Nên coi những thất bại trong quá khứ là động cơ để hành động, chứ không phải lấy đó làm lý do để bỏ cuộc.

Charles J. Given

 
 
 
 
 
Tác giả: Harlan Coben
Thể loại: Trinh Thám
Dịch giả: Trần Thiện Huy
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Bach Ly Bang
Số chương: 65
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2446 / 44
Cập nhật: 2015-08-03 19:20:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20
oren Muse lái xe từ Wilmington, Delaware về tới Newark còn nhanh hơn cả khi đi. Ed Steinberg đang ngồi một mình trong văn phòng trên tầng ba của toà án hạt.
- Sập cửa lại, - sếp của nàng nói.
Trông Steinberg thật lôi thôi - cà vạt lỏng lẻo, cúc cổ không cài, một tay áo xắn cao hơn bên kia - nhưng nhìn chung cái vẻ đó không có gì lạ. Loren quý Steinberg. Ông khôn ngoan và chơi đẹp. Ông ghét khía cạnh chính trị của công việc nhưng hiểu được yêu cầu của trò chơi. Và ông chơi trò này rất sành.
Loren cảm thấy ông sếp có vẻ rất gợi tình trong dáng vẻ gấu xồm đó, như một cựu chiến binh Việt Nam râu tóc xồm xoàm trên chiếc Harley. Steinberg đã có vợ, dĩ nhiên, và hai con đang học đại học. Nghe nhàm tai rồi mà vẫn đúng: Người tốt đều đã bị mang đi hết rồi.
Khi Loren còn trẻ, mẹ nàng muốn nàng đợi: "Đừng lấy chồng sớm", Carmen lè nhè bên ly rượu ban ngày. Loren không bao giờ ý thức rằng sẽ nghe theo lời khuyên đó, nhưng ở một khía cạnh nào đó nàng nhận ra đó là chuyện ngu xuẩn. Đàn ông tốt, những người muốn xây dựng gia đình và có con cái, bị vét sạch rất sớm. Theo năm tháng, sân chơi càng lúc càng thu hẹp lại. Loren giờ đành phải chấp nhận hạng người mà bạn nàng gọi là "đi bước nữa" - những người chồng đã ly dị quá nặng cân cố bù đắp cho những tháng năm bị cự tuyệt ở trung học, những người còn đang kinh sợ vì nỗi đau thương từ cuộc hôn nhân trước, hoặc những tay có phần tử tế chăm chăm tìm - tại sao không nhỉ - một đứa nhóc bơ vơ nào đó chịu sùng bái họ.
- Cô làm gì ở Delaware vậy? - Steinberg hỏi.
- Theo dõi một manh mối để nhận dạng bà sơ của chúng ta.
- Cô nghĩ bà ta ở Delaware à?
- Không.
Loren giải thích nhanh câu chuyện con số nhận dạng trên cái độn ngực, sự hợp tác lúc đầu, sự cự tuyệt cương quyết mối liên hệ với bên liên bang. Steinberg vuốt bộ ria như thể nó là một con vật cưng nhỏ bé. Khi nàng trình bày xong, ông nói:
- Đặc vụ phụ trách khu vực đó là Piscillo. Sáng mai tôi sẽ gọi cho anh ta, xem có biết được gì không.
- Cám ơn ông.
Steinberg lại vuốt ria. Ông nhìn ra xa.
- Ông muốn gặp tôi vì chuyện đó à? - Nàng hỏi. - Vụ Sơ Mary Rose à?
- Phải.
- Thế nào?
- Đám kỹ thuật đã lấy dấu vân tay trong phòng bà sơ.
- Đúng vậy.
- Họ thấy tám bộ dấu tay. Một bộ phù hợp với dấu tay của Sơ Mary Rose. Sáu bộ khác phù hợp với vài nữ tu và nhân viên của St. Margaret. Chúng ta đang kiểm tra toàn bộ trong hệ thống, để xem biết đâu có ai có hồ sơ hình sự mà chúng ta lại không biết.
Ông ngừng lại.
Loren đi tới bàn và ngồi xuống.
- Tôi đoán là ông có kết quả về bộ thứ tám?
- Có. - Mắt ông nhìn thẳng vào mắt nàng. - Đó là lý do tôi gọi cô về đây.
Nàng dang hai tay:
- Tôi đang nghe đây.
- Dấu tay đó là của một gã tên Max Darrow.
Nàng đợi ông nói tiếp. Thấy ông im lặng, nàng bèn hỏi:
- Có phải hắn ta có hồ sơ?
Ed Steinberg lắc đầu chầm chậm:
- Không.
- Thế tại sao ông tìm được?
- Hắn đã ở trong quân đội.
Xa xa, Loren nghe tiếng điện thoại kêu. Không ai trả lời cả Steinberg ngả người vào chiếc ghế da lớn. Ông hất cằm nhìn lên phía trên.
- Max Darrow không phải người ở đây, Hắn sống ở Raleigh Heights, Nevada. Gần Reno.
Loren ngẫm nghĩ.
- Reno là một nơi khá xa ngôi trường Công giáo ở East Orange, New Jersey.
- Thật sự là thế. - Steinberg vẫn nhìn lên. - Hắn ta từng là dân trong nghề.
- Darrow từng là cớm à?
Ông gật đầu.
- Về hưu. Thám tử Max Darrow. Làm trong tổ điều tra án mạng ở Vegas 25 năm trời.
Loren cố nhét chi tiết này vào giả thuyết ban nãy của nàng rằng Sơ Mary Rose là một đào phạm. Có thể bà ta là người Vegas hay Reno. Có thể bà ta đã chạm trán với Max Darrow vài lần trong quá khứ.
Bước kế tiếp có vẻ thật hiển nhiên.
- Chúng ta phải tìm ra Max Darrow.
Giọng Ed Steinberg nhẹ nhàng.
- Chúng ta tìm thấy rồi.
- Như thế nào?
- Darrow chết rồi.
Bốn mắt gặp nhau và lại một chi tiết nữa lóe lên trong óc. Nàng gần như nhìn thấy Trevor Wine đang kéo dây lưng. Tay đồng sự trịch thượng của nàng mô tả nạn nhân của hắn thế nào nhỉ?
"Một lão da trắng về hưu… một du khách".
Steinberg gật đầu.
- Chúng ta tìm thấy xác Darrow ở Newark, gần cái nghĩa trang trên đại lộ 14. Hắn bị bắn hai phát vào đầu.
Người Vô Tội Người Vô Tội - Harlan Coben Người Vô Tội