Nếu bạn cứ chằm chằm nhìn vào mặt xấu của một ai đó sẽ làm anh ta càng trở nên tồi tệ hơn. Nhưng nếu khuyến khích anh ta vươn tới những điều hay mà anh ta có thể, chắc chắn anh ta sẽ làm được.

Johann Goethe

 
 
 
 
 
Tác giả: Homer
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 55
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5786 / 214
Cập nhật: 2017-08-04 07:53:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Khúc 5
allas Athena truyền phả nhiệt tình và táo bạo cho Diomedes, công tử Tydeus, để có khả năng vượt xa đồng đội, đồng thời đạt chiến thắng vẻ vang. Nữ thần biến khiên, mũ bốc lửa rừng rực như vì sao cuối hạ sau khi đắm mình dưới đại dương nhô lên chói lọi át hẳn sao khác. Nữ thần hóa ngọn lửa bốc cháy bừng bừng trên đầu, trên vai đẩy chiến binh vào giữa lòng cuộc chiến cực kỳ hỗn loạn.
Trong hàng quân Troian có người tên Dares, thứ dân giàu có, tư cách tuyệt vời, tu sĩ phục vụ Hephaistos. Đương sự có hai con, Phegeus và Idaios thụ huấn đủ phương cách tác chiến. Cả hai tách khỏi hàng quân lên xe phóng như bay chặn đánh Diomedes trong khi chiến binh lội bộ tới gặp đối thủ. Lúc hai bên vào tầm giao chiến, Phegeus tấn công phủ đầu. Phegeus lao thương cán dài, song mũi thương vụt qua vai trái, không trúng Diomedes. Đến lượt công tử Tydeus tấn công, Diomedes sử dụng vũ khí đích đáng. Mũi thương trúng ngực giữa hai núm vú hất Phegeus bắn khỏi xe bền chắc. Thấy vậy Idaios liền bỏ chạy, nhảy xuống sau xe tuồn ra ngoài, không dám đứng lại bảo vệ xác anh. Dẫu thế Idaios cũng không thoát khỏi số phận đen tối nếu Hephaistos không tới kịp cứu nguy, quấn kín trong màn âm u mang đi. Nhờ thế thân phụ cao niên, hạ bộc thần linh, không rơi vào cảnh cô đơn, buồn bã. Diomedes cừ khôi, công tử Tydeus quả cảm, tức thì cướp ngựa phóng đi trao đồng đội đem về dãy thuyền rỗng không. Thấy sự thể xảy ra với công tử Dares, đứa bị giết bên xe, đứa co giò tháo chạy, quân Troian can trường căm phẫn vô cùng. Nhưng đúng lúc đó Athena mắt xanh lam lục nắm tay thần linh chiến tranh đang như điên như cuồng dẫn đi. Nữ thần nói: “Ares, Ares, tai ách đối với thế nhân, cướp của giết người, vượt tường phá thành, tại sao ngô bối không để quân Troian và quân Achaian giao chiến xem Cha Chúa tể muốn bên nào đạt thắng lợi? Ngô bối nên mau mau rời chiến trường cho người khỏi nổi giận.” Nói rồi nữ thần dẫn thần linh chiến tranh hung hăng ra khỏi chiến địa, sau đó bảo ngồi trên bờ sông Skamandros dốc thẳm.
Lúc ấy quân Achaian đã đẩy quân Troian xuống dưới lằn ranh, chỉ huy ra tay áp đảo đối phương. Đầu tiên nguyên soái Agamemnon hất Odios cao lớn, lực lưỡng, thủ lĩnh bộ lạc Halizones, bắn khỏi xe. Thủ lĩnh là người đầu tiên bay xuống đất. Trong lúc thủ lĩnh co giò chạy, nguyên soái lao thương trúng lưng giữa hai vai, mũi thương xuyên qua ngực. Thủ lĩnh lăn kềnh xuống đất, vũ khí lẻng kẻng xung quanh. Tiếp theo Idomeneus hạ sát Phaistos, công tử Boros, người Maionian từ vùng Tarne phì nhiêu kéo tới. Phaistos loay hoay vừa bước lên xe phía sau cặp ngựa, chiến binh tài ba lao thương trúng vai phải. Phaistos quỵ ngay trên xe, đêm hãi hùng bao phủ toàn thân. Tùy tùng của Idomeneus xông tới lột giáp y. Cùng lúc với thương sắc nhọn Menelaos, công tử Atreus, đâm chết xạ thủ xuất sắc Skamandrios, săn bắn lão luyện, công tử Strophios. Nhờ Armetis huấn luyện nên săn thú lành nghề, anh này có thể hạ đủ thứ thú dữ lởn vởn trên núi, trong rừng. Nhưng lúc này Artemis nữ thần cung nỏ không bao che, ngay cả tài năng xạ thủ cũng không giúp anh này thành công. Vì khi anh này cắm đầu chạy phía trước, tay