He who lends a book is an idiot. He who returns the book is more of an idiot.

Arabic Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: Homer
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 55
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5786 / 214
Cập nhật: 2017-08-04 07:53:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Khúc 6
iên nhẫn chịu đựng nên rã rời, mệt lử Odysseus nằm đó ngủ như chết. Athena trái lại đi miền quê tới thành phố người Phaiakian. Thời trước dân này sống ở Hypereia biên cương bao la và là láng giềng của dân Cyclop, vốn hống hách, kiêu ngạo thường sử dụng bạo lực cướp bóc, phá hại. Vì thế Nausithoos diện mạo phương phi di chuyển họ từ Hypereia tới Scheria định cư xa hẳn sắc dân nghèo khó. Quân vương lập thành phố tường vây xung quanh, làm nhà ở, dựng bàn thờ thần linh và chia ruộng đất để cày cấy. Nhưng định mệnh đưa đẩy nên qua đời từ lâu, quân vương xuống âm phủ chầu Diêm Vương. Vì thế bây giờ Alkinoos, thần linh ban hồng ân, trị vì xứ sở. Athena nữ thần mắt xanh lam lục tới cung điện, chuẩn bị kế hoạch đưa Odysseus quả cảm trở về quê hương. Nữ thần lên đường trực chỉ căn phòng trang hoàng ngoạn mục, nơi ái nữ Alkinoos hào hiệp, Nausikaa thiếu nữ vóc dáng, khuôn mặt xinh đẹp khác thường ngon giấc. Gần đó hai nữ tỳ nhan sắc Mỹ Thần ban cho nằm ngủ, mỗi người một bên. Cửa vào bóng lộn đóng kín. Như gió thoảng Athena lách qua đến đầu giường. Giả dạng con gái Dymas, nổi tiếng nhiều thuyền, trinh nữ cùng tuổi và bạn thân của Nausikaa, nữ thần cúi đầu, nhỏ nhẹ. Hóa thân như vậy Athena mắt xanh lam lục cất lời: “Nausikaa, ngủ hả! Mẹ sinh ra con gái sao mà lười thế? Quần áo bóng lộn vất ngổn ngang! Chẳng mấy nữa lấy chồng. Bởi thế ngươi sẽ cần quần áo đẹp, không những cho mình, mà cho cả người đưa mình về nhà mới! Làm vậy là được tiếng thơm với mọi người, cha mẹ khả kính vui lòng khôn tả. Vậy sáng nay lúc bình minh ló dạng hai đứa mình đi giặt. Ta sẽ đi theo giúp một tay, nhờ vậy việc chóng xong. Chắc hẳn ngươi chẳng cô đơn lâu nữa mà sắp lập gia đình. Thanh niên quý tộc khắp Phaiakia, nơi ngươi chào đời, nơi ngươi khôn lớn, đều muốn đầu đơn lấy ngươi làm vợ. Sáng ra xin thân phụ cho chiếc xe với cặp la chở voan, thắt lưng, khăn trải giường màu sặc sỡ; ngươi nên tự tay đánh xe đi hơn là cuốc bộ, vì ngươi biết từ thành phố tới chỗ giặt đường khá xa.” Dứt lời Athena mắt xanh lam lục biến dạng rút về núi Olympos, nơi người ta nói thần linh sống vĩnh viễn. Gió không thổi, mưa không rơi, tuyết không đổ, mây không giăng, tư thất thần linh chìm trong không khí trong lành, vẻ rực rỡ, trong trắng bao phủ xung quanh. Đó là nơi hằng ngày thần linh hạnh phúc vui chơi, và đó là nơi nữ thần mắt xanh lam lục tới sau khi nói chuyện dặn dò trinh nữ.
Đúng lúc đó Rạng Đông xiêm y óng ả lên ngự ngai vàng. Nausikaa trong áo ngủ yêu kiều tỉnh giấc. Ngạc nhiên vì giấc mơ nàng tức tốc đi qua đại sảnh kể cho bố mẹ hay. Nàng thấy hai người ở cuối biệt điện. Mẹ ngồi gần lò sưởi với nữ tỳ quấn len màu đỏ tía. Bố sắp đi dự hội nghị với quân vương tiếng tăm, quý tộc Phaiakia triệu tập. Bước lại gần nàng cất tiếng: “Bố kính yêu, con không biết bố có bằng lòng cho gia nhân chuẩn bị chiếc xe thành cao, bánh chắc mang quần áo tốt đẹp mà dơ bẩn ra sông giặt không? Phần mình bố cũng cần mặc y phục không vết nhơ khi vào hội đồng ngồi họp bàn quốc sự với các quân vương. Hơn thế, đừng quên trong cung điện bố có năm con trai, hai đã lấy vợ, ba còn độc thân lúc nào cũng đòi quần áo mới giặt thắng bộ đi khiêu vũ. Chẳng có ai chỉ có con lo việc này.”
Nàng không nói nữa. Vì e thẹn nàng không dám ngỏ lời với bố chuyện hôn nhân. Nhưng hiểu tức thì ông bèn đáp: “Con thương yêu, bố không tiếc con cặp la hay bất kể thứ gì. Cứ sửa soạn ra đi, gia nhân sẽ lấy chiếc xe ngoạn mục, bánh chắc, thành cao với bạt che.”
Ông sai bảo gia nhân, họ tuân lệnh tức thì. Trong khi ở bên ngoài họ chuẩn bị chiếc xe bánh vững chắc, đưa la vào càng đóng ách, thắng yên cương, buộc dây chằng, Nausikaa vào phòng thu nhặt quần áo màu sắc tươi rói cuốn chặt đem để trên xe bóng lộn. Mẹ lấy rổ đựng đủ thứ thức ăn ngon lành để mang theo, bà còn lấy bao da dê làm chai đựng rượu vang. Nàng chèo lên xe, mẹ đưa cho bình bằng vàng đựng dầu ô-liu để nàng và tỳ nữ thoa da sau khi tắm. Cầm roi, nắm cương óng ánh, nàng quất bảo la lên đường. Vó nện lách cách cặp la hăng hái chở quần áo và công chúa, không lẻ loi vì có tỳ nữ theo hầu.
Xe tới dòng sông ngoạn mục, chỗ có nhiều vũng giặt, nước dưới đá trong vắt đầy ắp quanh năm, hết dâng lên lại xoáy xuống khiến quần áo bẩn đến mấy cũng mau sạch. Đến nơi các cô tháo ách, nhả cương, đưa cặp la ra bờ sông chảy cuồn cuộn gặm cỏ xanh rì. Tiếp theo nhấc quần áo từng ôm từ xe đem nhúng nước màu tôi tối, hết giẫm đạp lại vò vỗ, các cô thoăn thoắt thi nhau. Sau khi giũ không còn vết nhơ, các cô trải thành hàng trên bờ biển, gần chỗ sóng đổ vào bãi cát táp rửa sỏi đá sạch bong. Tắm rửa, thoa dầu xong xuôi, chờ cho quần áo khô hẳn, các cô dùng bữa trên bờ sông dưới ánh nắng chan hòa. Ăn uống thỏa thuê vừa dứt cô chủ và tỳ nữ gỡ voan khỏi đầu vất sang bên ùa ra chơi banh. Nausikaa cánh tay trắng ngần cất tiếng hát, chân nhún nhảy bắt điệu điều khiển cuộc chơi. Như Artemis xạ thủ men theo dãy Taygetos hay dãy Erymanthos cao ngất, xuống núi hùng hục đuổi heo rừng hay nai tơ, như nữ thần đồng nội, ái nữ Chúa tể mang khiên thần, kéo tới nhún nhảy nhập cuộc, Leto trong lòng vui khôn tả, thấy con ngẩng đầu, hất trán cao hơn hết. Mặc dù tất cả đều xinh đẹp, song ai cũng nhận ra nàng. Trinh nữ chưa chồng nổi bật giữa đám tỳ nữ. Lúc nàng sắp đóng ách la, gấp quần áo, trở về nhà, nữ thần Athena mắt xanh lam lục nảy sinh ý định mới mẻ; nữ thần muốn Odysseus tỉnh dậy, thấy trinh nữ xinh đẹp, nàng sẽ vui lòng dẫn đường về thành phố người Phaiakian. Nàng vứt quả banh cho tỳ nữ, song không vứt trúng, quả banh rơi xuống hố sâu, nước xoáy cuộn. Thấy vậy các cô hét inh ỏi! Odysseus thức giấc, nhỏm dậy, ngơ ngác, vừa nói vừa rên: “Khốn nạn thân ta! Lần này lạc đến xứ nào? Dân ở đây ra sao? Dã man, hung dữ, văn minh, hiền lành, tử tế, hiếu khách, tôn kính thần linh? Tiếng la lanh lảnh bên tai. Phải chăng tiếng con gái hay tiếng nữ thần sống trên đỉnh núi chót vót, dưới lòng sông cuồn cuộn, đồng cỏ rậm rạp? Hay do ngẫu nhiên ta lạc vào nơi thế nhân nói tiếng nói như ta? Ờ, phải đi, nhìn tận mắt xem sao.”
Dứt lời đưa bàn tay cường tráng với bụi cây bẻ cành rậm lá để phủ tấm thân trần trụi, che chỗ kín hở hang, Odysseus từ dưới lách khỏi lùm cây chui ra. Sau đó Odysseus như sư tử bước đi trên núi xông thẳng, tự hào cường tráng, bất kể gió mưa, cặp mắt nảy lửa, quật ngã bò, cừu hay rượt đuổi nai rừng. Bị đói giày vò, sư tử tấn công cả gia súc bảo vệ kín đáo trong chuồng. Bởi thế, mặc dù trần như nhộng, do nhu cầu cần thiết đòi hỏi, Odysseus tiến tới gặp mấy cô gái tóc kết lọn. Da thịt đầy muối Odysseus trông gớm ghiếc. Mấy cô gái chạy tứ tán tới cồn cát nhấp nhô tìm chỗ nấp. Chỉ còn Nausikaa ái nữ Alkinoos bình tĩnh ở lại, vì Athena phả can đảm vào tim, bứt sợ hãi khỏi tứ chi. Nàng đứng im, nhìn chằm chằm. Odysseus luống cuống, lúng túng không biết nên vung tay ôm đầu gối thiếu nữ xinh đẹp van xin cứu giúp hay dừng lại, đứng xa, nhã nhặn, lịch sự ngỏ lời xin quần áo, chỉ đường về thành phố. Thầm nghĩ nếu ôm đầu gối thiếu nữ sẽ thất kinh, Odysseus quyết định đứng xa lễ độ trình bày hoàn cảnh. Rồi nhanh như chớp Odysseus nói vừa tao nhã vừa gợi cảm: “Ô giai nhân! Bỉ phu đến bên đầu gối van xin. Chẳng hay là nữ thần hay thế nhân? Nếu là nữ thần sống trên bầu trời bao la, bỉ phu nghĩ chắc hẳn giai nhân là Artemis, ái nữ Chúa tể siêu phàm, vóc dáng, nhan sắc, cử chỉ y hệt! Nếu là thế nhân sống trên mặt đất mênh mông, bỉ phu nghĩ chắc hẳn thân phụ, thân mẫu diễm phúc vô cùng; bào huynh, bào đệ cũng may mắn chẳng kém. Lòng thân phụ, thân mẫu, bào huynh, bào đệ dạt dào nguồn vui khôn tả mỗi lần thấy hoa khôi gia đình tham gia vũ khúc. Nhưng người vui hơn hết, vui thực sự, là người với tặng phẩm phong phú bày tỏ tình yêu đủ khả năng chinh phục trái tim đưa giai nhân về nhà! Bình sinh bỉ phu chưa thấy người nào, nam hay nữ, như giai nhân. Để mắt nhìn lòng bỉ phu tràn ngập nể sợ! Trước kia trên đảo Delos, bên đền thờ Apollo, bỉ phu thấy hình ảnh tươi đẹp tương tự: cây chà là mơn mởn vươn lên không gian. Bỉ phu cũng tới đó, nhiều người nườm nượp theo sau, bước vào hành trình ai ngờ gây ra biết bao kinh hãi. Nhìn hình ảnh bỉ phu đứng như trời trồng, mê mẩn hồi lâu, bởi không có cây nào bao giờ nhô khỏi mặt đất ngoạn mục như thế. Bây giờ ngước mắt nhìn, ô giai nhân, lòng cũng ngạc nhiên, nể vì tương tự, mặc dù đau khổ đã nhiều, gian truân đã lắm, bỉ phu không dám ôm đầu gối. Thấu chăng nỗi buồn ngang trái xâm lấn, đè nặng cõi lòng! Mới đêm qua, sau hai mươi ngày, bỉ phu còn chạy trốn mặt biển màu rượu chát. Suốt thời gian đó sóng dâng ngùn ngụt, gió thổi dữ dằn, liên tục đưa bỉ phu từ đảo Ogygia tới đây. Bây giờ không biết thần linh nào lại đẩy vào chỗ này bắt chịu khổ gánh cực thêm nữa. Bởi bỉ phu thầm nghĩ gian truân vẫn chưa chấm dứt. Thần linh còn bắt kinh qua nhiều cực hình sầu thảm. Ôi! Xin giai nhân rủ lòng thương hại. Giai nhân là người đầu tiên bỉ phu may mắn gặp mặt sau khi trải qua biết bao tang thương, nhọc nhằn. Bỉ phu không quen biết ai trong thành phố, trên đất này. Xin vui lòng chỉ đường tới đó, làm ơn cho chút đồ cũ để quấn quanh, che kín tấm thân, dù chỉ là vải bọc giai nhân mang theo khi tới nơi này. Cầu xin thần linh ban điều giai nhân mong muốn: tấm chồng, mái nhà, hạnh phúc hòa hợp ai nấy đều ao ước. Bởi không gì lý thú, thi vị cho bằng khi tâm đầu ý hợp, một lòng một dạ, hai người gìn giữ ngôi nhà như vợ với chồng. Thù địch bực tức ganh ghét, bằng hữu hớn hở vui tươi, hai người thầm hiểu sự thật, tiếng thơm lan rộng bay xa.”
Trinh nữ cánh tay trắng ngần ôn tồn đáp: “Khách lạ, vẻ mặt chứng tỏ khách lạ không phải người tầm thường, kẻ xấu xa. Chúa tể trên núi Olympos phân phát hạnh phúc cho thế nhân, người lành cũng như kẻ dữ, tất cả không trừ một ai, tùy ý người muốn. Nếu người cho số phận hẩm hiu dù thế nào khách lạ cũng phải gánh chịu. Nhưng vì đã tới xứ sở ngô bối và muốn vào thành phố, khách lạ đừng sợ thiếu quần áo hoặc đồ cứu trợ ngô bối sẵn sàng cung cấp cho người bất hạnh trong trường hợp tương tự. Tiện phụ sẽ dẫn đường tới thành phố, cùng lúc cho khách lạ hay dân này là ai. Đất này, thành phố này thuộc người Phaiakian. Tiện phụ là ái nữ Alkinoos, quân vương hào hiệp, nguồn suối nuôi dưỡng sức mạnh và quyền lực bảo vệ dân Phaiakian.”
Dứt lời nàng quay đầu lớn tiếng nói với tỳ nữ tóc óng mượt: “Đứng lại, gia nhân! Mới nom thấy đàn ông các ngươi chạy đi đâu vậy! Các ngươi tưởng người này là kẻ thù phải không? Trên thế giới không có, và sẽ không bao giờ có, người đem chết chóc đặt chân lên đất Phaiakia, bởi thần linh thương yêu đất này vô kể! Ngô bối sống cách biệt, bốn bề biển bao vây, tứ phía sóng bạt ngàn; ngô bối ở ven biên thế giới, không tiếp xúc với dân nào. Người các ngươi thấy là người đắm thuyền bất hạnh trôi dạt vào bờ biển, ngô bối phải giúp đỡ. Chúa tể bao che, trợ giúp khách lạ, hành khất bất kể thế nào. Với người như thế tặng vật nhỏ mọn ý nghĩa lớn lao, bát cơm phiếu mẫu nghĩa bao nghìn trùng. Vậy gia nhân, mang thức ăn, nước uống, rồi lấy voan, lấy áo dẫn khách lạ xuống sông tắm chỗ khuất gió.”
Tỳ nữ đứng im, thúc giục lẫn nhau. Lát sau các cô dẫn Odysseus xuống chỗ kín gió như Nausikaa ái nữ Alkinoos hào hiệp ra lệnh. Trên mặt đất ngay bên cạnh sau khi để tu-ních và áo choàng cho mặc, đổ chút dầu ô-liu vào bình bằng vàng cho dùng, các cô bảo Odysseus xuống sông tắm một mình. Vừa nghe Odysseus nói liền: “Thị nữ, vui lòng lui lại đằng kia để bỉ phu ở đây xuống tắm cho hết muối bám trên bờ vai, sau đó lấy dầu ô-liu xoa thân thể. Lâu rồi da dẻ không biết mùi vị. Bỉ phu sẽ không xuống tắm nếu thị nữ còn đứng đó ngắm nhìn. Bỉ phu xấu hổ đến chết trước mặt thiếu nữ xinh đẹp mà bản thân trần truồng.”
Nghe nói thế nữ tỳ rút lui, lẳng lặng đến kể lại sự thể cho cô chủ hay. Xuống nước tắm Odysseus cọ hết muối đóng vẩy trên lưng, trên vai vạm vỡ, vò đầu rũ sạch bọt gầu nước biển vô sinh để lại. Odysseus vừa tắm xong, xoa dầu ô-liu, mặc quần áo nữ tỳ đưa, Athena trinh thần bất quyện, ái nữ Chúa tể liền trang điểm từ đầu đến chân. Nữ thần biến thân hình cao hơn, mạnh hơn, mái tóc bù xù trên đầu quăn xõa tựa cánh hoa dạ hương đang nở. Như nghệ nhân tài hoa, Hephaistos và Pallas Athena đào luyện bí quyết nghệ thuật, nhẫn nại trau chuốt nghệ phẩm, trải vàng trên bạc, chà cho óng ả, nữ thần làm mái đầu, bờ vai thêm rực rỡ, thanh tao. Ra bờ biển ngồi chơi, Odysseus trông rạng rỡ, vẻ mặt tuấn tú, thân hình tươi đẹp. Đăm đăm nhìn với vẻ ngạc nhiên Nausikaa quay lại nói với nữ tỳ tóc thướt tha: “Nghe ta nói, tỳ nữ tay trắng ngần! Đến Phaiakia diễm phúc người này không hề trái ý thần linh ngự trị núi Olympos. Lúc mới gặp ta cứ tưởng chàng ghê tởm, bây giờ chàng trông như thần linh sống trên thiên cung bao la. Ta ước mơ có người như chàng làm chồng, nếu chàng đồng ý ở lại sống ở đây... Nhưng thôi tỳ nữ, đem thức ăn, đồ uống cho chàng.”
Chăm chú lắng nghe, theo lệnh tức thì, tỳ nữ mang đồ ăn, thức uống bày trước mặt. Odysseus nhấm nháp với vẻ thèm thuồng, bởi lâu rồi người gian truân cực khổ, dẻo dai chịu đựng không biết mùi vị miếng ăn! Lúc này trinh nữ tay trắng ngần dự tính chuyện khác. Bảo gia nhân gấp quần áo bỏ vào rổ đặt trên xe bóng lộn, thắng yên cương cặp la móng guốc vững vàng, chèo lên ngồi vào chỗ, nàng cất tiếng gọi Odysseus: “Bình thân khách lạ, chuẩn bị về thành phố, tiện phụ sẽ chỉ đường đến tư thất thân phụ ý tứ, thận trọng. Tới nơi thế nào khách lạ cũng gặp đông đủ quý tộc Phaiakia. Tuy nhiên, có điều rất mong làm theo, tiện phụ tin tưởng khách lạ thừa hiểu. Trong khi qua đồng quê, vượt ruộng đất cấy cày, trồng trọt, khách lạ bước nhanh cùng tỳ nữ theo xe la kéo, tiện phụ dẫn đường. Nhưng khi tới thành phố, bờ lũy cao ngất bao vây, hai bên bến đậu ngoạn mục, ở giữa lối đi nhỏ hẹp dẫn vào, chỗ thuyền mũi cong kéo lên vệ đường, mỗi thuyền có chỗ đậu riêng... Chỗ này là quảng trường dân chúng tụ họp, xây cất gần đền thờ Poseidon, nền đá tảng đặt sâu dưới đất. Chỗ này cũng là nơi tay chèo sửa soạn dụng cụ cho thuyền màu đen, chế biến dây cáp, cánh buồm, mái chèo cẩn thận. Vì không dùng cung tên, chỉ dùng mái chèo, cánh buồm điều khiển con thuyền cân bằng, người Phaiakian hớn hở vượt biển ngầu bọt. Họ sẽ đàm tiếu, lời ra tiếng vào, tiện phụ không muốn nghe; tiện phụ sợ họ chế giễu sau lưng; trong dân gian chẳng thiếu kẻ ngồi lê đôi mách; tiện phụ hình dung sau khi nom thấy chúng mình, kẻ xấu miệng sẽ kháo chuyện: ‘Khách lạ cao ráo, bảnh trai đi với Nausikaa là ai thế nhỉ? Nàng vớ được ở đâu? Chắc hẳn sẽ là phu quân! Phải chăng người lạ đắm thuyền dạt vào bờ nàng ra tay tế độ? Nhưng từ đâu tới? Vì ngô bối không ở gần ai. Hay có lẽ đáp lời cầu xin da diết, thần linh từ trên trời trao xuống giữ chàng cho nàng mãi mãi về sau. Thà thế còn hơn để nàng khỏi phải nhìn quanh tìm bên ngoài kiếm tấm chồng! Bởi rõ ràng nàng coi nhẹ người Phaiakian. Dẫu vậy rất nhiều thanh niên quý tộc muốn đầu đơn nàng tha hô lựa chọn!’ Họ sẽ nói với nhau như thế, tên sạch mang tiếng nhơ, tiện phụ đau đớn cõi lòng. Thật tình mà nói tiện phụ cũng chê trách thiếu nữ xử sự như vậy, không cho gia đình hay biết, trong khi cha mẹ còn sống sờ sờ, bí mật giao du, kết hợp với thanh niên trước khi cưới hỏi hẳn hoi!”
