What holy cities are to nomadic tribes - a symbol of race and a bond of union - great books are to the wandering souls of men: they are the Meccas of the mind.

G.E. Woodberry

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1603
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8226 / 236
Cập nhật: 2015-10-28 17:45:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1262: Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên
ột kiếm này hay có lẽ là cảnh giới trong tay không có kiếm trong lòng có kiếm. Nhưng nó có thể làm cho Diệp Trần phán đoán sai lầm, có lẽ đã tiếp xúc đến một cảnh giới cao hơn rồi.
Cảnh giới tiếp theo là cái gì đó, Diệp Trần tự nhiên biết rõ.
- Thật đúng là nguy hiểm!
Bất trĩ bất giác, tinh thần Diệp Trần trở nên tập trung hơn gấp mấy lần, chính hắn cũng không phát giác được điểm này. Kiếm Vương đã mang cho đến cho hắn áp lực quá lớn, cũng làm cho Linh Hồn Lực của hắn tăng lên. Trước kia, Linh Hồn Lực của Diệp Trần mặc dù cao hơn gấp mười lần Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường, nhưng chỉ là số lượng tăng lên làm cường độ tăng lên theo. Chung quy tăng lên chẳng có bao nhiêu. Mà cường độ linh hồn thì ước lượng có phần trọng yếu hơn về lượng, điều này đại biểu có thể khiến Linh Hồn Lực phát huy đến trình độ rất cao, lĩnh ngộ vạn vật cũng nhanh hơn.
Thời gian quá ngắn, Diệp Trần căn bản không có bao nhiêu thời gian để suy đi nghĩ lại, Kiếm Vương đã bắt đầu công kích.
- Phốc!
- Phốc!
Thương thế Diệp Trần trên người càng ngày càng nhiều, tia máu nhuộm đỏ cả quần áo. Hắn tùy thời đều có thể gặp nguy hiểm bị chém giết, nhưng mỗi lần nguy khốn đến, Diệp Trần luôn có thể biến nguy thành an. Đây là biểu hiện ý chí kiên cường cùng một niềm tin không thể lay động.
- Ồ!
Điện linh hoàn toàn bất ngờ.
Nói thật, hắn đối với Diệp Trần cũng không có ôm lòng tin quá lớn. Hắn biết rõ Kiếm Vương cường đại thế nào, đây là một nhân tài được vận mệnh chiếu cố, lại cũng là người bị vận mệnh vứt bỏ. Diệp Trần có thể kiên trì đến bây giờ làm hắn hết sức hài lòng.
Dưới cái nhìn của hắn, Diệp Trần sẽ thất bại trong khoảnh khắc này, nhưng mà hắn nhạy cảm phát hiện, vết thương trên người Diệp Trần càng ngày càng nhỏ, có cái chỉ là bị kiếm khí lau qua một chút, thậm chí không có tiếp xúc đến da thịt hắn.
Điều này đại biểu cho một cái gì đó?
Nó đại biểu cho tiến bộ của Diệp Trần, một sự tiến bộ trong hoàn cảnh chiến đấu.
Tiến bộ trong chiến đấu cũng không có gì là quá kỳ lạ quý hiếm. Nhưng cần phải xem đối thủ là ai, ở dưới thế tiến công lăng lệ ác liệt của Kiếm Vương, mà lại có thể tiến bộ lên thì điều này không phải người bình thường có thể làm được, huống chi, hắn còn điều chỉnh tốc độ của hai người nhanh hơn rất nhiều. Người bình thường ngay cả thời gian phản ứng cũng không có chứ đừng nói là còn có tâm tư cầu mong đột phá.
Ánh mắt Diệp Trần càng ngày càng sáng lên, thiết kiếm trong tay đối phương không còn là thứ không có dấu vết để tìm kiếm. Hắn đã có thể lần tìm được chút manh mối. Dưới một kiếm không thể tưởng tượng nổi kia, Diệp Trần đã có thể miễn cưỡng né tránh.
