If you love someone you would be willing to give up everything for them, but if they loved you back they’d never ask you to.

Anon

 
 
 
 
 
Tác giả: Hành Trần
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 43
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1447 / 15
Cập nhật: 2017-05-20 09:07:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17 - Phòng May
hư đã nói ở trên, mẹ May Vá có một cái máy may, và mẹ nhận sửa quần áo những lúc rảnh rỗi. Lắm hôm, mẹ ngồi cả ngày trong phòng may, đứng từ bên ngoài chỉ nghe tiếng máy chạy rè rè.
Phòng May đối với Lẩu là một thiên đường, căn phòng có những miếng vải mềm mại, những cuộn chỉ đầy màu sắc. Bất cứ đâu ở phòng May đều có thể là chiếc giường êm ái dành cho Lẩu. Chính vì sự mềm mại và ấm áp của những súc vải mà không biết bao nhiêu lần Lẩu vào đây chơi và ngủ quên qua cả bữa ăn khiến chị Cún phải hốt hoảng đi tìm. Lẩu thích cách chị Cún cười hì hì bảo với mẹ May Vá: “Mẹ ơi, con Lẩu nó ngủ say đến mềm nhũn cả người kìa”.
Thỉnh thoảng Lẩu cũng bị mẹ May Vá trách phạt. Số là Lẩu có thói quen dũa móng, nhiều khi nó nằm trên những súc vải mềm mơ màng mà cứ ngỡ như đang nằm trong cái thùng các tông lót áo cũ của chị Cún, thế là cậu chàng vươn tay, cào sồn sột. Những sợi vải tưa ra theo mỗi lần co duỗi móng.
Mỗi lần như thế Lẩu lại bị mẹ May Vá nghiêm giọng mắng. Nó ân hận lắm, tự nhủ lần sau sẽ không nhầm lẫn tai hại thế nữa. Nhưng lần sau rồi nhiều lần sau nữa, thỉnh thoảng Lẩu vẫn cứ bị quên.
Cũng chính từ ngày khám phá ra phòng May thì cái thùng các tông - giường ngủ của Lẩu chính thức bị dẹp đi. Lý do là bởi Lẩu từ lâu đã không còn ngủ ở đó nữa, nó thích ngủ trong phòng May, đôi khi lại ngủ sau cánh cửa, hay bất kì chỗ nào mà nó cho rằng dễ chịu.
Lúc chị Cún vứt cái hộp đi, Lẩu cũng không cảm thấy tiếc, nhưng bây giờ khi thấy con Bát Men có một ngôi nhà hẳn hoi bằng gỗ, nó thấy ghen tị. Nó loanh quanh bên chị Cún phàn nàn, nhưng chị Cún lại nghĩ rằng nó đói và lấy vào cái bát mẻ một phần cơm ruốc.
Thất vọng, Lẩu rảo bước đi, để mặc chị Cún ngạc nhiên không hiểu sao Lẩu hôm nay lại chê món ăn yêu thích.
Lẩu bước vào phòng May, nằm thừ ra buồn bã. Nó đưa mắt nhìn qua cửa sổ, thấy con Bát Men đã được tháo xích. Con chó thiếu niên chạy lăng xăng, chán chê nó mon men bước lên hiên, dừng lại trước cửa phòng May nhìn ngó. Lúc này Lẩu đang nằm ở một khe hẹp trên miếng vải nỉ tím sau cái tủ. Chỗ nằm kín đáo khiến nó thỏa sức quan sát con chó.
Bát Men có vẻ lưỡng lự, mất một lúc nó quyết định tiến vào trong, nhưng đúng lúc đấy mẹ May Vá trông thấy. Mẹ xua xua tay, ra hiệu Bát Men không được vào.
- “Mày sẽ nhá hỏng vải mất”, mẹ May Vá nói.
Bát Men có vẻ thất vọng, nó chưa kịp quay người bước ra thì Lẩu nhanh nhẹn nhảy ra khỏi chỗ nấp, bước đi vài bước đường vệ. Con chó nhìn thấy, sững lại, ánh mắt toát lên vẻ khâm phục khi thấy Lẩu tự do đi lại trong phòng.
- “Phải quá đi chứ!”, Lẩu nghĩ. “Hẳn nó chết thèm được ở trong một căn phòng sang trọng như thế này”.
Kế từ giờ phút đó, Lẩu không còn buồn vì không có nhà lợp mái, nó tự cho rằng phòng May là căn phòng dành riêng cho nó, nơi mà đầy ắp những món đồ mềm mại mà đám gà và Bát Men không bao giờ được phép bén mảng đến.
Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại - Hành Trần Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại