Love is one long sweet dream, and marriage is the alarm clock.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 71
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 495 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:53:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 72: Chúng Ta Là Của Nhau
ại sao em lại buông tay??...... tại sao em lại rời xa anh??.......
Natsu ngắm nhìn hình ảnh của Lucy sắp ra đi........ lòng quặng thắt đau vô cùng........
Đôi tay rắn chắc vươn vấn lấy em.......
Lucy hoàn toàn ngất đi....... Chẳng thể vùng vằng được..... cô chết rồi sao??
Natsu kéo tay cô lên...... ôm chặt vào lòng........
Cuối cùng thì anh cũng có được em....... Xin em đừng làm như thế rồi dại dột rời xa anh nữa........
Natsu bế Lucy lên bãi cát...... để cô nằm dài xuống.......
Ai đó đã bất tỉnh hoàn toàn....... Cơ thể lạnh ngắt ướt sủng...... mặt dường như trắng bệch đi... chẳng còn một chút hồng hào nào cả..... môi tím tái.... Rốt cuộc cô đã chết chưa????.....
Natsu hoảng hốt.... Trợn mắt nhìn Lucy....... Bây giờ phải làm sao.....
Tay anh bắt đầu mất hết cảm giác........ do lo sợ quá chăng....
Lẽ nào thượng đế đã cướp đi Lucy....... Đã dẫn cô ấy theo...... Natsu bỡ ngỡ..... nước mắt bật trào ra....
Làm ơn....... Con xin người...... đừng đối xử với con như thế...... con biết sai rồi..... làm ơn hãy trả cô ấy lại cho con..... xin người hãy rũ lòng thương.... Cho con cơ hội cuối cùng này thôi......
Natsu luống cuống cả lên....... Phải giải quyết như thế nào đây.....
Lucy nằm bơ vơ trên bãi cát..... toàn thân bất tỉnh......
Trong đầu Natsu bây giờ đang rất rối....... Lần này không qua khỏi sao..... đây là mơ phải không???...... xin thượng đế hãy biến đây trở thành giấc mơ.... Để rồi khi sáng mai thức dậy......
Con vẫn chạm được khuôn mặt thiên thần của cô ấy..... nhìn thấy được nụ cười dịu dàng mà hạnh phúc........
Nhưng.......
Đây là sự thật........ là sự thật...... hoàn toàn là sự thật.........
Natsu đau khổ nhìn gương mặt đang dần tím tái của Lucy........ sự sống sắp phải lụi tàn rồi chăng???......
Bây giờ chẳng biết cách giải quyết như thế nào cả.......
Natsu đan hai tay vào nhau........ Nhấn mạnh xuống lồng ngực của Lucy....
Đây là cách cơ bản để cứu người bị chìm nước...... nhưng
Lucy chẳng hề phản ứng gì cả....... Natsu đã cố gắng thực hiện thao tác này nhiều lần vậy mà cô vẫn không tỉnh lại......
Phải dùng cách khác thôi.......
Hô hấp nhân tạo........
Natsu nâng cao đầu Lucy lên....... Một tay bịt mũi...... tay còn lại nhấn vào hai bên má để cô mở miệng ra.......
Anh hít một hơi dài..... môi chạm môi..... thổi mạnh vào miệng Lucy.....
Sau khi truyền khí.... Natsu tiếp tục nhấn mạnh lồng ngực của Lucy...
Từ từ và từ từ..... quá trình được diễn ra đã khoảng 5 phút rồi....
Natsu bắt đầu mất kiên nhẫn...... liệu cô có sống lại và quay trở về bên anh không???.......
Hay đánh mất cuộc đời...... bay lên cùng thượng đến...... Lucy.. em chọn cái nào....... Làm ơn hãy quay về bên anh......
Đang tiếp tục cố gắng hô hấp nhân tạo thì.....
Tự nhiên ai đó giật mạnh cơ thể lên...... ho sặc sụa..... nước từ miệng trào ra......
Natsu ngơ ngác nhìn...... hy vọng trong lòng anh lại tiếp tục được thắp sáng lên.....
Chẳng thể diễn tả cảm xúc này hơn...... Natsu vòng tay ôm chặt cô bạn gái mà mình yêu say đắm.......
Sau khi bắt đầu tỉnh lại và dần có ý thức.......
Trí nhớ chợt ùa về....... Lucy căm phẫn như giả dối phản bội...... cô dùng tay đẩy mạnh anh ra...... rồi liếc Natsu một cách thật hận thù......
- Tại sao lại cứu tôi....... Không để cho tôi chết luôn đi – Lucy mắng thẳng vào mặt Natsu...
- Em giận anh sao???....
- Nè, anh đi kết hôn với người khác..... có nằm mơ tôi cũng không ngờ đó là sự thật... bây giờ anh lại đến đây.... Cứu vớt mạng sống đau khổ của tôi là sao hả???
- Ghen à..........
- aaaaaaa...... anh đừng tưởng tôi hiền mà lấn tới nha..... còn nữa.... Đừng bao giờ đến tìm tôi nữa...... mãi mãi tôi cũng không tha thứ cho anh.....
- Ừm
Nói rồi Natsu....... Ôm chặt thân hình nhỏ nhắn gầy hao ướt sủng của Lucy.... Cô ngơ ngác tức giận tiếp tục vùng vằng nhằm đẩy anh ra nhưng...
Vòng tay của Natsu ngày càng siết chặt hơn...... chẳng thể phản kháng được nữa rồi.......
- aaaaa.... Buông tôi ra.... Tôi hận anh..... tôi ghét anh...
- Ừm......
- Buông ra........ buông ra....... Tôi căm thù anh..... đừng bao giờ ôm tôi như thế nữa – Lucy tức giận giằng co
- Ừm.....
- Rốt cuộc anh có nghe tôi nói không hả??...... làm ơn hãy buông tôi ra...
- Ừm.....
- Anh nghe rồi vậy sao không buông tôi ra........ tôi xin anh...... đừng làm tôi đau khổ thêm lần nào nữa...... làm ơn..... tôi van xin anh.....
- Nghe anh nói...... - Giọng Natsu nhẹ nhàng mà thiết tha
Động tác vùng vằng của Lucy chợt dừng lại...... vẻ mặt tức giận cũng dần nguôi đi.....
- Đúng là anh sai...... anh ngu ngốc để bị người ta lừa gạt.... Thật sự không phải sự em nghĩ đâu..... đó chỉ là màn kịch do Lisanna tạo nên nhằm chia rẽ chúng ta.... Em phải mạnh mẽ chống lại chứ..... tại sao lại vội vàng buông tay.... Rồi tự mình kết thúc cuộc đời này..... anh xin lỗi..... đáng lẽ anh không nên chấp nhận làm rể phụ..... anh xin lỗi.......
- Tại sao Lisanna lại muốn lấy anh đến như vậy?...... rốt cuộc cô ấy muốn gì mới chịu buông tha cho em đây..... thực sự em rất mệt mỏi..... không tự chủ được bản thân mình nữa...
- Em có tin anh không??.....
- Ơ....... Thì......
- Trả lời đi...... có hoặc không
- Thì.... Tất.... Nhiên là...c.... có
- Vậy đừng bảo giờ bị Lisanna dụ dỗ gì nữa đấy...... đừng nghe lời cô ấy.... Em nghe rõ chưa.... Mặc kệ người ta có giở trò gì..... thì người mà anh yêu nhất trong cuộc dời này...... mãi mãi là em......
- Hừm....... Không tin.....
- Em vừa nói là có mà..... tại sao bây giờ đổi ý.......
- Lúc nào cũng có gào cản trước mặt em..... khiến anh dần biến khỏi cuộc đời em... nhiều lần phản bội như vậy rồi..... em không còn đủ can đảm nữa... anh có hiểu không???....
- Là do người ta muốn chia rẽ...... chúng ta ở trong ánh sáng.... Còn họ lặng lẽ hành động trong bóng tối..... haizzzzz...... anh hứa sẽ ở bên em... bảo vệ em.... Đừng có ngu ngốc tin lời người ta nữa....
