Trở ngại càng lớn, chiến thắng càng huy hoàng.

Moliere

 
 
 
 
 
Tác giả: Hành Trần
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 43
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1447 / 15
Cập nhật: 2017-05-20 09:07:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 35 - Hố Phân Và Cái Ao
hỉnh thoảng Lẩu lại ra thăm Bát Men, vì Bát Men không thể rời bỏ vị trí. Một buổi non trưa, khi Lẩu vừa bước chân ra lều vịt thì Bát Men túm ngay lấy nó, thì thào:
- “Em mới phát hiện ra một chỗ hay tuyệt hảo”.
Rồi chẳng chờ Lẩu phản ứng, Bát Men hăng hái chạy trước, chẳng còn cách nào khác, Lẩu đành chạy theo sau. Bát Men vòng qua bờ ao, đi thêm một đoạn xa khỏi lều vịt tiến về phía đồng. Xa xa đằng tây nơi bờ kè có những đống cao cao nhìn vô cùng bí hiểm.
Trên bờ kè có rất nhiều đống như thế. Lẩu không biết đó là cái gì, Bát Men tất nhiên cũng không. Suy nghĩ một lát, con chó quả quyết đó là những ngọn núi. Nó đi quanh một ngọn núi cao nhất, rồi nó rủ Lẩu chơi trò thám hiểm. Lẩu từ chối, Lẩu vốn là con mèo ưa sạch sẽ, những ngọn núi này đen quá, sẽ làm bẩn bộ lông vàng óng mất. Còn Bát Men thì chẳng sợ, nó vốn hiếu động, hơn nữa nó lại có bộ lông đen nên nó quyết thử một phen. Với vẻ mặt quyết tâm cao độ, Bát Men nhảy lên quả núi. Không có chuyện gì xảy ra, nó càng tự tin bước thêm ba bước lớn, đoạn nó dừng lại, nói: “Anh Lẩu ơi, lên đây đi, thích lắm, đứng ở đây em nhìn thấy cả thế giới”.
Lẩu vẫn từ chối: “Đằng ấy cứ leo đi, tớ ngày nào chả đi trên bờ rào, cao gấp mấy lần ý chứ…”
Bát Men không bỏ cuộc: “Leo bờ rào là bờ rào, leo núi là leo núi, trên này đẹp tuyệt vời, anh cứ lên một chút xem”.
Lẩu hơi lưỡng lự, Bát Men thì cứ mời mãi, cuối cùng nó cũng leo lên. Quả là thú vị, hóa ra quả núi này được đắp bằng bùn khô, bước chắc chân mà cũng không bị bẩn, hai con vật leo hì hụi một lúc thì lên đến đỉnh. Bát Men lấy chân gõ gõ, từ đỉnh núi phát ra tiếng “bộp bộp”. Con chó ra chiều bí mật ghé vào tai Lẩu thì thầm: “Chắc chắn dưới này phải có kho báu”.
Lẩu gạt đi, nhưng Bát Men lúc này đang cao hứng, nhất định tìm ra bí mật dưới quả núi, nó lấy chân gõ mạnh vào quả núi lần một, lần hai rồi lần ba. Đỉnh núi vẫn vững như bàn thạch. Bát Men lúc này mạnh dạn hơn, nó lấy sức ủn vào đỉnh núi. Vẫn chưa được, Bát Men bắt đầu thở hổn hển. Nó năn nỉ Lẩu giúp. Cuối cùng, chúng lấy hết sức lao thân vào đỉnh núi, quả nhiên đỉnh núi không chịu được sức nặng của hai con vật, lớp bùn khô nứt toác, chưa kịp định thần chuyện gì xảy ra, Lẩu đã rơi tõm vào bên trong.
Bát Men vì to hơn Lẩu nên không lọt, đứng bên trên nó nhìn Lẩu hoảng hốt.
o O o
Chứng kiến cảnh con mèo lông vàng bỗng biến thành một vật thể đen xì xì ngoi ra từ cái hố, không nói không rằng đi về phía bờ ao còn con chó thì lúp cúp chạy sau, lũ vịt cười ồ lên. Bát Men lườm một cái, cái lũ vịt là chúa lắm điều. Đoạn nó còn quay lại dấm dứ dọa nạt, nhưng lũ vịt càng cười to hơn.
Bát Men biết Lẩu giận lắm, nó chạy theo giọng nho nhỏ: “Anh Lẩu ơi, anh ra ao tắm qua một cái cho sạch”.
Lẩu lừ mắt nhìn Bát Men, lẽ ra thì con chó sợ lắm, nhưng bây giờ Lẩu nhem nhuốc cả, mấy mảng bùn đen dính đầy mặt trông đến buồn cười, còn chó không nhịn được, cũng lăn ra cười.
…Lẩu vốn sợ nước, nó chỉ thích tắm khô, nhưng giờ người nó đang dính đầy một cái thứ dinh dính, mùi thì thum thủm, cuối cùng, nó cũng phải chịu xuống nước.
Lẩu rón rén, đầu tiên nó nhúng một chân, rồi cả hai chân xuống, về sau nó phải nhờ Bát Men giúp mới gột được hết những vết bẩn trên người, tắm xong con mèo ướp nhẹp bỏ lên hiên ngồi hong nắng, đợi ráo lông thì nó bỏ về không nói một câu. Lũ vịt cũng không còn dám cười.
Chiều tắt nắng, những ngọn núi, thực chất là những hố ủ phân xanh của các bác nông dân vẫn đứng đó, sẫm màu hơn. Và Bát Men, con chó đứng ở hiên, chỗ Lẩu hong nắng lúc nãy, ngẩn tò te, không biết vì tiếc kho báu hay sợ Lẩu giận.
Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại - Hành Trần Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại