Bất hạnh là liều thuốc thử phẩm chất của con người.

Seneca

 
 
 
 
 
Tác giả: Hành Trần
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 43
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1447 / 15
Cập nhật: 2017-05-20 09:07:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 30 - Phần Thưởng Của Bà
áng hôm sau, khi bà mở cửa, một cảnh tượng sửng sốt hiện ra: Lẩu đang ngủ ngon lành trên ngưỡng cửa, xung quanh là xác những con chuột lớn bé được nó chất đống lại. Bà vén rèm phòng thờ, mỉm cười hiền lành khi thấy những bông hoa và dĩa quả còn nguyên lành.
Để thưởng cho chiến tích của Lẩu, bà mở tủ lấy ra một quả bóng bằng nỉ. Quả bóng màu xanh pha vàng và to bằng nắm tay. Bà thả xuống, quả bóng lăn lăn và phát ra tiếng lóc cóc. Lẩu tròn xoe mắt. Nó chưa bao giờ thấy món đồ nào hay như thế. Nó nhìn bà, thấy bà mỉm cười, nó mạnh dạn chạy đến bên quả bóng, lấy chân hẩy nhẹ một cái, quả bóng lăn đi và tiếp tục phát ra những tiếng lục cục. Lẩu thích quá, mải mê đuổi theo món đồ chơi mới. Đấy là phần quà bà thưởng cho sự dũng cảm của Lẩu.
Chỉ sau một đêm, lũ chuột đã biết sự lợi hại của Lẩu, chúng ẩn nấp thật kĩ, chỉ dám thò ra ăn vụng những món gần gần trong bếp những lúc Lẩu hơi lơ là.
Tầm giữa sáng và nửa buổi chiều, bà bao giờ cũng vào phòng thờ, Lẩu thấy bà mặc bộ áo màu nâu, ngồi đọc quyển sách gì đó. Mới đầu Lẩu tưởng bà đọc truyện giống chị Cún, nhưng hình như không phải, bởi quyển sách chẳng có bức tranh màu nào cả. Mãi đến hôm bà cụ Lê sang cùng bà đi chùa, Lẩu mới biết đó là quyển kinh Phật. Lúc bà đọc kinh, Lẩu biết mình phải giữ im lặng, nó không dám chơi cùng quả bóng nữa. Nó đứng lấp ló cửa phòng, thấy mùi trầm hương thơm ngát và tiếng chuông tiếng mõ của bà ngân nga. Những lúc đấy Lẩu lại đi tận ra vườn để tránh làm phiền bà.
Dường như ở nhà của bà nội ai cũng ưa sự yên tĩnh. Các bác cây chỉ rì rào khe khẽ, cặp vợ chồng gà già thì chưa khi nào lớn tiếng cãi cọ. Lũ chuột phần thì bỏ đi, phần thì ẩn nấp thật kĩ. Lẩu bắt đầu không còn nhiều việc để làm và không có ai để trò chuyện cùng. Nó thấy hơi cô đơn.
Một buổi chiều, Lẩu nhẩm tính, nó ở nhà bà đã sắp được một tuần rồi, lũ chuột đã vãn mà sao chị Cún vẫn chưa cho nó về. Rồi nó lại nhớ chị Cún nói, bố đang tìm mua cho bà một con mèo khác, nhưng không biết bao giờ con mèo khác mới xuất hiện. Lẩu nghĩ miên man và chìm vào giấc ngủ.
Nó giật mình tỉnh dậy khi thấy một bàn tay mềm mại rờ vào cổ. “Chị Cún”- Lẩu “meo” lên một tiếng mừng rỡ, nhưng rồi nó hơi sững lại, bên cạnh chị có một con mèo Mướp đang nhìn nó chằm chằm.
Lẩu ngủ say đến độ nó không biết là bố và chị Cún đến. Bố cảm thấy chờ đến phiên chợ thì hơi lâu nên đã sang làng bên và hỏi mua được mèo Mướp.
Đó là một con mèo choai, nó nhanh nhẹn và vui vẻ. Lẩu đã kịp làm quen và kể về lũ chuột nhà bà nội cho nó trong khi bà đang kể với bố và chị Cún về chiến tích của Lẩu.
Tối hôm đó, Lẩu được về nhà. Nó để lại quả bóng đồ chơi cho mèo Mướp. Con mèo choai sướng rơn và hứa với Lẩu sẽ thật chăm chỉ.
Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại - Hành Trần Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại