Every breath we take, every step we make, can be filled with peace, joy and serenity.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Kate O’Hearn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Nguyên tác: The Flame Of Olympus
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 34
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 233 / 9
Cập nhật: 2020-04-04 20:34:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7
aelen đang ngồi trên giường trong một bệnh viện được bảo vệ nghiêm ngặt. Mấy người đàn ông mặc áo khoác màu trắng đang gắn rất nhiều sợi dây thép kỳ lạ lên người cậu. Một số dây được dán lên ngực cậu, trong khi những sợi dây khác được gắn chặt lên mặt và đầu. Khi cậu cố gạt chúng ra khỏi người mình, hai người đàn ông mặc bộ áo liền quần màu trắng vội vã chạy đến và nắm chặt lấy bàn tay của cậu để kiềm cậu lại. Nhưng khi Paelen tỏ ra quá mạnh so với sức lực của họ thì có thêm nhiều người nữa chạy đến. Họ vật đôi tay khỏe mạnh của cậu xuống cho đến khi Paelen bị còng dính hai tay vào thanh sắt ở hai bên mép của chiếc giường.
“Tôi đang ở đâu đây?” Paelen hỏi khi cậu cố giãy giụa để thoát ra khỏi chiếc còng đang kẹp vào cổ tay mình. “Chỗ này là cái nơi quái quỷ nào thế? Tại sao các người lại đưa tôi vào đây và dán mấy cái của nợ này vào người tôi chứ?”
“Chúng tôi mới là người được quyền đặt câu hỏi”, một trong những người đàn ông mặc chiếc áo khoác cất tiếng. “Chứ không phải cậu. Vì vậy, cậu nằm yên cho một lúc để chúng tôi hoàn tất việc treo cậu lên.”
“Tôi không hiểu.” Paelen nói khi cậu nhìn và dàn máy móc đáng sợ đang được hạ dần xuống bên cạnh giường. “Các người định dùng cái gì để treo tôi lên đây? Các người còn tính làm thêm chuyện gì với tôi nữa hả?”
“Hãy thư giãn đi nào” một bác sĩ nói. “Chúng tôi sẽ không làm cậu bị thương đâu. Thiết bị này sẽ giúp chúng tôi biết thêm một chút về cậu. Nó sẽ ghi lại nhịp tim và điện não đồ của cậu. Nó sẽ cho chúng tôi biết liệu cậu có thực sự khác thường so với chúng tôi hay không.”
“Tất nhiên tôi hoàn toàn khác so với các người rồi.”
Paelen quát lên đầy phẫn nộ. “Các ngươi là con người trần tục còn tôi là thần ở vùng núi Olympus kia mà!”
Đám đàn ông trong bộ áo khoác trắng cùng nhíu mày nhìn nhau.
“Thần ở vùng núi Olympus ư?”, một gã nói. “Cậu chính là thần Zeus, phải không?”
“Nếu đúng như thế?” Paelen hỏi, “thì tôi có được các người cư xử tử tế không?”
Người đàn ông đó nhún vai. “Cũng có thể lắm.”
“Vậy thì tôi chính là Zeus đây.” Paelen nói nhanh.
“Và như vậy, tôi yêu cầu các người mau thả tôi ra ngay.”
“Rất tiếc, thần Zeus ạ, tôi không thể làm được.”
Người đàn ông đó nói khi anh ta đã yên tâm là chiếc còng tay bằng thép hoàn toàn giữ chắc được Paelen. “Có rất nhiều người xung quanh đây đang rất hứng thú để được trò chuyện cùng cậu đấy. Vì vậy, hãy nằm yên và kiên nhẫn nào. Họ sẽ sớm đến gặp cậu thôi.”
Khi thấy những lời cầu xin của mình là vô vọng Paelen nằm xuống lại và trầm tư. Cậu không thể tin được những chuyện đang xảy ra với mình. Tất cả những điều cậu vẫn ao ước bấy lâu là được sở hữu con tuấn mã Pegasus và được tự do. Tự do thoát khỏi vùng núi Olympus và thần Jupiter, cùng tất cả các nguyên tắc vô cùng khắt khe của ông. Thoát khỏi bọn Nirad và cuộc chiến chống lại chúng.
Cậu chưa bao giờ muốn đến thăm cái thế giới này cũng như gặp gỡ bất kỳ người nào ở đây cả. Cậu đã nghe vô số những câu chuyện về nó trong suốt những năm tháng thiếu niên. Về những con người kỳ lạ sống ở đây và cách họ thờ phụng các vị thần xứ Olympus như thế nào. Nhưng cậu chưa một lần tò mò về loài người hay bị thôi thúc muốn đến xem họ ra sao.
