Reading well is one of the great pleasures that solitude can afford you.

Harold Bloom

 
 
 
 
 
Tác giả: Ngạn Thiến
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 317
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2630 / 16
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
248
gược Ái
Tác giả: Ngạn Thiến
Phiên ngoại 1: Phong Hồn vs Hỏa Vân Kiều
Phiên ngoại 1.21: Phiên ngoại Phong Hồn: Đứa nhỏ mất tích.
Edit: hokhok
Beta: Q vs H
Nguồn: phudungvuongphi.
Vừa muốn đi ra ngoài cửa Trầm Mộ Thần nhất thời cảm thấy trên người như giống như có ngàn vạn con kiến đang bò, tay không ngừng gãi ngứa, khó chịu ở khắp mọi nơi trên người, tại sao lại thế này? Nhất thời hắn còn không có phản ứng.
“Vân Kiều, cho hắn thuốc giải, không cần trêu hắn.” Phong Hồn liếc mắt một cái liền hiểu được.
“Không cho, ai bảo hắn chê cười ta.” Trầm Mộ Thần giống như con khỉ, khiến cho Hỏa Vân Kiều không khỏi nén cười.
Trầm Mộ Thần lúc này lúc này mới hiểu được, vừa cười khổ sở vừa cầu xin tha thứ nói:
“Môn chủ phu nhân, lần sau có gan hùm thuộc hạ cũng không dám, mau cho ta thuốc giải đi, ta chịu không nổi rồi.”
Hỏa Vân Kiều lúc này mới lấy ra một viên thuốc đưa cho hắn nói:
“Nhớ kỹ, lần sau chớ có chọc ta nếu không so với lần này còn ghê gớm hơn.”
Trầm Mộ Thần vội vàng nuốt xuống, thân thể liền lập tức hết gãi ngứa, giận giữ nói:
“Môn chủ phu nhân, sau này thuộc hạ nhất định nghe theo mệnh lệnh của ngươi.” Nói xong quay sang nhìn môn chủ, ý nói môn chủ ngươi về sau cẩn thận một chút, lấy nữ nhân như vậy chính là tìm lấy phiền toái cho mình.
“Ai là môn chủ phu nhân?” Hỏa Vân Kiều cúi đầu thẹn thùng.
“Ta ra ngoài.” Trầm Mộ Thần nói xong, liền rời khỏi giống như trốn chạy, hắn không dám trêu chọc môn chủ phu nhân tương lai này.
Không khí trong thư phòng có chút xấu hổ, hai người nhìn nhau sau đó nhanh chóng dời ánh mắt sang chỗ khác, không biết nên nói cái gì?
“Thân thể của ngươi thế nào?” Phong Hồn rốt cuộc mở miệng, chính mình tối hôm qua nhất định rất thô bạo.
“Rât tốt.” Hỏa Vân Kiều cả tai đỏ bừng, thật tốt, hắn không tức giận.
“Vân Kiều, sự việc đã như vậy ta sẽ có trách nhiệm đối với ngươi, một tháng sau chúng ta thành thân.” Phong Hồn nói đến.
“Ừ.” Hỏa Vân Kiều gật đầu, sau đó ngẩng mặt lo lắng nhìn hắn nói:
“Phong ca ca, ngươi không trách ta sao?”
“Trách ngươi có còn ý nghĩa sao? Nếu đây là quyết định của ngươi, mà chuyện cũng đã xảy ra, ta cũng chỉ có thể chấp nhận.” Phong Hồn nhìn nàng chằm chằm, tuy rằng hắn không truy cứu nhưng chấp nhận chuyện này cũng có chút bị ép buộc.
Hỏa Vân Kiều không nói gì tiếp nhưng khóe miệng nhếch lên, giờ phút này tâm tình của nàng rất tốt, điều này đã chứng minh rằng Hàn Ngữ Phong nói rất đúng, Phong ca ca là người trọng tình trọng nghĩa, lại là người rất có trách nhiệm.
“Vân Kiều, tại sao ngươi đột nhiên dùng xuân dược? Ai dạy ngươi?” Phong Hồn đột nhiên nghi hoặc hỏi, cái này nhất định không phải do nàng nghĩ ra, nếu không nàng đã sớm sử dụng làm gì chờ đến bây giờ, nhất định là có người bày mưu cho nàng làm như vậy.
“Làm sao chàng biết có người dạy thiếp?” Hỏa Vân Kiều nói xong liền hối hận, như thế này không phải là nói cho hắn biết có người dạy nàng sao?
“Nói đi, là ai?” Hắn rất muốn biết là ai đã dạy nàng cách làm sai trái này.
“Cái này.” Hỏa Vân Kiều ấp a ấp úng do dự không biết có nên nói cho hắn biết hay không?
“Ai?” Giọng nói của Phong Hồn lạnh lùng, hàm chứa tức giận.
Hỏa Vân Kiều nhất thời thốt ra:
“Là Hàn Ngữ Phong.”
“Ngữ Phong?” Phong Hồn rõ ràng kinh ngạc, hắn thật sự không có cách nào tin tưởng, nàng là một nữ tử dịu dàng, có tri thức, hiểu lễ nghĩa như vậy sao lại dạy Vân Kiều biện pháp này.
“Là nàng, nàng nói nếu chúng ta có…Chàng nhất định sẽ chịu trách nhiệm… nhất định sẽ lấy ta.. nên ta liền…” Hỏa Vân Kiều giải thích đứt quãng, trong lòng thầm cầu nguyện, Hàn Ngữ Phong đừng trách ta bán đứng ngươi, ngươi hẳn biết đạo lý “xuất giá tòng phu”.
Phong Hồn nheo mắt lại, Hàn Ngữ Phong quả thật rất hiểu hắn, cư nhiên dạy nàng biện pháp nhất lao vĩnh dật
Ngược Ái Ngược Ái - Ngạn Thiến