Nothing is worth reading that does not require an alert mind.

Charles Dudley Warner

 
 
 
 
 
Tác giả: Ichikawa Takuji
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: どこに行くの
Dịch giả: Tịnh Vân
Biên tập: Nguyễn Anh Dũng
Upload bìa: Little rain
Số chương: 35
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2781 / 67
Cập nhật: 2017-10-19 08:42:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10: Khám Sức Khỏe
ết quả xét nghiệm đều âm tính cả.”
Bác sĩ nhìn mặt tôi, mỉm cười.
“Sức khỏe chị nhà không có gì bất bình thường cả.”
Vị bác sĩ ấy có gương mặt cân đối, rất đẹp trai, khiến anh ta trông chẳng hề giống một vị bác sĩ, mà giống như một diễn viên được hâm mộ số 1 đang diễn kịch vậy, ấn tượng này mãi không sao thay đổi được. Vì vậy, những lời tuôn ra từ miệng anh ta, nghe như thể đang đọc thuộc kịch bản, thiếu đi cảm giác chân thực.
“Các số đo của chị nhỏ hơn…” Bác sĩ chuyển ánh mắt sang phía Yuko, “chị có giảm béo quá độ không?”
Yuko không thể hiện cảm xúc gì, khe khẽ lắc đầu.
“Tôi không.”
“Vậy sao?” Bác sĩ gật đầu thật mạnh, “gần đây môi trường sống có gì thay đổi không?”
“Từ mùa xuân năm nay, lượng công việc tăng thêm.”
“Công việc của chị là…”
“Huấn luyện viên múa.”
“Phải rồi, phải rồi, tôi nhớ ra rồi.”
Bác sĩ viết gì đó lên bệnh án, rồi lại ngẩng đầu nhìn chúng tôi, sau đó, anh ta hướng lòng bàn tay phải lên trên, điệu bộ như muốn nâng thứ gì đó.
Một động tác hết sức Hollywood.
“Chuyện là thế này, có thể dùng công thức năng lượng thu nạp và tiêu hao để giải thích, đây không phải là bệnh.”
“Bác sĩ, nhưng trường hợp của cô ấy, ngay cả chiều cao cũng thay đổi.” Tôi nói.
“Về chuyện này, tôi nghĩ có thể giải thích bằng rất nhiều cách.”
Bác sĩ đặt ngón giữa tay trái lên trên thái dương, hơi nghiêng cổ: “Chiều cao của người ta mỗi ngày đều thay đổi, ngay số đo buổi sáng sớm và chập tối đã khác nhau rồi, tuổi tác hoặc vận động quá độ cũng có khả năng làm cho khoảng cách giữa các đốt sống thu nhỏ lại. Nếu là phái nữ, tóc búi lên hoặc xõa xuống cũng khiến chiều cao có khác biệt nhất định, phải vậy không?”
Sớm đã đoán được là anh ta sẽ nói như thế, ngay từ đầu chúng tôi đã không hy vọng điều gì.
“Tôi hiểu rồi.”
Tôi thúc giục Yuko đứng dậy.
“Nếu không yên tâm, anh chị điền số đo hàng ngày vào bảng này, một tháng sau quay lại đây.” Bác sĩ nói, lấy trong hộp công văn trên bàn ra một tờ giấy, đưa cho tôi.
“Tôi biết rồi, vậy đi nhé.” Tôi nhận tờ giấy, gấp lại rồi bỏ vào túi áo.
Tôi cứ nghĩ là nên bắt tay chào tạm biệt nhưng tất nhiên, chúng tôi không làm thế mà rời khỏi phòng khám.
“Anh cứ thấy tay bác sĩ này chẳng thuyết phục gì cả.”
Nghe tôi nói thế, Yuko bật cười khúc khích: “Em có cảm giác kiểu như vừa ăn khoai tây chiên vừa xem ti vi ấy.”
“Đúng thế, chính là cái cảm giác này, xem ra đẹp trai quá cũng sẽ tạo thành trở ngại trong công việc...”
“Nhưng mà, đối với một số kiểu phụ nữ, vẻ ngoài đẹp trai, ngược lại, có hiệu quả rất lớn đó.” Yuko nói.
“Thật à?”
“Vâng.”
“Yuko, em cũng thấy thế à?”
Em nhìn tôi, vẻ mặt như thể đang nói: Anh hẳn là phải biết chứ.
“Vì vậy, những phụ nữ ấy và em là ở hai vùng đối cực.” Em lại kèm thêm một câu. “Vả lại, sở thích của em thuộc về nhóm thiểu số.”
“Người được nhóm thiểu số chọn trúng chính là anh phải không?”
“Vì anh rất đặc biệt.”
Em vừa nói vừa đá hòn sỏi nhỏ trên đường dành cho người đi bộ lên. Đây là thói quen của Yuko lúc đi bộ, vì vậy tất cả giầy da của em đều bị sờn mũi.
“Nhưng mà, anh Inoue này, hồi cấp ba có nhiều cô thích anh mà.”
Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán, tôi không khỏi ngạc nhiên.
“Hơi khó tin, có ai tỏ bày gì với anh đâu.”
“Vì hầu hết những cô đó là các thiếu nữ nhu mì, chỉ biết tơ tưởng trong lòng, phần còn lại là nhờ ông trời.”
“Nhưng mà, thế chẳng phải là tình duyên rất khó thành hay sao?”
“Đúng thế, có lẽ là vậy. Trên đời này đâu đâu cũng có những người yêu đơn phương, số đó nhiều hơn những cặp tình nhân có thể ở bên nhau nhiều lắm.”
“Đúng vậy, trên đời này toàn là yêu đơn phương. Ngoài ra, những cặp nam nữ ở bên nhau vì thỏa hiệp và tính toán cũng nhiều hơn những kẻ yêu đơn phương nhiều lắm.”
“Thế ạ?”
“Không rõ lắm, anh chưa đếm, chỉ nói thế thôi.”
“Ồ.” Yuko khẽ lẩm bẩm, lại đá bay một viên sỏi nhỏ.
Nơi Em Quay Về Có Tôi Đứng Đợi Nơi Em Quay Về Có Tôi Đứng Đợi - Ichikawa Takuji Nơi Em Quay Về Có Tôi Đứng Đợi