Nói cho cùng thì họ cũng chỉ là những con người trần tục. Họ thì có khả năng làm được gì cho một người giống như cậu? Nhưng trong khi đang chạy theo con Pegasus đến đây, cậu lại bị một trong những tia chớp của thần Jupiter đánh trúng và bây giờ bị mắc kẹt trong căn phòng này.
Đi lại ở cái nơi kỳ quặc mà bọn họ gọi là bệnh viện Belleview cũng đã đủ xui xẻo lắm rồi. Vậy mà giờ tình hình đã nhanh chóng chuyển từ xấu sang rất rất xấu. Khi có thêm nhiều gã đàn ông đến đưa cậu đi khỏi đó. Cậu đã cố gắng vùng vẫy, chống cự lại bọn họ, nhưng những vết thương trên người cậu quá nặng, khiến cậu hầu như không thể làm gì được. Và giờ đây cậu đang phải ở trên hòn đảo nhỏ bé này chịu đựng nhiều nỗi kinh hoàng nữa.
Paelen hoàn toàn bất lực khi không ngăn được bọn người đó rút đi dòng máu thần quý giá của mình. Họ đã cắt lấy vài mẫu tóc của cậu và rọi đèn sáng chói lóa vào thẳng đôi mắt cậu cho đến khi cậu không còn nhìn thấy được gì nữa. Cơ thể cậu bị đem ra nghiên cứu y hệt như bọn thiếu niên ở xứ Olympus vẫn hay nghiên cứu mấy con bọ mà chúng tìm thấy ở những bậc thang trước cung điện của thần Jupiter. Bọn người ấy hết thúc, chọc, lại đưa cậu vào một thiết bị lạ mà họ gọi là máy chụp cộng hưởng.
Khi bọn họ đã quá mệt mỏi với công cuộc hành hạ đó, Paelen bèn được đưa vào căn phòng này. Nó không có cửa sổ và không có bất kỳ lối thoát nào ngoại trừ một cánh cửa ra vào duy nhất. Từ đây, Paelen có thể cảm nhận thấy nhịp thở của trái đất đang hối hả đằng sau những bức tường trắng này. Cậu biết dù cậu có đang ở đâu thì đây cũng là một loại hình mê cung kỳ quái nằm sâu dưới mặt đất. Cậu tự hỏi liệu những người này có bắt được Pegasus không? Và rằng con tuấn mã vĩ đại ấy có đang ở đâu đó trong cái mê cung này cùng với cậu không? Một nửa của Paelen muốn hỏi. Nhưng nửa kia trong cậu lại suy nghĩ sâu xa hơn. Đây là bọn người xấu xa. Nếu Pegasus đã không bị bắt, thì cậu càng không nên để cho bọn họ được biết về sự có mặt của nó. Cậu mang ơn con tuấn mã đó rất nhiều.
Vừa nhìn những gã đàn ông đang rì rầm xung quanh người cậu như một bầy ong, Paelen vừa cố gắng tìm ra cách tốt nhất để thoát khỏi đây. Đó vẫn luôn luôn là một trong những kỹ năng tuyệt đỉnh của cậu khi còn ở xứ Olympus. Cho dù thần Jupiter có trói hay khóa cậu vào bất cứ đâu, cậu vẫn luôn có cách xoay xở để thoát ra được.
Nhưng với những thứ trắng trắng nặng trịch mà họ gọi là bột thạch cao nơi đôi chân cậu, và những xương gãy thấy rõ hay vết bỏng sâu đau rát, thì đây quả không phải là thời điểm mà Paelen nên di chuyển. Thay vào đó cậu sẽ cố chịu đựng những kẻ bắt cóc cậu thêm một thời gian. Hãy đùa giỡn với bọn họ, chửi bới, châm chích họ, và cố quan sát kỹ lưỡng để tìm cho ra mọi điểm yếu của họ. Chỉ khi cậu đã hồi phục và hoàn toàn khỏe mạnh trở lại, cậu mới nên thoát khỏi đây. Cậu sẽ đi xa khỏi cái nơi quái quỷ đầy đau thương và tuyệt vọng này. Và cuối cùng, cậu sẽ đi bắt lại Pegasus.
Pegasus 1 - Lửa Thần Xứ Olympus Pegasus 1 - Lửa Thần Xứ Olympus - Kate O’Hearn Pegasus 1 - Lửa Thần Xứ Olympus