- Anh nói em ngu ngốc.... Vậy tại sao anh lại bị dụ dỗ làm rể phụ hả??? – Mặt Lucy nham hiểm...
- Ý em là anh cũng ngu luôn phải không???....
- Cái này anh tự nói..... em không liên quan.......
Natsu im lặng nhìn gương mặt tươi tắn của Lucy..... cô ấy hết giận anh rồi..... cô ấy đã sống lại và quay về bên anh.... Đây có phải sự thật không???... Để xác nhận..... Natsu bén lẽn hỏi......
- Em có... yêu... anh không???
Tự nhiên bị đem ra dò xét..... mặt Lucy đỏ ửng lên..... tim đập với tốc độ nhanh ( nó muốn văng ra ngoài luôn ).... Cô chỉ biết gãi đầu rồi ú ớ nói gì đó...
Natsu nhìn dáng vẻ của Lucy như gà đang sắp bị đem thịt...... rồi bật cười vô cớ......
- Trả lời được không??
Nói rồi Natsu đỡ cô ngồi trên đùi của mình....... Ngắm nhìn một cách thật nghệ thuật.....
Lucy lặng im luôn....... Chỉ biết gục đầu..... đan tay vào nhau.... Khó xử quá.......
Natsu cười tủm tỉm........ anh đưa tay ôm mặt Lucy...... 4 con mắt nhìn chằm chằm vào nhau..... và......
Tiếp đó là.......
Nụ hôn của ai đó khẽ chạm vào bờ môi lạnh ngắt........ Natsu ôm chặt Lucy.... Để cô không thể rời xa anh nữa...... mãi mãi từ đây về sau....
Hỏi cho đã xong rồi hôn...... Lucy cũng là người chứ đâu phải máy đâu.... Biết xấu hổ mà..... chẳng làm được gì hơn.... Tay cô gì chặt áo của Natsu...
Và thế là hai người họ có một nụ hôn thật dài và lãng mạn.....
Trải qua gào cản này....... Anh và em lại được bên nhau..... dù thiên đang hay địa ngục..... mãi mãi.... Chúng ta là của nhau....
Bây giờ chúng ta hạnh phúc...... tiếp tục nắm tay nhau bước đi trên con đường dài và chông gai........ liệu........ lần sao anh và em có đủ can đảm vượt qua không??? ( có hàm ý ẩn ở trong câu đó )
Và....... ở một góc nào đó...... có một người đã chứng kiến toàn bộ sự việc..
Nụ cười miễn cưỡng hiện lên........ quả thật...... Lucy và Natsu là trời sinh một cặp...... anh chấp nhận buông tay....... Đặt tình yêu vào em... anh đã quá mệt mỏi.... Anh sẽ chúc em hạnh phúc bên người khác... đừng bao giờ khóc nữa nhé.......
Anh sẽ từ bỏ tất cả....... Làm lại cuộc đời mình....... Có lẽ rời xa em là điều anh không thể thực hiện được..... nhưng..... chỉ có như thế..... anh mới thấy được nụ cười kiều diễm dịu dàng của em mà thôi..... người ấy có thể làm cho em hạnh phúc hơn anh......
Đến đây là hết....... Anh sẽ thoát khỏi trò chơi định mệnh này..... anh nghĩ rằng thượng đế đang trêu chọc anh..... ông ấy mang anh đến bên em..... rồi để anh trở thành gào cản giữa em và người ấy..... chỉ để thử lòng mà thôi.... Suy cho cùng thì anh cũng chỉ là con rối thua cuộc.....
Giữa chúng ta...... không có sợi dây tơ hồng nào cả.... Anh sẽ đặt dấu chấm hết cho cuộc tình này...... anh sẽ tìm kiếm hạnh phúc của bản thân mình......
Vì vậy.... Sống tốt em nhé......
-----------------------------------------------------------
Nhà Heartfilia
Cả ông bà Strauss và Lisanna cũng mặt mày hằm hừ ngồi trong phòng khách...