Kiếm Vương cũng cảm ứng được Diệp Trần đã trở nên mạnh mẽ hơn, thế công càng ngày càng lăng lệ ác liệt. Cảnh giới kiếm pháp cũng tăng lên, đạt đến một cực hạn, mỗi một kiếm chém ra đều không thể nắm bắt được, hoàn toàn không thể dùng lẽ thường mà tính. May mà người chiến với Kiếm Vương là Diệp Trần, nếu đổi thành một kiếm khách khác, một kiếm cũng không đỡ nổi.
- Giết!
Không có bất kỳ cảm tình nào, tiếng hét to vang lên. Tinh, Khí, Thần của Kiếm Vương bộc phát, chém ra một kiếm đỉnh phong. Một kiếm này linh hồn Diệp Trần cũng bị cướp đi. Cái gì là kiếm pháp, cái gì là Kiếm Đạo, tất cả như đều bị rút lấy ra ngoài.
- Ầm!
Trong đầu một đoàn điện quang nổ vang, tâm cảnh Diệp Trần rộng mở vô cùng trong sáng.
- Thì ra đây là cảnh giới trong tay không có kiếm, trong lòng có kiếm! Đa tạ!
Thiết kiếm trong tay bình thản vung lên, thủ cấp của Kiếm Vương bay rơi ra sau. Cùng lúc đó, cánh tay trái của Diệp Trần cũng bị chém đứt. Diệp Trần đã ngộ đến cảnh giới cao hơn, nhưng cũng hứng trọn một kiếm của đối phương.
- Lợi hại!
Với tư cách là Điện linh của Phong Vương điện, dạng thiên tài nào mà Điện linh chưa từng thấy qua. Diệp Trần tuy là một thiên tài tuyệt diễm, mặc dù cũng chưa hẳn là người đầu tiên nhưng bất quá có thể trong chiến đấu với Kiếm Vương mà đạt được tiến bộ thì loại thiên phú này mới được xem là đáng sợ nhất. Ai cũng không biết cực hạn của hắn ở nơi nào, dù là gặp phải tuyệt cảnh cũng có thể lật ngược tình thế.
Nói một cách khác, luận về năng lực sinh tồn. Diệp Trần mà chỉ xếp thứ hai, không một ai dám xưng thứ nhất, tối đa cũng chỉ cùng hắn ngạng bằng mà thôi.
Điện linh mắt mở to trong sáng.
- Tay không kiếm, nội tâm không kiếm.
Đánh bại Kiếm Vương, tâm tình Diệp Trần bành trướng thật lâu không thể bình phục.
Mượn một trận chiến với Kiếm Vương, hắn đã ngộ đến cảnh giới kiếm đạo kế tiếp "trong tay không có kiếm trong lòng cũng không có kiếm". Mặc dù chỉ là mới ngộ ra, còn chưa có chính thức đạt tới. Nhưng ít ra đã một chân vượt vào đó, nó không còn là thứ mơ mơ hồ hồ, nhìn không tới sờ không được nữa mà đã là một thứ rõ ràng.
Trong tay không có kiếm, đại biểu kiếm pháp không có sơ hở.
Trong lòng không có kiếm, đại biểu nội tâm cũng không có sơ hở.
Cả hai điệp gia cùng một chỗ mới thật sự là không hề có sơ hở. Trái lại, đối thủ khắp nơi là sơ hở, khắp nơi là lỗ thủng, dù Diệp Trần vừa đạt tới gần cảnh giới này của Kiếm Vương nhưng dưới một kiếm không hề sơ hở này cũng phải nuốt hận.
- Đa tạ rồi.
Mặc kệ Kiếm Vương có ý thức hay không, Diệp Trần vẫn muốn nói một tiếng cảm tạ. Nếu không phải một kiếm cuối cùng của Kiếm Vương đã dẫn phát hắn, hắn cũng không có khả năng nhanh như vậy lĩnh ngộ tới cảnh giới " trong tay không có kiếm, trong lòng cũng không có kiếm".
