That is a good book which is opened with expectation and closed with profit.

Amos Bronson Alcott

 
 
 
 
 
Tác giả: Suzanne Brockmann
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Kiss And Tell
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Bach Ly Bang
Số chương: 11
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1386 / 18
Cập nhật: 2015-09-16 12:31:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
hông phải say nắng," Marsh nói nhỏ với Simon khi cả hai đứngngoài cửa phòng ngủ Leila. "Nhiệtđộ củacô ấy không cao tới mức đó. Nhưnghình như cô ấy bị mất nước. Dựatrên tất cảtriệu chứngthì tớ chẩnđoán là kiệt sức vì nóng. Và tất nhiênnó vẫn có thể là biểu hiện củasay nắng. Tớ sẽ ngồi vớicô ấy mộtlát để ép cô ấy uống nước."
Simon gật đầu. "Cầngiúp gì không? Ép Leila bất cứ cái gì là điềubất khảđấy."
"Tó nghĩ mình sẽkhông gặp khó khăn gì đâu. Cô ấy đã ngoan ngoãn phục tùng một cách đáng lo.Tất nhiên là cô ấy hầu nhưngủ suốt."
Leila sẽ không sao.Marsh mới là người sắp sửa cầnhơn một tuần hoặchơn để hồi phục.Khi số điệnthoại củaSimon hiện lên trong máy nhắn tin củaanh cùng cấp cứu
911, Marsh đã hết sức hốthoảng. Anh đã quay xe một trăm tám mươi độvà cầu nguyện Leila không phải người bịthương - hay tệ hơn.
Khi anh trông thấyLeila nằm trên hiên, vây quanh là Simon,Amanda - bạn cậu ta, và Nancy Sullivan, Marsh đã biết thế nào là thực sự sợ hãi. Nó tràn ngập mọi ngóc ngách tronganh - một đám mây đen ngòm chết chóc củanỗi hốthoảng đe dọabóp nghẹt anh. Khi đó anh đã hiểu mình yêu ngườiphụ nữnày nhường nào. Anh yêu cô đủ để liều mộtcơ hội với cô - đểchấp nhậnchứng minh lời tiên đoán sai lầm về sự bất hạnhmà cuộc hôn nhân thất bạicủa cha mẹđã ngấm vào máu anh.
Trừ phi, khốn kiếp,đã quá muộn. Leila đã tìm thấy ngườitình trong mộng ở Hayden Young. Và tối quaMarsh gần như nói thẳng vớiLeila là anh yêu cô. Anh đã nói với cô rằng anh muốncô, khao khát cô. Và cô đã làm gì? Cô mờiNancy đến ăn tốiđể cốgán ghép cho anh. Thật cay đắng, như bịăn một cái tát lạnh lùng vào mặt.
Tuy nhiên, anh đã mừngsuýt khóc khi Leila hồi tỉnh. Anh đã mang cô về phòng và tìm cách hạ nhiệt cho cô.
Giờ thì anh đang đứng nói chuyệnvới Simon, vẫn còn hơi run do chất adrenaline tăng vọttrong người ngay giây phút máy nhắn tin củaanh hiện lên lời nhắn.
"Nếu cần cứ gọi tớ,"Simon bảo.
Marsh gật đầu rồiquay lại phòng Leila với mộtchai Gatorade và một chiếc ly anh lấydưới bếplên.
Leila nằm ngủ giữachiếc giườngđôi. Cô đang toát mồ hôi và ngọ nguậykhông yên, xinh đẹp đến nguy hiểm.Anh ở đây với vai trò bác sĩ; cô là bệnhnhân của anh. Anh phải luôn ghi nhớđiều đó.
Những sợi tóc vàng cong cong bám vào hai bên mặt khi Marsh sờnhẹ lên má cô. Cô vẫn còn rấtnóng và mướt mồ hôi.
Anh đặt chai nước và ly lên bàn đầu giường của Leila, rồikéo chăn ra khỏi người cô. Anh băng qua phòng, bật chiếcquạt phía cửa sổ, thổi không khí đạidương mát lành qua cơ thểcô.