Natsu đi đâu cả ngày nay rồi........ rốt cuộc anh ấy đi đâu..... ai cũng thắc mắc cả......
~~
Ngồi trong chiếc BMW......
Người Lucy lạnh ngắt..... quần áo ướt hết..... mà bây giờ lại là trời tối.... Gió thoáng qua..... ôi..... lạnh thấu xương....
Natsu lái xe phóng đi trong bóng đêm....... Lucy gật gù thì chợt tỉnh lại...
- Bây giờ..... em phải về đâu..... nhà của em.....nhà của em.... – Lucy ôm mặt khóc thương nức nở..
- Anh biết rồi.... Nín đi...
- Đó là nơi nương tựa duy nhất của hai mẹ con em.... Cả những kỉ niệm của anh cũng nằm ở đó.... Nhưng tại sao ai đó lại đành lòng biến nó thành đống phế liệu..... thật sự em không muốn..... em phải nói sao với mẹ đây......
- Haizzzzzzzz.... Lisanna ơi là Lisanna.......
- Em chẳng còn nơi để về nữa..... aaaaaaaaaaa- Lucy thảm thiết nghẹn ngào khóc kêu rào...
- Đừng khóc nữa..... anh sẽ đưa em đến một nơi.... Hãy yên tâm.... Nó an toàn lắm...
Lucy ngơ ngác nhìn Natsu..... anh muốn đưa cô đi đâu đây......
------------------------------------------------
Nhà Heartfilia
Chiếc BMW dừng trước cửa chính......
Lucy trợn mắt há hốc mồm....... Kinh ngạc nhìn.....
Đây là nơi anh muốn đưa cô đến sao...... nhà của anh mà...... Natsu nghĩ gì vậy trời?????....
- Anh.... A... anh.... Đang đùa phải không??.... Anh... anh – Lucy hãi hùng đến cà lâm...
- Hừm.... Im lặng đi...
Nói rồi Natsu nâng Lucy...... bế cô ra khỏi xe...... Lucy chẳng thể làm gì hơn ngoài việc ngơ ngơ ngác ngác........
- Anh.... Anh... giỡn vừa thôi.... Thả em xuống ngay..... – Lucy vùng vằng
Natsu liếc nhìn Lucy.... Rồi chợt bật cười..... dù rất cố kìm nén nhưng vẫn không được....
Lucy thắc mắc.... Dấu chấm hỏi lấp lóe hiện lên trong đầu.... Natsu cười gì vậy ta........
Lúc bấy giờ..... cô mới nhìn lại bản thân mình.... Ôi!! bộ Piyama.... Đồ ngủ chói lòe..... từ sáng đến giờ cô đi ngoài đường.... Đến tận bây giờ...
Lucy vùi đầu vào ngực Natsu....... Đào hố chui xuống cho đỡ xấu hổ.... Cô nắm chặt áo anh.. rồi thì thầm.......
- Đừng... c... cười... nữa mà.....
- Ừ... ừ... em nhắm mắt lại đi...... đừng phản ứng gì cả...
- Làm gì???......
- Nghe lời anh.... Đừng hỏi nhiều.....
Lucy phùng mang trợn má..... nhưng rồi cũng nhắm mắt lại theo lời Natsu...
Anh khẽ nhìn cô rồi mỉm cười một cái....... Sau đó bế cô rảo bước vào trong...
5 đôi mắt như cọp đang gằm gừ nhìn thẳng vào Natsu......
Đại hồng thủy đến chăng..... đây là lần đầu tiên Natsu dẫn gái về nhà.....
Bão sắp đến rồi phải không???....... Cả người hầu trong nhà cũng chạy ra xem.... Là con gái.... Đúng là con gái.... Từ nhỏ đến giờ.... Chưa có đứa con gái nào mà được Natsu dẫn về nhà mình......
Mọi người hầu như nhìn tới lộn tròng mắt rồi.......
Natsu cũng không kém ngạc nhiên....... Bộ anh dẫn bạn gái về nhà là chuyện đại sự đến thế sao.......
