The smallest bookstore still contains more ideas of worth than have been presented in the entire history of television.

Andrew Ross

 
 
 
 
 
Tác giả: Nicholas Sparks
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Khánh Linh
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 41
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2993 / 92
Cập nhật: 2014-12-26 07:49:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 31
layton
Mặc dầu đã hết sức cố gắng nhưng Clayton ã không thể vượt qua nổi cái biển nước phía trước ngôi nhà của Beth mà không hề hấn gì: đôi bốt của gã đã mất hút trong lớp bùn. Gã cố nén để không văng ra một tràng tục tĩu. Gã thấy cánh cửa sổ gần cửa ra vào đang mở, và gã biết bà già có thể nghe thấy gã. Bất chấp tuổi tác, bà ta có thính giác của một con cú, và điều mà gã muốn tránh nhất lúc này là tạo cho bà ta một ấn tượng xấu về mình. Bà già vốn đã ghét gã như xúc đất đổ đi rồi.
Gã bước lên bậc thang và gõ cửa. Gã nghĩ là mình nghe thấy tiếng ai đó đang đi ra, rồi thấy mặt Beth qua cửa sổ, và rốt cuộc cánh cửa cũng mở.
"Keith? Anh làm gì ở đây?
"Anh lo lắm," gã nói. "Anh muốn đảm bảo mọi việc đều ổn."
"Mọi việc ổn cả," cô nói.
Anh ta có còn ở đây không? Em có muốn anh nói chuyện với anh ta không?"
"Không. Anh ấy đi rồi. Tôi không biết anh ấy ở đâu."
Clayton bước tới bước lui một chỗ, cố gắng đóng bộ dạng hối hận. "Anh rất xin lỗi về việc này, và anh ghét phải là người nói cho em. Anh biết em rất thích hắn."
Beth gật đầu, môi cô mím lại.
"Anh cũng muốn nói với em rằng không thể trách em được. Như anh đã nói, những người kiểu đó... họ học đươc cách giấu giếm. Họ bị thần kinh, và em biết được."
Beth khoanh tay. "Tôi không muốn nói về chuyện đó."
Clayton giơ hai tay lên, biết là đã đẩy vấn đề đi quá xa, và rằng cần phải rút lui.
"Anh hiểu. Và em đúng. Đó không phải việc của anh, nhất là với cái cách đối xử tồi tệ của anh với em trong quá khứ." Gã đút ngón cái vào bên trong thắt lưng và nặn ra một nụ cười. "Anh chỉ muốn chắc rằng em vẫn ổn."
"Tôi ổn. Và cảm ơn.
Clayton quay đi, rồi dừng lại. "Anh muốn em biết rằng theo những gì Ben nói, Thibault có vẻ là một người tốt."
Cô ngước lên kinh ngạc.
"Anh chỉ muốn nói với em điều đó, bởi nếu sự việc khác đi - nếu có bất cứ chuyện gì xảy đến với Ben - thì Thibault sẽ phải hối tiếc về cái ngày gã chào đời. Anh thà cht chứ không cho phép bất cứ điều gì xảy ra với con trai chúng ta. Và anh biết em cũng cảm thấy vậy. Đó là lý do vì sao em là một người mẹ tốt đến thế. Trong cuộc sống mà anh đã mắc không biết bao nhiêu lầm lỗi, một trong những điều tốt nhất anh đã làm là để em nuôi dạy con."
Cô gật đầu, cố ngăn nước mắt, và quay đi. Khi cô lấy tay chùi mắt, Clayton tiến một bước về phía cô.
"Này," gã nói, giọng nhẹ nhàng. "Anh biết em không muốn nghe lúc này, nhưng tin anh đi, em đã làm điều đúng, Và thời gian trôi đi, em sẽ tìm được người khác, và anh biết đó sẽ là người tuyệt vời nhất. Em xứng đáng được như vậy."
Cô nấc lên, và Clayton tiến sát lại. Theo bản năng, cô dựa vào gã. "Sẽ ổn mà," gã thì thầm, một lúc lâu hai người cứ đứng trên hiên, cơ thể áp sát nhau khi gã ôm cô.
Clayton không ở lại lâu. Không cần thiết, gã nghĩ: gã đã đạt được những gì gã muốn, theo đúng như kế hoạch. Giờ thì Beth coi gã như một người bạn tử tế, chu đáo, và đồng cảm, người đã chuộc lại những sai lầm của mình. Cộng thêm vào thành công đó, gã còn được ôm cô nữa - điều này nằm ngoài mọi dự tính của gã - và việc đó càng chứng tỏ rằng kết quả của cuộc gặp mặt là trên cả tuyệt vời.
Gã sẽ không thúc ép cô. Thật sai lầm nếu làm thế. Cô cần thời gian để vượt qua cú sốc Thigh-bolt. Kể cả khi hắn có là một kẻ tâm thần, hoặc thậm chí hắn đã rời khỏi thị trấn đi nữa, thì cảm xúc cũng không thể bật tắt nhanh như công tắc điện được. Nhưng chắc chắn nó sẽ qua đi giống nhưưa sẽ phải dần tạnh. Bước tiếp theo: cần phải đảm bảo rằng Thigh-bolt đang trên đường về Colorado.
Rồi sau đó? Trở thành một kẻ tử tế. Có thể là mời Beth ghé thăm khi gã và Ben đang làm gì đó, bảo cô ở lại ăn đồ nướng. Lúc đầu cứ để mọi việc diễn ra mộtt cách tự nhiên, để cô không nghi ngờ gì, và rồi gợi ý làm gì đó cùng Ben vào một tối khác trong tuần. Quan trọng à phải để mọi thứ tránh xa đôi mắt tọc mạch của bà già kia, nghĩa là tránh xa khỏi chỗ này. Dù gã biết Beth sẽ không thể suy nghĩ mạch lạc trong ít nhất vài tuần, nhưng bà già thì lại khác, và điều mà gã ghét nhất là bà ta đi nói cho Beth nghe về những gì gã có thể làm.
Sau đó, khi cả hai đã quen lại với nhau, có thể họ sẽ cùng nhau làm vài cốc bia sau khi đã bảo Ben đi ngủ - cũng phải nói sao cho khéo, không để lộ dụng tâm. Có thể pha vào bia một ít vodka để cô không thể lái xe về nhà. Rồi đề nghị cô ngủ trên giường còn gã sẽ ngủ trên đi văng. Tỏ ra là một người đàn ông lịch lãm, nhưng vẫn cứ rót bia. Rồi nhắc lại quá khứ - những khoảnh khắc vui vẻ - và để cô khóc vì Thigh-bolt. Cứ mặc cho cảm xúc của cô trào ra, và gã chì việc vòng một cánh tay ra sau an ủi.
Gã mỉm cười khi khởi động xe, khá tin chắc chuyện gì tiếp sẽ xảy ra.
Kẻ May Mắn Kẻ May Mắn - Nicholas Sparks Kẻ May Mắn