Cô vẫn đang mặc quầnshorts và chiếc áo T- shirt quá khổ. Chiếcquần sóoc lưng chun, và Marsh cởi nó ra mộtcách dễ dàng, cố làm cho cô mát hơn đôi chút. Lẽ ra nên cởicả áo T- shirt của cô nữa, nhưnganh biết bên trong cô không mặc gì.
Quần lót của cô màu lam thẫmsặc sỡ,chỉ là mộtdải lụavà đăng ten cắt cao phía trên đôi chânchứng tỏcô không phải tuýp người thích đồcotton trắng kín đáo. Anh tự nhủmình là bác sĩ. Không phải người yêu. Không phải đêm nay. Có lẽ khôngbao giờ.
Anh ngồi xuống cạnhcô, quyết tâm lờ đi cả nỗi thấtvọng độtngột và sắclam thẫm rựcrỡ.
Cô lại cựa quậy,và anh nhẹ nhàng chạm vào cô, vuốtlại tóc cho cô.
"Leila. Thức dậy chút nào?"
Hàng mi cô nhấp nháymở ra, nhưng phảimất vài giây cô mới nhìn vào mặt
"Marsh." Cô nở nụ cườidễ thương ấmáp với anh khiến dạ dày Marsh đau quặn. Tạisao cô không thể cười vớianh như thế lúc cô hoàn toàn tỉnh táo.
"Leila, em cần uống chút gì đó," Marsh nói khi mắt cô lạinhắm. "Anh muốn em ngồi dậy mộtlát và uống cái này."
"Được rồi," cô nói trệutrạo, không nhúc nhích. "Được rồiMarsh, cảm ơn anh."
"Để anh giúp em ngồi lên." Phảnứng duy nhấtcủa cô là một nụ cười yếuớt khác.
"Thế." Anh đỡ cô dậyvà tựa lưng cô vào ngực anh. Cô rũ xuống nhưcon búp bê vải. Một con búp bê nóng rực. Hơi nóng tỏa ra từ người cô thậtđáng kinh ngạc. "Nào, cô bé," anh vỗ về, đưachiếc ly lên môi cô. "Uống đi."
Cô uống một ngụmrồi mộtngụm nữakhi anh thì thầm khích lệ. Lúc cô địnhnằm xuốnggiường, anh vẫn giữ cô ngồi yên. "Mộtít nữa thôi."
Cô uống một hơi dài nữa, rồi quay sang nhìnanh. "Em thấy khát."
"Rất tốt. Uốngnữa đi."
"Anh biết không,không phải em mời Nancy đến ăn tối đâu." Cuốicùng cô đã đủ tỉnh táo để tự mình cầmly, và uống một ngụm nữa. "Ý em là, em có mời cô ấy, nhưngkhông phải vì - "
"Shh. Lúc này chúng ta không cầnnói về chuyện đó. Anh tha thứ cho em,được chưa? Uốngnữa đi nào - "
"Không." Cô đặt ly xuống bàn đầugiường. "Không có gì để tha thứhết. Nancy ghé lại đúng giờ ăn tối. Nên em mờicô ấy ởlại. Em không hề lên kế hoạch. Vềchuyện Hayden Young, em - "
"Leila, ổn rồi. Mọithứ đềuổn cả,em đừng lo nghĩ - "
"Anh ngừng lên mặt kẻ cả vớiem được không." Cô cố vùng ra, nhưng anh giữ chặt cô lại. Anh không thểthả cô ra được. Cô sẽ ngã đập đầuxuống lầnnữa mất.
"Anh không lên mặt kẻ cả."
"Có, anh có.
"Thôi được. Em thắng. Giờthì làm ơn uống thêm đi."
"Anh thậm chí khôngcho em giải thích nữa." Mắtcô long lanh nước, và Marsh biết mình không còn cơ hội. Mộtgiọt nướcmắt ứara và bắt đầu chầm chậm lăn xuốngmá Leila.
"Anh xin lỗi. Bây giờ anh nghe em đây, được chưa?"
"Khi em từ bãi biển vềnhà thì Nancy đã ở đây rồi." Leila lau nướcmắt. Nhưng lậptức mộtgiọt khác đã thế chỗ ở má bên kia. "Cô ấy rủ em ra ngoài ăn tối, nhưng em quá mệt. Với lại Simon nói anh sẽ mua pizza về nhà, nên emmời cô ấyở lại.Em không nghĩ rằng anh sẽ nhảychồm lên rồiđưa ngay ra vài kết luận và nổigiận vớiem."
"Leila thân yêu, anh xin lỗi.Anh cứ tưởng…chà, em biết anh tưởng gì rồiđấy." Tấtnhiên điều đó không thay đổi đượcnhững gì anh đã nghe lén Alary LouTennison nói với Helen Burke. Bụng anh vẫnnhói lên khi nghĩ đến nó.
Marsh rót thêm Gatorade vào ly và đưa lại cho cô. "Uốngđi." Anh ra lệnh.
Cô uống một ngụm,đưa mắt nhìn anh qua miệng ly. Cô thậtquá ư xinh đẹp. Anh có thể hình dung cô ởbên Hayden Young, đôi tay cỡ bốn mươi củaanh ta vòng qua người cô, hai mái tócvàng cùng tung bay trong gió. Cô ngướclên mỉm cườivới Hayden Young, đôi mắt tím ánh lên vui thích, và anh ta sẽ cúi xuốnghôn lên đôi môi tuyệt vời trêu ngươi củacô -
"Em có muốn anh gọi cho Young không?" Marsh vất vả lắm mớigiữ đượcgiọng bình thản.
Leila cau mày. "Ai cơ?"
"Hayden Young," anh nhắclại, hắnggiọng. "Bạntrai mới củaem."
Cô đưa chiếcly cho Marsh và ngả đầu lên gối,mắt nhắmnghiền. "Anh ấy không phải bạn trai em, cũng không phải chàng ninja củaem nốt."
"Nhưng - "
Cô mở mắt và cườimệt mỏivới anh. "Em hôn anh ấy cốtlàm cho anh ghen thôi. Anh ấy là người tốt,nhưng anh ấy không phải là anh."
Ghen? Marsh nhìn chằmchằm Leila, cố hiểu điều cô vừanói. Cô muốn anh phải ghen? LạyChúa! Thế nghĩa l…?
Cô lại nói tiếp, nhưng nhỏđến mứcanh không nghe nổi từ nào.
"Gì cơ?" Marsh ghé lại gầnđể nghe đượctiếng cô.
"Có tác dụng không?"cô thì thầm.
"Có." Anh chật vật nói dù tim anh bị nảy lên tận cổ họng.
"Tốt." Leila thở ra, và Marsh ghé thấp hơn nữađể nghe cho rõ. "Em mệt quá… Em ngủđây."
"Được rồi. Anh sẽở đây nếuem muốn. Chỉ là… anh sẽ ở đây."
Leila mỉm cười.
Môi cô chỉ cách môianh vài centimet. Anh ở đủ gần để thấynhững nốttàn nhang trên sống mũi cô, đủ gần để ngửithấy mùi hương ngọtngào tươi mát trên tóc cô qua từnghơi thở. Một giọtnước mắtvẫn đọnglại trên má cô.
Marsh không kìm lòng được.Anh rướn tới,khẽ hôn giọtnước đó đi.
Nhưng Leila bỗng quay đầu và trước khi anh kịpnhận ra chuyện gì, anh đã hôn cô. Anh đang hôn lên đôi môi ngọt ngào củacô. Môi cô rất ấm. Lưỡi cô nóng bỏng khi cô mởmiệng ra và -
Mắt Marsh mở tròn và anh nhìn thẳng vào những vòng xoáytím biếc trong đôi mắt Leila. Anh giậtlùi lại. "Anh… Anh xin lỗi. Anh - "
"Đừng dừng lại,Marsh," cô thì thầm, dù đôi mắt khẽnhắm lại.
Tim Marsh nện thìnhthịch. Cô đã hôn anh. Cô đã hôn anh.
Anh buộc mình lùi xakhỏi giường.
Cô đã hôn Hayden Young đểkhiến anh ghen. Cô không nghĩ Hayden làchàng ninja của cô.
Anh đem một chiếc ghếbành tới cạnhgiường cô và ngồi xuống. Rồi anh tắtđèn và chờ đợi, mắt anh dần quen vớiánh trăng sáng dịu chiếu qua cửasổ. Hình ảnhLeila tắm trong thứ ánh sáng bàng bạc trông như mộtthiên thần.
