In reading, a lonely quiet concert is given to our minds; all our mental faculties will be present in this symphonic exaltation.

Stéphane Mallarmé

 
 
 
 
 
Tác giả: Harlan Coben
Thể loại: Trinh Thám
Dịch giả: Trần Thiện Huy
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Bach Ly Bang
Số chương: 65
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2446 / 44
Cập nhật: 2015-08-03 19:20:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 28
att đã ngần ngại trước ngưỡng của phòng 515 nhưng không lâu lắm.
Anh không có lựa chọn nào khác. Anh không thể đứng ngoài hành lang và nói chuyện với hắn được. Vậy nên anh bắt đầu đi vào trong nhà. Anh vẫn không chắc phải trình bày chuyện này như thế nào, vai trò của Talley là gì.
Matt đã quyết định đặt thẳng vấn đề, xem nó dẫn tới đâu.
Talley có biết hắn chính là một phần của vụ dàn cảnh không? Có phải hắn chính là người trong đoạn phim không và nếu đúng, tại sao bức ảnh kia lại được chụp vào một thời điểm sớm hơn?
Matt bước vào.
Charles Talley vẫn đang nói vào chiếc điện thoại. Khi cánh cửa bắt đầu đóng lại, Matt nói:
- Tôi nghĩ chúng ta có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Đó là lúc Charles Talley chạm chiếc điện thoại di động vào ngực anh.
Toàn thân Matt bỗng nhiên có cảm giác như bị chạm mạch. Xương sống anh giật đứng thẳng lên. Ngón tay xòe ra. Ngón chân cứng đơ lại. Mắt anh mở to.
Anh muốn đẩy chiếc điện thoại ra. Khỏi người anh. Nhưng anh không cử động được. Óc anh gào to lên. Cơ thể không chịu nghe lời.
Khẩu súng, Matt nghĩ, Rút khẩu súng của mày ra.
Charles Talley vung nắm tay ra sau. Matt có thể nhìn thấy nó. Một lần nữa anh cố cử động, ít nhất là cố quay sang hướng khác, nhưng chắc hẳn dòng điện đã ngăn chặn nhiều tế bào thần kinh truyền tín hiệu. Cơ thể anh chỉ đơn giản là không chịu nghe lời.
Talley đấm vào phía dưới cùng mạng sườn của anh.
Cú đấm va vào xương như một chiếc búa tạ. Cơn đau bùng lên khắp người anh. Matt, vốn đang đổ gục, đập lưng xuống sàn.
Anh chớp mắt, nước mắt trào ra và ngước nhìn khuôn mặt cười cợt của Charles Talley.
Khẩu súng… lấy khẩu súng chết tiệt ra…
Nhưng bắp thịt của anh đã tê dại.
Bình tĩnh nào. Thả lỏng người…
Đứng bên cạnh anh, Talley cầm chiếc điện thoại bằng một tay. Tay kia hắn đeo nắm đấm thép.
Matt lơ mơ nghĩ đến chiếc điện thoại di động của mình, đang đeo ở thắt lưng. Cingle đang ở đầu kia, lắng nghe. Anh mở miệng để gọi nàng.
Talley đánh anh lần nữa với một vật chắc phải là khẩu súng điện.
Dòng điện xô qua hệ thần kinh của anh. Bắp thịt của anh, kể cả ở quai hàm, co rút lại và rung bần bật một cách không điều khiển nổi.
Lời nói của anh, tiếng kêu cứu của anh, không bật ra được Charles Talley mỉm cười nhìn xuống anh. Hắn chỉ cho anh thấy nắm tay với cái nắm đấm thép. Matt chỉ còn biết ngước lên nhìn chằm chằm.
Trong tù, nhiều cai ngục cũng mang súng điện. Tác động của nó, Matt nghe nói, là làm mạch điện trở nên quá tải và như vậy, làm rối loạn hệ thống truyền tin bên trong cơ thể người. Dòng điện mô phỏng nhưng xung điện tự nhiên trong cơ thể, đánh lừa chúng, truyền lệnh cho bắp thịt hoạt động cật lực đến khô cạn năng lượng.
Nạn nhân chỉ còn trong tình trạng bất lực.
Matt nhìn Talley đẩy nắm tay ra sau. Anh muốn chụp lấy khẩu Mauser M2 và thổi bay óc thằng con hoang đó. Món vũ khí ở ngay đó, ngay trên cạp quần của anh, nhưng cũng chẳng ích lợi gì hơn so với khi nó ở tận ngoài tiểu bang.
Nắm tay giáng xuống người anh.
Matt muốn giơ tay lên, muốn lăn sang bên, muốn làm bất cứ điều gì đó. Anh không thể. Nắm tay của Talley nhắm thẳng vào ngực Matt. Matt nhìn nó di chuyển tựa như một khúc phim quay chậm.
Nắm đấm thép đập thẳng vào xương ức của anh.
Cứ như là mấy cái xương chọc thẳng vào tim anh vậy. Làm như xương ức của anh được làm bằng mút. Matt mở miệng trong một tiếng kêu đau đớn câm lặng. Đường hơi của anh bị cắt đứt. Mắt anh trợn ngược lên.
Khi cuối cùng anh cũng đã nhìn rõ lại được, chiếc vòng ngón tay đang nhắm thẳng vào mặt anh.
Matt cố chống đỡ, nhưng anh quá yếu. Bắp thịt của anh vẫn không chịu vâng lời. Hệ thống liên lạc bên trong cơ thể anh vẫn còn tắt ngấm. Nhưng một điều gì đó, rất nguyên thuỷ, rất sơ đẳng, vẫn còn đó, vẫn còn đủ bản năng sinh tồn để ít nhất quay đi tránh cú đánh.
Cái nắm đấm thép cào vào phần thịt phía sau sọ anh.
Da anh rách toang ra. Cơn đau nổ tung trong đầu. Mắt anh nhắm lại. Lần này nó không mở lại được nữa. Từ một nơi xa xôi nào đó, anh nghe thấy một giọng nói, một giọng nói quen thuộc, hét lên: "Không được!", nhưng có lẽ nó không phải sự thật. Với những dòng điện và những sự hành xác, hệ thống đường dây trong não có lẽ đang dựng nên đủ thứ ảo giác kỳ dị.
Thêm một cú đánh nữa. Có lẽ thêm một cú. Có lẽ còn thêm nhiều nữa, nhưng Matt đã mê man không nhận thấy được.
Người Vô Tội Người Vô Tội - Harlan Coben Người Vô Tội