Hãy xem mỗi trở ngại là một cơ hội.

Tiến sĩ Wayne Dyer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1603
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8226 / 236
Cập nhật: 2015-10-28 17:45:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 923-924: Phân Thân Cùng Ảnh Chi Áo Nghĩa
ho nên khi thấy tên mập mạp đầu trọc như con heo kia chạy tới ngăn cản sự liên thủ của hai người thì Đạt Nhĩ Hùng bạo nộ, từ một tay cầm búa chuyển thành hai tay, lực đạo tăng thêm gấp đôi.
"Kéttttt!"
Mập mạp đầu trọc thừa nhận áp lực quá mãnh liệt, đầu gối có chút mềm nhũn ra, bàn chân dọng mạnh xuống mặt đất cung điện tạo ra âm thanh như kim loại ma sát.
- Khá lắm, một thân khí lực cũng tiếp cận trăm vạn cân a!
Hai mắt mập map trợn tròn lên, trên trán nổi đầy gân xanh, hắn điên cuồng hét lớn một tiếng, thân người giống như trái bóng bắn mạnh tới như một viên đạn thịt nhắm ngay hướng Đạt Nhĩ Hùng.
- Đại ca!
Đạt Nhĩ Ba đưa mắt nhìn Đạt Nhĩ Hùng.
Đạt Nhĩ Hùng phất tay nói:
- Tên đeo mặt nạ kia giao cho đệ, còn con heo này để ta chiếu cố. Nhớ kỹ, ngàn vạn lần không được làm mất mặt uy danh Đạt Nhĩ huynh đệ chúng ta!
- Nhất định sẽ không, máu nóng của đệ sôi lên rồi đây!
Đạt Nhĩ Ba nghiêng đầu nhìn về phía tên đeo mặt nạ, hai mắt như hai ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, dã tính cường đại trong cơ thể lại kéo lên.
- Mẹ nó, thằng điên!
Tên đeo mặt nạ khổ không thể ta, hai tên này lực lượng quá biến thái, không khác gì quái vật, chỉ sợ cao thủ luyện thể đồng cấp cũng phải kém sắc ba phần.
"Xem ra không xuất ra hai mươi thành lực lượng là không được rồi!"
Trong mắt tên đeo mặt nạ loé lên hàn quang.
Bên này, mập mạp đầu trọc giúp tên đeo mặt nạ chia sẻ áp lực thì bên kia trung niên phụ nhân cũng đi trợ giúp đại hán có râu quai nón đối phó hoàng y nữ tử. Nàng nhìn ra thực lực của hoàng y nữ tử thâm bất khả trắc, đại hán có râu quai nón hơn phân nửa không phải là đối thủ. Nếu đối phương tập trung thì đại hán có râu quai nón sớm đã xong đời rồi. Còn về phần Sư Thiếu Bảo, trung niên văn sĩ và lão giả cổ quái thì đều không cần nàng trợ giúp bởi vì đối thủ của những người này cũng không chênh lệch bao nhiêu.
- A, tới thêm một người, muốn lấy nhiều đánh ít sao?
Bàn tay hết sức nhỏ nhắn của hoàng y nữ tử nhẹ nhàng vỗ một cái hoá giải lực công kích của đại hán râu quai nón, đồng thời một luồng nhu kình đẩy thân hình nàng lùi lại. Bàn chân nhẹ nhàng điểm một cái, hoàng y nữ tử mỉm cười nói, tay trái khoanh tròn trên hư không cố định một cây ngân châm tại chỗ.
- Nhu áo nghĩa!
Trung niên phụ nhân bước từng bước một tới.
- Đúng vậy, ngươi cũng tìm hiểu Nhu áo nghĩa a!
Hoàng y nữ tử nói.
Trung niên phụ nhân không trực tiếp trả lời mà nói với đại hán râu quai nón"
- Ngươi tìm hiểu là Cương áo nghĩa, ta là Nhu áo nghĩa, chúng ta liên thủ đối phó nàng ta!
- Hảo!
Đại hán râu quai nón không hề do dự đáp ứng. Hoàng y nữ tử tạo cho hắn uy hiếp quá lớn, nàng ta cứ như con dòi trong xương, dính vào một chút là rất khó thoát ra. Hắn cũng không biết đối phương dùng bao nhiêu thực lực nhưng bản thân hắn đã phát ra chín thành thực lực mà vẫn vô dụng, bởi vì hắn đề thăng lực đạo thì đối phương cũng đồng dạng tăng lên cho nên hắn không dám đem toàn bộ thực lực cực hạn của bản thân ra dùng.
Do vậy khi nghe trung niên phụ nhân đề nghị liên thủ hắn tự nhiên sẽ không từ chối.
Hai người một trái một phải bao vây hoàng y nữ tử ở giữa.
Hoàng y nữ tử phảng phất như không nhìn thấy, mỉm cười nói:
- Xem ra, nếu ta không dùng vài phần bản lĩnh chỉ sợ sẽ bị các ngươi đánh chết mất a!
- Phóng ngựa tới đi!
Trung niên phụ nhân vận chuyển chân nguyên tụ khí ngưng thần. Nếu có thể nhìn xuyên vào trong cơ thể nàng thì có thể thấy được có mấy cây ngân châm đang dọc theo kinh mạch của nàng tiến tới đầu ngón tay, bàn chân, đầu gối, khuỷu tay ... phản phất như thân thể nàng chính là một kiện vũ khí, ở bất kỳ chỗ nào cũng có thể phóng ra ngân châm, đưa địch nhân vào chỗ chết.
So sánh với tràng chiến sát cơ ẩn giấu bên này thì tràng chiến bên cạnh đó nóng bỏng hơn nhiều. Đó là tràng chiến giữa Lâm Vũ Hiên và thanh niên mặt trắng.
Lâm Vũ Hiên nếu đã dám khiêu chiến Sư Thiếu Bảo thì tự nhiên cũng có vài phần bổn sự. Thanh đồng chiến kích trên tay hắn vung vẩy lên không khác gì một đầu thanh long đang giương nanh múa vuốt. Thanh long gào thét, khí kình hùng hồn điên cuồng loạn tạc oanh kích lên thanh niên mặt trắng, thanh thế rất kinh người.
Phong cách chiến đấu của tên thanh niên mặt trắng cũng tương đồng như tướng mạo của hắn, thiên hướng âm nhu, bất quá âm nhu của hắn so với hoàng y nữ tử rất khác nhau. Âm nhu của hoàng y nữ tử gây cho người ta cảm giác trong bông có kim mà âm nhu của hắn thì lại lộ vẻ bá đạo nhiều hơn một chút.
Vung cây quạt lên, tên thanh niên mặt trắng hoá thành một một luồng âm ảnh bắn thẳng tới thanh long kích mang, tay trái của hắn cũng không nhàn rỗi, thỉnh thoảng bất ngờ phát ra một chưởng đánh tới Lâm Vũ Hiên, nhưng chưởng kình lại liên tục không dứt, từng vòng gợn sóng như trên mặt nước xuất hiện trong không gian tác động lên động tác của Lâm Vũ Hiên.
- Phi Long phá thuỷ!
Lâm Vũ Hiên giận dữ hét lên một tiếng, thân hình đột ngột phóng lên cao, tay cầm chiến kích đâm mạnh xuống mang theo khí thế bễ nghễ thiên hạ, thanh long kích mang nhất phi trùng thiên.
- Tới rất tốt!
Tên thanh niên mặt trắng dùng cây quạt trong tay liên tiếp chém ra ba kích lên thanh long kích mang. Hai người thoáng lướt qua nhau.
"Phốc!" một tiếng, Lâm Vũ Hiên phun ra một búng máu, lảo đảo trượt qua sau lưng đối phương mà thanh niên mặt trắng cũng không dễ chịu gì, bờ vai hắn cũng nứt toát, máu tươi bắn tung toé.
Chỉ một chiêu, hai người đồng thời bị thương!
"Ầm! Ầm! ..."
Cách đó không xa, trên không trung, một luồng khí kình mãnh liệt nổ bung ra hướng bốn phương tám hướng lan toả, một bên là kình khí thuần tuý màu trắng bá đạo cô đọng, một bên lại tối đen như mực, thâm thuý âm u.
Hai người giao chiến ở đây chính là Mộ Dung Khuynh Thành và nữ tử trẻ tuổi, hai người, một người tu luyện võ học thuần tuý cương mãnh, một người tu luyện hắc ám võ học, có thể nói là kỳ phùng địch thủ, không ai làm gì được đối phương, chỉ có thể liên tục liều mạng hi vọng có thể dựa trên sự bền bỉ áp đảo đối phương.
- Hắc Ám Lực Trường!
Đang ở trên không trung, ngoài thân Mộ Dung Khuynh Thành bỗng nhiên lập loè quang điện màu tím đen, một luồng lực trường uốn khúc bao phủ lên người nữ tử trẻ tuổi.
"Phốc!"
Sức đẩy của luồng lực trường này rất mạnh, nữ tử trẻ tuổi vốn sẽ không bị nó ảnh hưởng được nhưng hai người đã liều mạng không ít lần, sớm đã tiêu hao không ít, cộng thêm một kích liều mạng vừa rồi, khí huyết vẫn còn đang sôi trào chưa kịp điều chỉnh trạng thái, ai ngờ Mộ Dung Khuynh Thành còn tàng một chiêu này khiến cho nàng ta bị kích bắn ra xa, miệng phún máu.
