Love at first sight is often cured by a second look.

Love is sweet when it’s new, but sweeter when it’s true.

 
 
 
 
 
Tác giả: Muriel Barbery
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Nguyen Thanh Binh
Số chương: 68
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1952 / 50
Cập nhật: 2016-07-01 09:49:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4: Câu Châm Ngôn Cơ Bản
hi Manuela quay lại lúc hai giờ từ nhà de Broglie, tôi đã kịp nhét tập luận văn vào phong bì và mang nó lên nhà Josse.
Vì thế tôi có dịp chuyện trò thú vị với Solange Josse.
Người ta sẽ nhớ ra rằng, đối với cư dân của tòa nhà, tôi là một bà gác cổng có đầu óc hạn chế, nằm ở ngoài rìa tầm nhìn cao sang của họ. Về mặt này, Solange Josse cũng không phải là ngoại lệ, nhưng vì là vợ của một nghị sĩ đảng Xã hội nên bà ấy phải cố gắng.
- Chào bà, - Solange nói với tôi sau khi mở cửa và cầm lấy chiếc phong bì mà tôi đưa cho.
Lại thêm cố gắng.
- Bà biết đấy, - bà ta nói tiếp, - Paloma là một đứa trẻ rất kỳ quặc.
Bà ta nhìn tôi để kiểm tra xem tôi có biết từ đó không. Vẻ mặt của tôi không biểu lộ gì, đó là một trong những vẻ mặt ưa thích của tôi, làm cho người đối diện tha hồ phỏng đoán.
Solange Josse thuộc đảng Xã hội, nhưng lại không tin vào con người.
- Tôi muốn nói là nó hơi lạ, - bà ta giải thích tiếp như thể đang nói chuyện với một kẻ nghễnh ngãng.
- Con bé rất hiền lành, - tôi nói với ý muốn nhận về mình công việc tiêm vào câu chuyện một chút lòng nhân ái.
- Vâng, vâng, - Solange Josse nói bằng giọng điệu của người rất muốn đi thẳng vào vấn đề nhưng trước tiên phải vượt qua những chướng ngại vật do phông văn hóa thấp của người kia. - Nó là một con bé hiền lành, nhưng đôi khi cư xử rất lạ lùng. Chẳng hạn như nó rất thích lẩn trốn, nó biến mất cả mấy tiếng đồng hồ liền.
- Vâng, - tôi nói, - cháu có kể với tôi.
Đây là một rủi ro nhỏ so với chiến lược không nói gì, không làm gì và không hiểu gì. Nhưng tôi cho rằng có thể giữ vững vai diễn mà không để lộ bản chất của mình.
- À, nó có kể với bà rồi à?
Giọng nói của Solange Josse bỗng nhiên trở nên ngập ngừng. Làm thế nào biết được điều mà bà gác cổng đã hiểu từ những gì Paloma nói? Đó là câu hỏi huy động hết các khả năng nhận thức của Solange Josse, làm bà ta mất tập trung, vẻ mặt như đãng trí.
- Vâng, cháu có kể với tôi, - tôi đáp, phải nói là tôi có chút tài nói ngắn gọn.
Phía sau Solange Josse, tôi nhận ra Hiến Pháp chậm rãi đi qua, cái mũi chán chường.
- Ôi, cẩn thận, con mèo, - bà ta nói.
Rồi bà ta đi ra ngoài thềm và đóng cánh cửa sau lưng lại. Không cho con mèo ra ngoài và không cho người gác cổng vào nhà là câu châm ngôn cơ bả của các quý bà thuộc đảng Xã hội.
- Tóm lại, - bà ta nói tiếp, - Paloma nói với tôi rằng nó muốn thỉnh thoảng đến phòng bà. Nó là một đứa trẻ mơ mộng, nó thích ngồi ở đâu đó và không làm gì. Tôi muốn nói với bà rằng tôi thích nó làm việc ấy ở nhà.
- Ồ, - tôi nói.
- Nhưng thỉnh thoảng, nếu bà không phiền.... Như thế, ít nhất tôi cũng biết nó ở đâu. Chúng tôi phát điên lên vì phải tìm nó ở khắp nơi. Colombe lúc nào cũng bận ngập đầu, nó không thích phải mất hàng giờ sục sạo trên trời dưới đất để tìm em gái.
Bà ta hé cửa và thấy Hiến Pháp đã đi ra chỗ khác.
- Có phiền bà lắm không? - bà ta hỏi, đầu óc đã nghĩ đến chuyện khác.
- Không, - tôi đáp, - con bé không hề làm phiền gì tôi.
- Ôi, tốt quá, tốt quá, - Solange Josse nói, chắc chắn đầu óc đang chú ý đến một việc khác cấp bách và quan trọng hơn nhiều. - Cảm ơn, cám ơn, bà thật tốt quá.
Rồi bà ta đóng cửa lại.
Nhím Thanh Lịch Nhím Thanh Lịch - Muriel Barbery Nhím Thanh Lịch