One does not fall “in” or “out” of love. One grows in love.

Leo Buscaglia

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 12
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 650 / 1
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hồi 5: Điểm Dối Lừa.
rở về tới Hồ tây mà Lý Vân Long vẫn chưa biết phải làm gì tiếp theo, mọi dấu vết đã bị đứt đoạn theo cái chết của Diêm Minh Tài. Đáng ra chàng đã có thể can thiệp vào cuộc đấu nhưng chàng đã không làm. Diêm Minh tài dù ác độc, xấu xa nhưng đứng trên lập trường võ học hắn xứng đáng có một trận quyết đấu công bằng.
Vương Bình chàng đã giao cho thầy lang họ Dương ở mé nam thành. Chàng không có quên dặn lão khi nào hắn tỉnh, muốn đi thì mặc hắn. Thật ra Lý Vân Long cũng chẳng lo trương huynh đệ có thể làm gì được lão lang trung vì đến cả chàng muốn chiếm tiện nghi với lão, cũng còn khó lắm.
- Tại sao một người như Diêm Minh Tài lại nhầm?
- Rút cuộc hắn muốn giết người nào?
- Tây phải chăng không phải là Tây hồ?
- Hoa phải chăng không phải là Hoa lão bản?
Lý Vân Long lang thang dạo bước trên con đường thơ mộng lát đá xanh quanh Hồ Tây mà những ý nghĩ đó cứ luẫn quẩn trong đầu. Bực mình quá chàng gé tạm vào một quán rượu tồi tàn định bụng làm vài chén.
Khi không thể nghĩ ra tốt nhất là không nên nghĩ nữa, cách tốt nhất để tránh đầu óc phải suy nghĩ thường thường là đi uống rượu.
Lý Vân Long bỗng bật cười với ý nghĩ hay hay trong đầu, miệng cười nhưng tay không ngừng nghỉ chút nào. Chàng bỗng cảm thấy lạc luộc hôm nay sao tươi ngon thế. Có lẽ nó vừa được nhổ chiều nay bởi bàn tay mềm mại của cô thôn nữ nào đó bên kia sông Hồng và cũng có lẽ ngon vì cả mấy ngày nay chàng đã bỏ quên mất cái dạ dày của mình.
Chàng bỗng dưng thấy nhớ nhớ Hoa Ngọc Lan, nhớ cái dáng người thướt tha, mái tóc dài suôn mượt, đôi mắt đen huyền buồn thảm và cả cái không khí xung quanh nàng, thoang thoảng thơm mùi cúc vàng.
Nếu nói cả vườn hoa cúc là vẻ đẹp rực rỡ không thể chối từ, thì nàng mới chính nữ chúa vườn hoa. Một nữ chúa có vẻ đẹp và quyền năng tối thượng đủ sức làm điên đảo chúng sinh, nghiêng nước nghiêng thành. Vậy mà khi đứng trước sự nghiệt ngã của số phận người con gái đó cũng chỉ có thể dựa vào vai một người đàn ông. Đó không phải chính là mục đích ông trời tạo ra đàn ông và đàn bà sao, cả hai cùng dựa vào nhau mà sống.
Nhớ quá, muốn đến quá, tay chân đầy đủ cả nhưng không thể đến được bởi lẽ Lý Vân Long không biết nói gì với nàng cả. Có thể nói gì đây?
Đêm mát quá, rượu uống sao ngọt quá,người ôi sao cứ u sầu.
Uống hết 3,4 cân rượu thì đầu óc chàng bắt đầu mơ mơ màng màng, thỉnh thoảng đâu đó có tiếng trò chuyện từ bàn bên cạnh. Mấy tên đại hán đang chén chú chén anh, cười nói rất là sảng khoái. Một tên râu quai nón hỏi:
- Chúng mày nghe tin Hoa lão bản bị sát hại chưa?
Tiếng một tên khác trả lời:
- Tin chấn động như thế thì ai mà chẳng biết.
Tên râu quai nón than thở:
- Không biết sau này có còn được uống Bách hoa Tửu nữa không đây?
Cả bọn lâm vào trầm mặc, ai đã từng uông thứ rượu đó nhất định còn muốn uống tiếp, uống nữa và uống mãi…
Một tên gian xảo tự dưng nói:
- Phú hộ họ Trương hình như có ý định mua luôn Căn nhà Hoa cúc?
Tên râu quai nón nghiến răng:
- Chắc chắn Hoa tiểu thư sẽ không bán.
Tên thứ 4 ngơ ngác hỏi:
- Phú hộ họ trương có phải là ông chủ của vườn hoa cúc mới lớn nhất đó không?
Tên gian xảo cười hì hì nói:
- Nghe nói tiểu thiếp mới của Lão rất ưa thích hoa cúc, vậy nên lão xây cho nàng luôn cả một vườn hoa.
Hoa, hoa, hoa cúc, nhầm ư….Nghe đến đây Lý Vân Long chợt bật dậy, trong não chàng một số suy nghĩ xẹt qua.
- Phải chăng Hoa không phải là Hoa lão bản mà là Hoa cúc?
Ném thỏi bạc lên bàn, chàng chạy vụt ra cửa, chàng chạy một vòng quanh tây hồ, chạy như điên, chạy đến vườn hoa cúc của phú hộ họ Vương.
