We have more possibilities available in each moment than we realize.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 232
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 383 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:05:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 170: Chương 165.2
rịnh trọng gật đầu, Lý Ly nói từng từ hứa hẹn.
“Ngươi nói... nếu giữ lời, ta, ta liền...”
Nói xong, âm thanh của Diệp Mộ Liễu mang theo một chút nghẹn ngào, từ trong tay áo lấy ra một lá bùa bình an đưa cho Lý Ly, nàng miễn cưỡng cười cười.
" Đây là lá bùa bình an ta ở chùa xin cho ngươi. Ngươi nhớ phải luôn mang theo bên mình, đừng để mất. "
“Ngươi tự tay đeo cho ta có được không?”
Nhìn nữ tử xinh đẹp trước mắt, Lý Ly rũ mắt che giấu sự rung động trong mắt.
“Được.”
Diệp Mộ Liễu cúi đầu, cẩn theo chiếc bùa lên hông Lý Ly, bộ dáng cẩn thận làm cho Lý Ly rung động hết sức.
Áp lực như mạch nước ngầm rốt cuộc cũng tràn ra. Rốt cuộc hắn cũng không nhịn được mà dùng tay ôm Diệp Mộ Liễu vào lòng.
Cảm giác được thân thể nữ tử trong lòng cứng ngắc, khóe môi Lý Ly quét xuống nụ cười khổ nhưng vẫn không chịu buông tay, hạ giọng trầm thấp nói:
“Đừng nhúc nhích, để cho ta ôm một lúc, chỉ một chút là được rồi.”
Thân thể Diệp Mộ Liễu cứng ngắc rốt cuộc cũng mềm xuống. Lúc này nàng có ngu ngốc đến mức nào cũng sáng tỏ tình ý mà Lý Ly đối với nàng.
Thì ra hắn...
Thì ra là thế!
“Nếu Lý Ngọc hắn dám bắt nạt ngươi, nhớ nói cho ta biết, biết không?”
“Ừ.”
“Nếu hắn dám hoa tâm, đối với ngươi không tốt, cũng phải nói cho ta biết, biết không?”
“Ta sẽ nói với ngươi đầu tiên.”
“Ừ, ta sẽ giúp ngươi đánh hắn.”
Cầm lấy tay nàng, nắm thật chặt, đột nhiên hắn nói chậm lại, từng chữ từng chữ một:
“Diệp Mộ Liễu, không cần xem hắn là là Hoàng thượng mà yêu hắn. Từ nhỏ Thiên nhi đã cô đơn một mình, ngươi phải coi hắn là phu quân của mình mà yêu hắn, như vậy mới được lâu dài.”
“Ta biết rồi”
Lời hắn nói, bọn họ đều biết, hơn nữa vẫn luôn như vậy.
Chỉ là Lý Ly, lúc nói những lời này, trong lòng người cảm giác như thế nào?
Là nàng biết quá muộn là hay phản ứng quá trì độn?
Hay là trong lòng, trong mắt chỉ có thể chứa duy nhất một mình Lý Ngọc?
Hoặc là, hắn che giấu quá sâu?
Vậy mà nàng chưa bao giờ phát hiện ra tình cảm của hắn đối với nàng.
" Lý Ly… "
Mở to miệng, Diệp Mộ Liễu không biết phải nói gì mới tốt. Phát hiện mới này làm cho nàng hết sức nặng trĩu.
" Được rồi Diệp Mộ Liễu, đi đến đây thôi. Tiễn đưa chung quy cũng phải từ biệt, thời gian không còn sớm, ngươi nhanh trở về, đừng để Hoàng thượng lo lắng… "
Lúc nói chuyện, Lý Ly từ từ đẩy nàng ra.
Phía sau có tiếng bước chân ngày càng gần, không cần quay đầu lại, Diệp Mộ Liễu cũng biết người đến là ai.
Khóe môi miễn cưỡng quét xuống nụ cười xinh đẹp, Diệp Mộ Liễu gật đầu mỉm cười nói:
“Được, Lý Ly, thuận buồm xuôi gió.”
Có đôi khi có những thứ không thể nói nên lời.
Có những người nhất định bị phụ lòng!
Tình yêu đời này nàng đã trao cho Lý Ngọc, cho nên dù Lý Ly có ưu tú, hoàn mỹ như thế nào thì nàng chỉ có thể phụ hắn!
Bọn họ chỉ có thể là bằng hữu...
“Nương nương, chúng ta trở về thôi. Một lúc nữa trời sẽ tối.”
Nhìn Lý Ly tung người lên ngựa biến mất trong ánh trời chiều, Thanh nhi rũ mắt, thản nhiên nói:
“Ngươi đã biết từ lâu, có phải không?”
Nếu không phải như vậy, lúc trước Thanh nhi cũng không nói những lời này.
“Nương nương cũng biết, từ lúc mười hai tuổi Thanh nhi đã đi theo bên người Vương gia...”
Nàng chưa từng thấy Vương gia lạnh lùng vô tình của nàng, trước một nữ tử lại có vẻ mặt dịu dàng như vậy. Vì vậy, trước lúc tiễn biệt, Vương gia của nàng đã động tâm rồi...
Nhưng loại động tâm này nhất định là việc vô cùng tiếc nuối.
Mấy ngày nay làm bạn bên người Diệp Mộ Liễu, nàng nhìn thấy được tình yêu của Đế Hậu, nàng biết tâm ý của Vương gia nhất định chỉ có thể bị chôn vùi.
“Thanh nhi, chúng ta về cung thôi.”
Một câu nói cắt ngang hồi ức của Thanh nhi, giây phút này, bỗng nhiên Diệp Mộ Liễu mới biết được sự nghiêm trọng trong đoạn tình cảm này.
“Vâng, nương nương.”
Nhìn Diệp Mộ Liễu, Thanh nhi rũ mắt cung kính đáp.
Nương Tử Đứng Lại: Hoàng Hậu Muốn Đào Hôn Nương Tử Đứng Lại: Hoàng Hậu Muốn Đào Hôn - Nguyệt Thanh Thu