- Xuất hiện đi!
Điện linh vung tay lên, một đạo quang ảnh hình nhân theo màn sáng trung phi xuống, dung nhập vào bên trong bản thể Diệp Trần. Sau một khắc, Diệp Trần thanh tỉnh lại.
- Chúc mừng, ngươi là người đầu tiên trên ý nghĩa chính thức đả bại Kiếm Vương.
Điện linh cười hì hì nói. xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y
Diệp Trần mở to mắt.
- Cổ nhân đã qua, người mà ta đả bại chẳng qua là một người khác Kiếm Vương, không tính là Kiếm Vương thật sự.
- Không tự kiêu không nóng nảy, khó trách ngươi có thể có được thành tựu như hiện tại.
Điện linh thoả mãn gật đầu, nói:
- Ngươi có muốn biết phương pháp tu luyện Sinh Tử Cảnh thực sự? Phương pháp tu luyện thực sự?
Diệp Trần trên mặt lộ vẻ khó hiểu, trong lòng cũng rung động.
Điện linh giải thích nói:
- Ngươi chẳng lẽ không có cảm giác đến Sinh Tử Cảnh tu hành có rất nhiều thứ không trọn vẹn sao? Vì cái gì mà trước Sinh Tử Cảnh lại có các loại tiểu cấp độ như cảnh giới sơ kỳ, trung kỳ, cùng với hậu kỳ. Còn khi đến Sinh Tử Cảnh thì ngược lại không có.
- Về phần tu vi, đó căn bản không phải cảnh giới gì cả, đó chỉ là tích lũy đơn thuần mà thôi. Chỉ cần độ chênh lệch không phải không hợp lẽ thường quá lớn thì đối với chiến lực sẽ ảnh hưởng cũng không lớn. Chỗ tốt lớn nhất ở tu vi cao cũng chính là sức chiến đấu bền bỉ mà thôi. Còn đạt tới Sinh Tử Cảnh, tốc độ khôi phục Chân Nguyên của các ngươi quá chậm, đây là chuyện rất khác thường. Đại đa số các ngươi dùng linh thạch cực phẩm cùng một ít thiên tài địa bảo để khôi phục Chân Nguyên là quá lãng phí rồi.
- Như vậy phương pháp tu luyện chính thức của Sinh Tử Cảnh là cái gì?
Diệp Trần trước giờ cũng không có cảm giác về điều này, chỉ luôn nghi vấn trong tiềm thức mà thôi.
Điện linh không có trực tiếp trả lời Diệp Trần mà cắn một miếng hoa quả, nói:
- Các ngươi hiện tại có chiến lực tinh cấp, nhưng thật ra các cấp bậc đó là do lúc ta nhàm chán nghĩ ra thôi, ngươi bây giờ có chiến lực là bao nhiêu?
- Tổng hơp chiến lực hẳn là ngũ tinh bá chủ. Bộc phát mà nói có thể đạt tới lục tinh.
Điện linh cắn một miếng hoa quả rồi mới nói.
- Có chút chênh lệch, nhưng còn chưa tính là lớn không hợp thói thường. Bởi vì đây là do tạ tùy tiện làm ra, cho nên ta có một phương pháp tiêu chuẩn nhất để phân biệt. Trong mắt ta, tổng hợp chiến lực của ngươi hẳn là ngũ tinh đỉnh phong. Bộc phát mà nói cũng chỉ được ngũ tinh bá chủ, còn không có đạt tới lục tinh đâu.
- Có chênh lệch như vậy sao?
Diệp Trần yên lặng lắng nghe.
- Trước khi Long Vương xông tử lộ đã tới tìm ta một chuyến, hỏi thăm ta một số chuyện. Lúc ấy, chiến lực của hắn là ngũ tinh trung đẳng, là tiêu chuẩn nhất trong ngũ tinh trung đẳng. Khi bạo phát thậm chí có thể tăng lên hai tiểu cấp độ, đạt tới ngũ tinh đỉnh phong. Nếu dùng phán đoán của ngươi để xem, chính là ngũ tinh cao đẳng, bộc phát là ngũ tinh bá chủ. Sở dĩ sinh ra chênh lệch là vì mỗi người đều vô ý thức căn cứ vào thực lực của mình để phán đoán thực lực của người khác, không có một hệ thống chính quy nào, nên xuất hiện chênh lệch là rất bình thường.
