People have a hard time letting go of their suffering. Out of a fear of the unknown, they prefer suffering that is familiar.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1603
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8226 / 236
Cập nhật: 2015-10-28 17:45:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 996+997: Cảnh Giới Bán Bộ Vương Giả Cao Giai
Đối mặt với sự chèn ép của ba tông môn lớn, Trường Thiên phái không thể nào phát triển được. Có thể không bị diệt đã là rất cố gắng rồi.
Cười khổ một tiếng, Lý Trường Phong lại nói:
- Ba tông môn kia dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào đối phó với Trường Thiên phái ta. Cứ có một đệ tử Trường Thiên phái hạ sơn đi tìm cơ duyên, nếu bị bọn họ phát hiện thì sẽ bị liệp sát. Cuối cùng Trường Thiên phái chúng ta bị nhốt chết ở trong ngọn núi nho nhỏ này. Tài nguyên càng ngày càng ít, có rất nhiều đệ tử thiên phú không tồi, nhưng do giới hạn về tài nguyên mà cảnh giới đề thăng vô cùng chậm. Thiếu tài nguyên tự nhiên không có mấy đệ tử nguyện ý muốn ở lại Trường Thiên phái. Mấy năm gần đây, số đệ tử gia nhập tông môn thậm chí không được đến năm mươi người.
Tài nguyên của một tông môn là điều căn bản phải có. Đoạn tuyệt con đường tìm kiếm tài nguyên cũng bằng đoạn tuyệt hi vọng của tông môn. Thủ đoạn thật độc ác!
- Tông chủ! Vì sao không để Trường Thiên phái di chuyển đến một địa phương khác trên Huyết Thiên đại lục?
Diệp Trần không tin ba tông môn kia cũng di chuyển theo Trường Thiên phái, đi ra bên ngoài. Đến lúc đó Trường Thiên phái sẽ có cơ hội tiếp tục phát triển. Chứ cứ đứng ở chỗ này thì chỉ có chờ chết mà thôi.
Lý Trường Phong nói:
- Đề nghị này chúng ta cũng đã sớm nghĩ đến. Nhưng không thể thực hiện được. Tuy rằng có thể tránh thoát được sự áp bách của ba tông môn kia, thế nhưng trong quá trình di chuyển sẽ gặp phải sự nguy hiểm. Rất có thể dẫn đến họa diệt tông. Trường Thiên phái sẽ trở thành lịch sử. Ở chỗ này, tuy rằng khó có thể phát triển được, thậm chí còn chịu sự sỉ nhục của ba tông môn. Ngược lại có thể bảo tồn căn cơ của Trường Thiên phái. Dù sao thì vị Phong Đế Vương Giả kia cũng đã có khẩu lệnh, cho nên bọn họ cũng không dám tấn công quy mô lớn lên núi, diệt Trường Thiên phái ta.
- Cũng đúng!
Diệp Trần cũng không có nghĩ đến điểm ấy. Ở thế giới này nơi đâu cũng rất nguy hiểm. Không thể không nói trong lúc di chuyển rất nguy hiêm. Tỷ như gặp phải Huyết Hải Ngũ Thập đạo tặc. Không chỉ cần một phần ba Huyết Hải Ngũ Thập đạo tặc cũng có thể đơn giản diệt trừ Trường Thiên phái.
- Tông chủ yên tâm. Có ta ở đây, ba tông môn kia không đáng nhắc tới. Đệ tử Trường Thiên phái sẽ càng ngày càng nhiều.
Diệp Trần biết mình phải cấp cho Lý Trường Phong một ít tin tưởng.
- Ba tông môn kia không đáng nhắc tới?
Lý Trường Phong nhìn chằm chằm vào Diệp Trần, hỏi:
- Xin hỏi Diệp Trưởng lão là Bán Bộ Vương Giả đứng đầu.
Diệp Trần thản nhiên cười nói:
- Sau này ngươi sẽ biết!
Hiện tại nói cho đối phương, đối phương cũng không quá tin tưởng. Mà Diệp Trần chung quy không thể để con bài chưa lật tẩy của mình bại lộ quá sớm. Cứ để bọn họ đoán mò, như vậy mới chiếm được không ít lòng tin của mọi người.
Tuy Diệp Trần không có nói cụ thể thực lực của bản thân mình như thế nào, thế nhưng những trưởng lão ở đây đều hưng phấn vô cùng. Diệp Trần có thể đơn giản đánh thắng thái thượng trưởng lão thì tám chín phần mười là người đứng đầu trong Bán Bộ Vương Giả. Về trên Bán Bộ Vương Giả, bọn họ không dám nghĩ tới.
Có một vị đứng đầu Bán Bộ Vương Giả tọa trấn, điều này cũng khiến cho ba tông môn kia phải kiêng kỵ. Không dám khi nhục quá mức Trường Thiên phái ta.
Diệp Trần quang vinh trở thành thái thượng trưởng lão của Trường Thiên phái, đây là một đại sự lớn. Ngày thứ hai, Lý Trường Phong để mọi người tập trung ở cái sân rộng trước đại điện nghị sự, tuyên bố thân phận thái thượng trưởng lão của Diệp Trần.
- Thái thượng trưởng lão còn trẻ tuổi như vậy?
Đúng như những gì Lý Trường Phong dự liệu, nghe được tin này tất cả mọi người đều giật mình. Tuy không ai hoài nghi Diệp Trần có đủ tư cách hay không, nhưng bọn họ đều biết ngày hôm qua Diệp Trần chỉ dùng hai ngón tay có thể kẹp chặt kiếm của thái thượng trưởng lão. Một quyền đánh văng hắn.
- Có hai thái thượng trưởng lão, Trường Thiên phái ta ngày sau sẽ thay đổi, cuộc sống cũng sẽ khá giả hơn.
- Đây là khẳng định, thực lực của Diệp trưởng lão so với Lục trưởng lão mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nếu như Lục trưởng lão có thể khôi phục được thần trí. Như vậy Trường Thiên phái ta đã mạnh lại càng mạnh hơn.
Đông đảo đệ tử đều nghị luận.
Nhìn mấy nghìn đệ tử Trường Thiên phái, Diệp Trần nghiêng đầu nói với Lý Trường Phong:
- Tông chủ! Ta xem trong hàng đệ tử, đại bộ phận đều có tâm cảnh rất cao. Thế nhưng tu vi lại thấp, linh thạch cấp cho bọn họ không có đủ sao?
Lý Trường Phong lúng túng nói:
- Linh thạch Trường Thiên phái còn một chút tồn kho, thế nhưng cũng không còn nhiều. Mấy trăm năm qua chúng ta không hề nhập thế. Linh thạch tồn kho càng ngày càng ít. Nhất là thượng phẩm linh thạch hầu như không còn. Ngay cả ta cũng phải dùng linh thạch trung phẩm để tu luyện.
Diệp Trần cũng không nghĩ tới Trường Thiên phái lại thê thảm đến nông nỗi này.
- Nếu tông chủ tin lời ta nói thì từ hôm nay trở đi lấy toàn bộ linh thạch tồn kho lấy hết ra cấp cho đệ tử tu luyện. Về phần uy hiếp của ba tông môn kia sẽ do ta xử lý. Tin tưởng ta, Trường Thiên phái sẽ tìm được lôi ra.
- Hảo!
Lý Trường Phong khẽ cắn môi đáp ứng. Diệp Trần ở trong lòng hắn cũng có phân lượng, mà bản thân hắn cũng hiểu được cái ngày mà Trường Thiên phái vùng lên sắp tới rồi.
Lấy ra một túi trữ vật linh giới hạ phẩm, Diệp Trần đưa tới tay Lý Trường Phong:
- Trong này có một trăm vạn linh thạch thượng phẩm. Không nên từ chối. Đối với ta mà nói chỗ này không tính là cái gì, thế nhưng đối với Trường Thiên phái rất trọng yếu.
Diệp Trần sẽ không bao dưỡng Trường Thiên phái, thế nhưng lúc đầu cũng cần phải giúp đỡ bọn họ chống đỡ qua giai đoạn khó khăn này. Dù sao hiện tại Trường Thiên phái cũng không thể ra ngoài tầm bảo được. Mà một trăm vạn khối linh thạch thượng phẩm này đúng như Diệp Trần nói đối với hắn không tính là gì cả. Sau khi tiêu diệt Huyết Hải Ngũ Thập đạo tặc linh thạch thượng phẩm của hắn cũng lên tới một ức.
- Điều này!
Lý Trường Phong run rẩy tiếp nhận một trăm vạn khối linh thạch thượng phẩm. Số lượng này không thể coi là lớn thế nhưng đối với một tông lục phẩm bình thường không thể có được số lượng như vậy. May ra cũng chỉ có tông môn lục phẩm cường đại mới có được số linh thạch thượng phẩm nhiều như vậy.
Làm thái thượng trưởng lão sẽ có một ngọn núi thuộc về chính mình. Ở trên đỉnh núi, kiến tạo một toàn cung điện, Diệp Trần liền đi vào trong.
Thoáng chốc đã qua mấy ngày.
Ba ngày qua, Diệp trần tập trung thời gian vào việc đúc bảo kiếm trung phẩm, buổi tối mới chuyên tâm tu luyện, nỗ lực đề thăng tu vi.
Buổi tối ngày hôm nay, Diệp Trần vừa kết thúc quá trình tu luyện.
- Cảnh giới Bán Bộ Vương Giả rất khó đề thăng. Mấy tháng qua, rốt cuộc cũng có thể đột phá đến Bán Bộ Vương Giả cao giai.
Trên mặt Diệp Trần không khỏi lộ vẻ tươi cười. Tu vi đề thăng, chỉ cần có đủ tiềm lực, sớm muộn gì cũng đạt được mục tiêu. Thé nhưng mặc kệ vì sao đề thăng thì đều cần tốn một lượng thời gian nhất định. Mà Diệp Trần hiện giờ thiếu chính là thời gian. Chính vì thế mà bản thân hắn nghĩ tiến bộ sao quá chậm.
Chờ hắn đạt được cảnh giới Bán Bộ Vương Giả cao giai, thực lực tự nhiên được nâng cao lên một bước.
- Ta ở Trường Thiên phái cũng đã được mấy ngày, không bằng ra ngoài kiểm tra các đệ tử một chút.
Nhàn rỗi buồn chán. Diệp Trần bỗng nhiên ngoại phóng linh hồn lực, bao quát Trường Thiên phái.
Linh hồn lực Diệp Trần thuộc về cấp bậc Sinh Tử Cảnh. Linh hồn lực ngoại phóng, dưới SInh Tử Cảnh không một ai có thể phát hiện.
Buổi tối, còn có rất nhiều đệ tử không ngủ, đại đa số đều nỗ lực tu luyện hoặc là bế quan đả tọa, không thì cũng diễn luyện võ học. Chăm chỉ không gì sánh được.
Đương nhiên cũng có chút ít đệ tử không tu luyện mà cùng nhau nói chuyện phiếm.
- Tân nhậm thái thượng trưởng lão thật tài giỏi. Tuổi còn trẻ như vậy mà đã có tu vi Bán Bộ Vương Giả. Nếu như ta có thể đạt được cảnh giới nhu vậy thì có thể bảo hộ được Trường Thiên phái rồi.
- Ngươi đó! Cũng chỉ tu luyện được có vài chục năm! Bán Bộ Vương Giả không phải nói là có thể làm được. Chúng ta cũng chỉ mới có tu vi Tinh Cực Cảnh thôi.
- Thì ta cũng chỉ cảm khái thế thôi.
- Ta đương nhiên biết, bất quá cũng không nên nghĩ điều gì quá xa vời.
- Đa tạ!
- Ai, nếu như thần trí Lục trưởng lão khôi phục lại được thì tốt rồi. Hai Bán Bộ Vương Giả, như vậy thực lực Trường Thiên phái chúng ta sẽ mạnh lên rất nhiều.
Trong mắt Diệp Trần hiện lên vẻ hiếu kỳ, từ trong miệng hai gã đệ tử này Lục trưởng lão hẳn là vị thái thượng trưởng lão mặc trường báo màu xám kia. Không biết hắn đã xảy ra chuyện gì.
- Không thể không nói, Đại Địa Chi Hùng gia tộc kia quá ghê tởm. Nhất là cái tên Nham Hùng Vương, thập phần độc ác, nhiều lần khi nhục Trường Thiên phái ta. Lục trưởng lão cũng vì trúng một chưởng của hắn mới trở nên si ngốc ngây ngô như vậy. Chỉ còn nhận được mỗi tông chủ.
- Lục trưởng lão quá thương cảm!
...
Thu liễm linh hồn lực, Diệp Trần âm thầm nhíu mày nói:
- Nguyên lai Lục trưởng lão bị người ta đánh cho si ngốc. Đại Địa Chi Hùng - Nham Hùng Vương. Lẽ nào có thực lực Bán Bộ Vương Giả đứng đầu.
Đại Địa Chi Hùng, một thú trong trăm thú cùng với Cửu Đầu Xà và Hoàng Kim sư tử cùng một cấp bậc. Trong người đều chảy huyết mạch nửa yêu, thiên phú dị bẩn, lực lượng lớn vô cùng. Có khả năng vượt cấp chiến đấu. Đương nhiên huyết mạch cũng không quá nồng, so với nhân loại bình thường cũng chỉ lợi hại hơn một chút mà thôi.
...
Một ngày một đêm lại trôi qua, trung phẩm chú kiếm thuật của Diệp Trần càng ngày càng lợi hại, hiện tại đã có tới chín phần mười xác suốt đúc ra dược bảo kiếm trung phẩm. Đợi đến khi trung phẩm chú kiếm thuật đạt đến trình độ lô hỏa thuần thanh thì Diệp Trần có thể đục được bảo kiếm thượng phẩm rồi. Đây chính là một bước tiến dài.
Trong mật thất.
Diệp Trần ngồi xếp bằng trên bãi đá, hai tay đều nắm một khối thủy tinh chân nguyên, hấp thu chân nguyên lực ở bên trong vào cơ thể.
Trong mật thất xuất hiện từng đợt sóng gợn, không ngừng khuếch tán ra xung quanh, chạm vào vách tường trên mật thất, tiếp theo chấn nát thành bột phấn. Đây chính là lực áp bách khi chân nguyên đề thăng.
- Ông!
Rột đột nhiên một cỗ chân nguyên bàng bạc khuếch tán ra ngoài, mật thất triệt để đổ nát, đã vụn bay loạn xạ. Khí lưu như kiếm.
Trên một ngọn núi, một đạo kiếm khí bay thẳng lên trời cao rồi biến mất không thấy đâu. Rất nhiều ở Trường Thiên phái ngước nhìn kiếm khí đáng sợ, trong lòng khiếp sợ.
Hô!
Thở ra một ngụm trọc khí, Diệp Trần mở mắt, lẩm bẩm:
- Rốt cuộc cũng đề tăng tới Bán Bộ Vương Giả cao giai, độ tinh khiết chân nguyên tăng lên không nhiều lắm. Chỉ là số lượng chân nguyên thoáng cái đã tăng gấp đôi, đủ để thi triển mười lần phá tà kiếm.
Bước vào Bán Bộ Vương Giả cao giai, chính là trùng kích sinh tử huyền quan. Diệp Trần bất tri bất giác đi tới giới tuyến này. Thực lực đề thăng không phải một điển hay nửa điểm như vậy.
Hiện tại là ban ngày, đệ tử Trường Thiên phái không dám tùy ý hạ sơn. Cho nên hầu như người Trường Thiên phái đều chú ý tới một màn này. Tông chủ, trưởng lão, đệ tử, ai ai cũng quan tâm.
- Tông chủ! Diệp trưởng lão xem ra có đột phá?
Một đại trưởng lão Trường Thiên phái trong môn cười tủm tỉm cười nói với Lý Trường Phong.
Lý Trường Phong cũng vui vẻ núi:
- Đây là chuyện tốt đẹp. Diệp Trưởng lão không hổ tuổi còn trẻ mà đã bước vào cảnh giới Bán Bộ Vương Giả. Tiến độ quả nhiên thần tốc.
- Tông chủ. Tu vi Diệp trưởng lão đề thăng, chúng ta cũng nên đến chúc mừng một phen.
Nhị trưởng lão có tu vi Linh Hải Cảnh hậu kỳ cũng rất linh mẫn đề nghị nói.
Lý Trường Phong gật đầu nói:
- Cũng đúng. Cấp bậc lễ nghĩa không thể thiếu.
Cứ như vậy, Lý Trường Phong mang theo các bị trưởng lão và một vài đệ tử hạch tâm trong tông môn đến chúc mừng Diệp Trần, thập phần long trọng.
Diệp Trần tuy rằng không thích, nhưng dù sao đối phương cũng có ý tốt. Mà hiện giờ hắn cũng là thái thượng trưởng lão trong tông môn, đương nhiên cũng phải tiếp nhận ý tốt của đói phương.
- Cao Chí Viễn ngươi lưu lại.
Lúc mọi người gần đi, Diệp Trần gọi Cao Chí Viễn.
- Gọi?
Cao Chí Viễn có điểm kinh ngạc.
Lý Trường Phong cũng rất kinh ngạc, hắn không biết vì sao Diệp Trần gỡi Cao Chí Viễn ở lại, thế nhưng hơn phân nửa là có lợi cho Cao Chí Viễn, nhân tiện nói:
- Chí Viễn, Diệp trưởng lão lưu ngươi lại, ngươi ở lại đi!
- Rõ! Tông chủ.
Cao Chí Viễn ở lại.
Đợi mọi người đi hết, Diệp Trần nói với Cao Chí Viễn:
- Ta đã âm thầm quan sát ngươi, tâm cảnh của ngươi đã đạt tới cảnh giới Linh Hải Cảnh hậu kỳ. Chỉ cần có tài nguyên thì trong một khoảng thời gian ngắn là có thể đề thăng được cảnh giới tu vi. Đặt được cảnh giới Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng không khó khăn.
Cao Chí Viễn ôm quyền nói:
- Đa tạ Diệp trưởng lão khích lệ, nhưng Trường Thiên phái tài nguyên thiếu hụt, có thể có chút thượng phẩm linh thạch để tu luyện, Chi Viễn đã cảm thấy mỹ mãn rồi.
Hắn từ tông chủ biết được, Trường Thiên phái có thể phát linh thạch thượng phẩm cho chúng đệ tử tu luyện cũng là do Diệp Trần đưa cho.
- Hiện nay Trường Thiên phái vẫn còn rất yếu, cao thủ không nhiều lắm. Chỉ dựa vào một mình ta cũng không thể chân chính khiến cho Trường Thiên phái chuyển mình lớn mạnh được. Còn cần vào sự nỗ lực của các ngươi nữa.
Kiếm Đạo Độc Tôn Kiếm Đạo Độc Tôn - Kiếm Du Thái Hư Kiếm Đạo Độc Tôn