“Xin lắng nghe lời chỉ dẫn, đừng lơi là, nếu khách lạ muốn thân phụ tiện phụ giúp đỡ trở về quê hương càng sớm càng hay. Gần đường đi khách lạ thấy rừng bạch dương cành cao bóng cả, rừng ngoạn mục hiến dâng Athena, bên trong dòng suối lượn khúc, nước tuôn róc rách, xung quanh bãi cỏ trải dài. Đó là nơi thân phụ tiện phụ lập cơ ngơi, vườn cây ăn trái xum xuê, gần thành phố khoảng cách gọi nghe tiếng. Đến đó dừng lại, ngồi chờ tới lúc ngô bối vào thành phố, về tới nhà. Biết chắc ngô bối đã vào cung điện, lúc đó khách lạ hãy một mình đi vào thành phố, hỏi đường tới dinh thự thân phụ tiện phụ, Alkinoos hào hiệp. Rất dễ nhận ra. Em bé cũng có thể chỉ cho khách lạ thấy. Bởi khắp Phaiakia đa phần nhà cửa không xây cất theo kiểu cung điện Alkinoos, quân vương ngô bối.”
“Đi thẳng chỉ một lát khách lạ sẽ qua sân vào tòa nhà, bước nhanh qua đại sảnh khách lạ sẽ gặp thân mẫu tiện phụ. Bà ngồi gần lò sưởi lửa cháy bập bùng, quấn len đỏ tía nhìn mà mê, trên ghế dựa sát cột, tỳ nữ ngồi đằng sau. Ngai vàng thân phụ tiện phụ gần kề, xây lưng vào ánh lửa, an tọa thảnh thơi, ông nhâm nhi rượu chát. Đừng ngừng, đi qua ông tới nắm đầu gối bà, nếu khách lạ muốn vui sướng nhìn thấy ngày về, dù xa xôi đến mấy. Bởi nếu bà có cảm tình, chắc chắn khách lạ sẽ nhìn thấy thân nhân, trở về mái nhà êm ấm, đặt chân lên quê hương.”
Dứt lời Nausikaa giơ roi bóng loáng quất cặp la. Chẳng mấy chốc chiếc xe bỏ dòng sông tuôn chảy lững lờ lại đằng sau. Lúc nhanh lúc chậm cặp la tung vó thoăn thoắt vượt đường. Áng chừng khoảng cách mới dùng roi hối thúc, nàng đánh xe tốc độ vừa đủ để tỳ nữ và Odysseus bước kịp theo sau. Lúc mặt trời lặn, xe tới rừng cây thiêng liêng, rừng cây lừng danh hiến dâng Athena. Đến chỗ này Odysseus ngồi xuống, hối hả cầu xin ái nữ Chúa tể siêu phàm: ‘Xin lắng nghe, Atrytone, nữ thần bất quyện, ái nữ Chúa tể mang khiên thần. Lần này thế nào cũng lắng nghe phàm nhân cầu xin. Lần trước lúc hải thần rung chuyển trái đất đập nát thuyền, phàm nhân tơi tả, nữ thần ngoảnh mặt làm ngơ. Xin nữ thần xui khiến người Phaiakian thương xót, thân tình đón nhận phàm nhân.’
Nghe tiếng cầu xin, song Pallas Athena chưa xuất hiện nguyên hình, mặt đối mặt, vì kính nể không dám xúc phạm bào đệ thân phụ, vẫn còn ấp ủ thù hận trong lòng, chừng nào Odysseus tới đất liền mới thôi.
Iliad Và Odyssey Iliad Và Odyssey - Homer Iliad Và Odyssey