- Trở lại đây!
Tay phải của Mộ Dung Khuynh Thành lăng không tụ trảo, ngạnh sanh dùng Hắc Ám Lực Trường kéo đối phương ngược về.
- Đừng khinh người quá đáng!
Bạch sắc chân nguyên trên người nữ tử trẻ tuổi phừng lên giống như một ngọn lửa màu trắng, nàng quát khẽ một tiếng, tung ra một quyền hướng tới Mộ Dung Khuynh Thành, bạch quang đại phóng.
"Bá!"
Sau lưng Mộ Dung Khuynh Thành đột nhiên mọc ra một cặp cánh màu đen, hư không tiêu thất trước mặt nữ tử trẻ tuổi, một quyền kia cũng lập tức mất đi mục tiêu!
- Bất hảo!
Nữ tử trẻ tuổi vội vàng xoay người vung quyền.
"Phanh!" một tiếng, Mộ Dung Khuynh Thành bay ngược ra sau, nữ tử trẻ tuổi lại phún máu.
Bảo Quang hải vực là căn cứ của cường giả, có thể nói là cường giả như mây. Mà Tứ Phương Đảo chính là một trong số ít những hòn đảo phồn hoa ở hải vực này, cho nên cường giả tập trung ở đây không hề thiếu. Hai đội ngũ đang đại chiến trong cung điện lúc này nếu ở tại địa bàn của mình thì tuyệt đối là tồn tại gần như vô địch dưới Sinh Tử Cảnh, nhưng đáng tiếc ở nơi này cường giả đồng cấp lại không thiếu, không ai dám tự xưng vô địch thủ ở đây, cho nên muốn áp chết được đối phương là chuyện không dễ dàng chút nào.
Tên trung niên khô gầy đang chiến đấu với Diệp Trần cũng như vậy, mặc dù hắn có tướng mạo xấu xí nhưng nếu đem hắn quăng vào Chân Linh Đại Lục thì trong Bán bộ Vương Giả cho dù không lọt vào Top năm thì cũng là Top mười!
Chỉ là lần này hắn rất không may, bởi vì hắn gặp phải Diệp Trần!
Kỹ xảo chiến đấu của hắn ở trong mắt Diệp Trần không đáng một xu, bao nhiêu thủ đoạn của hắn ở trước mặt Diệp Trần đều không có đất dụng võ. Bởi vì Diệp Trần chính là loại cường giả không có nhược điểm, muốn đánh bại được hắn thì nhất định phải dùng ưu thế áp đảo hoàn toàn mới được, ngoài ra không còn cách nào khác.
Tên trung niên khô gầy bị kiếm pháp quỷ thần khó lường của Diệp Trần làm cho chật vật không chịu nổi, một thân khinh công quỷ dị của hắn lúc này trở thành tuyệt chiêu giữ mạng, ngay cả một chút thượng phong cũng không chiếm được!
- Ta không tin có tà!
Tên trung niên khô gầy đã bị đánh đến sắp điên, thân thể hắn từ một hoá thành chín, chín đạo thân ảnh vây quanh Diệp Trần mà đánh, có đôi khi là hai đánh một, khi là ba đánh một, có đôi lục một phân thân phải liều mình chịu chết để những phân thân khác cùng với bản thể tranh thủ cơ hội tung ra bất cứ thủ đoạn nào để đối phó Diệp Trần.
- Đi!
Diệp Trần phóng lên cao, tay trái điểm về phía trước.
"Choang!"
Chín đạo kiếm ảnh đồng thời bắn ra.
"Phốc phốc phốc ..."
Tất cả phân thân của trung niên khô gầy đều bị quét sạch, ngay cả bản thể cũng bị đánh lui lại mấy bước.
- Chết đi!
Nhưng đúng vào lúc này, sau lưng Diệp Trần đột nhiên nhiều ra một tên trung niên khô gầy nữa, mà cái bản thể bị đánh lui vừa rồi lại bùm một tiếng hoá thành khói xanh tán đi. Nguyên lai phân thân bí pháp của hắn là một Thiên giai trung cấp bí pháp cực kỳ cường đại, chẳng những có thể phân ra phân thân mà còn có thể phân ra một cái giả thân. Cái giả thân này ngoại trừ không có huyết nhục cốt tách ra thì cơ hồ không khác gì bản thể, chỉ có một nhược điểm là muốn ngưng tụ ra giả thân thì cần tiêu hao bốn thành chân nguyên, cho nên thẳng đến lúc này hắn mới chịu thi triển.
Quỷ trảo như tia chớp xuyên qua đầu Diệp Trần.
- Không đúng!
Tên trung niên khô gầy biến sắc bởi vì một trảo vừa rồi hắn không cảm giác được thực thể của Diệp Trần mà chỉ là một mảnh hư vô.
- Ngươi có phân thân bí pháp thì ta cũng có võ học Ảnh áo nghĩa!
Bản thể Diệp Trần đột nhiên xuất hiện sau lưng tên trung niên khô gầy, một kiếm đâm xuyên mi tâm đối phương từ sau ra trước.
"Roẹt!"
Rút kiếm ra, Diệp Trần phi thân lui lại phía sau, mà tên trung niên khô gầy cũng đồng thời rơi xuống dưới. Đây chính là bản thể của hắn chứ không phải là phân thân cũng không phải là giả thân! Hắn không ngờ Diệp Trần còn lĩnh ngộ được Ảnh áo nghĩa, hơn nữa còn rất tinh thâm, ngay cả hắn cũng không nhìn ra chút nào.
- Phù!
Hạ xuống mặt đất, Diệp Trần thở nhẹ một hơi, thầm nghĩ: "Đúng là mệt!"
Chiến đấu với trung niên khô gầy này, Diệp Trần cũng không có thi triển ra sát chiêu chủ bài của mình bởi vì phân thân của đối phương quá nhiều, sát chiêu căn bản không thể tập trung được nên không có thời gian để thi triển. Nếu cưỡng ép vận dụng sát chiêu chỉ là lãng phí chân nguyên mà thôi. Đương nhiên Diệp Trần cũng có nắm chắc có thể dùng Kính Hoa Phá Diệt đánh chết đối phương nhưng hiện tại hắn còn chưa muốn bạo lộ bản thân.
Sau khi đánh chết trung niên khô gầy, Diệp Trần đứng nguyên tại chỗ không đi trợ giúp bất kỳ ai, bởi vì hắn nhìn ra không có ai cần trợ giúp cả.
Kim Vạn Song đối chiến với Sư Thiếu Bảo vẫn luôn chiếm được một chút thượng phong.
Thanh niên lạnh lùng với trung niên văn sĩ đều là kiếm khách, nếu Diệp Trần tiến tới hỗ trợ ngược lại sẽ bị thanh niên lạnh lùng phản cảm.
Còn Lâm Vũ Hiên với bản tính cao ngạo thì làm sao chấp nhận để người khác hỗ trợ!
Song sinh huynh đệ thì tính cách quái đản, không đoán được nên tốt nhất vẫn không nên tuỳ tiện nhúng tay vào. Còn hoàng y nữ tử, Diệp Trần không hề cảm thấy nàng cần có sự trợ giúp nào, nếu hắn tiến tới cũng chỉ là vẽ rắn thêm chân làm thêm chuyện ruồi bu. Mà Mộ Dung Khuynh Thành cũng đang chiếm cứ thượng phong, tiếp theo một thời gian ngắn nữa là hoàn toàn có thể giải quyết đối thủ rồi.
Cuối cùng, lão giả tang thương và lão giả cổ quái thì rất khó nói. Cách chiến đấu của lão giả tang thương lấy nhanh, chuẩn, độc là chính. Mà lão giả cổ quái phong cách chiến đấu cũng y chang cách ăn mặc của lão, vô cùng kỳ quái, nhìn không hiểu được! Có đôi khi rõ ràng là lão công kích thẳng sẽ tốt hơn nhưng lão lại cứ công kích theo đường vòng cung, có đôi khi cần liều mạng thì lão lại thối lui, lúc cần lui lại dốc sức liều mạng ... tóm lại là không thể theo lẽ thường mà phỏng đoán được, cũng không thể dùng tư duy của người bình thường đến mà lý giải được.
Thu hồi ánh mắt lại, Diệp Trần xoay người nhìn về phía ngọn linh thạch tiểu sơn ở trung tâm cung điện.
Cái núi linh thạch nhỏ này với số lượng Thượng phẩm linh thạch khổng lồ như thế mà có thể bảo tồn được qua vô tận tuế nguyệt thì trực tiếp qua quan hệ với trận pháp bên dưới. Nếu Diệp Trần đoán không sai thì trận pháp này gọi là Khoá Linh Trận, có thể đem linh khí phong bế ở bên trong không tán ra ngoài.
Khoá Linh Trận ngoại trừ hiệu quả phong bế linh khí thì còn có lực phòng ngự rất cường đại, bởi vì khí kình của các tràng chiến đấu trong cung điện mãnh liệt như vậy khi dính lên trận pháp liền bị dời sang chỗ khác, không cách nào ảnh hưởng tới nó được. Bất quá Khoá Linh Trận cũng không phải chuyên về phòng ngự cho nên sau vô số lần bị trùng kích cũng đã có chút lập loè bất định.
Kiếm Đạo Độc Tôn Kiếm Đạo Độc Tôn - Kiếm Du Thái Hư Kiếm Đạo Độc Tôn