Tây hồ nói rộng cũng không rộng lắm lắm, thế nhưng người bình thường muốn chạy được một vòng quanh nó sẽ ước mình có thêm một vài cái phổi nữa. Hiện tại Lý Vân Long lại đang ước mình có thêm một bộ óc.
- Tại sao Diêm Minh tài lại nhầm?
- Vì hắn đang lo lắng, bất cứ ai đi quyết đấu với Ma đao Vương bình cũng sẻ phải lo lắng.
- Hắn không phải người ở vùng này, khi vừa nhìn thấy vườn hoa cúc quy mô thế kia hắn sẽ không có đi dò xét thêm cái gì cả. Hắn không có nhiều thời gian.
- Tây chính là Tây hồ, Hoa chính là vườn hoa cúc.
- Đáp án chính là: Giết gia chủ họ Trương có vườn hoa cúc lớn nhất Hồ tây.
* * &*
Rạng sáng, Lý Vân Long đang đứng trước cửa ‘ Căn Nhà Hoa Cúc ’
Những bông hoa cúc đẫm mình trong sương sớm đã đẹp lại càng đẹp hơn, gió thổi từ hồ Tây vuốt ve qua những nhánh hoa cuốn đi hương thơm dịu dàng, lan tỏa khắp không gian. Lý Vân Long tỉnh táo như chưa bao giờ tỉnh như thế.
Chàng chờ cho trời sáng hẵn, gõ cửa bước vào phòng khách. Chàng đoán tầm này chắc nàng đã dậy rồi. Hoa Ngọc Lan thực ra đã dậy từ lâu, nghe tin chàng đến nàng vội vàng đi xuống. Hôm nay nàng mặc một cái váy dài mầu xanh tha thướt, mái tóc mây xỏa ngang vai càng tô điểm thêm làn da trắng ngần của nàng. Lý Vân Long không phải là người gỗ, nét si mê bất chợt hiện rõ trên ánh mắt chàng. Hoa Ngọc Lan nhìn thấy chỉ cười nhẹ, nàng bước lại gần nói:
- Vất vả cho chàng quá.
Lý Vân Long cười:
- Mỗi khi đàn ông ở gần đàn bà không ít thì nhiều cũng đều mệt mỏi.
Dĩ nhiên là Hoa Ngọc Lan hiểu, má nàng đỏ hây hây, cúi thấp đầu xuống. Lý Vân Long nói luôn:
- Diêm minh Tài chết rồi.
Hoa Ngọc Lan nhìn chàng với ánh mắt …phức tạp, vui sướng xen lẫn đau đớn. Một sự kết hợp kì dị của nhiều sắc thái tình cảm trái ngược nhau, lúc lâu sau nàng nhìn thật sâu vào đôi mắt Lý Vân Long rồi nói:
- Thiếp luôn tin chàng sẽ làm được?
Lý Vân Long lắc đầu:
- Hắn chết trong cuộc quyết đấu với Vương Bình.
Hoa ngọc hoang mang Lan hỏi:
- Vậy tại sao hắn lại đi giết cha thiếp, ai sai hắn?
Lý Vân Long không trả lời, chàng lâm vào trầm mặc, chàng thực sự không biết phải nói gì đây. Nói là bố nàng chết vì chính vườn hoa cúc mà ông đã tạo dựng nên. Chết bởi niềm đam mê của cuộc đời ông?
Có những điều dù biết khi nói ra sẽ làm đối phương đau khổ nhưng không nói không được, bởi vì nó là sự thật.
Hoa Ngọc Lan dường như chết cứng, khuôn mặt của nàng cứng đơ, mắt nàng mang một biểu tình mà bất cứ ai nhìn vào đôi mắt đó, trái tim cũng phải rớm máu. Một sự thật quá ngang trái và đau đớn đã đập mạnh vào bộ óc, và trái tim non nớt của nàng.
- Bố mình đã chết vì một sự nhầm lẫn ư? Tại sao lại là hoa cúc được? tại sao, tại sao...
- Nàng cứ ngồi như thế, chàng vẫn trầm tư nhìn nàng. Ngoài kia hoa cúc vẫn ngát hương đưa….
Thời gian chậm trôi qua, Bất ngờ Hoa Ngọc Lan ngiến răng:
- Chàng có thể chân chính tìm được hung thủ không?
Lý Vân Long đáp:
- Ta sẽ cố gắng.
- Thiếp muốn tự tay giết hắn.
Lý Vân Long lại một lần nữa lâm vào trầm mặc, chàng thực sự không muốn đóa hoa này bị nhiểm bẩn. Giết người dù vì bất cứ lí do gì cũng chỉ mang lại những cơn ác mộng. Lát sau chàng chợt nói:
- Nếu có thể,ta sẽ đưa hắn về, tùy nàng xử lí.
Hoa Ngọc Lan hoa dung ảm đạm than:
- Nếu bắt thiếp ở nhà chờ đợi, thiếp sẽ chết mất.
Lý Vân Long ôn nhu:
- Vậy thì nàng hãy đi cùng ta.
Hoa Ngọc Lan hoang mang:
- Thiếp không muốn ở đây phút nào nữa, chúng ta nhanh đi mau.
Ngôi Nhà Hoa Cúc Ngôi Nhà Hoa Cúc - bachhasau_bienxanhvui