Pluto. “Tuân lệnh.”
Emily hạ tay xuống nhưng vẫn giữ nguyên ánh mắt tức giận trên người Nhân sư.
Pegasus khẽ hí lên và gật đầu. Nó bước lại gần Emily và dụi nhẹ vào lưng cô.
“Cậu ta nói Alexis không bao giờ nói dối.” Paelen giải thích. “Nếu như cậu đưa ra lời giải đáp chính xác thì danh dự và quy định của xứ Olympus sẽ buộc cô ấy phải thừa nhận. Câu trả lời của cậu sai rồi.”
Emily định tiếp tục phản đối nhưng thần Pluto đã lên tiếng. “Không phải bàn cãi thêm gì nữa. Câu đố đã được đưa ra, con cũng đưa ra lời giải. Alexis sẽ đi cùng các con.”
“Nhưng mà…”, Emily thốt lên. Thần Pluto lắc đầu. “Con là Thần Lửa Olympus và sinh mạng của con quá quý giá, chúng ta không thể liều lĩnh được. Hoặc là con để Alexis đi cùng bảo vệ con, hoặc là các con sẽ không đi đâu hết.”
Joel vươn người về phía cô bé. “Thôi được rồi, Em. Với mũ tàng hình của thần Pluto, cậu sẽ chẳng nhìn thấy cô ấy đâu. Chúng ta sẽ chỉ đi, xem tận mắt Tornado Warning và về ngay thôi mà.”
Emily quay sang nhìn Joel, rồi Paelen. Cậu ta đang hăng hái gật lấy gật để ủng hộ ý tưởng này. Rõ ràng là cả hai bọn họ đều mê tít Nhân sư rồi. Cuối cùng ánh mắt cô chuyển qua nhìn Alexis, người vẫn đang nhìn cô với ánh mắt đầy nguy hiểm. Cô lắc đầu. “Tớ vẫn có một dự cảm chẳng mấy tốt lành về điều này.”
Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới - Kate O’Hearn Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới