Tác giả: Hành Trần
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 43
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1447 / 15
Cập nhật: 2017-05-20 09:07:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19 - Chuyến Đi Thăm Đồng
ẩu nghe thấy Bát Men kể với đám gà là nó đã ra thăm đồng. Lẩu biết là đã mấy lần Bát Men bám theo bố Thợ Điện ra đồng, mặc cho bố bảo nó về, nó cứ một mực chạy theo. Phần ruộng nhà chị Cún cách nhà khoảng mười lăm phút đi bộ. “Đó là một cánh đồng trồng màu rộng mênh nông”, Bát Men cao hứng kể. Đám gà mắt tròn mắt dẹt nghe vẻ tò mò và khoái chí lắm, bởi chúng nào đã được đi đâu ra khỏi góc vườn. Chị Khế thì khẽ rung rung những tán lá hưởng ứng. Được thể, Bát Men càng thao thao bất tuyệt, câu chuyện kéo dài cả tiếng đồng hồ trong ánh mắt ngưỡng mộ của đám quần chúng.
Duy chỉ có Lẩu thầm nghĩ: “mênh mông chứ không phải mênh nông, đúng là dốt còn nói chữ”.
Tất nhiên, Bát Men chả hề biết Lẩu đang lắng nghe nó, nó kể tiếp: “Ở ngoài đồng có rất nhiều người, ai cũng cắm cúi làm việc, người cuốc, người đào, người tưới nước, người gánh phân, nhộn nhịp vô cùng”.
Lẩu nằm nghe một cách lười biếng, vừa nghe vừa liếm liếm bộ lông vàng óng, thi thoảng nó lại co duỗi bàn chân cho đỡ mỏi. Mỗi lần như thế, bộ móng sắc bén lại lộ ra khỏi những đệm thịt hồng.
- “Mọi người làm việc say sưa, chỉ nói chuyện khi nghỉ tay uống nước. Hôm qua, lúc uống nước chè tươi, bố Thợ Điện nói với bác có ruộng trồng su hào là dạo này nhiều chuột quá” – Bát Men vẫn đang tiếp tục câu chuyện.
- “Chuột?” Lẩu bật dậy. Cái lũ hay ăn vụng ấy còn dám phá ruộng su hào của bố Thợ Điện ư. Không được! Trong tích tắc, Lẩu quyết định nó cũng sẽ phải ra thăm đồng một chuyến.
Sáng hôm sau, khi Lẩu còn đang rửa mặt thì bố Thợ Điện và mẹ May Vá đã ra đồng. Họ đi bằng cái xe máy thồ. Nghe nói hôm nay là ngày thu hoạch, chính vì thế mà Lẩu không cách nào đi theo kịp được. Nó nhìn ra phía Bát Men, con chó đang tán chuyện với chị Khế, nó chẳng có vẻ gì là sẽ theo ra đồng vào hôm nay. Mặc dù Lẩu biết chắc là Bát Men biết đường, nhưng nó không muốn cất tiếng hỏi. Lẩu cứ đi đi lại lại vẻ sốt ruột đến nỗi chị Khế phải hỏi xem nó có đau ốm gì không.
Đến non trưa, khi mà Lẩu đang mất dần hy vọng và nghĩ rằng nó phải lên kế hoạch ra đồng vào một ngày khác thì con Bát Men bất ngờ đứng dậy, nó nói dõng dạc với đám gà nhép rằng nó phải ra đồng thăm bố Thợ Điện và mẹ May Vá.
Lẩu mừng húm. Nó len lén đi theo Bát Men, giữ khoảng cách vừa đủ để con chó không phát hiện ra. Cũng may Bát Men vừa đi vừa vui vẻ hát, nó chẳng để ý xung quanh. Đường ra đồng hóa ra không hề khó nhớ, chỉ cần đi hết đường làng lát gạch sẽ thấy một lối rẽ, lối rẽ này bằng đất nhưng khô ráo, cỏ mọc hai bên. Phía dưới hai vệ đường là mương dẫn nước. Trong làn nước chảy mát rượi thi thoảng lại có vài chú tôm cá ngoi lên hớp một hớp nước rồi nhanh chóng bơi đi mất.
Lẩu thận trọng đi theo Bát Men, rồi nó dừng lại khi phát hiện ra cái dáng lom khom quen thuộc của bố. Lẩu mải nhìn ngắm, không để ý rằng Bát Men đã chạy chơi tận đẩu tận đâu.
