Trên mỗi ngọn núi đều có những lối đi mà khi đứng dưới thung lũng, bạn không thể nhìn thấy được.

James Rogers

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1603
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8226 / 236
Cập nhật: 2015-10-28 17:45:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1077+1078: Ba Năm Sau, Ta Không Ngăn Cản Ngươi
gưng Thủy!
Thiên Hạt Kiếm trong tay, trong nháy mắt Diệp Trần đánh ra chiêu thứ hai của Thu Thủy Kiếm Quyết.
Ngâm!
Kiếm khí vô cùng co động, xuyên thủng không gian, biên giới vết nứt không gian, nhanh chóng kết tinh hóa.
Cờ-rắc!
Cự Lang Vương hộ thể yêu lực, rốt cuộc không gánh nổi kiếm khí trùng kích, bị kết tinh hóa thành màu tím xuyên thủng, kiếm kính đánh lên vị trí vai phải của hắn thoáng cái xuyên thấu qua.
Lập tức, cả vai phải của Cự Lang Vương biến thành kết tinh, dưới tác dụng của Ngưng Thủy, kết tinh này bộc phát ra lực lượng, ầm ầm nghiền nát, hóa thành quang vũ đầy trời.
NGAO!
Cự Lang Vương gào lên một tiếng thê thảm.
- Là Cực phẩm bảo kiếm, đáng giận, không ngờ ngươi lại có Cực phẩm bảo kiếm!
Thân thể thiếu một khối, Cự Lang Vương cơ hồ dùng thân thể đụng nát không gian, xuất hiện ở ngoài trăm dặm, vận chuyển Bất Tử Chi Thân, thân thể thiếu một khối, thịt nhúc nhích, lấy mắt thường có thể thấy được nó đang lấp đầy, nhưng cũng vào lúc này, khí tức của hắn đã suy yếu, một kiếm vừa rồi của Diệp Trần, đã làm hắn bị thương nội phủ, lực lượng kết tinh hóa cũng truyền vào trong, mà cảnh giới Bất Tử Chi Thân của hắn, chỉ là Đoạn Chi Trọng Sinh sơ kỳ, có thể chữa trị đơn giản, giờ này khắc này, hắn chỉ dựa vào yêu lực khổng lồ ngăn cản thương thế, không cho nó bộc phát, cũng không phải chân chánh chữa trị thân thể.
- Ngươi có Cực phẩm bảo kiếm?
Ngoài trăm dặm, Cự Lang Vương nhìn chằm chằm vào Diệp Trần.
- Thế thì sao nào?
Thiên Hạt Kiếm chỉ xéo vào mặt đất, kiếm quang màu tím lóe lên, Diệp Trần thản nhiên nói ra.
- Chuyện hôm nay, nếu như không tính toán, Cự Lang Vương ta thề, nhất định phải giết ngươi.
Cự Lang Vương hận không thể lập tức giết chết toàn bộ những tên đang xem cuộc chiến, như vậy, sẽ không ai biết rõ hắn bị Diệp Trần đánh thê thảm như thế, nhưng hắn không dám, ở đây đều là thanh niên cường giả, đều có được bối cảnh thật lớn, sau lưng cũng có Yêu Vương và Sinh Tử Cảnh Vương giả, cho nên, hắn chỉ có ngày sau đánh chết Diệp Trần, mới có thể rửa nhục.
- Nếu như ngươi không đi, cũng đừng đi nữa.
Diệp Trần lại chém ra một kiếm, kiếm khí như lưu tinh, truy kích qua.
Cự Lang Vương trừng mắt, kẹp lấy cái đuôi chui vào không gian.
Phốc!
Kiếm khí cũng phá vỡ không gian, biến mất không thấy gì nữa.
Loáng thoáng, mọi người giống như nghe được tiếng gầm gừ của Cự Lang Vương, đưa mắt nhìn nhau.
Hô!
Chân nguyên thoáng cái ít đi năm thành, làm cho Diệp Trần thập phần mệt mỏi, cảnh giới nửa bước Vương giả trung giai, hắn có thể toàn lực thi triển năm lần Phá Tà Kiếm, đẳng cấp cao, là mười lần, Sinh Tử Huyền Quan đệ nhất trọng, hai mươi lần, đệ nhị trọng bốn mươi lần, đệ tam trọng, tám mươi lần.
Mà nãy giờ, hắn ít nhất toàn lực thi triển hai mươi lần Phá Tà Kiếm, hao tổn một phần tư chân nguyên, rồi sau đó Thiên Hạt Kiếm, tốc độ tiêu hao chân nguyên càng khủng bố, chỉ hai kiếm, đã làm cho chân nguyên mất đi năm thành, đổi lại, thời kỳ toàn thịnh, Diệp Trần chỉ có thể thi triển năm sáu lần Thiên Hạt kiếm.
Đương nhiên, Thiên Hạt kiếm tiêu hao chân nguyên khủng bố như vậy, bởi vì nó là Cực phẩm bảo kiếm, cũng thuộc về nhân vật lợi hại, mà ngụy Cực phẩm bảo kiếm Phá Tà Kiếm đại khái chỉ có không tới một nửa uy lực của Cực phẩm bảo kiếm bình thường, cả hai chênh lệch thập phần lớn.
Dựa vào Thiên Hạt kiếm, Diệp Trần mới có thể chính thức đánh trọng thương Cự Lang Vương, làm cho đối phương chật vật mà trốn.
Xuất ra đại lượng chân nguyên kết tinh, Diệp Trần nhanh chóng luyện hóa, đền bù chân nguyên bị tổn thất.
- Cự Lang Vương bị đánh chạy, Diệp Trần chiến thắng Cự Lang Vương!
- Vượt cấp chiến thắng Cự Lang Vương, điều này sao có thể?
- Quá kinh khủng, nhớ ngày đó, Huyền Hậu ở cảnh giới này, cũng chỉ có thể chống lại Sinh Tử Cảnh Vương giả, không cách nào đánh bại, Diệp Trần lại làm được.
Dùng thân phận nửa bước Vương giả mạnh nhất, chống lại Sinh Tử Cảnh Vương giả, từ xưa đến nay, chỉ có một ít người làm được, nhưng đánh bại Sinh Tử Cảnh Vương giả, ít nhất gần mấy vạn năm nay, một cũng không làm được.
Đương nhiên, thanh niên cường giả xem cuộc chiến cũng rất rõ ràng, Diệp Trần chính là dựa vào Thiên Hạt kiếm mới làm được một bước này, mà trước kia Huyền Hậu cũng không có Cực phẩm bảo khí, chỉ dựa vào thực lực bản thân.
Mặc dù như thế, thực lực bản thân Diệp Trần, cũng không yếu hơn so với Huyền Hậu, cùng một cấp bậc với Huyền Hậu.
- Tin tức này truyền đi, cả Chân Linh thế giới sẽ oanh động a!
Có người nói ra.
- Nhất định sẽ oanh động, xuất hiện một kẻ kinh tài tuyệt diễm giống như Huyền Hậu, làm sao mà không oanh động, một khi hắn bước vào Sinh Tử Cảnh, sẽ khủng bố tới cỡ nào a!
Lệnh Hồ Dực kinh ngạc nhìn Diệp Trần, thầm nghĩ trong lòng: Cực Thiên Tông và hắn đối địch, là đúng hay sai? Chỉ cần hắn không chết, Cực Thiên Tông sẽ không có ngày yên lành a.
Tính toán! Mặc kệ hắn có chết hay không, Cực Thiên Tông tốt nhất không nên trêu chọc hắn vẫn hơn.
Diệp Trần không biết là, cũng bởi vì biểu hiện của hắn, làm cho Lệnh Hồ Dực không sinh ra ý niệm đối địch trong đầu với hắn, cũng làm cho Trường Thiên Phái ít đi một đại địch.
Lệnh Hồ Dực không muốn đánh bạc, Diệp Trần xuất hiện, làm cho hắn biết, thời gian của hắn, không thể lãng phí trên những chuyện vụn vặt, nhất định phải toàn tâm toàn ý tu luyện mới được.
Thở ra thật sâu, Lệnh Hồ Dực quay người rời đi.
Những người khác cũng rời đi, trước khi đi, ánh mắt đều nhìn vào người Diệp Trần, giống như muốn nhớ rõ dấu ấn của hắn trong đầu của mình, không quản khỉ gió bọn họ có thừa nhận hay không, chỉ cần Diệp Trần không chết, tương lai nhất định sẽ là nhân vật phong vân hết sức quan trọng của Chân Linh thế giới.
- Diệp Trần, xem ra ta lo lắng hơi thừa a!
Lam Sơn Mi cười khổ nói ra.
Diệp Trần cũng không có đình chỉ luyện hóa chân nguyên thủy tinh, nói ra:
- Ta cũng muốn cám ơn ngươi.
Nói xong, ánh mắt của hắn liếc nhìn sâu trong hư không, giống như vô tình ý.
Ở sâu trong hư không.
Một thân ảnh nam tử khô gầy xuất vuốt ve chồm râu.
- Ánh mắt Mi nhi không tệ, tiểu tử này, có tư chất vấn đỉnh thiên hạ, cần phải để bọn họ tiếp xúc nhiều a, khi tất yếu, Ma Đao Tông cũng nên biểu hiện chút thành ý, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi còn tốt hơn so với thuê hoa trên gấm.
Thân hình lóe lên, nam tử trung niên lập tức biến mất.
...
Trong hư không của Thiên Hổ Yêu Tông và Man Hoang sơn, một bạch y nữ tử ngừng lại ở đó.
Trước người của nàng, mà một đạo ánh sáng, bên trong đạo ánh sáng đó, có cảnh tượng của Man Hoang sơn mạch, Diệp Trần và Lam Sơn Mi xuất hiện ở trong ánh sáng, trông rất sống động.
- Xem ra ta không cần trực tiếp ra mặt.
Bạch y nữ tử cười cười.
- Nhưng mà chuyện này, mới là phiền toái!
Bàn tay phất một cái, đạo ánh sáng này tiêu tán, bạch y nữ tử xoay người, ánh mắt nhìn vào chỗ sâu trong hư không.
Chỉ chốc lát công phu, một thân ảnh nam tử khôi ngô khí phách bay xẹt tới.
Nam tử trung niên mặc bạch kim sắc chiến y, trên người khí phách và Vương khí thập phần cường đại, Không Gian Chi Lực lượn lờ chung quanh hắn, không cách nào tới gần một phân.
- Thiên Hổ Vương, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!
Bạch y nữ tử lạnh nhạt nói.
- Huyền Hậu, không thể ngờ là ngươi dám đến Huyết Thiên đại lục của ta!
Thiên Hổ Vương chau mày, trầm giọng nói ra.
- Nơi này cũng không phải là tuyệt địa gì, vì cái gì mà ta không thể tới.
Huyền Hậu không thèm để ý chút nào.
- Ngươi có chủ tâm ngăn cản ta!
Tròng mắt Thiên Hổ Vương hơi híp lại.
- Ba năm, ba năm sau, ta sẽ không ngăn ngươi.
- Ba năm, nói giỡn, ai biết ba năm sau hắn có trở thành Sinh Tử Cảnh Vương giả hay không, không có khả năng.
Thiên Hổ Vương lập tức bác bỏ.
Hai người chiến đấu, không ai biết kết quả.
Sau khi Thiên Hổ Vương trở về, lập tức tuyên bố bế quan, mãi cho tới ba năm sau mới xuất quan, đương nhiên, chuyện này nói sau.
- Diệp Trần, ta phải trở về Ma Đao Tông, chính ngươi cẩn thận một chút.
Man Hoang sơn mạch, chỉ còn lại Diệp Trần và Lam Sơn Mi hai người, thấy chân nguyên của Diệp Trần khôi phục không sai biệt lắm, Lam Sơn Mi mở miệng cáo từ.
- Tốt, sau này có chuyện gì cần ta hỗ trợ, cứ việc nói.
Đình chỉ luyện hóa chân nguyên thủy tinh, Diệp Trần chân thành nói ra.
Lam Sơn Mi cười nói:
- Nhất định.
Hiện tại không cần Diệp Trần hỗ trợ, không có nghĩa là sau này không cần.
Vèo!
Nói xong, Lam Sơn Mi hóa thành cầu vòng màu đen, biến mất ở phương xa.
Nhìn qua bóng lưng của Lam Sơn Mi rời đi, Diệp Trần nghiêng đầu, liếc nhìn về phương hướng Thiên Hổ Yêu Tông, không biết có phải hắn gặp ảo giác hay không, hắn và Cự Lang Vương chiến một trận, luôn luôn có cảm giác bị quan sát, hơn nữa không chỉ một người, nhưng hắn cảm thấy cảm giác này, cũng không mang theo ác ý, một cổ cảm giác thậm chí rất thân thiết.
- Đa tạ!
Diệp Trần lầm bầm một câu, hướng về phía Trường Thiên Phái bay đi.
...
Trường Thiên Phái, quảng trường trước đại điện.
Diệp Trần hạ xuống.
- Thái Thượng trưởng lão.
Đám đệ tử đi ngang qua nhao nhao cúi đầu chào.
- Ba tháng đã qua, Diệp trưởng lão trở lại, không biết Thái Thượng trưởng lão xếp hạng thứ mấy trên Sinh Tử Cảnh dự khuyết bảng?
Có đệ tử thấp giọng nghị luận.
- Dùng thực lực của Diệp trưởng lão dễ dàng đánh bại Lệnh Hồ Dực, sắp xếp trước hai mươi hẳn là không thành vấn đề, có lẽ càng gần phía trước.
- Ta đoán top 10, ngươi không thấy khí tức của Diệp trưởng lão đã khủng bố hơn vô số lần so với trước kia à.
- Trước hai mươi không sai biệt lắm, về phần Top 10, đoán chừng rất không có khả năng a. Không nói Huyết Thiên đại lục chúng ta có bát đại yêu thiểu, tứ ma, những đại lục khác cũng có nhân vật kinh tài tuyệt diễm, muốn xông vào Top 10, rất khó khăn.
Diệp Trần không có tận lực che giấu khí tức của mình, Trường Thiên Phái cao thủ Linh Hải Cảnh cũng nhao nhao bị kinh động, bất kể là bế quan, hay là tu luyện võ học, hoặc là uống trà, toàn bộ đều bay ra khỏi nơi ở của mình, đi vào quảng trường.
- Diệp trưởng lão!
- Chúc mừng Diệp trưởng lão đã trở về!
Cầm đầu chính là tông chủ Lý Trường Phong của Trường Thiên Phái.
Diệp Trần cười cười, nói.
- Đã ba tháng, Trường Thiên Phái không có gì chứ?
Lý Trường Phong nói:
- Nhờ phúc của Diệp trưởng lão, ba tháng này, không có người nào tới quấy rầy Trường Thiên Phái ta, còn về linh mạch, cũng không sai biệt lắm bị khai thác sạch sẽ.
- Như vậy cũng tốt!
Ba đại tông môn thương gân động cốt, cũng không ngờ không thừa dịp hắn không ở đây, quấy rối Trường Thiên Phái.
- Diệp trưởng lão, Sinh Tử Bí Cảnh đã đóng cửa, với thực lực của Diệp trưởng lão, có lẽ bài danh rất cao a?
Lý Trường Phong thấy trên mặt Diệp Trần không có uất khí, khí tức cũng khủng bố hơn mấy lần, biết rõ Diệp Trần ra ngoài thuận lợi, mới cả gan hỏi.
- Xem như đệ nhất a!
- Ta đi bế quan một chút đây!
Nói xong, Diệp Trần lách mình bay về phía ngọn núi của mình.
Diệp Trần rời đi, những người nghe đượcc câu này, đều kinh ngạc đến ngây người.
- Xem như đệ nhất?
Đó không phải là đệ nhất sao?
Hí!
Kể cả Lý trường Phong bên trong, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Bát đại yêu thiểu, tứ ma, những tuyệt thế thiên tài của đại lục khác, không ngờ toàn bộ thua trên tay của Diệp Trần, đây quả thực là tin tức kinh thiên động địa.
Trường Thiên Phái sôi trào!
...
Trở lại ngọn núi, Diệp Trần lập tức bế quan.
Tu vi cảnh giới của hắn, thật sự là Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng, nhưng bản thân của hắn còn chưa quen thuộc với cổ lực lượng bạo tăng này, căn cơ tu vi cũng chưa vững chắc.
Phải bế quan mấy ngày, củng cố cảnh giới trước mắt.
Một buổi sáng bảy ngày sau.
Diệp Trần thuận lợi xuất quan.
- Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng, quả nhiên vô cùng kỳ diệu, trong lúc mơ hồ, đối với Sinh Tử Luân Hồi trong thiên địa đều có thể thấy rõ một ít, nhưng rất mơ hồ a.
Cảnh giới Sinh Tử Huyền Quan, trên người có chứa khí tức sinh tử, kỳ thật đã tiếp xúc tới tính mạng chi đạo và tử vong chi đạo, chỉ có điều không cách nào nắm giữ, không cách nào vận dụng mà thôi.
Độc Cô Tuyệt đã nắm giữa một tia tử vong chi đạo, mới có thể đột nhiên tăng mạnh.
Tinh Kiếm Hậu Tinh Vẫn Chi Sát cũng là như thế.
- Không vội, tính mạng chi đạo và tử vong chi đạo ta đều nắm giữ, nhưng không phải hiện tại, hiện tại phải làm chính là chế tạo Thượng phẩm bảo kiếm.
Tu vi bản thân đột nhiên tăng mạnh, nhưng Diệp Trần không có bỏ qua tu vi kiếm đạo.
Trong quá trình đúc kiếm, cũng là quá trình ngộ kiếm, không ngừng thể ngộ, không ngừng đột phá chính mình, vô hạn tuần hoàn.
Kiếm Đạo Độc Tôn Kiếm Đạo Độc Tôn - Kiếm Du Thái Hư Kiếm Đạo Độc Tôn