Những lần thất bại chính là hạt giống gieo mầm cho thành công sau này. Bạn có thể buồn nhưng đừng tuyệt vọng.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Thể loại: Truyện Ngắn
Biên tập: Bach Ly Bang
Số chương: 4
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 623 / 0
Cập nhật: 2015-07-17 11:05:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
hạnh không bị ngất, mà chỉ bị “mất hồn”, nói theo như má. Ba má, và cả mấy anh chị vừa đi học về tới, xúm lại thoa dầu, hỏi han Thạnh. Thạnh hết giấu nổi, kể hết những ý định của mình và những công việc “cứu ôn” để rồi phải gặp con quái vật ghê tởm kia. Chị Tân cắt nghĩa cho Thạnh rằng con quái vật đen ngòm có thật nhiều chân ấy gọi là con “nhện”, nó chả cắn gì Thạnh đâu. Ba thì bảo rằng ôn không có đứng sau tủ như Thạnh tưởng. Khuôn mặt của ôn mà Thạnh thấy hàng ngày đó, ẩn sau tấm kính đó, chỉ là tấm ảnh của ôn, ba má đặt lên để thờ. Còn ôn ở đâu? Ôn ở một chỗ khác, không phải nhà nầy. Ôn có nhà riêng. “Nhà” của ôn đẹp lắm! Thạnh còn bỡ ngỡ, thì má mang ra một tập hình, chỉ cho Thạnh xem “nhà” của ôn. Và Thạnh đã thấy trong những tấm hình ôn có đủ cả tay, chân. Có hình thì ôn bồng anh Tâm hãy còn nhỏ lắm. Có hình ôn đang ngồi uống rượu. Có hình ôn đang ngồi bên gốc thông già. Ôn cũng giống như ông nội của thằng Tí, nghĩa là, trong những tấm ảnh đó thì ôn đúng là “một người còn sống”. Má nói – chính những lời má nói là khám phá to lớn nhất của Thạnh – rằng ôn đã “chết” từ chín năm nay, hồi đó Thạnh còn ở… tận đâu đâu.
Ôn đã chết! Thạnh suy nghĩ thật nhiều… Và khi ba thắp nhang, má bưng một mâm cơm thật ngon đến đặt trước mặt ôn. Ôn vẫn ngồi đó, ôn vẫn cười như đã cười với Thạnh, và không ăn. Để rồi như mọi lần trước, má lại bưng xuống, rồi cả nhà quây quần lại ăn. Mọi người vẫn xem như bình thường, nhưng riêng Thạnh thì… Không, Thạnh không thắc mắc nữa, mà Thạnh buồn. Thạnh nhìn lên hình ôn mờ ảo sau làn khói của hương và của đèn cầy. Thạnh thấy như đang mất mát một thứ gì thật quý. Lung linh trong khói, ôn vẫn cười với Thạnh, mà sao trên má Thạnh nước mắt đã chảy dài rồi đây!
*Chú thích của tác giả: Ôn: tiếng miền trung gọi ông
Cam Li Nguyễn Thị Mỹ Thanh
Ôn Của Thạnh Ôn Của Thạnh - Nguyễn Thị Mỹ Thanh