thương lừng danh Menelaos, công tử Atreus, lao trúng lưng giữa hai vai xuyên qua ngực. Anh này ngã sấp, giáp y lách cách xung quanh. Tiếp theo Meriones đâm chết Phereklos, công tử Tekton, con trai nghệ nhân Harmon, bàn tay tài hoa sáng tạo đủ loại tác phẩm kỳ diệu, Pallas Athena đặc biệt quý mến. Anh ta đóng thuyền cân bằng cho Pâris, việc làm mở đường cho xung đột, trở thành tai họa cho không những dân tộc Troian mà cả bản thân, vì không hiểu tí gì sấm ngữ thần linh truyền gửi. Meriones đuổi theo lúc xáp gần đâm mạnh mông phải. Mũi thương xuyên dưới xương chọc thủng bọng đái. Vừa quỵ gối anh ta vừa rên rỉ, tử thần lẳng lặng ôm nhẹ mang đi. Tiếp theo Meges hạ sát Pedaios, công tử Antenor. Con hoang Antenor, song Theano nhân từ nuôi nấng, chăm lo như con đẻ, vì muốn làm vui lòng phu quân. Công tử Phyleus tay thương nổi tiếng đuổi sát nút dùng thương đâm sau gáy. Mũi nhọn xuyên qua hàm cắt đứt cuống lưỡi. Đối thủ ngã quay lơ, răng cắn chặt mũi thương đồng lạnh ngắt. Cùng lúc Eurypylos, công tử Euaimon, đâm chết Hypsenor, công tử xuất sắc của Dolopion hào hiệp, tu sĩ phụng sự thần sông Skamandros, dân vùng quê tôn sùng như thần linh. Đối thủ đang chạy trước mặt, Eurypylos công tử tuyệt vời của Euaimon đuổi sau lưng vung kiếm chém trúng vai. Cánh tay mập mạp đứt phăng rơi xuống đất, máu chảy đầm đìa. Định mệnh khóa sổ cuộc đời. Tử thần ngả bóng che mắt đối thủ.
Quân Danaan tiến đánh như điên như cuồng. Tuy thế, về phần công tử Tydeus, quý vị không thể nói chiến binh thuộc bên nào, Troian hay Achaian. Chiến binh băng qua cánh đồng như dòng sông về mùa đông tràn đầy tuôn đổ, nước chảy phăng phăng san bằng đê đập. Dù là đê đất nhằm kìm giữ hay tường đá bao quanh vườn nho tươi tốt, không thứ nào có thể đương cự sức tấn công vũ bão cộng thêm mưa trời đổ dồn phụ họa. Nước cuồn cuộn tàn phá gần hết công lao quý báu của trai tráng thanh niên. Quân Troian hàng ngũ san sát cứ thế tan rã trước mũi tấn công của công tử Tydeus, mặc dù đông đảo, song không thể chống cự.
Nhìn thấy Diomedes bay qua cánh đồng như phong ba đánh đuổi khối quân trước mặt, công tử hào hùng của Lykaon phản ứng tức thì. Thủ lĩnh kéo cung cánh cong gài tên nhắm thẳng. Lúc Diomedes lao đầu tiến tới, thủ lĩnh bắn trúng tấm đồng trên trấn thủ vai phải. Xuyên thủng tấm đồng, mũi tên sắc nhọn tiếp tục đi thẳng, máu ứa ướt đẫm trấn thủ. Công tử xuất sắc của Lykaon lớn tiếng reo mừng chiến thắng: “Binh sĩ Troian quyết chiến, tiến lên tấn công! Mã phu tài ba roi quất tuyệt vời! Thằng giỏi nhất trong bọn bị thương nặng. Bản nhân khẳng định nó sẽ không thể cầm cự lâu dài mũi tên khủng khiếp, nếu quả thực đó là điều quân vương, công tử Chúa tể thúc đẩy bản nhân rời Lykia tới đây.”
Pandaros huênh hoang chiến thắng. Dẫu thế Diomedes không gục vì mũi tên ác liệt. Lui về phía sau tới gần ngựa và xe đứng lại, Diomedes réo gọi Sthenelos, công tử Kapaneus: “Quý hữu mau mau xuống xe tới rút mũi tên khốn kiếp khỏi vai bản nhân.” Sthenelos nhảy xuống đất, đến bên cạnh rút mũi tên sắc nhọn khỏi vai. Máu ứa thấm qua tu-ních vải chéo go. Diomedes say mê chiến trường tức thì thốt lời cầu nguyện: “Atrytone bất quyện, ái nữ Chúa tể mang khiên thần, xin lắng nghe! Nếu trong quá khứ vì quý mến đã trợ giúp thân phụ và bỉ nhân lúc cuộc chiến diễn ra ác liệt, bây giờ xin người cũng biểu lộ cảm tình tương tự, ô Athena! Xin để bỉ nhân khuất phục tên này. Để y đi vào tầm thương, y đã bắn bỉ nhân trước khi bỉ nhân thấy y. Bây giờ khoe khoang chiến thắng, y nói thế nào bỉ nhân cũng chết, thời gian nhìn ánh mặt trời chói chan không dài lâu.”