- Mày...... mày..... đi đâu hết ngày nay vậy hả?? – Ông Jude lên tiếng mắng chửi...
- Không liên quan đến ông – Natsu bế Lucy bước đi...
- Mày còn xem tao là cha không hả? Ngang nhiên bỏ đi trong lễ kết hôn.... Bây giờ còn dẫn gái về nhà là sao??
- Kết hôn??...... đó chỉ là sự giả dối mà thôi.... Thực sự tôi không có đồng ý... chỉ tại mấy người ham lam sắp đặt.... Bây giờ trách tôi à...
- Mày...... mày...mày... muốn gia đình này phải chịu khổ hết cuộc đời về sau hả??
- Tôi không quan tâm...
- Lisanna mới là vợ của mày...... làm ơn tỉnh táo lại......
Natsu im lặng cười nhếch nhép..... bước đi lên lầu.......
- Mày không nghe tao nói hả???.... Quay trở lại đây.... Nhanh lên – Ông Jude sôi máu mắng dữ dội
- Xin lỗi...... đây mới là vợ của tôi......
Nói rồi Natsu hôn nhẹ vào trán của Lucy một cái..... để chứng minh cho lời nói lúc nãy......
5 đôi mắt ngơ ngác....... Natsu bá đạo thiệt
Lisanna mặc dù rất tức giận... nhưng chẳng thể làm gì hơn... ngoài việc ngồi lặng thinh một chỗ..... dùng đôi mắt hình viên đạn trừng Lucy....
Một đường cong miệng hiện trên gương mặt hotboy của Natsu.... Anh quay phắt lưng bế Lucy đi....... Không thèm đếm xỉa đến mấy người họ nữa...
Rầm....
Cánh cửa phòng đóng chặt lên.......
Lần đầu tiên anh dẫn gái về nhà..... và đặc biệt là...... từ nhỏ đến giờ..... anh không cho ai đặt chân vào phòng mình.... Lau dọn mỗi tuần anh đều làm hết...... kể cả cha mẹ cũng không được... vậy mà...... hôm nay lại bế một đứa con gái ngang nhiên bước vào phòng
Dù rất tức giận nhưng hai ông bà Jude cũng phải ngỡ ngàng kinh ngạc vì điều ấy.....
- Các người tự lo chuyện của mình đi.- Ông Strauss đứng bật dậy...
- Anh nói thế là....... – Ông Jude ngập ngừng
- Chúng tôi sẽ không mua cổ phần của ông nữa....
- Từ từ đã.... Tôi nghĩ Natsu nó chỉ một phút nông nổi thôi... đừng làm lớn chuyện như vậy.....
- Lisanna bị nó làm xém chết....... Tôi sẽ không cưới thằng con rể tàn nhẫn như thế.......
- Nhưng..........
- Nợ thì các người tự gánh đi...... tôi về.....
- Ơ..... Khoan đã......
- Chúng tôi không muốn có quan hệ gì với gia đình ông nữa.... Về thôi con...
Nói rồi gia đình Strauss rảo bước ra ngoài...... lúc tập đoàn Hearfilia lớn mạnh thì bám lấy nịnh hót này nọ..... đến bây giờ người ta cần giúp đỡ thì quay lưng bỏ đi...... đúng là loại người sống chỉ vì lòng tham.....
Miệng mồm thì chê người này người kia nghèo nàn hôi thúi...... chẳng có lòng nhân hậu yêu thương.... Mà còn tàn bạo đánh đập người vô tội...
Ông trời nhất định sẽ trả báo gia đình này mới được.......
-----------------------------------------------------------
Phòng Natsu.....
Anh để cô xuống........ Lucy mở mắt...... ngơ ngác nhìn xung quanh
Thoáng mát..... sạch sẽ....... Ngăn nắp....... Mà còn rất rộng nữa...
Còn lớn hơn phòng khách ở nhà cô..... Lucy xém chút nữa là bị choáng ngợp rồi...... hèn gì người ta lại ham mê giàu sang đến vậy..... cũng chỉ vì muốn bản thân mình sung sướng.... Có quyền lực....đứng trên đầu kẻ khác dõng dạc tung hô.......
Lucy thở dài..... chỉ là tình yêu là nhất thôi...... nếu cô mất Natsu.. thì có dùng tiền mua lại được không??..... hay là mỗi ngày u sầu ngồi khóc.... Bởi vậy... quyền lực của đồng tiền..... cũng phải có giới hạn.....
- Em sao vậy – Natsu nhăn mặt nhìn dáng vẻ thờ ơ của Lucy...
Đang suy nghĩ giữa giàu sang và tình yêu thì chợt giật mình.......
- Ơ... không!! không có gì... - Lucy cười xuề xòa
Natsu quơ trước mặt cô thứ gì đó....... Lucy nhìn chằm chằm rồi nhíu mày....
- Thay đồ đi.... Mặc vậy bị cảm lạnh đấy – Natsu vùi vào tay Lucy bộ Piyama nam....
- Ơ.... Em.......
- Có vấn đề hả???
- Đồ của anh mà.....
- Có sao đâu....
- Nhưng........
- Nè, sao vậy..... tự nhiên nói ngắt quãng....
- Em......
- Bây giờ em có chịu thay đồ không???..
- Ơ..... em.....
- Nếu không muốn thì......
- Hả???
- Để anh thay giúp em được không?? – Mặt Natsu cười đểu vô cùng
Lucy giật mình phùng mang trợn má quay lưng bước vào nhà vệ sinh......
Natsu ngồi xuống giường cười ha hả..... nếu không nói vậy chắc nãy giờ cô đã mặc đồ ướt luôn rồi..... cái tính cứng đầu của Lucy.... Anh hiểu rất rõ...
Một lúc sau.......
Tiếng mở cửa cót két....... Lucy lết ra.....
Natsu trợn mắt nhìn..... sau đó anh ôm bụng quay mặt đi chỗ khác cười... đúng là không kìm nén được......
- Bởi vậy em không muốn mặc – Lucy với hai má ửng hồng
Natsu cao ráo..... còn Lucy thì nhỏ nhắn...... khi Lucy mặc đồ của anh thì.... Phải kéo quần cáo huốt bụng luôn..... còn cái tay áo thì dài lết bết.....
Quần áo rộng quá...... Lucy chẳng muốn mặc tí nào.... Nhưng không thay thì sẽ bị cảm lạnh... với lại nhìn mặt của Natsu đểu kinh khủng......
- aaaaaa.... Anh cười đủ chưa – Lucy giận cá chém thớt...
Natsu im lặng..... nhưng tiếng cười vẫn còn vang ra.....
Lucy khoanh tay tức giận...... không thèm nói chuyện với anh nữa......
- Được rồi.... anh nghỉ cười – Natsu nhìn dáng vẻ đang hằm hừ của Lucy
Nói rồi anh bước đến đối diện cô........ so về chiều cao thì chênh lệch quá nhiều...... hèn gì Lucy mặc đồ của anh lại phải khổ sở như thế....
Natsu mỉm cười vòng tay qua ôm chặt cô vào lòng.....
Lucy không phản ứng gì cả..... chỉ vì cô đang giận thôi.....
- Nè...... - Natsu xuống nước năn nỉ...
- Hừm....... Anh cười đủ rồi phải không...... buông em ra...
- Được rồi.... Đừng có giận cá chém thớt
Lucy lặng thinh đi...... vùi đầu vào ngực của Natsu..... đúng là ấm áp thiệt... ở bên người mình yêu...... càm giác hạnh phúc trong lòng hân hoan bật trào ra.... Lucy tủm tỉm cười.....
- Ơ... mà cho hỏi... tối nay em ngủ ở đâu – Lucy kéo Natsu ra.....
- Đây..
- Cái gì???
Lucy chưa kịp ngơ ngác thì.... Natsu bế cô lên rồi.... Cả 2 ngồi xuống giường.... Natsu để cô ngồi trên đùi mình......
