Đôi khi, những thành quả tuyệt vời lại xuất phát từ những thất bại sớm gặp phải.

Thomas H. Huxley

 
 
 
 
 
Tác giả: Chris Colfer
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 26
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 24
Cập nhật: 2021-05-22 19:07:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13 - Bầy Sói
áu tung tóe khắp nơi. Những sợi lông vũ trắng và những mẩu gỗ rải đầy mặt đất. Một người đánh xe đang điều khiển một xe hàng chở đầy ngỗng vào Vương quốc Bắc Phương thì bị Bầy Sói To Hung Tợn tấn công. Thứ duy nhất vẫn còn nguyên vẹn là chiếc nón mềm màu xanh lá mà người đánh xe đã đội.
Bầy sói tản ra nằm dưới những tán cây, đang nhai xương những nạn nhân của chúng. Malumclaw ngẩng đầu lên và dõi mắt nhìn vào rừng cây. Có ai đó đang đến; nó có thể ngửi được họ. Dù người này là ai, mùi của họ cũng làm nó thấy bất an.
“Chúng ta có bạn đồng hành,” Malumclaw gầm gừ. Bọn sói đồng loạt bật dậy, sẵn sàng tấn công lần nữa nếu bọn chúng phải làm thế. Nhưng chúng không phải là đối thủ của người đang đến đó.
Một hình hài tối ám, gương mặt bị che kín dưới lớp mũ trùm đầu chậm rãi đi qua rừng cây và đến chỗ bầy sói. Kẻ đó táo tợn đứng trước mặt bầy sói một lúc rồi mới để lộ chính mình.
“Xin chào, Malumclaw,” Hoàng hậu Độc Ác nói.
“Ngươi là ai?” Malumclaw sủa lên. Người phụ nữ đứng trước nó, không to lớn bằng phân nửa nó, lại làm cho lông trên cổ nó dựng đứng.
“Ngươi không biết mặt ta, nhưng ngươi biết tiếng ta,” Hoàng hậu Độc Ác đáp. “Ai cũng thế.”
“Đó là Hoàng hậu Độc Ác,” một con sói gầm lên.
Malumclaw bắt đầu chuyển trọng tâm lên chân trước. Nó cảm thấy bị đe dọa, và nó không thích thế.
“Bà lớn gan thật, dám tới gần bầy của ta,” nó nói. “Ta nên để một bạn sói của ta xé nát cổ họng bà mới phải.”
“Bà dám sao,” Hoàng hậu Độc Ác đáp trả. Bà ta không hề sợ hãi chút nào. Bà tiến lại gần lũ sói hơn, và bầy sói co rúm lại, kể cả Malumclaw.
“Ngươi muốn gì ở bọn ta?” nó gặng hỏi.
“Ta đến để đạt được một thỏa thuận,” bà ta đáp.
“Bọn ta không thỏa thuận gì cả,” Malumclaw gầm gừ.
“Ngươi sẽ đồng ý một khi ngươi biết ta có gì để trao đổi,” Hoàng hậu Độc Ác nói.
Lời nói này đã kích thích con sói. “Thỏa thuận kiểu gì đây?” nó hỏi.
“Một cuộc trao đổi,” Hoàng hậu Độc Ác giải thích. “Có hai đứa trẻ đang du hành qua các vương quốc, một thằng nhóc và một con nhóc – song sinh. Ta muốn các ngươi truy tìm chúng và đem chúng tới cho ta một cách nguyên vẹn.”
“Ngươi muốn trẻ con à?” Malumclaw chế nhạo.
“Chúng có một thứ - nhiều thứ thì đúng hơn – mà ta cần,” Hoàng hậu Độc Ác nói. “Ta có thể tự làm, nhưng hiện tại ta không khỏe.”
“Và nếu bọn ta mang chúng đến cho bà, bà sẽ cho bọn ta cái gì để đáp lại?” con sói hỏi.
“Khi các ngươi đưa chúng đến cho ta, ta sẽ cho ngươi cái mà ngươi muốn hơn bất cứ thứ gì trên thế giới,” Hoàng hậu Độc Ác ngã giá.
Malumclaw phá lên cười. “Sói chẳng muốn gì cả,” nó nói.
Hoàng hậu Độc Ác chằm chằm nhìn nó như thể bà ta đang nhìn thấu linh hồn nó vậy.
“Thật thế à?” bà ta hỏi. “Vậy thì sao ngươi và bầy của mình lại lùng sục khắp nơi, gieo rắc nỗi kinh hoàng ở mọi chốn các ngươi đi qua? Các ngươi muốn chứng tỏ điều gì? Ai là người các ngươi muốn báo thù?”
Malumclaw im lặng. Nó không thể phủ nhận điều này.
“Ta sẽ cho ngươi một thứ giúp ngươi trả dứt mối thù giết cha của ngươi,” Hoàng hậu Độc Ác nói. “Ta sẽ giao cho các ngươi Nữ hoàng Quàng Khăn Đỏ để đổi lấy hai đứa trẻ song sinh đó.”
Toàn bộ lũ sói, kể cả Malumclaw, đều gầm gừ ngờ vực, nhưng ý tưởng này kích thích nó.
“Và bằng cách nào bà có thể làm được chuyện đó?” nó vặn hỏi.
Hoàng hậu Độc Ác nhìn nó lạnh lùng đến nỗi tim nó bắt đầu đập loạn lên. “Đừng truy vấn ta. Cuối tuần này, con bé nữ hoàng đó sẽ rơi vào tay ta. Mang lũ trẻ đến cho ta, rồi ta sẽ giao con bé cho các ngươi. Chúng ta có đạt được thỏa thuận hay không?”
Malumclaw nhìn sang những thành viên đang hoảng sợ trong bầy của nó. Chúng gật đầu với nó; chúng không muốn chọc tức bà hoàng hậu.
“Đồng ý,” Malumclaw quyết. “Nhưng ta cảnh cáo bà, nếu bà không giữ được thỏa thuận về phía mình, bọn ta sẽ cắn gãy cổ bà như một nhánh cây con vậy.”
Hoàng hậu Độc Ác đi tới chỗ con sói và đứng cách bộ mặt nó chỉ vài phân, nhìn vào nó bằng ánh mắt đe dọa.
“Để ta cảnh cáo ngươi,” bà cất lời. “Không làm được chuyện ta yêu cầu, và ta sẽ cho tất cả các ngươi biến thành thảm trải sàn, như Quàng Khăn Đỏ đã làm với cha ngươi vậy. Và nếu ngươi dám đe dọa ta lần nữa, ta sẽ tự tay lột da ngươi.”
Malumclaw cứng đờ người. Hoàng hậu Độc Ác biết bà ta đã đánh trúng chỗ yếu của nó và nó sẽ làm như bà ta bảo.
“Hẹn gặp lại, sớm thôi,” Hoàng hậu Độc Ác kéo mũ lên trùm kín đầu và biến mất vào rừng cây theo hướng bà ta đã đến.
Cả bầy sói đứng chết sững một lúc, không con nào dám cử động.
“Bọn bây còn chờ gì nữa?” Malumclaw gào lên, lòng kiêu hãnh của nó đã bị tổn thương. “Chúng ta phải tìm hai đứa song sinh đấy!”
Bọn sói ùa chạy về phía chân trời, đồng loạt tru lên.
Âm thanh đó thật điếc tai.
Lạc Vào Miền Cổ Tích 1 - Bùa Ước Lạc Vào Miền Cổ Tích 1 - Bùa Ước - Chris Colfer Lạc Vào Miền Cổ Tích 1 - Bùa Ước