- Hơn nữa, chiến lực tinh cấp này là do ta căn cứ vào tình hình của Chân Linh thế giới mà làm ra. Nếu ra đến bên ngoài Chân Linh thế giới thì căn bản phán đoán không có tác dụng gì cả, mà ở thế giới bên ngoài thì đều có đủ loại chủng tộc, hệ thống chiến lực tinh cấp không thể dùng được đối với các chủng tộc khác.
- Quan trọng nhất. Hệ thống chiến lực tinh cấp của ta tuy có chiến lực cao nhất là thập tinh, nhưng ở Chân Linh thế giới chưa bao giờ xuất hiện qua kẻ có chiến lực thập tinh. Cho nên các cấp bậc đằng sau ấy chỉ là suy đoán của chính ta mà thôi. Lúc ấy bởi vì quá nhàm chán nên ta cũng không muốn đem cái hệ thống chiến lực tinh cấp này mở rộng ra quá nhiều, cũng chỉ dừng ở mức mở rộng giống như tại thời đại của Nguyên Hoàng mà thôi.
Nghe vậy, Diệp Trần cười khổ một tiếng. Thì ra cái gọi là chiến lực tinh cấp chỉ là do Điện linh lúc nhàm chán làm ra thôi. Nhưng chiến lực tinh cấp này ở Chân Linh thế giới hoàn toàn chính xác. Điện linh đã đưa ra quy tắc đó không biết bao lâu rồi, có lẽ bắt đầu tồn tại từ thời thượng cổ, khi đó hắn căn cứ vào thực lực của vô số người mà tạo ra. Đây là một bảng tính cấp bậc không có khả năng hoàn thiện, có chăng chỉ hoàn thiện ở mức độ từ nhất tinh đến thất tinh hoặc bát tinh mà thôi.
- Vậy còn phương pháp tu luyện chính thức là cái gì?
Diệp Trần hỏi.
- Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên!
Điện linh nói ra một cấp bậc mới.
- Ở thế giới bên ngoài, bởi vì có quá nhiều chủng tộc, năng lực cũng có quá nhiều, muốn dùng chiến lực để phân chia đẳng cấp là chuyện không thể. Cho nên vẫn cảnh giới để bình phán thực lực một người, ít nhất là thực lực biểu hiện ra bên ngoài. Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên là phương pháp tu luyện thống nhất của cả vũ trụ. Tuy nhiên cảnh giới dù cao, không nhất định là chiến lực sẽ cao, nhưng ít ra có thể biết được hắn có trụ cột cao thế nào.
- Ví như đạt tới cảnh giới Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên thì tốc độ khôi phục Chân Nguyên sẽ gia tăng gấp mười, không cần bế quan mấy tháng để khôi phục Chân Nguyên, cũng không cần lãng phí đại lượng thiên tài địa bảo. Kể từ đó, các ngươỉ có thể tận lực dùng thiên tài địa bảo kia để tăng cảnh giới của mình lên.
- Vậy ta là Sinh Tử Cảnh mấy trọng thiên?
- Ngươi à, nhất trọng thiên cũng chưa tới. Nếu như không nói cho ngươi phương pháp tu luyện chính thức thì có lẽ cả đời này của ngươi may mắn lắm mới đạt tới Sinh Tử Cảnh đệ nhất trọng thiên. Nhưungx cảnh giới ở đằng sau, khả năng ngươi cả đời cũng khó có hi vọng đạt tới.
- Nhất trọng thiên ta cũng chưa tới, Chân Linh thế giới yếu như vậy sao?
Diệp Trần không cho rằng những người khác có thể đạt đến nhất trọng thiên.
Điện linh im lặng một chốc rồi nói:
- Ta không phải đã nồi rồi sao? Cảnh giới cao, không nhất định chiến lực cao, ngươi bây giờ tuy là nhất trọng thiên còn không có đạt tới, nhưng theo ta thấy kỳ thật ngươi đã tương đương với thực lực tam trọng thiên của ngoại giới. Dù sao ý chí cùng võ học của ngươi đều rất cao. Cảnh giới kiếm đạo đã đạt đến cảnh giới "trong tay không có kiếm, trong lòng cũng không có kiếm" rồi. Về phần dị tộc xâm lấn vào đây, bọn chúng sẽ phải chịu áp chế của quy tắc Chân Linh thế giới, cảnh giới bị hạ ít nhất hai trọng thiên. Thực lực càng cường đại thì bị áp chế càng lớn. Bằng không thì tùy tiện chỉ cần một gã Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên là đủ để tiêu diệt tất cả vương giả của Chân Linh thế giới.
- Điều này cũng đúng.
Diệp Trần tương đương với Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên ở ngoại giới. Những vị Vương giả lục tinh tương đương với tứ trọng thiên. Nếu dị tộc đến là một gã ngũ trọng thiên thì chưa hẳn có thể tiêu diệt được tất cả vương giả hiện có, nhưng nếu đến là một gã lục trọng thiên thì xác định rồi.
- Đúng rồi, ngươi đã có phương pháp tu luyện chính thức Sinh Tử Cảnh thì vì cái gì mà không truyền xuống. Chẳng lẽ ngươi không hy vọng Chân Linh thế giới cường đại lên để chống cự với dị tộc sao?
Diệp Trần nói.
Điện linh giải thích nói:
- Ngươi cho rằng ta không muốn sao, sở dĩ không truyền thụ xuống là vì ở trong Chân Linh thế giới, không phải bất luận kẻ nào cũng có thể tu luyện tới nhất trọng thiên. Nói thật cho ngươi biết, muốn ở Chân Linh thế giới mà tu luyện tới nhất trọng thiên, trừ phi là tuyệt thế kỳ tài. Bằng không tùy thời đều bị tan thành mây khói, chỉ có ra bên ngoài Chân Linh thế giới thì mới có thể không bị hạn chế việc tăng cảnh giới lên, bởi vì chỗ đó mới có quy tắc nguyên vẹn, tuổi thọ của các ngươi cũng sẽ bạo tăng đến mười vạn năm.
- Từ xưa đến nay, ngoại trừ thời đại thượng cổ có thể tuy ý xuất nhập Chân Linh thế giới mà không bị hạn chế. Còn về sau, cửa ra vào Chân Linh thế giới bị phong bế hoàn toàn, ta qua rất nhiều năm mới có thể truyền thụ được cho sáu người. Bọn hắn ở thời đại của mình đều là những tồn tại vô địch. Ví dụ như Nguyên Hoàng, đã tu luyện tới Sinh Tử Cảnh nhị trọng thiên đỉnh phong, nhưng tiếc thay nếu tiếp tục tu luyện nữa hắn cũng khó tránh khỏi kiếp nạn bị tan thành mây khói, mà lại càng đi về phía sau càng khó tăng lên. Nếu không rời Chân Linh thế giới thì vĩnh viễn cũng không có cách nào tu luyện tới đỉnh phong. Bằng không, thành tựu của Nguyên Hoàng không chỉ có như vậy đâu.
- Ngươi xác định ta có thể tu luyện tới nhất trọng thiên không?
- Tự nhiên có thể, ánh mắt của ta sao có thể nhìn nhầm được. Cho dù ngươi không chiến thắng được Kiếm Vương thì qua một thời gian ngắn nữa ta cũng sẽ truyền thụ cho ngươi.
Kiếm Đạo Độc Tôn Kiếm Đạo Độc Tôn - Kiếm Du Thái Hư Kiếm Đạo Độc Tôn