Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Hàn Trinh Trinh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Tran H. Gia Nghia
Số chương: 1364
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2483 / 26
Cập nhật: 2020-06-03 19:42:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 468: Tìm Đường Chết
iểu Đường...... mở cửa nhanh!! Các người không chịu cho chúng tôi vào!! Chúng tôi thật sắp lạnh chết rồi!!"
Đang lúc hai người trò chuyện với nhau thật vui thì nghe được dưới lầu có người kêu lên, Đường Khả Hinh lập tức kinh ngạc đi tới bên cửa sổ, chậm rãi đẩy cửa sổ ra, nhìn thấy đám người Lâm Sở Nhai, Tô Lạc Hoành đang đứng ở trên đất trống dưới lầu, lạnh đến run chân, ngước lên kêu to: "Lạnh muốn chết, từ nay về sau cô sẽ không có anh trai nữa!"
"Phi! Cậu là anh trai của cô ấy cái lông!" Trang Hạo Nhiên lập tức hướng dưới lầu kêu to: "Lạnh chết các người!! Hai tên không có lương tâm!"
"Anh đừng nói kiểu đó, tôi cảnh cáo anh, Trang Hạo Nhiên!" Tô Lạc Hoành tức giận, chỉ vào anh, vừa lạnh run run vừa kêu to: "Hôm nay nếu không phải là tôi nói cho anh biết, tình huống của cô ấy, đoán chừng anh cũng sẽ không đi!!"
Trang Hạo Nhiên vừa nghe, ôi một tiếng, vừa muốn cầm quyển sách trên bàn, ném bọn họ.
Đường Khả Hinh lại nhanh chóng đi xuống lầu, đi qua phòng khách ấm áp, lập tức mở cửa.
"Tiểu Đường......" Ba người Lâm Sở Nhai đồng thời kêu to, Tô Lạc Hoành xông lên trước, ôm lấy Đường Khả Hinh hưng phấn xoay một vòng!
"Hôn một chút!!" Lâm Sở Nhai chợt nhào lên, muốn bưng mặt của cô hôn.
"Cậu dám!!" Trang Hạo Nhiên vừa đi xuống lầu, vừa chỉ vào bọn họ kêu to: "Ai dám động đến cô ấy, tôi sẽ giết người đó!! Rồi tôi chôn ở sân cỏ bên cạnh!"
"Phi!!" Lâm Sở Nhai lập tức ôm lấy Đường Khả Hinh, Trang Hạo Nhiên quả thật đi tới, kéo Đường Khả Hinh qua một bên, muốn đưa chân.
Lãnh Mặc Hàn thật yên tĩnh đứng ở bên cửa, nhìn Đường Khả Hinh mấy tháng không thấy, người hơi tiều tụy, điềm đạm đáng yêu đến khiến người ta đau lòng, tóc ngắn chạm vai che má trái cô, không có ảnh hưởng chút nào đến khuôn mặt xinh đẹp của cô, nhất là lỗ mũi, rất đẹp mắt......
Đường Khả Hinh lập tức mỉm cười nhìn Lãnh Mặc Hàn.
Lãnh Mặc Hàn đứng tại chỗ, lập tức cúi đầu, không lên tiếng.
"Phó tổng......" Đường Khả Hinh mỉm cười đứng ở bên ghế sa lon, nhìn Lãnh Mặc Hàn.
"Ừ." Lãnh Mặc Hàn ngẩng đầu lên, nhìn cô một cái, có chút nhỏ giọng đáp.
Tô Lạc Hoành và Lâm Sở Nhai có chút yên lặng nhìn anh, Trang Hạo Nhiên cũng không hiểu ánh mắt của anh, chỉ giơ tay cười nói: "Đừng để ý đến bọn họ!! Đến đây! Ngồi xuống."
Đường Khả Hinh lập tức mời các vị Phó Tổng ngồi, hơi áy náy nói: "Thật xin lỗi, chỗ này cách nội thành quá xa, cho nên không có biện pháp chuẩn bị một chút ăn ngon cho mọi người, chờ một chút, tôi đi pha trà trước......"
"Ôi chao, vừa nhắc tới ăn ngon, tôi liền rất nhớ món bào ngư xào của Tiểu Đường!" Lâm Sở Nhai ngồi ở trên ghế sa lon ấm áp, không ngừng thở khí trắng, nói.
Đường Khả Hinh nghe vậy, cũng hơi sững sờ, mỉm cười nói: "Trùng hợp như thế? Sáng sớm hôm nay, quản gia mới mang một chút bào ngư tới đây, muốn bảo đầu bếp làm một chút cho tôi ăn, hiện còn ở trong tủ lạnh, tôi làm cho mọi người ăn hả?"
"Tốt, tốt!!" Đám người Tô Lạc Hoành tham ăn, liền vui vẻ kêu to!!
"Các người cút đi!!" Trang Hạo Nhiên ngồi ở bên cạnh Đường Khả Hinh, vòng tay trên ghế sa lon ở sau lưng cô, nhìn bọn họ tức giận nói: "Cậu nhìn bộ dáng cô ấy, rất tiều tụy, còn nở lòng để cho cô ấy làm món ăn cho các người?"
Bọn Tô Lạc Hoành lập tức không dám lên tiếng.
Đường Khả Hinh xoay người, nhìn Trang Hạo Nhiên, mỉm cười nói: "Không có chuyện gì."
Trang Hạo Nhiên quay đầu, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Đường Khả Hinh, đột nhiên mỉm cười, nói: "Nói cho tôi biết, ở chỗ này, không ăn cái gì sao? Sắc mặt rất tiều tụy."
Đường Khả Hinh im lặng không lên tiếng, cúi đầu.
Trang Hạo Nhiên không có cách nào với cô, ngồi dậy, cuốn ống áo sơ mi tay, nói: "Được rồi, vì nể tình cô nhóc nhỏ gần đây không có muốn ăn, tôi tự mình làm cho các người một chút."
Ánh mắt bọn Lâm Sở Nhai sáng lên, vui vẻ kêu to: "Có thật không?"
Đường Khả Hinh cũng hơi sững sờ nhìn Trang Hạo Nhiên.
"Xào!! Còn hấp nữa đấy?" Trang Hạo Nhiên cười đứng lên, căn dặn bọn họ nói: "Đi phòng bếp, lấy một than lò ra đây."
"Tốt!!" Bọn người Tô Lạc Hoành lập tức nhảy dựng lên.
Trang Hạo Nhiên lại đi ra ngoài phòng.
"Anh đi đâu vậy?" Đường Khả Hinh vội vàng đi theo ra ngoài, lập tức cảm thấy không khí ngoài nhà, thật sự lạnh lẽo.
"Cô ra ngoài làm gì? Thời tiết rất lạnh." Trang Hạo Nhiên chỉ mặc áo sơ mi mỏng và quần tây dài đen, không sợ rét lạnh, trực tiếp đi về phía khu rừng nhỏ bên kia, trong tay đã có thêm một con dao nhỏ bén nhọn.
"Anh muốn làm gì?" Đường Khả Hinh vẫn có chút không hiểu.
Trang Hạo Nhiên không nói gì, lấy dao nhỏ ra, lập tức chặt rất nhiều cây trúc, lưu loát tỉa cành lá, kéo bọn chúng về.
Đường Khả Hinh không hiểu, cũng đi vào theo, lúc này, bọn Tô Lạc Hoành đã rất ăn ý lấy ra một cái lò than nho nhỏ, đặt ở trên bàn trà.
Trang Hạo Nhiên cầm cây trúc thật dài đi vào phòng bếp, đi tới trước tấm thớt, hai mắt nghiêm túc chăm chú, cầm dao xắc thức ăn lên, cắt trúc thành từng đoạn từng đoạn, sau đó chẻ thành chiếc đũa mảnh, chiều dài bằng bàn tay, căn dặn: "Lấy bào ngư ra, tách thịt và vỏ ra, rửa sạch."
Đường Khả Hinh đứng ở bên cửa, vẫn sững sờ nhìn anh.
Trang Hạo Nhiên quay đầu, nhìn Đường Khả Hinh nói: "Còn ngây ngốc đó làm gì? Rửa bào ngư! Mau!"
"À!" Đường Khả Hinh vừa nghe, lập tức đi tới, từ trong tủ lạnh lấy bào ngư ra, bỏ vào bên trong bồn rửa tay, nhanh chóng rửa sạch sẽ bào ngư, tách thịt và vỏ, cẩn thận đặt vào hai cái đĩa.
Trang Hạo Nhiên lập tức cầm
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Hàn Trinh Trinh Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc