I speak in hugs & kisses because true love never misses I will lead or follow to be with you tomorrow.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Hà
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Huỳnh Thảo
Upload bìa: Khuyên Nguyễn
Số chương: 36
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8584 / 10
Cập nhật: 2015-07-02 06:34:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8
hông thấy con gái về bà Hân bỗng bồn chồn trong dạ. Trái tim người mẹ mách bảo bà rằng đã có chuyện gì đó xẩy ra cho con mình. Cũng may là trước khi đi Quỳnh Như có dặn phòng hờ:
-Mẹ đừng trông con nghen. Xong đám con phải giúp bác dọn dẹp nhà cửa nữa.
Nhờ vậy mà bà đỡ lo được phần nào. Nhưng rồi bà lại nghĩ...từ đây tới đó có bao xa đâu mà nó không tạt về thăm mẹ một chút? Con với cái...
Bà còn đang bực bội thì cha mẹ của Thiên Kim tới. Ông Tâm nói ngay:
-Có công chuyện gấp ngoài Vũng Tàu nên tôi sai cháu Như ra ngoài ấy. Gấp quá nên cháu không kịp ghé vào nhà,t ôi đến để báo cho chị yên tâm.
-Vậy à?-Bà Hân thở phào- Tôi cứ tưởng nó mãi chơi.
-Quỳnh Như không la cà như con Kim của tôi đâu chị ạ!-Bà Tâm tiếp lời.
-Mời anh chị dùng nước. À, đám cưới của cháu Kim chắc là vui lắm phải không?
-Cái chính là mình lo được cho con cái có một chỗ đàng hoàng chị à!-Ông Tâm hớp một ngụm nước trà- Sức khoẻ của chị có khá không?
Bà Hân cười ngượng ngùng:
-Sau khi mổ, họ bắt phải mang kính một thời gian. Tôi không quen nên thấy vướng víu quá. Được cái là nhìn rõ hơn trước nhiều.
-Vậy là mừng rồi -bà Tâm vui vẻ bảo.
-À, Quỳnh Như nó nhờ tôi mang tiền lương của nó tới cho chị đây.
-Cháu nó đi... có biết chừng nào về không chị?
-Nhà tôi có dặn khi nào rãnh rỗi thì về thăm mẹ-bà Tâm cố giữ vẻ điềm nhiên. Hôm trước tưởng sẽ bán đượcc cửa hàng ngoài ấy, nhưng bây giờ người ta không chịu mua nữa nên cháu Quỳnh Như phải vất vả thêm một thời gian chị à.
-Mẹ con tôi mang ơn anh chị nhiều quá...không biết tới chừng nào mới trả cho xong-Bà Hân nói với giọng xúc động.
-Thì cháu nó cũng đang coi sóc công việc cho chúng tôi -Ông Tâm gượng cười- Công sức của cháu không nhỏ đâu chị à.
-Cũng nhờ có anh chị và cháu Kim mà Quỳnh Như mới được như bây giờ -Bà Hân rơm rớm nước mắt.
Họ chuyện trò với nhau hồi lâu rồi ông bà Tâm mới ra về. Bà Hân đã yên tâm được phần nào nhưng nỗi lo cho con thì vẫn còn nguyên đấy.
Cũng ngay buổi sáng hôm ấy. Huy viết lại tờ đơn xin đăng ký kết hôn và mang đến nhờ ông "cha vợ" ra chính quyền xác nhận. Không gặp ông, chàng ngồi lỳ ở quán cà phê để đợi. Đến gần 10 giờ thì ông bà Tâm mới về. Huy đưa tờ đơn cho rồi về ngay.
Nhưng chàng vừa về tới nhà một lát thì thấy "cha vợ "qua tới. Ông đưa cho chàng mẫu đơn có sẵn:
-Tụi con chỉ cần điền vào đây.
Trong lúc Huy chăm chú đọc đề mục trong tờ đơn thì ông Tâm đưa mắt nhìn Quỳnh Như và gật đầu nhè nhẹ. Hiểu ý ông Quỳnh Như chớp mắt quay đi.
Huy ngẩng lên, bắt gặp ngay khoảnh khắc ấy nhưng vờ như không thấy. Chàng bảo Quỳnh Như:
-Em vào lấy hình chụp đám cưới tụi mình cho ba xem đi.
Quỳnh Như nhanh nhẹn đứng dậy:
-À, hình ở bên nhà mình rửa xong chưa ba?
-Họ hẹn bữa nay giao. Khi nào có ba sẽ mang qua cho con xem.
Lúc Quỳnh Như đi vào, ông bảo Huy:
-Con nhớ kèm theo giấy tờ nhân thân của con để họ làm cho nhanh.
-Dạ! Các giấy tờ đó con đã chuẩn bị sẳn từ truớc.
Quỳnh Như đã trở ra với quyển Album trên tay. Trong lúc nàng và ông Tâm xem hình thì Huy chăm chú vào các tờ giấy trước mặt. Khi viết đến tên Thiên Kim, chàng có vẻ ngập ngừng nhưng sau đó lại nắn nót viết thật đẹp.
-Em ký tên vào đi!-Huy viết xong đưa cho vợ.
Quỳnh Như quên khuấy mất “trình độ văn hoá lớp 3” của mình. Bàn tay phải của nàng cầm lấy viết, nhẹ nhàng ký một cái tên thật đẹp.
Huy trông thấy nhưng không tỏ vẻ gì. Chàng đưa tất cả giấy tờ cho cha vợ.
-Nhờ ba lo giùm tụi con.
Ông Tâm cầm lấy:
-Thôi, ba về!-Ông chỉ vào quyển Album- Ba mượn về cho mẹ xem.
Quỳnh Như tiễn ông ra tận ngoài đường. Nàng không nói được gì vì Huy theo sát một bên. Lúc lên xe ông Tâm bỗng nói:
-Hay là chiều nay các con về ăn cơm với ba mẹ?
Huy hơi cau mày nhưng rồi cũng gật đầu:
-Dạ, chiều tụi con qua.
Chờ cho ông đi khuất, Quỳnh Như mới chậm rãi quay trở vào. Nàng không nói gì, cả Huy cũng vậy.
Chị bếp thấy Quỳnh Như vào phụ mình thì vui vẻ bảo:
-Trông nhà này ai cũng dễ thương.
Quỳnh Như mỉm cười:
-Chị ở với ba mẹ em lâu chưa?
-Từ lúc ông bà về nước. À, cô cậu sắp đi Canada hưởng tuần trăng mật phải không?
Chuyện này Quỳnh Như không hề biết nên thật thà bảo:
-Em chưa nghe anh Huy nói gì.
-Tôi nghe bà chủ bảo vậy -Chị bếp bỗng hạ giọng một cách bí mật- Cô biết không, ông bà chủ vừa mua một cái villa "tổ chảng" bên Phú Nhuận. Sắp tới mình sẽ chuyển qua bên đó ở.
Những chuyện như vậy Quỳnh Như không biết. Hãy còn quá sớm để nàng thật sự trở thành thành viên của gia đình này.
Lúc ăn cơm Huy bỗng nói:
-Ba mẹ, con định trở qua Canada vài hôm để thu xếp công việc.
-Sao lại vài hôm?-Bà Hiệp vui vẻ nhìn con. Sẵn dịp tụi con đi du lịch một chuyến luôn.
Nhưng Huy lắc đầu:
-Con đi thuần tuý là vì công việc thôi mẹ ạ. Còn tuần trăng mật sẽ tính sau.
-Ba báo cho con một tin mừng -Ông Hiệp đặt chén đũa xuống bàn đưa mắt nhìn con trai. Hôm nay đã nhận được giấy phép thành lập công ty cung ứng xuất nhập khẩu.
-Vậy thì phải uống mừng ba nhỉ?-Huy cao hứng.
-Tất nhiên rồi!-Ông Hiệp vui vẻ gật đầu.
Trong lúc Huy đi lấy rượu, ông tiếp:
-Trong tháng này, gia đình ta có hai chuyện vui lớn -Ông nhìn Quỳnh Như- Thứ nhất là cưới được con dâu ngoan hiền, thứ nhì là công việc làm ăn bước đầu đạt được kết quả khả quan -Ông quay sang vợ - Em thấy có đúng không?
Bà Hiệp mỉm cười. Cho đến nay đã gần sáu mươi tuổi mà họ vẫn "anh, em" với nhau như thuở mới yêu.
-Mong sao các con vẫn tâm đầu ý hợp như ba mẹ -Bà bảo con dâu giọng âu yếm.
Quỳnh Như bỗng nghe nhói buốt trong lòng. Nàng nhìn bà giọng run run:
-Con sẽ cố gắng để làm một đứa con ngoan, một người vợ tốt.
Huy đã quay trở lại và kịp nghe thấy điều này. Chàng nói nửa đùa nửa thật:
-Làm dâu ba mẹ chắn chắn là dễ hơn là làm vợ anh đấy, em yêu ạ!
Quỳnh Như nhìn chồng khẽ bảo:
-Anh khó khăn đến đâu em cũng chịu đựng được.
Huy vụt sa sầm nét mặt, vờ chăm chú mở nút chai rượu để không phải trả lời. Chàng cảm thấy bực tứcvì Quỳnh Như đã chiếm được tình cảm của ba mẹ anh một cách nhanh chóng như vậy.
-Các con cứ nghỉ ngơi thoải mái -Cuối bữa ăn ông bảo con trai- Lúc này công việc chưa có gì quan trọng đâu. Ba mẹ đủ sức quán xuyến mọi thứ.
-Con sẽ tùy tình hình mà ứng biến ba ạ!-Huy bỗng liếc sang vợ đầy ngụ ý.
Quỳnh Như yên lặng và như không trông thấy gì.
Tối đó lúc ở nhà ông bà Tâm trở về, Huy đã làm một chuyện...mà nàng ko biết gọi tên là gì. Chàng đã cắt ảnh Thiên Kim ghép vào ảnh của mình và đặt trong khung kính, trịnh trọng để ngay trên bàn trang điểm của Quỳnh Như.
-Cô thấy có đẹp đôi không?
Quỳnh Như cúi nhặt phần ảnh của mình bị cắt rời đưa lên ngắm nghía và đột nhiên mỉm cười.
-Đẹp lắm.
Rồi nàng đứng dậy bỏ vào nhà tắm. Ở bên ngoài Huy nghe tiếng nước rào rào.
Nhưng Quỳnh Như đâu có tắm. Nàng gục đầu cố kềm nén tiếng nức nở để bên ngoài đừng nghe thấy. Trong lúc đó, Huy vẫn tiếp tục trò chơi của mình. Chàng cắt rời thêm nhiều bức ảnh nữa và tỉ mỉ dán lại...
Bằng hành động này, dường như Huy hả hê được phần nào nỗi căm ghét với Quỳnh Như. Thử xem cô ta có thể chịu đựng được đến bao giờ.
Mùa Hoa Nở Mùa Hoa Nở - Minh Hà Mùa Hoa Nở