Nếu bạn nghĩ bạn có thể hay không có thể, cách nào thì bạn cũng đúng cả.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Tác giả: Hàn Trinh Trinh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Tran H. Gia Nghia
Số chương: 1364
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2483 / 26
Cập nhật: 2020-06-03 19:42:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 465: Bươm Bướm Bay
ấy tháng sau.
Đầu mùa xuân, ánh mặt trời rực rỡ, mãnh liệt khúc xạ, chiếu sáng khắp muôn nơi.
Khách sạn Á Châu, tòa nhà màu trắng kiến trúc huy hoàng, dưới ánh sáng ánh mặt trời, càng lộ vẻ đồ sộ.
Ba năm một lần, tập đoàn Hoàn Cầu tổ chức cuộc so tài chuyên gia hầu rượu đã chính thức khởi động, cácchuyên gia hầu rượu đến từ các quốc gia trên thế giới, rối rít đứng ở trên quảng trường trước đại sảnh khách sạn, cầm chứng nhận tham dự cuộc thi chờ đợi tổ chức gọi tới. Cuộc so tài này, bởi vì một nguyên nhân, mà kéo dài thời gian tranh tài đến nửa năm, hôm nay chính thức khởi động. Thời gian tranh tài, qui ước kỳ hạn nửa năm, chuyên gia hầu rượu sẽ được tuyển dụng vào tất cả phòng ăn, sau đó dựa vào cách bọn họ làm việc ở phòng ăn, lập nên thành tích buôn bán, là kết quả cuộc khảo hạch thi đấu lần đầu tiên, nửa năm sau, tiếp tục khảo hạch chuyên nghiệp!
Laurence và Vitas, hai vị lãnh đạo quan trọng của Bộ rượu, trong sự mong đợi của bao người, đi ra thảm đỏ, nhìn tất cả chuyên gia hầu rượu đứng ở trước quảng trường, dùng tiếng anh lưu loát, chia ra đại biểu cho Tổng Công ty Á Châu và Tổng Công ty Hoàn Á, đồng thời tuyên bố, bắt đầu tranh tài!
Một tiếng pháo mừng bay lên! giấy màu đầy trời, tung trên không trung, một tràng tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên.
Laurence và Vitas, hai người đứng ở trước thảm đỏ, ngẩng đầu lên, mỉm cười xúc động nhìn giấy màu bay bay trên bầu trời, rối rít rơi xuống, chỉ mong cuộc thi rượu đỏ này có thể tổ chức hoàn mỹ.
Ở một khu rừng cây.
Cành lá nảy mầm, bươm bướm nho nhỏ, phát kén chui ra, mở đôi cánh non nớt màu xanh nhạt, đón lấy ánh mặt trời, bay về phía mùi hoa rực rỡ nơi xa.
Trên mặt ghế chuyên dụng, có một cô gái nhỏ mặc váy len dài màu trắng, khoác áo bành tô màu nâu có mũ trùm đầu, bởi vì rét lạnh, đầu đội mũ che lại khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nhìn chăm chú con bươm bướm phía trước, hai mắt khẽ chớp.
Tô Thụy Kỳ mặc áo sơ mi trắng, quần tây màu đen, áo khoác màu đen cài hai móc, thở ra khí trắng, đứng ở trên lá vàng rơi rụng, nhìn bóng dáng dịu dàng đó, trong lòng đau xót.
Hai tròng mắt của cô vốn rất xinh đẹp ngập nước, lại giống như phủ một chút bụi bậm thời gian, ảm đạm và mờ mịt. Giống như không có tình cảm.
Tô Thụy Kỳ từng bước từng bước đi về phía trước, đi tới trước mặt cô, ngồi xổm xuống, ngẩng đầu lên, mỉm cười nhìn cô.
Hai mắt cô xoay tròn, nhẹ nhàng cúi xuống, không lộ vẻ gì nhìn anh.
Tô Thụy Kỳ đau lòng nhìn cô, kể từ sau khi cô tỉnh lại, vẫn không nói gì, cũng không chấp nhận gặp bất kì ai, chỉ nằm ở trên giường, trơ mắt nhìn trần nhà màu trắng, giống như vẫn còn đang lưu luyến ánh sáng thiên đường quang, cuối cùng má trái đã hoàn mỹ, nhưng không có chút vui sướng, mà yên lặng rơi lệ, băng gạc bên má trái chưa tháo bỏ, nhưng cô chưa bao giờ tò mò, vết sẹo đã từng có, hôm nay như thế nào.
"Khả Hinh......" Tô Thụy Kỳ có chút đau lòng gọi cô.
Đường Khả Hinh sâu kín nhìn người đàn ông dịu dàn ở trước mặt, muốn nở nụ cười với anh, lại cười không nổi, hai mắt nổi lên hơi nước.
Tô Thụy Kỳ thở khẽ dài, vươn tay, nắm nhẹ bàn tay nhỏ bé rét lạnh của cô, nhẹ nhàng nói: "Cuộc so tài chuyên gia hầu rượu đã bắt đầu......"
Đường Khả Hinh nhìn Tô Thụy Kỳ, hai mắt nổi nước mắt, đúng lúc này, khẽ mỉm cười.
Kể từ sau lần phẫu thuật quan trọng đó, Đường Khả Hinh sống lại, lúc tỉnh lại, cuối cùng phát hiện, khứu giác thiên phú duy nhất trong cuộc đời mình đã biến mất. Cuối cùng Thượng Đế thu lại quà tặng của cô, thực hiện trừng phạt cô tuyệt đối.
Một
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Hàn Trinh Trinh Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc