Love gives light even in the darkest tunnel.

Anonymous

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1603
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8226 / 236
Cập nhật: 2015-10-28 17:45:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 964+965: Hắn Phải Chết Không Thể Nghi Ngờ
iếm khách đáng sợ như thế, không chỉ Hắc Diệu Vương cảm thấy không ổn mà những người khác cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhất là Hà quản sự và Nguyệt Linh Sương, sắc mặt hai người một âm trầm, một kinh ngạc, về phần Nguyệt Băng Tâm, nàng đã sớm ngây ngốc, nàng như thế nào biết rõ, mấy tháng không gặp mà thực lực Diệp Trần đã khủng bố như vậy rồi.
Giũ vết máu trên thân Phá Tà Kiếm, Diệp Trần hơi kinh ngạc, kiếm kỹ hắn đánh bại Hắc Diệu Đại Thủ Ấn và công kích của Hắn Diệu Vương đều là Linh Tê Nhất Kiếm, theo thực lực hắn tăng lên, Linh Tế Nhất Kiếm đã phát huy ra tinh túy của hắn, tuy lực phá hoại không bằng Tàn Nguyệt, nhưng lực sát thương cũng thập phần cường hãn.
Đương nhiên, không phải người nào cũng có thể thi triển Linh Tê Nhất Kiếm đến cực hạn, chỉ người có thiên phú như Diệp Trần mới có thể làm được như thế, bởi vì tốc độ quá nhanh, linh hồn lực sẽ không theo kịp, sẽ xuất hiện hiện tượng không thể khống chế, trong lúc vô hình, tiềm lực ngăn chặn Linh Tê Nhất Kiếm, không có biện pháp xuất kích toàn lực.
Hắc Diệu Vương có thể tránh khỏi Linh Tê Nhất Kiếm trảm sát, không hề nghi ngờ gì là công lao của bí pháp, môn bí pháp này, thật sự phi thường hữu dụng.
- Đi!
Tay trái chỉ một kiếm, thần sắc Diệp Trần lạnh lùng.
BOANG..!
Bên hông Diệp Trần, Lôi Kiếp kiếm tự động xuất ra khỏi vỏ, tựa như lôi điện xuyên thẳng vào hư không, cực tốc hướng về phía Hắc Diệu Vương.
Ngự Kiếm Thuật!
Đương!
Một quyền Hắc Diệu Vương đánh bay Lôi Kiếp Kiếm, nhưng Ngự Kiếm thuật như thế nào có thể bị phá như vậy, tu vi Diệp Trần tiến vào cảnh giới Bán bộ Vương giả, tuy rằng linh hồn lực không tăng lên, nhưng sinh ra nhiều màng linh hồn mỏng, cường độ linh hồn tăng nhiều, Ngự Kiếm Thuật xưa đâu bằng nay.
Thân hình lay động, Hắc Diệu Vương liên tục lui về phía sau, không thể ngăn được thân thể.
- Thập ngũ kiếm tề phát!
Cách không điều khiển Lôi Kiếp Kiếm, Diệp Trần chỉ kiếm chúi xuống, đột nhiên Lôi Kiếp Kiếm phân hóa ra thập tứ chuôi Chân nguyên phi kiếm, cùng với bản thể Lôi Kiếp Kiếm, đồng loạt công kích về hướng Hắc Diệu Vương, thế đi như điện, cuồng phong sậu vũ.
Khí huyết trong cơ thể Hắc Diệu Vương sôi trào, căn bản không có thời gian điều chỉnh trạng thái, chỉ có thể ngăn cản công kích của phi kiếm một cách bị động, Chân nguyên hộ thể càng ngày càng mỏng.
- Ngay cả Ngự Kiếm Thuật thất truyền cũng tinh thông, rốt cuộc người này là ai?
- Rõ ràng Hắc Diệu Vương bị áp chế, hơn nữa lại là áp chế tuyệt đối.
Diệp Trần cường hãn như vậy, làm mọi người sinh ra hứng thú với thân phận của hắn.
- Diệp công tử thắng rồi.
Nguyệt Băng Tâm vui vẻ nói.
- Chỉ sợ không đơn giản như vậy.
Nguyệt Linh Sương nhíu mày.
- Hắc Diệu Vương, ngươi vẫn còn chờ cái gì, đừng nói là ngươi không giết nổi hắn.
Đúng lúc này, Hà quản sự dùng Chân nguyên truyền âm cho Hắc Diệu Vương.
- Ngươi cho rằng dễ đối phó với tiểu tử này lắm sao?
Hắc Diệu Vương một bên luống cuống chân tay ngăn cản công kích của phi kiếm, một bên thẹn quá hóa giận, dùng Chân nguyên phản hồi truyền âm, không thể không nói, Đệ nhị trọng Sinh Tử Huyền Quan vẫn là Đệ nhị trọng Sinh Tử Huyền Quan, Chân nguyên hộ thể cường hãn dị thường, dù Hắc Diệu Vương đổ một lượng lớn Chân nguyên vào phi kiếm, trong lúc nhất thời Chân nguyên cũng không thể gây tổn thương đến hắn, trừ phi là bản thể Lôi Kiếp Kiếm công kích, nhưng Hắc Diệu Vương cũng không phải người ngu, há có thể để Lôi Kiếp Kiếm tiếp cận.
- Hắc hắc, Hắc Diệu Vương ngươi có thể uy chấn mấy chục năm tại Bảo Thạch quần đảo, chắc chắc ẩn giấu không ít thủ đoạn, bằng không sớm đã bại trận rồi.
Hà quản sự tựa hồ tin tưởng vững chắc Hắc Diệu Vương có thể lật ngược thế cờ.
- Hừ, xem ra ngươi nghiên cứu ta rất sâu.
Hắc Diệu Vương hừ lạnh một tiếng, cũng không giải thích.
Đương đương đương đương đương đương đương...
Thập ngũ thanh phi kiếm điên cuồng công kích quanh Hắc Diệu Vương, nhất là bản thể Lôi Kiếp kiếm, mỗi một lần công kích đều là khí thế vạn quân lôi đình, tóe lên từng mảnh vụn lôi hỏa nhỏ.
- Hắc Tinh bạo!
Thủ lâu tất bại, Hắc Diệu Vương cũng không thể không rõ đạo lý kia, đập bay bản thể Lôi Kiếp Kiếm, Hắc Diệu Vương hét lớn một tiếng, đột nhiên cuộn thân mình lại, mà theo hắn cuộn mình lại, từng mảng hắc quang nóng bỏng bộc phát, trong một phần trăm thời gian cái nháy mắt, ầm ầm sụp đổ, áp súc bên ngoài cơ thể Hắc Diệu Vương.
Sau một khắc, một khỏa thổ cầu cháy đen đường kính hai mét bao Hắc Diệu Vương vào bên trong, mặt ngoài thổ cầu, độ ấm kinh người, rắn chắc không thể tưởng tượng nổi, cho nên Chân nguyên phi kiếm công kích chỉ có thể bắn ra vô số hỏa tinh, chém ra dấu vết dài hẹp mờ mờ.
- Bạo!
Tiếng quát khẽ truyền ra từ trong thổ cầu.
Ầm ầm!
Thổ cầu cháy đen như là một tiểu tinh thần, ầm ầm bộc phất, lực trùng kích cường đại quét ngang bốn phương tám hướng, chẳng những phá Ngự Kiếm Thuật của Diệp Trần mà còn làm đứt đoạn mũi kiếm Lôi Kiếp Kiếm, về phần Chân nguyên phi kiếm, sớm đã tan thành tro bụi, không còn tồn tại.
Xoẹt!
Một đạo hàn quang màu xanh da trời kích xạ đến, Diệp Trần duỗi hai ngón tay ra kẹp lấy nó.
Đây là mũi kiếm Lôi Kiếp Kiếm.
- Hỏa thổ dung hợp áo nghĩa!
Nhãn lực Diệp Trần cực cao, hắn nhìn ra được tinh bạo của Hắc Diệu Vương là căn cứ vào tinh thần bạo tạc mà nghiên cứu ra tuyệt chiêu này, Sinh Tử Cảnh tại thế giới Chân Linh có thể ngao du tinh không, hàng lâm trên những ngôi sao xinh đẹp, những ngôi sao này, nhỏ thì rất nhỏ, Vương giả Sinh Tử Cảnh hoàn toàn có thể phá hủy nó, bất quá khi ngôi sao nhỏ bạo tạc, Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường đều lùi ra ba thước, sợ bị cuồng vào vụ bạo tạc, tuy nói Tinh bạo của Hắc Diệu Vương thập phần thô lậu nhưng đối với cường giả đồng cấp thì không thể nghi ngờ là thập phần khủng bố.
Một kích phá vỡ Ngự Kiếm Thuật của Diệp Trần, khí thế của Hắc Diệu Vương đại tăng, hắc mang lóe sáng, sôi trào bên ngoài cơ thể hắn, tựa như hỏa diễm màu đen.
- Có thể bức ta đến bực này, ngươi là người thứ nhất, và cũng là người cuối cùng.
Thanh âm Hắc Diệu Vương như lôi đình, cuồn cuộn mà đến, sóng âm cuồng bạo nhấc lên từng đợt sóng cồn ngập trời, khí thế kinh người.
- Vậy sao?
Diệp Trần mặt không đổi sắc, vung tay vứt bỏ mũi kiếm Lôi Kiếp Kiếm trong tay.
- Vốn ta không định bộc lộ ra quá nhiều át chủ bài, nhưng ngươi lại làm ta phá lệ, cho nên ngươi đi chết đi! Hắc Diệu Vương chưởng pháp thức thứ hai, Liệt Hỏa đại địa!
Bay lên trời, tay phải Hắc Diệu Vương cháy đen một mảng, đẩy về hướng Diệp Trần.
Ầm ầm!
Vầng sáng màu đen và hỏa mang đỏ thẫm đan vào cùng một chỗ, bộc phát như núi lửa, như vỏ trái đất rạn nứt, không gian chỗ Diệp Trần đang đứng, toàn bộ như bị dìm ngập, từ bên ngoài nhìn vào, căn bản không cách nào chứng kiến được thân ảnh Diệp Trần, tình huống chỗ đó như thế nào.
- Mau nhìn, nguyên khí chỗ đó như sắp nổ tung.
Mọi người chỉ vào bầu trời bị dìm ngập, trợn mắt há hốc mồm, nói.
Mọi người chứng kiến đều hít một hơi lãnh khí.
Màu đỏ thẫm đan vào bầu trời, sấm sét vang dội, gió táp mưa sa, sóng lửa trùng thiên, thẳng lên trời cao, còn có đạo đạo cường quang nương theo, tử, bạch, lục, hắc, cái gì cần có đều có, cũng không biết ẩn chứa bao nhiêu sắc màu, bao nhiêu chủng nguyên khí.
- Thế này thì còn sống được sao?
Mọi người thật sự không thể tưởng được, thực lực Hắc Diệu Vương lại cường đại đến mức như vậy, một chưởng liền biến một phương không gian thành kíp nổ.
- Chỉ sợ kẻ này lành ít dữ nhiều!
Có người thở dài.
- Đúng vậy a, thực lực của hắn quá mạnh, nếu Hắc Diệu Vương không bộc lộ ra át chủ bài thì không thể đánh lại hắn, nhưng dù sao hắn cũng còn trẻ, nội tình không sâu, sao có thể so với Bán bộ Vương giả tối cường giả như Hắc Diệu Vương, lại thành danh đã lâu năm, Hắc Diệu Vương tùy tiện thi triển ra một át chủ bài cũng có thể hóa giải ưu thế của hắn, triệt để lật ngược thế cờ.
- Dì nhỏ!
Nguyệt Băng Tâm thấy thế, có chút vội vàng.
Con mắt Nguyệt Linh Sương có chút nheo lại, ngưng trọng nói:
- Ta có thể cảm giác được, khí tức hắn không biến mất, ngược lại còn mạnh mẽ hơn!
- Khí tức mạnh mẽ hơn? Chẳng lẽ Diệp công tử đang súc thế phản kích?
Nghe Nguyệt Linh Sương nói, Nguyệt Băng Tâm thở phào một hơi, kinh hỉ lên tiếng.
- Có lẽ vậy a!
Nguyệt Linh Sương cũng không biết.
- PHÁ..!
Thanh âm Diệp Trần vang lên, như thần lôi cửu thiên, bất cứ vật gì cũng không thể ngăn cách, không cách nào suy yếu, theo tiếng hét lớn này, bầu trời bị dìm ngập liền nổi sóng mãnh liệt, ngũ sắc quang hoa phát lên, phảng phát như hóa thành sóng biển, vô số năng lượng tập trung lên một chỗ sóng biển.
Xoẹt!
Sau một khắc, một đạo kiếm quang màu đen cuốn ra, xé rách năng lượng sóng biển, vỡ ra một lổ hổng cực lớn, thân ảnh Diệp Trần lướt ra theo lỗ hổng, hướng về phía Hắc Diệu Vương chém ra bảy bảy bốn chín kiếm, mỗi một kiếm đều nhanh đến tuyệt đỉnh.
- Ve sầu thoát xác!
Thần sắc Hắc Diệu Vương âm trầm, thân thể liên tục chuyển động, lưu lại từng đạo đạo thân ảnh rất sống động, sau khi lưu lại bảy bảy bốn chín đạo thân ảnh, đột nhiên Hắc Diệu Vương đánh về phía Diệp Trần, trên đường đến xuất ra mấy chục Hắc Diệu Đại Thủ Ấn, giờ khắc này, hắn chuẩn bị ứng phó toàn lực, thực lực Diệp Trần đã vượt quá dự đoán của hắn, rõ ràng có thể phá Liệt hỏa đại địa của hắn mà tiến hành phản kích.
Bởi vì khoảng cách lần này quá xa, Linh Tê Nhất Kiếm của Diệp Trần không thể làm bị thương Hắc Diệu Vương, nhưng phân thân của Hắc Diệu Vương thì phá tan không còn một mảnh.
Bốn chín kiếm qua đi, khí tức Diệp Trần lập tức trì trệ, đây là hiện tượng dùng hết lực đạo.
Nhưng vào lúc này, Hắc Diệu Vương lại đang lao về phía trước, tuy năng lực nắm bắt thời cơ của hắn không bằng Diệp Trần, nhưng cũng thập phần đáng sợ, không hổ là Bán bộ Vương giả tối cường giả, thân kinh bách chiến lâu năm.
Đáng tiếc, người hắn đối mặt lại là Diệp Trần, trong chiến đấu đồng cấp, chưa ai từng đánh bại được Diệp Trần.
- Kiếm bộ!
Người như kiếm quang, Diệp Trần xuyên thẳng qua vô số thủ ấn cháy đen, một đường thoáng qua, nhanh như ánh mặt trời, Hắc Diệu Vương chỉ cảm thấy hoa mắt, Diệp Trần đã tới trước người hắn, về phần chưởng ấn đánh ra ngoài thì hoàn toàn vô công.
- Như thế nào lại nhanh như vậy!
Hắc Diệu Vương quá sợ hãi, trong lần giao thủ lần thứ nhất, hắn đã cảm giác được sức bật của Diệp Trần rất mạnh, nhưng lần này, so với lần thứ nhất thì nhanh hơn rất nhiều, mà lại còn vô cùng xảo trá, nói là thân pháp hắn, không bằng nói một loại kiếm pháp, một loại kiếm pháp lấy thân thể làm kiếm.
Hắc Diệu Vương không biết Kiếm bộ của Diệp Trần là kiếm pháp chi ý, kiếm pháp tự nhiên vô cùng nhanh, hơn nữa quỹ tích lại thiên biến vạn hóa, không khoa trường mà nói, dù Mộ Dung Khuynh Thành có tốc độ thiên phú, nhưng tốc độ bộc phát trong cự ly ngắn như vậy vẫn có chỗ thua kém Diệp Trần.
Trên thực tế Diệp Trần có thể nhanh hơn, Thanh Liên Kiếm Quyết của hắn, đã đề thăng công pháp Thiên cấp đối với Kiếm bộ, tăng phúc không thể tưởng tượng nổi, dù sao thì cũng là công pháp tu luyện của kiếm khách, một khi kiếm khách thi triển Kiếm bộ, tự nhiên có quan hệ hỗ trợ lẫn nhau.
Lúc đến gần, Diệp Trần chém một kiếm về hướng Hắc Diệu Vương, một kiếm này, kích phát ra kiếm khí màu đen như dải lụa, chém về phía Hắc Diệu Vương.
Hắc Diệu Vương phản ứng chậm nửa nhịp, nhưng dưới nguy cơ sinh tử, vô ý thức thi triển ra ve sầu thoát xác, dùng phân thân ngăn trở một kiếm của Diệp Trần, chân thân tức thì hướng về phía bên phải bay vút đi, nhưng dù sao hắn cũng là kẻ đã trải qua vô số trận chiến, kinh nghiệm đầy mình, liền không quên phát ra công kích, ngăn cản Diệp Trần tiếp cận.
- Thật đúng là tên cáo già!
Diệp Trần cũng không hạ thủ lưu tình, đến bây giờ, ngoại trừ không xuất ra Kính Hoa Phá Diệt và Kiếm Vực, thì hầu như hắn đã xuất ra toàn lực, đổi thành một Bán bộ Vương giả tối cường giả vừa bước vào đệ nhị trọng Sinh Tử Huyền Quan thì sớm đã bị đánh bại, thậm chí bị giết chết, nhưng Hắc Diệu Vương bất đồng, chẳng những tu vi hắn thâm hậu, mà át chủ bài cũng tầng tầng lớp lớp, nhất là bí pháp ve sầu thoát xác đã giúp hắn tránh thoát sát kiếm của Diệp Trần mấy lần.
Cho nên, dù Diệp Trần một mực chiếm thế thượng phong, những cũng không thể tạo thành tổn thương thực chất lên Hắc Diệu Vương.
Về phần tại sao không thi triển ra Kính Hoa Phá Diệt và Kiếm Vực, Diệp Trần cũng đồng dạng suy nghĩ như Hắc Diệu Vương, ở đây có nhiều người như vậy, bộc lộ ra át chủ bài cuối cùng là lựa chọn thập phần không sáng suốt, Kính Hoa Phá Diệt ẩn chứa không gian áo nghĩa, Kiếm Vực là lĩnh vực kiếm khách, cả hai đều không thể tùy ý sử dụng, trừ phi không có người ở đây, hoặc là bất đắc dĩ.
- Bất quá, ta đã xem thấu huyền bí ve sầu thoát xác.
Dây dưa đến bây giờ, cuối cùng Diệp Trần cũng đã nhìn ra nhược điểm của ve sầu thoát xác, hoặc là nói đã nhìn ra nhược điểm của Hắc Diệu Vương.
Lần này, Hắc Diệu Vương chạy trời không khỏi nắng.
- Đáng giận, chẳng lẽ phải thi triển ra Hắc Diệu chưởng pháp đệ tam thức?
Kéo dài khoảng cách ra, trên mặt Hắc Diệu Vương lộ vẻ do dự, hắn hô phong hoán vũ tại Bảo Thạch quần đảo, uy danh hiển hách, đây cũng là vì hắn không bạo lộ át chủ bài mạnh nhất, với điều kiện tiên quyết là người khác không nhìn thấy, một khi bị người khác xem thấu thì không còn là bí mật, đây là thập phần nguy hiểm, cao thủ quyết đấu, đôi khi trọng yếu không phải là thực lực mà là xuất kỳ bất ý.
Kiếm Đạo Độc Tôn Kiếm Đạo Độc Tôn - Kiếm Du Thái Hư Kiếm Đạo Độc Tôn