- Anh đùa vừa thôi nha....... Đừng có quá đáng – Lucy phùng mang trợn má
- Haizzz... anh không có đùa..... em nghe rõ chưa...
- Anh..... – Lucy chưa nói hết câu
- Có chuyện muốn hỏi em đây....
- Anh cũng phải đợi em nói hết đã...
- Tại sao Loki lại đến nhà em vậy??.......
- Ơ..... cậu ta nhờ em đem quà cho mọi người..... có phần của anh và em nữa..... nhưng cậu ấy quên đem...... sáng nay hứa sẽ đưa cho em..... và.. Lisanna đập nát nhà của em...... chắc vậy cậu ấy mới đến tìm anh.....
- Ồ... nói thật nhé.... Đừng gạt anh......
- Hừm.... Ơ.... Chết rồi.... Quà của mọi người em để trong phòng... chắc bây giờ nó đã bị đập tan tành........ haizzzzz...... biết ăn nói sao đây...
- Đây là chuyện ngoài ý muốn..... anh nghĩ cậu ta không trách đâu...
- Mong là vậy..... sao số em phải khổ quá vậy..... không có nhà để về nữa..
- Lucy này... anh còn một chuyện muốn nói...
- Anh hỏi luôn đi!!!!!!
- Cái lúc mà em rời bỏ anh.... Và sau đó anh tự lao đầu vào dải phân cách bất tỉnh.... Mấy ngày trôi qua vậy.....
Lucy im lặng..... tự nhiên hỏi làm sao mà nhớ...... cô ngồi vắt óc mà nhớ ra.... Lucy đưa ngón tay lên đếm..... thì thầm gì đó........
- Hình như là 16 ngày........
- Em khẳng định chứ...... 16 x 5 bao nhiêu???.....
- Hả??...... để coi..... 16 x 5..... à là 80...
- Vậy nợ em tăng rồi..... thiếu anh 80 cái hôn..... em quên lần cá cược rồi sao....
- Ơ..... cái gì??..... anh chỉ muốn ghi sổ nợ thôi hả??.....
- Nè, có mượn phải có trả..... em đừng có trốn nha......
Lucy nhăn nó như bà già.... Rồi gãi đầu... Natsu cười đắc thắng...
- Ngủ thôi
Nói rồi Natsu ngã lưng xuống giường...... kéo Lucy theo luôn.....
Một tay anh ôm chặt vòng eo của cô.... Lucy ngơ ngác xen lẫn đỏ mặt.... Natsu định ngủ như vậy sao??...... Biến thái vừa thôi chứ...
Lucy tức giận vùng vằng đẩy anh ra..... nhưng....
Natsu đã trèo lên nằm trên người cô rồi...... mặt anh hiện lên một nụ cười rất đẹp.... Rất hoàn hảo mang danh: đểu
- Nè... đi raaaaa – Lucy tức giận mắng
Natsu không nói gì...... mặt tối sầm lại......
Đầu anh bắt đầu di chuyển...... hạ xuống... chạm mặt Lucy....
Chẳng thể làm được gì...... hai tay cô bị Natsu gì chặt rồi.....
- Đừng làm anh mất kiểm soát – Natsu thì thầm bên tai Lucy.....
Cô nổi gai óc...... Sóng điện với cường độ mạnh giật tê tái.......
" Phập "
Natsu lăn xuống sàn...... Lucy ngồi bật dậy..... nắm cái gối trong tay đập thẳng vào mặt Natsu......
- Anh xuống đó mà ngủ..... đừng bao giờ đến gần em.... – Lucy mắng xối xả
Nói rồi cô nằm xuống..... đắp chăn kín từ đầu đến chân.....
Natsu ngồi ở dưới.... Nhìn chằm chằm rồi tủm tỉm cười..... anh chỉ định đùa giỡn.... Hù dọa tí thôi..... vậy mà giận đến như vậy.....
Lần này rắc rối đây...... sáng chắc phải xuống nước năn nỉ......
Nalu love story: Tìm yêu thương Nalu love story: Tìm yêu thương - NatsureallyloveLucy