Marsh mỉm cười. Anh vẫncòn cơ hội. Anh có một cơ hội,và anh sẽ làm hết sức mình để chiếmđược trái tim Leila. Anh phải làm được.Bởi vì tốinay anh đã hiểu mất Leila sẽ nhưthế nào. Và anh sẽ là đồbỏ đi nếuđể chuyệnđó xảy ra.
° ° °
Leila ở lì cả buổichiều trong bóng râm bên thành bể bơi. Cô đã ngủ hết buổi sáng, mãi quá trưa mới thứcdậy.
Simon có việc ra khỏi thịtrấn cảngày, nhưng cách vài giờ lại gọiđiện vềđể kiểmtra cô.
Cô đã phải nhắc đi nhắclại vớianh rằng cô vẫn khỏe.
Cô hơi đau đầu và run rẩy một chút, nhưng ngoài ra, cô cảm thấyổn. Tuy nhiên cô vẫn làm theo nhữngchỉ dẫnmà Marsh kê ra trên một mảnh giấybằng nét chữ to rắn rỏi củaanh. Điều một: không được ra nắng. Điềuhai: uống nước thường xuyên. Điều ba: giữđầu óc thư thái.
Và rồi đến điềuthứ tư: hãy ăn tối cùng anh hôm nay.
Đó không phải một thỉnhcầu. Không hề có bóng dáng chữ "Xin"trong đấy. Điều đó đúng ra phải khiến Leila tứcđiên, nhưng không. Khi cô đọc lời nhắncủa Marsh đến lần thứ mườitrong ngày hôm ấy, cô không cảm thấyphẫn nộhay đề phòng. Cô chỉ cảmthấy thấpthỏm.
Leila nhớ từng chi tiếttác động củaMarsh tới mình đêm hôm trước. Cô nhớlúc dựa vào anh khi anh dỗ dành cô uốnghết ly này tới ly khác thứ nước màu xanh lụccó mùi khó chịu. Cô nhớ lúc giảithích lí do Nancy ghé thăm. Cô nhớ Marshhỏi có cầnanh gọi cho Hayden Young không. Cô nhớ mình đã muốnxóa đi vẻ khắc nghiệt trong mắt anh, và nói cho anh sự thậtvề Hayden. Cô nhớ anh đã cúi xuống hôn cô…
Nhưng cô lại không nhớ được nụhôn. Dù cố gắng hết sức, cô chỉnhớ đượckhoảnh khắcmôi anh chạm vào môi cô. Rồi sau đó mờảo và lẫnlộn vớigiấc mơ hẳncô đã mơ đêm trước - một giấcmơ về chàng ninja của cô.
Leila nhảy xuống bểbơi, để nước bao quanh thân thể, bọc lấy cô trong sựtĩnh lặng mát mẻ. Cô bơi hếtchiều dài bể rồi quay lại, và khi cô nổilên, ánh nắng dường như sáng một cách bất thường và tiếngthở củacô cùng tiếng nước vỗ dường như to gấpmấy lần.
Tại sao cô không thể nhớ được nụhôn của Marsh?
Cô lắc lắc đầuhất m tóc ướtra khỏi mặt,và…
Leila chợt cứng người- và chìm luôn xuống đáy bể. Cô ngoi lên ho sặc sụa và phun nước phì phì, tay bám chặt vào thành bể.
Nếu hồi ức về nụhôn của Marsh mờ ảo và lẫn lộnvới hồiức vềnụ hôn củaanh chàng ninja là bởi… Marsh chính làanh chàng ninja của cô thì sao? Không.Không thể nào?
Leila bơi ngửachầm chậmngang bể, nhìn lên sắc trờixanh ngát, cố điều hòa nhịp tim đang đập điên cuồngcủa mình.
Nếu Marsh là anhchàng ninja của cô, tại sao anh không cho cô biết? Tạisao anh để cô tiếp tục làm chuyện viểnvông này? Tại sao…
Bỗng Leila cảm thấymột bóng đen che khuất nềntrời ởmép bể bơi. Cô đứng lên - nước ở chỗnày chỉ cao ngang thắt lưng. Cô nheo mắt tránh ánh nắng.
Marsh đang đứng đó.
Cà vạt của anh nớilỏng và cúc áo sơ mi trên cùng khôngcài. Hai ống tay áo xắn đếnkhuỷu. Mộtngón tay móc vào chiếc áo jacket thể thao vắttrên vai.
Bất chấp nhiệtđộ trong bóng râm lên gần 20°C, trông anh vẫn thoải mái và tự chủ.
Ngoại trừ đôi mắt.
Chúng lướt dọc thân hình cô, nấn ná trên bộ ngực chỉđược che phủ vừa đủ, rồixuyên xuống qua làn nước. Thậtphi thường khi cả bể bơikhông sôi sùng sục lên trước tia nhìn nóng rẫy của anh.
Leila vắt tóc cho hết nước,và mắt anh dõi theo cử chỉ của cô. Anh nhìn hai bàn tay cô, phần trên cánh tay, bầu ngực, lên đến miệng,rồi sau cùng, nhìn vào mắt cô.
"Xem chừng em đã kháhơn rất nhiều."
Cô không hề thấy khá hơn, mà lúc này chắc chắncô đang chóng mặt trở lại.Nhưng không phải vì kiệt sứcdo trời nóng. Leila liếm môi, và mắtanh lại nấnná trên miệng cô lần nữa."Đúng vậy." Giọng cô nghe khàn khàn.
Marsh gật đầu. "Tốtrồi."
"Anh về nhà sớm thế."Anh đang làm cô bất an. Cô chìm người xuốngđể nướcche kín đến tận cổ. "Hay anh vẫn đang làm việc?Đây là chuyến thăm bệnh phảikhông?"
Marsh bỏ chiếc áo jacket khỏivai và vắt lên một chiếc ghế dài. "Không." Anh xoay lưnglại với cô. "Hôm nay anh xong việcrồi. Anh đểtúi thuốc trong xe jeep." Anh nhìn đồng hồđeo tay. "Năm giờ là bác sĩ hết giờlàm. Chỉ liên lạc qua máy nhắn tin trongnhững trườnghợp khẩncấp."
"Anh có máy nhắntin."
Cô đang quan sát anh vớivẻ mặtlạ lùng nhất.Marsh nhìn theo khi cô uyển chuyển quạtnước bơi vềphía những bậc thang.
Nước như một bứcmàn rơi khỏi người khi cô lên khỏi bể bơi.
Cô quyến rũ không saotả xiết.Marsh chưa thấy cô mặc bộ đồ bơi này bao giờ. Nó màu đen, nhỏ xíu vàsáng lấp lánh vì ướt nước - giống như làn da rám nắng củacô, rất nổibật - nướcda sạm nắngngày hôm qua đã biến thành một màu nâu óng ả.Cô không trang điểm, nom cô thật tươi trẻvà thanh khiết.
Nhưng gương mặtxinh đẹp và thân hình bốc lửachỉ là lớpvỏ trang trí, bao bọc ngườiphụ nữsôi nổi, nồngnàn và đầy những bất ngờ bên trong Leila. Khoảnh khắc ấy Marsh yêu cô đến không nói nên lời.
Cô hướng thẳng vềphía anh.
Marsh đã vượt qua cácbài kiểm tra giải phẫu ở trườngHarvard với điểm trung bình là 4.0 1. Anh biếttên tất cảnhững bắpthịt đang co lại, giãn ra, chuyển động, uốncong khi Leila đi tới chỗ anh. Nhưng ngay lúc này anh không nhớ nổicái tên nào.
Tất cả nhữnggì anh có thể nói là tên cô. "Leila…"
Suốt ngày hôm nay, những lúc đượcrảnh Marsh chỉ mơ tưởngđược vềnhà, kéo cô lại gần rồi hôn cô cho đến khi cô tan chảytrong vòng tay anh. Anh mơ đượcbế cô lên lầu, vào phòng ngủ của cô, và làm tình với cô cho đến lúc mặt trờilặn trên vùng vịnh.
Anh đã mơ vềchuyện đó, nhưng cũng hiểu nó khó có khảnăng xảy ra. Có lẽ Leila không hề hình ảnh củamình trong bộ bikini thiếu vảiđó tác động ra sao tới huyếtáp của anh. Có lẽ cô không hay biết ánh mắt mình có phầntối đi và khiến anh gần nhưlúng búng vì ham muốn.
Không hiểu từ lúc nào, cô đã đến đủ gần đểnhỏ nướclên giày anh, làm anh lóa mắt bằng mộtnụ cườituyệt đẹp,rồi tiếntới chỗđể khăn tắm.
Nhưng cô không dừng lạicho đến khi hai cánh tay cô vòng qua cổ anh, và thân hình đẫm nước của cô ép sát vào anh. Anh cũng vòng tay ôm lấy cô - anh đâu phải thằng ngốc. Hai tay anh lướt dọc theo sống lưng và cánh tay cô, chạm vào cô, ép cô sát vào anh hơnnữa.
Leila ngước nhìn anh,và anh biết cô thấy được sự choáng váng trong mắt mình. Có thể cô trôngthấy cảdục vọngcủa anh nữa,và nếu cô không trông thấy, thì cũng có thể cảm nhận đượctừ sựgần gũi giữahai cơ thể.
"Chà," anh hổn hển, "đây khá giốngmột sựmời gọi."
Leila nhẹ nhàng kéo đầu anh xuốnggần miệngcô và…
Nó còn tuyệt hơnbất cứ hình ảnh tưởng tượngnào của anh. Leila hôn anh chầm chậm,ngọt ngào, dùng lưỡi dỗ dành miệng anh mởra. Anh nào cần đến dỗ dành. Marsh gặp lưỡicô trong một vũ điệu chậmrãi gợi tình khiến anh cảm thấy như bịsay thuốc.
Anh nghe thấy chínhmình rên rỉ, chóng mặt vì nhữngcảm xúc, rồibỗng có thứgì đó lóe lên và nụ hôn không còn chậm rãi, không còn uể oải nữa. Sựngọt ngào trong phút chốc biếnthành ngọn lửa. Marsh có thể cảm thấycơ thể cô tựa vào anh, nóng bỏng và tan chảy, môi côchào đón sự xâm nhập củaanh, mời mọcanh. Mãnh liệt và bùng nổ, đam mê và hoang dại.
Cả thế giớiquay cuồng khi Marsh hôn Leila cuống quýt và điên dại. Cô ngửa đầu ra đểhôn anh mãnh liệt hơn,sâu hơn. Anh lùa tay vào nhữnglọn tóc ướtcủa cô, bùng cháy vì ham muốn, choáng váng vì yêu thương.
Anh hôn Leila không chút dè dặt,không chút kiềm chế. Và anh buộcphải tin rằngcô cũng cảm thấy thế. Bởi lầnnày anh không mang mặt nạ. Lầnnày cô biết rõ người cô đang hôn là ai. Và có lẽngay lúc này cô bắt đầu nhậnra anh chính là…
Leila giật lùi lại. Ngựccô nhấp nhô với mỗi nhịp thởgấp gáp, nhưng Marsh không thể nhìn đi đâu khác ngoài đôi mắt cô. Cô biếtrồi.
"Anh là chàng ninja củaem."
Marsh gật đầu. "Phải."
"Ôi lạy Chúa."
Anh nhìn thấy sự ngậpngừng củacô, đọc đượcvẻ phân vân trong mắt cô. Cô không thể quyết định nên tát anh hay lại hôn anh lần nữa. Anh giành lấyquyết địnhtừ tay cô, kéo cô vào lòng mình và dùngmôi khóa lấy môi cô.
Anh sẽ hôn cô. Anh sẽ hôn cô đếnkhi nào cô quên bẵng nỗi tứcgiận hay tổnthương hay buồn bã hay bất cứđiều gì cô đang cảm thấy. Anh sẽ hôn cô, rồianh sẽ giảithích lí do vì sao anh không nói cho cô biết,và cô sẽ hiểu.
Nhưng cô cứng người lại trong vòng tay anh và vùng ra.
"Leila," anh mở miệng địnhnói, nhưng cô đã đẩy anh thật mạnh,xuống bểbơi.
Chú thích
1 Ở Mĩ và nhiều nướckhác trên thế giới áp dụng thang điểm chuẩnlà 4.0. Theo đó 4.0 là điểm cao nhất tương đương vớiđiểm 10 tạiViệt Nam.
Nụ Hôn Trốn Tìm Nụ Hôn Trốn Tìm - Suzanne Brockmann Nụ Hôn Trốn Tìm