….Ngoài đồng thật nhiều thứ mới mẻ, Lẩu chưa tia thấy con chuột nào, nhưng nó nhớ con Mèo Sứt Tai nhà hàng xóm nói lũ chuột đồng thịt thơm nức, và béo nung núc. Lẩu bất giác liếm liếm mép.
Chợt Lẩu bị một tiếng động thu hút, đó là tiếng máy thu hoạch, những người nông dân luôn tay luôn chân, họ nhổ nông sản, rũ đất, bó lại và xếp thành từng đống lớn.
Và rồi đột nhiên Lẩu nhận ra khi phóng mắt nhìn rộng hơn sẽ thấy ngoài đồng không chỉ có người, ngoài đồng còn có rất nhiều chó. Thảo nào Bát Men lại có tình yêu bất tận với việc ra thăm đồng. Lẩu đảo mắt một vòng, ngoài Bát Men (lúc này đang nói chuyện với mấy người bạn của nó), thì Lẩu không quen con chó nào khác. Hẳn là một bọn lười biếng, trốn nhà đi chơi và tán dóc, Lẩu nghĩ.
Đang miên man, nó chợt thấy một cái bóng to tướng trước mặt. Đó là một con chó vện. Lẩu chưa từng thấy một con chó nào có cặp chân khẳng khiu như thế, nó có bộ lông xơ xác và bết dính. Nó cất tiếng cười khùng khục:
- “Ôi chao, ai thế này? Một gã mèo ra ruộng dạo chơi. Hô hô hô. Chú mày biết đang đứng ở địa bàn của ai không?”.
Lẩu nhìn con chó bằng ánh mắt gườm gườm. – “Đồ hôi hám”, nó thầm nghĩ.
- “Ái chà chà, lại còn lườm ta cơ đấy, xem ra mày muốn GÂY SỰ đây”.
Khi nói đến hai từ Gây Sự, con chó Vện nhấn giọng và kéo dài ra, gây lên một âm thanh chói tai. Tức khắc, một đám bâu xâu gồm ba con chó khác kéo đến, chúng vây quanh Lẩu, buông lời lẽ mỉa mai. Lẩu giận tím người. Những cái bóng to lớn quây thành vòng tròn quanh con mèo, đi lại và cười sằng sặc. Lẩu không sợ, nó ré lên một tiếng chói tai, nhanh như cắt, tát một tát vào mõm con Vện. Con chó cũng giận sôi máu, nó nhào đến. Lẩu nhỏ con nên nhanh chóng luồn qua đôi chân vòng kiềng của một con chó đồng bọn để tránh đòn. Tiếc thay, bọn chó quá đông. Nhanh như cắt chúng lại dồn Lẩu vào vòng vây. Lúc này, thêm hai con chó nữa kéo đến. Cả thẩy sáu con chó vây quanh con mèo tội nghiệp. Lông đuôi Lẩu xù lên. Con Vện thét to: “Mày dám cả gan cào vào mặt tao. Tao sẽ cho mày biết”.
Con chó nhào đến, Lẩu lùi lại một bước, nhắm nghiền mắt. Nó đang chưa biết phản ứng thế nào trước cánh tay dài ngoẵng của con Vện thì một cái bóng đen lao đến. Con Vện ngã lăn ra đất.
Lẩu mở mắt. Thì ra là Bát Men. Bát Men gầm lên, dứ một chân vào ngực con Vện, quát:
- “Mày dám động vào dũng sĩ diệt chuột nhà tao à?”
Năm con chó còn lại thấy con Vện ngã thì rít lên rồi cùng nhào lên một lúc. Bát Men cũng lao vào đáp trả. Không chần chừ, Lẩu liền nhảy vào giúp sức.
Quần thảo một hồi, ưu thế nghiêng về phe sáu chó. Bát men có vẻ thấm mệt, còn những cái móng của Lẩu dường như không còn nhiều lực như trước.
Rất may, đúng lúc đó, một bác nông dân đẩy xe ngô đi ngang qua, thấy bầy chó đánh nhau bèn khua gậy quát. Lũ chó bỏ đi. Còn trơ lại bát men và Lẩu đứng nhìn nhau.
Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại - Hành Trần Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại