Love is the only way to grasp another human being in the innermost core of his personality.

Viktor E. Frankl

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 160
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 779 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 04:36:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 137
ột đêm ngủ thật tốt, tỉnh lại đã là bình minh, không khí bên trong tươi mát, Lạc Mộng Khê ởtrong chăn gấm duỗi lưng, chậm rãi ngồi dậy:“Tiểu Vũ, đem nước rửa mặt đến.”
Tối hôm qua mơ thấy Nam Cung Quyết, hơn nữa, Nam Cung Quyết còn cho nàng một nụ hôn ngọt ngào, tuy là mộng, Lạc Mộng Khê cũng rất vui vẻ.
Tuyệt Tình cung chỉ có mùa xuân, không có hạ, thu, đông ba mùa, mặt trờingoài cửa sổđã lên rất cao, chứng tỏ thời gian không còn sớm, theo kinh nghiệm của Lạc Mộng Khê, Tiểu Vũ khẳng định làđã sớm bưng nước rửa mặt chờ ngoài cửa.
Xốc chănlên xuống giường, Lạc Mộng Khê chầm chập đi tới trước bàn trang điểm, đang muốn cầm lược gỗ chải đầu, lại nhìn thấy đôi môi kiều diễm của mình trong kính, đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng ngưng tụ bão tố dày đặc: Lãnh Tuyệt Tình, nhất định là hắn làm.
Tuy rằng tối hôm qua Lạc Mộng Khê mơthấy hôn môi với Nam Cung Quyết, nhưng đây chính là mộng, không có khả năng biến thành sự thật.
Khi Lạc Mộng Khê cùng Nam Cung Quyết ởcùng một chỗ, Nam Cung Quyết không có việc gì, thích cắn môi của nàng, cho nên, ngày hôm sau ngủ dậy, môi của nàng vẫn tê tê, không có cảm giác, không cần nhìn gương cũng biết là sưng không nhẹ.
Lúc này, Lạc Mộng Khê không cảm giác môi mình có gì khác thường, chỉ khisoi gương mới nhìn thấy môi quá mức kiều diễm, nếu Lạc Mộng Khê không có hôn người khác, thì môi nàng tuyệt đối không khác thường như vậy, có thể thấy được: Môi nàng bị người khác hôn, thời gian hẳn là không lâu.
Nơi này là phòng ngủcủa Lãnh Tuyệt Tình, toàn bộ Tuyệt Tình cung mọi người đều biết, Lạc Mộng Khê ở nơi này, cho nên, trừ bỏ Lãnh Tuyệt Tình ra, không có người nào dám xông vào, đầu sỏ phạm tội đã rõ ràng.
“Tiểu Vũ, Tiểu Vũ...... Đêm qua Thiếu chủ có trở về hay không?” Lãnh Tuyệt Tình trở về vào lúc nào, ta làm saolạikhông nhận thấy, chẳng lẽ là do có thai, tính cảnh giác chậm hơn.
“Bẩm Thánh nữ, tối hôm qua giờ tý Tiểu Vũlui xuống, vẫn chưa nhìn thấyThiếu chủ trở về.” Tiểu Vũ bưng nước rửa mặt bước nhanh đi vào.
Ngụ ý là: trước giờ tý Lãnh Tuyệt Tình không trở về, sau giờ tý, cũng không biếtđược.
“hiện tại Lãnh Tuyệt Tình đang ởchỗ nào?” Tiểu Vũ chỉ có mười bốn tuổi, còn chưađến tuổi xuất giá, bình thường cũng chỉđi dạo chung quanh đây, không hầu hạqua nữ tửđã thành thân, môi Lạc Mộng Khê kiều diễm, nàng nhìn không biết.
“Thiếu chủ vẫn ở thư phòng xử lý sự tình......”
“Khởi bẩm Thánh nữ, nha hoàn bên người Mai đại tiểu thưMai LệNhi, phụng lệnhMai Đại tiểu thưđưa nhân sâm ngàn năm choThánh nữ!” Thị vệ bên ngoài bẩm báo, trong lòng Lạc Mộng Khê sáng tỏ: Tặng nhân sâm là giả, mượn cơ hội muốn của nàng đồng ý mới là thật, rốt cuộc ta có nên hợp tác cùng Mai VũĐìnhhay không?
Nếu không hợp tác, ta ở trong này không quen không biết, lại không quen đường lốiTuyệt Tình cung, không người nào có thể giúp ta, sau khi cục cưng ra đời, ta liền phải gảcho Lãnh Tuyệt Tình, này không phải kết quả ta muốn.
Cùng Mai VũĐình hợp tác sớm rờiđi nơi này, là lựa chọn tốt nhất, hơn nữa, lấy thế lựccủa Mai VũĐình cùng với độđể ý đến Lãnh Tuyệt Tình của nàng ta, nàng ta sẽan bài sự tình thỏa thỏa đáng, sẽkhông để Lãnh Tuyệt Tình tìm được ta.
Chỉ là, Mai VũĐình tâm cơ sâu nặng, giúp ta một chuyện, không biết là còn có mục đích gì khác, nếu ta lựa chọn hợp tác cùng nàng, nàng ta có thể hay không lại có âm mưu khác.
“Thánh nữ, thánh nữ......” Thị vệ bẩm báo xong, không thấyđược Lạc Mộng Khê trả lời, liền trầm giọng nhắc nhở.
“Lễ vật nhận lấy, nói cho Mai LệNhi, Mộng Khê thật vuilàm tỷ muội tốtvới tiểu thưMai VũĐình của nàng!” Trước cứđáp ý vớiMai VũĐình, xem nàng sẽbày trò gì, binh đến tướng chặn, nướcđến đất ngăn, ta tuy có thai, nhưng năng lực ứng biến, tất không thuaMai VũĐình.
Nếu Mai VũĐình hết lòng tuân thủ hứa hẹn, đưa ta rời khỏi Tuyệt Tình cung, đó là tốt nhất, nếu nàng lật lọng, muốn nhân cơ hội thiết kế ta, ta cũng tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình với nàng......
“Mộng Khê......” trên một chiếc giường đơn giản trong quân doanh, khóe miệng Nam Cung Quyết đầy tươi cười, gọi tên Lạc Mộng Khê, mở to mắt ra.
Đập vào mắt, không phải là Lạc Mộng Khê dung nhan khuynh thế, mà là khuôn mặt tuấn tú tràn đầy bất đắc dĩcủa Bắc Đường Diệp:“Bắc Đường Diệp, làm sao lại là ngươi?” Rõ ràng ta thấy được Mộng Khê đến đây, còn cùng Bổn vương......hôn thật sâu.
“Không phải Bổn vương thì là ai?” Bắc Đường Diệp nổi giận đùng đùng:“Ngươi nghỉ ngơi đã đủ, tinh lực dư thừa, bổn vương tối hôm qua vì chăm sóc ngươi, cảđêm không ngủ, sau tỉnh lại, ngay cả câu an ủi khích lệ ngươicũng chưa nói, lại hỏi một câu, làm sao lại là ngươi.”
Nhìn doanh trướng quen thuộc, binh khí quen thuộc, Nam Cung Quyết đột nhiên nhớđến mình đang ở quân doanh, Lạc Mộng Khê cùng con của bọn họ, sớm không còn, trong lòng mất mát không hiểu: Tối hôm qua chỉ là mộng mà thôi, cảnh trong mơthậtđẹp, thật chân thực, nhưng cũng thật hưảo.
Phát giác Nam Cung Quyết thương tâm với mất mát, Bắc Đường Diệp vội vàng nói sang chuyện khác:“Nam Cung Quyết, chúng ta rất nhanh sẽđánh tiến Tây Lương kinh thành, thế nhưng Hạ Hầu Thần không có chút động tĩnh, nàyđó, có phải sẽcó trá hay không?”
