There is always, always, always something to be thankful for.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: René Goscinny
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 51
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 10780 / 193
Cập nhật: 2015-08-20 17:39:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Cái Ống Nhòm
ÔM NAY JOACHIM MANG ĐẾN TRƯỜNG MỘT CÁI ỐNG NHÒM.
- Hôm qua tao giúp mẹ dọn dẹp trong nhà kho, cậu ta giải thích với chúng tôi, và tao đã tìm thấy nó trong một cái hòm. Mẹ tao bảo hồi trước bố tao mua nó để đi xem kịch và xem bóng đá, nhưng ngay sau đó bố tao đã mua một cái vô tuyến, thành ra ống nhòm này gần như chưa từng được dùng tới.
- Thế mẹ mày cho mày mang ống nhòm đến trường à? tôi hỏi, vì tôi biết thông thường bố mẹ không thích cho chúng tôi mang các thứ tới trường.
- Ồ không, Joachim nói. Nhưng đến trưa tao sẽ lại mang nó về nhà, mẹ tao sẽ chẳng biết gì đâu và sẽ chẳng có chuyện gì cả.
- Nhưng người ta mang ống nhòm đến rạp hát hoặc sân bóng để làm gì nhỉ? thằng Clotaire hỏi, nó quả là một đứa bạn tốt nhưng chả bao giờ biết cái gì với cái gì.
- Mày ngốc thật, Joachim nói, ống nhòm dùng để nhìn khiến cho những thứ ở rất xa trở thành rất gần!
- Đúng đấy, Maixent nói. Tao có xem một bộ phim trong đó có rất nhiều tàu chiến, rồi một lần người chỉ huy nhìn qua ống nhòm thấy các tàu địch, thế là bùm, bùm, bùm, ông ấy đánh chìm hết, rồi trên một trong những chiếc tàu địch, người chỉ huy tàu lại là bạn cũ của ông ấy, đã lâu lắm rồi họ không gặp nhau, và ông chỉ huy này đã được cái ông chỉ huy có ống nhòm cứu sống, nhưng ông này lại không muốn bắt tay ông kia vì ông kia đã đánh chìm tàu của ông ấy, và ông ấy bảo họ sẽ chỉ trở lại làm bạn với nhau sau khi chiến tranh kết thúc, thế nhưng họ lại trở lại làm bạn trước đó, tại vì sau đó tàu của ông kia cũng bị chìm mất, thế là ông chỉ huy lại cứu sống cái ông có ống nhòm.
- Ở rạp hát và sân bóng đá cũng thế đấy, Joachim nói.
- Thế à, Clotaire đáp.
Nhưng tôi biết rất rõ rằng Clotaire đã chẳng hiểu cái gì cả.
- Mày cho tao mượn được không? tất cả chúng tôi đều kêu lên.
- Được, Joachim nói nhưng cẩn thận đừng để cho thầy Nước Lèo nhìn thấy, nếu không thầy ấy sẽ tịch thu mất ống nhòm và về nhà tao sẽ gặp rắc rối đấy.
Thầy Nước Lèo là thầy giám thị của chúng tôi; đó không phải là tên thật của thầy và thầy cũng giống như bố mẹ chúng tôi: thầy không thích chúng tôi mang các thứ đến trường.
Joachim chỉ cho chúng tôi làm cách nào để có thể nhìn rõ hơn qua ống nhòm: phải xoay một cái bánh xe nhỏ, lúc đầu thì nhìn rất mờ, nhưng sau đó thì thật tuyệt, có thể nhìn thấy những thứ ở tận đầu kia sân rõ mồn một cứ như ngay bên cạnh. Eudes đã làm chúng tôi cười khi thử vừa bước đi mà vẫn nhìn qua ống nhòm. Tất cả chúng tôi cũng thử như vậy, quả là rất khó vì cứ có cảm giác như mình sắp đâm sầm vào người khác trong khi thật ra người ta vẫn đứng ở rất xa.
- Cẩn thận thầy Nước Lèo đấy, Joachim nói, vô cùng lo lắng.
- Ồ không, Geoffroy noi, thằng này đang cầm ống nhòm, tao nhìn thấy thầy ấy rất rõ và thầy không nhìn về phía này đâu.
- A, tuyệt thật, Rufus nói. Bọn mình có thể dùng ống nhòm của Joachim để theo dõi thầy Nước Lèo mà không để thầy ấy phát hiện ra, như thế bọn mình có thể yên ổn suốt giờ ra chơi.
Tất cả chúng tôi đều thấy đó quả là một ý kiến tuyệt hay, rồi Joachim bảo ống nhòm thường giúp đỡ rất nhiều cho các băng đảng mỗi lúc đánh nhau với kẻ thù, vì nhờ vậy có thể nhìn được tất cả những gi kẻ thù làm từ đằng xa.
- Giống như với các tàu chiến phải không? Clotaire hỏi.
- Đúng vậy, Joachim nói. Còn nữa, có thể trông thấy cả khi một người cùng băng ra hiệu từ xa, và như thế có thể biết được chuyện gì xảy ra. Này, bọn mình thử tập đi.
Ý kiến này cũng thật là tuyệt, và chúng tôi bảo Clotaire chạy ra phía đầu kia sân rồi ra hiệu cho chúng tôi để xem chúng tôi có nhìn rõ không.
- Ra hiệu gì bây giờ? Clotaire hỏi.
- Cái gì cũng được, Joachim đáp. Cậu có thể làm một vài cử chỉ hoặc nhăn mặt...
Nhưng Clotaire không muốn đi, nó bảo nó cũng muốn nhìn ống nhòm, và rồi Eudes bảo nếu nó không đi thì sẽ bị xơi một cú đấm vào mũi, vì nếu muốn tham gia băng đảng thì không ai được quyền từ chối luyện tập để chống lại kẻ thù, và nếu Clotaire không đi thì nó sẽ là một kẻ hèn nhát và phản bội. Thế là Clotaire đành phải đi.
Khi ra đến đầu kia sân chơi, Clotaire quay lại phía chúng tôi và bắt đầu làm một loạt động tác, còn Joachim thì nhìn qua ống nhòm và cười, sau đó tôi cũng nhìn thử và đúng là trông Clotaire rất buồn cười khi nó nhăn mặt đủ kiểu và lác mắt vừa thè lưỡi, và tôi có cảm giác như chỉ cần giơ tay ra là tôi có thể chạm vào mặt nó. Rồi bỗng nhiên tôi nhìn thấy thầy Nước Lèo đứng ngay bên cạnh Clotaire và ngay lập tức tôi đưa ống nhòm trả lại cho Joachim.
Rất may là đứng từ đầu kia sân, thầy Nước Lèo không nhìn thấy chúng tôi và sau khi nói cái gì đó với Clotaire, thầy vừa đi vừa lắc đầu liên tục. Rồi Clotaire vội vã chạy về phía chúng tôi.
- Thầy hỏi tao có bị điên không, Clotaire kể cho chúng tôi nghe, sao tao lại đứng nhăn nhó một mình như thế?
- Thế mày có nói cho thầy ấy nghe vì sao mày lại nhăn mặt không? Eudes hỏi
- Không, thưa ông, Clotaire đáp. Tao không phải là kẻ hèn nhát, cũng không phải kẻ phản bội.
Khi ấy, Alceste vẫn chưa được nhìn Clotaire qua ống nhòm, vì nó vừa mới ăn xong miếng bánh ngọt và đang chùi tay, nó liền bảo Clotaire quay lại góc sân tiếp tục ra hiệu; nhưng Clotaire bảo không, nó chán ngấy rồi, giờ đến lượt nó phải được nhìn ống nhòm và chúng tôi phải ra hiệu, nếu chúng tôi không chịu đi thì tất cả chúng tôi đều là những kẻ hèn nhát và phản bội. Đúng là nó nói có l‎ý, Joachim liền đưa ống nhòm cho nó và tất cả chúng tôi cùng ra góc sân bên kia, rồi chúng tôi bắt đầu làm đủ các kiểu tín hiệu với Clotaire, thế rồi chúng tôi nghe thấy giọng ồm ồm của thầy Nước Lèo:
- Các em vẫn còn chưa chấm dứt cái trò ấy hả? Thầy vừa mới bắt được một đứa đứng làm trò hề ở đúng chỗ này, giờ thì đến lượt cả lũ các em cùng làm cái trò ấy! Hãy nhìn thẳng vào mắt thầy đây! Thầy không biết các em đang giở trò gì, nhưng thầy báo trước cho các em biết: thầy vẫn theo dõi các em đấy, các ông mãnh ạ!
Thế là chúng tôi quay lại chỗ Clotaire, và Clotaire bảo chúng tôi nó đã khám phá ra một điều tuyệt diệu: nó đã dùng nhầm đầu ống nhòm và nhìn vào đầu ống to hơn. Vậy là có thể nhìn thấy mọi thứ trông rất xa và bé tí tẹo.
- Mày đùa đấy à? Rufus hỏi
- Không, Joachim đáp, đúng thế thật đấy... Này, hãy trả ống nhòm lại cho tao, Clotaire... Rồi... Đấy, bây giờ thì tao nhìn thấy chúng mày ở rất xa, xa lắm, còn bé tí xíu nữa chứ...Vừa bé vừa xa, cả thầy Nước Lèo đứng đằng sau chúng mày cũng vậy...
Tất cả chúng tôi đều mong rằng thầy Nước Lèo sẽ trả lại ống nhòm cho Joachim sau giờ học. Trước hết, vì Joachim là bạn của chúng tôi và chúng tôi không muốn nó gặp chuyện rắc rối khi về đến nhà, sau nữa là nếu không thì từ giờ ra chơi sau trở đi, thầy Nước Lèo sẽ liên tục theo dõi chúng tôi bằng ống nhòm.
Và suýt nữa thì chúng tôi đã bị phạt cả lũ!
Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1 Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1 - René Goscinny Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1