Love is the only way to grasp another human being in the innermost core of his personality.

Viktor E. Frankl

 
 
 
 
 
Tác giả: Nicholas Sparks
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Khánh Linh
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 41
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2993 / 92
Cập nhật: 2014-12-26 07:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 35
hibault
Sau khi hôn tạm biệt Elizabeth ở cửa, Thibault thả người xuống đi văng, cảm thấy vừa mệt mỏi vừa nhẹ nhõm. Anh sung sướng với ý nghĩ rằng mình đã được Beth tha thứ. Rằng cô đã hiểu hành trình kỳ lạ của anh tới đây thật là một điều kỳ diệu. Beth chấp nhận anh, chấp nhận cả những nhược điểm này khác - điều mà trước đó anh không dám nghĩ tớ
Trước khi đi, Beth có mời anh tới ăn tối, và mặc dù rất sẵn lòng đồng ý nhưng Thibault vẫn quyết định là sẽ nghỉ ngơi trước đã. Mặt khác, anh cho là mình khó mà có đủ năng lượng cho một cuộc nói chuyện nữa.
Trước khi chợp mắt, Thibault nghĩ cần đưa Zeus ra ngoài dạo chơi, ít nhất cũng vài vòng cho khuây khỏa. Anh đi ra hiên sau lấy áo mưa. Zeus theo Thibault ra ngoài, nhìn anh với vẻ quan tâm.
"Được, chúng ta sẽ dạo," anh nói. "Đợi tao mặc cái áo này trước đã."
Zeus sủa ầm ĩ, nhảy tưng tưng thích thú như một con hươu. Nó chạy vụt ra phía cửa rồi lại chạy về phía Thibault.
"Tao sẽ cố xong thật nhanh. Bình tĩnh nào."
Zeus tiếp tục chạy vòng quanh anh và nhảy cỡn lên.
"Bình tĩnh," anh nhắc lại lần nữa. Zeus nhìn anh bằng ánh mắt nài nỉ, rồi cuối cùng cũng miễn cưỡng ngồi xuống.
Thibault mặc áo mưa và đi giày, sau đó đẩy cửa mở ra. Zeus lao ra ngoài trời mưa, ngay lập tức ngập ngụa trong bùn đất. Không giống như chỗ của bà Nana, nhà của hibault nm trên một khu đất tương đối cao; nước ngập cách đó khoảng nửa ki lô mét. Phía xa, Zeus đổi hướng chạy về phía cánh rừng, sau đó chạy trở lại khoảnh đất trống, rồi lại vòng về phía con đường trải sỏi dẫn vào nhà, chạy nhảy một cách cực kỳ sung sướng. Thibault mỉm cười, thầm nghĩ, "Tao biết chính xác mày đang cảm thấy như thế nào".
Thibault và Zeus dành vài phút ở ngoài, đi dạo trong cơn bão. Bầu trời đã chuyển hẳn sang một màu xám xịt, phủ kín bởi những đám mây đen. Gió lại thổi mạnh lần nữa, táp nước mưa rát mặt Thibault. Song chẳng hề gì; đây là lần đầu tiên trong nhiều năm, anh cảm thấy thật sự được tự do.
Ở đầu lối dẫn vào nhà, anh nhận thấy vết bánh xe của Elizabeth đã bị nước làm mờ đi gần hết. Sau vài phút nữa, nuớc mưa có thể rửa sạch hết những vết bẩn đó. Nhưng kìa, có gì đó thu hút sự chú ý của anh, và anh cố nghĩ xem là anh nhìn thấy cái gì. Ý nghĩ đầu tiên của anh là những bánh xe để lại dấu vết này có kích thước quá lớn.
Anh bước lại gần để nhìn kỹ hơn, nghĩ đó là vết xe của Beth khi đi và khi về đè lên nhau. Chỉ đến khi bước tới sát mép con đường, anh mới biết rằng suy luận đó sai. Đó là hai vết bánh xe khác nhau hoàn toàn, cả hai đều vào và ra. Hai chiếc xe. Thoạt đầu, điều đó chẳng có ý nghĩa gi với anh.
Nhưng rồi tư duy của anh bất đầu nhanh chóng tr nên rõ ràng, khớp lại với nhau như trong trò chơi xếp hình. Có ai đó nữa đã tới đây. Điều này cũng chẳng có ý nghĩa gì, trừ phi...
Anh liếc về phía con đường mòn cắt ngang rng dẫn tới trại chó. Đúng lúc đó, mưa gió bắt đầu nổi lên dữ dội chưa từng thấy, và anh nheo mắt lại trước khi lấy hơi. Bất thình lình, anh chạy, với một tốc độ được tính toán để sao cho khỏi bị kiệt sức. Trong khi chạy, anh nghĩ nhanh trong đu xem sẽ mất bao lâu để tới được đó. Anh hy vọng mình sẽ tới kịp.
Kẻ May Mắn Kẻ May Mắn - Nicholas Sparks Kẻ May Mắn