Mỗi khi Nam Cung Quyết nhớ Lạc Mộng Khê, Bắc Đường Diệp sẽđưa hắn lực chú ý của hắn chuyển qua chiến sự, làm cho hắn tạm thời quên đau xót, khôi phục lại con người tràn đầy tự tin nhưtrước kia, bày mưu nghĩ kế Nam Cung Quyết.
“Quốc thổ Tây Lương quốc đã ngày càng ít, quân đồng minh với hắn không chết cũng bỏ trốn, hắn cũng không làm ra cái gì!” Đáy mắt Nam Cung Quyết thâm thúy lóe lên lạnh băng và sắc bén:
“Quân lính rất nhanh sẽđánh vào kinh thành Tây Lương, phân phó các tướng sĩ, cẩn thận làm việc, để tránh Hạ Hầu Thần chó cùng rứt giậu.” Hạ Hầu Thần, quốc gia bị hủy người người vong mạng, sống không bằng chết, chính là ngươi phải trả giá cho việc hại chết Mộng Khê.
Tuyệt Tình cung, Lạc Mộng Khê cầm trong tay tờ giấy Mai VũĐình sai người âm thầm đưa tới, nhìn chữ viết trên tờ giấy, ‘Đêm nay canh ba, gặp trướcrừng trúc’, Lạc Mộng Khê mỉm cười, vẫy tay, tờ giấy đã hóa thành tro tàn.
Đêm nay ta có thể rời đi Tuyệt Tình cung, nghe qua thật sự là khó có thể tin, bị nhốt ởđây đã lâu lắm, nghĩđến có thểđi ra ngoài gặp Quyết, thật là có chút sốt ruột.
quần áo xinh đẹp, trang sức quý trọng, son bột nước xa hoa đều là Lãnh Tuyệt Tình mua cho nàng, Lạc Mộng Khê không muốn mang theo.
Huống chi, nàng còn nợ Lãnh Tuyệt Tình một cái mạng, chờgặp Nam Cung Quyết, lại thương lượng làm sao báo đáp nhân tìnhcủa Lãnh Tuyệt Tình.
Về việc Lãnh Tuyệt Tình hôn Lạc Mộng Khê, Lạc Mộng Khê đi tìm Lãnh Tuyệt Tình đối chất, lại bịbáo lại là Lãnh Tuyệt Tình bận rộn xử lý sựvụ trong cung, không thể gặp nàng.
Ban đêm khi đi vào giấc ngủ, Lạc Mộng Khê cẩn thận đề cao cảnh giác, rốt cuộc cũng chưa phát sinh sự tình giống vậy, nửa đêm tỉnh lại, cả phòng vẫn là một mình nàng:
Một lần này, lần sau không được vào đây làm chuyện này nữa, nếu Lãnh Tuyệt Tình biết chính mình sai lầm rồi, sẽ không tái phạm sai lầm giống vậy, ta cũng đại nhân đại lượng, không so đo với ngươi.
Huống chi, ta lập tức sẽrời đi, cho dù ngươi muốn phạm sai lầm, cũng không tìm thấy cơ hội.
Giờ tý, nguyên bản nằm ở trên giường ngủ say, Lạc Mộng Khê đột nhiên mở mắt, cảviện im ắng, bằng nhanh nhất tốc độ xoay người xuống giường, thay một bộ y phục dạ hành, mở cửa phòng, đi ra ngoài.
“Lạc cô nương, tiểu thư nhà ta đang chờở phía trước, mời ngươi đi theo ta!” Chờở ngoài cửa, là nha hoàn Mai LệNhi của Mai VũĐình.
Hạ nhân ở chủ tử trước mặt tự xưng nô tỳ, màMai LệNhi ở trước mặt Lạc Mộng Khê tự xưng ‘Ta’, cao ngạo, chút không lấy xem Lạc Mộng Khê là chủ tử.
Lạc Mộng Khê gặp Mai LệNhi ba lần, mỗi lần nhìn thấy Lạc Mộng Khê, nàng mặc dù kinh diễm với mỹ mạo của Lạc Mộng Khê, nhưng càng nhiều hơn là trào phúng, khinh thường nhìn bụng bầu của Lạc Mộng Khê, gọi Lạc Mộng Khê là Lạc cô nương, mà không giống tiểu Vũ, gọi Lạc Mộng Khê làThánh nữ:
Nữ tửđa hoài dã loại, sao xứng làm vợThiếu chủ, mọi người trên đời này, trừ bỏ tiểu thư nhà ta, không có người nào có thể xứng đôi với Thiếu chủ.
“Xin MaiLệNhi cô nương dẫn đường.” Lạc Mộng Khê mặc hắc y, mái tóc đen được búi lên đơn giản, không có vật phẩm trang sức gì, chỉ dùng một cái khăn cột lại, vòng tai, vòng ngọc, đều không mang, hai tay trống trơn.
“Lạc cô nương không lấy chút gì ra cung sao?” Ăn cơm, ở trọđều phải dùng tiền, nguyên bản Mai LệNhi nghĩ Lạc Mộng Khê khẳng định vác theomột đống lớn vàng bạc châu báu cùng với các vật phẩm quý trọng.
“Việc này hẳn là tiểu thư nhà ngươiđã an bài tốt lắm, không cần ta quan tâm!” Đồ vật trong phòng, đều là của Lãnh Tuyệt Tình, ta đã nợ hắn một mạng, trước khi đi, không thể lại đem theo những thứ kia.
Mai LệNhi đối với Tuyệt Tình cung thập phần quen thuộc, mang theo Lạc Mộng Khê, cẩn thận tránh nécác trạm gác ngầm trong Tuyệt Tình cung, đi vào một chỗ bên cạnh rừng cây, Lạc Mộng Khê nhìn chăm chú:rừng cây này, chính là cấm địa mà hai gã thị vệ kia nói.
Mai Lệ Nhi cùng Lạc Mộng Khê đứng bên cạnh rừng cây, thổi ra một đạo thanh âm quái dị, thân ảnh yểu điệu Mai Vũ Đình như sương khói từ trong sương mù trong rừng cây đi ra:
“Tất cả đã an bài thỏa đáng, thị vệ bị điều đi, nhưng là, một khắc sau sẽ trở về, Lạc Mộng Khê, ngươi phải nắm chặtthời gian, ta đã an bài xe ngựa ở ngoài cung tiếp ứng.”
“Đa tạ Mai Đại tiểu thư tương trợ, Mộng Khê vô cùng cảm kích......”
“Trước đừng nói nhiều như vậy, Lệ Nhi, mang Lạc cô nương ra ngoài!” Mai Vũ Đình bình tĩnh, định liệu trước mọi chuyện bộ dáng giống như nữ cường nhân hiện đại, đem toàn bộ sự tình đều an bài thỏa thỏa đáng, gọn gàng.
“Lạc cô nương, mời theo đi Lệ Nhi!” Ở trước mặt Mai Vũ Đình, mai lệ nhi đối Lạc Mộng Khê tôn trọng một chút, không có tự xưng ‘Ta’.
“Cáo từ!”
“Sau này còn gặp lại!”
chào hỏi Mai Vũ Đình xong, Lạc Mộng Khê bước nhanh theo Mai Lệ Nhi hướng chỗ sâu trong rừng cây màđi, nhìn thân ảnh Lạc Mộng Khê càng lúc càng xa, mắt Mai Vũ Đình thoáng hiệnhàn quang: Lạc Mộng Khê, là sau này sẽ không hẹn, sẽ không gặp lại.
Lạc Vương Phi Lạc Vương Phi - Mạn Diệu Du Li