Not all of us have to possess earthshaking talent. Just common sense and love will do.

Myrtle Auvil

 
 
 
 
 
Tác giả: Hành Trần
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 43
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1447 / 15
Cập nhật: 2017-05-20 09:07:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2 - Phiên Chợ
ẩu bị đánh thức một cách thô bạo, khác hẳn cách mèo mẹ thường nhẹ nhàng liếm liếm vào đôi mắt ngái ngủ của nó. Thoắt cái, nó thấy mình nằm trong cái giỏ tối như bưng với ba người anh khác. Chỉ có chị cả với bộ lông dài và xù là không thấy đâu. Hình như người ta đang mang anh em chúng đi đâu đó. Cái giỏ tối chỉ có duy một cái lỗ nhỏ lấy không khí không ngừng xóc lên xóc xuống. Bốn anh em mèo khóc nức nở gọi mẹ.
Mặc cho lũ mèo con gào đến khản cổ, những tiếng meo meo cứ nhỏ rồi lại to thì chuyến hành trình bí mật vẫn dường như dài bất tận… Bỗng nhiên, một thứ âm thanh hỗn độn gì đó cứ lớn dần và ngày một đến gần, bốn con mèo nhóc im bặt, sợ hãi. Tiếng âm thanh lớn dần, lớn đến lúc Lẩu bắt đầu nghĩ đầu nó sắp nổ tung thì chợt nó thấy mọi thứ ngừng chuyển động. Cái giỏ nhốt anh em Lẩu được đặt nhẹ nhàng xuống một chỗ phẳng, khi cái khăn che được vén lên, nó thấy bà giúp việc đang lom lom nhìn anh em nó, soi mói xem liệu “mấy con mèo ranh” có làm sao không. Khi ánh mắt bà giúp việc dừng lại ở Lẩu, nó bèn quay mặt đi. Lẩu không thích nhìn bà giúp việc một tí nào cả, không thích cả bàn tay thô bạo thường túm gáy nó và cái miệng thường chép chép không hài lòng. Nó phóng mắt nhìn xung quanh.
Thật là kì diệu! Cái nơi này toàn điều mới mẻ, ngoài thứ âm thanh chát chúa mà tai nó đang quen dần thì Lẩu còn bắt gặp xung quanh nó rất nhiều bạn mèo và cún khác cũng bị nhốt trong những cái giỏ tương tự. Một số kêu ầm ĩ, một số lại nằm ngủ ngon lành trong khi những đứa lớn hơn thì nhìn quanh quất bằng đôi mắt vô cảm.
Lẩu không biết đây là đâu. Nó thầm thì hỏi các anh của nó. Đáng tiếc là không ai biết câu trả lời. Một con mèo Đen ở cái giỏ bên cạnh nghe thấy tiếng thì thầm, cười phá lên. Mèo Đen lớn hơn anh em nhà Lẩu. Với giọng trải đời, mèo Đen cho biết đây là chợ, và người ta mang chúng đến đây là để bán đi. Mấy người anh của Lẩu bắt đầu hoang mang, có anh bắt đầu khóc. Lẩu không khóc. “Vì sao?”, nó băn khoăn tự hỏi, đến nỗi câu hỏi bật khỏi miệng lúc nào không hay.
Mèo Đen cười khùng khục, nó giảng giải: “Chúng bay là một lũ ngốc, người ta cơm đâu mà nuôi báo cô chúng bay mãi được. Chỉ những con mèo xinh nhất trong lứa mới được giữ lại. Còn đâu phải giải tán hết”. Mèo Đen nói rồi nhìn Lẩu đầy ẩn ý.
- “Anh ở đây bao lâu rồi?” Lẩu hỏi.
- “Hôm nay là hôm thứ ba rồi, bà chủ bảo tao được giá lắm, vì tao đen tuyền mà. Hai hôm đầu có bao nhiêu người hỏi để chuộc tao, nhưng họ mặc cả, mà bà chủ thì không ưa những người hay cò kè. Nên tao vẫn còn phải ở đây.”
Lẩu định hỏi thêm thì chợt giật thót khi thấy bà giúp việc nhanh tay mở lồng nhấc anh hai lên, anh hai co rúm sợ sệt và bắt đầu khóc rất to. Bà giúp việc liến thoắng, bà nói nhanh quá, mà ở chợ thì ồn, Lẩu nghe đâu bà nhắc đến mẹ nó, là con mèo lai Anh lông dài. Bà cũng nhanh nhẹn giới thiệu các anh của nó, Lẩu ngóng chờ xem bà sẽ nói gì về mình nhưng đến lượt nó, bà giúp việc lại chẳng nói gì nữa cả. Hai người trao đổi thêm gì đó và anh hai của nó bị bắt vào một cái hộp nho nhỏ. Người ta mang anh đi. Mọi việc diễn ra nhanh đến nỗi Lẩu không kịp phản ứng gì.
- “Nó có vẻ sẽ sướng” mèo Đen bình luận. “Nhà đấy có vẻ giàu. Cái bọn mèo lai có vẻ được chuộng.”
Lại có khách, cũng như lần trước bà giúp việc nhanh nhảu giới thiệu hai người anh của Lẩu nhưng không hề đả động đến nó. Và cũng nhanh chóng, một người anh khác của Lẩu được mang đi.
Bây giờ chỉ còn Lẩu và một người anh, hai anh em ngồi sát lại, hoang mang. Chúng không biết lúc nào sẽ phải xa nhau.
Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại - Hành Trần Lẩu Chú Mèo Ở Nông Trại