Lời nguyện cầu đến tai, Pallas Athena biến tứ chi thân vương thành mềm mại, chân phía dưới rồi tay ở trên. Sau đó đến bên cạnh nữ thần nói lời như có cánh bay xa: “Vững tin, Diomedes, bây giờ thân vương có thể ra đi tấn công quân Troian. Ta đã phả vào tim nhiệt huyết của thân phụ, dũng cảm của Tydeus mã phu mang khiên to lớn. Ta còn thổi sương mù khỏi mắt để thân vương có thể phân biệt thần linh với thế nhân. Do vậy ta nói thân vương hay nếu có thần linh xuống đây thử tài, đừng đánh lại hàng bất tử, trừ một. Tuy nhiên, nếu ái nữ Chúa tể, Aphrodite lâm trận, hãy dùng thương sắc nhọn tấn công cho bị thương.”
Nói rồi Athena mắt xanh lam lục biến dạng. Công tử Tydeus lại tiến lên hàng đầu sát cánh cùng đồng đội. Dù không có nữ thần bên cạnh thân vương cũng quyết tâm lao đầu đánh địch lần nữa. Lúc này thân vương táo bạo gấp mấy lần lúc trước, y hệt sư tử mục phu trông cừu lông dày cộm trong nông trại vùng hoang vu đánh bị thương khi nhảy qua rào, song không kịp giết; vết thương chỉ khiến sư tử thêm hung dữ; đến lúc mục phu không thể ngăn chặn, sư tử nhảy vào chuồng, cừu hoảng hốt chạy tán loạn. Cừu bị quật ngã xác chất thành đống. Vẫn hung hãn vượt rào sư tử nhảy ra ngoài. Diomedes hùng dũng trực diện với quân Troian như thế.
Thân vương hạ sát Astynoos và thủ lĩnh Hypeiron, đâm người trước bằng thương mũi nhọn bọc đồng trên núm vú, chém người sau bằng kiếm lưỡi dài ngay cần cổ gần bờ vai, vì thế bờ vai đứt khỏi cổ và lưng. Để hai người nằm đó, thân vương đuổi theo Abas và Polyidos, công tử Eurydamas, lão ông giải đoán mộng triệu. Nhưng lão ông không giải thích giấc mơ của hai con khi hai con ra chiến trường, Diomedes cường tráng hạ sát cả hai. Sau đó thân vương đuổi theo Xanthos và Thoon, công tử Phainops, cặp thanh niên bố đẻ bây giờ là ông già ốm yếu không còn con hầu để lại của cải. Diomedes đâm chết cả hai, cắt đứt cuộc đời tươi đẹp, gieo rắc tang tóc, thê lương cho bố già. Lão ông sẽ không nhìn thấy hai con bằng xương bằng thịt từ mặt trận trở về. Anh em bàng hệ sẽ thừa hưởng gia tài. Nạn nhân kế tiếp là công tử Priam, dòng dõi Dardanos, Echemmon và Chromios, ngồi cùng xe. Như sư tử chồm vồ đàn bò gặm cỏ giữa khoảng trống trong rừng, bẻ gãy cổ bò nái hay bò tơ, công tử Tydeus hất hai người khỏi xe hết sức tàn nhẫn, bất chấp hậu quả, lột giáp y, bắt ngựa giao cho binh sĩ đánh về thuyền.
Nhìn Diomedes tàn sát quân Troian, Aineias lách qua giao tranh hỗn loạn dưới làn thương rơi như mưa rào tìm Pandaros, đối thủ đáng gờm. Vừa thấy công tử hiên ngang, can trường của Lykaon, thủ lĩnh sấn tới cất tiếng: “Pandaros, cung tên để đâu? Thủ lĩnh không còn là xạ thủ tài ba Lykia tự hào, hơn bất kể xạ thủ nào ngô bối có trong thành Troa hay sao? Trời đất ơi, thủ lĩnh, hãy giơ tay van vái Chúa tể, rồi giương cung bắn thằng kia. Bản nhân không biết nó là đứa nào, song thấy nó hung hăng tung hoành, gây hại quá đỗi, hạ sát khá nhiều binh sĩ dũng cảm Troian. Tuy nhiên, phải cẩn thận, rất có thể đó là thần linh bất mãn chỉ vì lễ nghi thiếu sót, hoặc có lẽ ngô bối bị thần linh giận dữ trừng phạt!”
Kính cẩn cúi chào Aineias, công tử dũng cảm của Lykaon đáp lời: “Thưa thủ lĩnh, trưởng thượng quân Troian áo lát đồng, nếu thủ lĩnh hỏi xin thưa dưới mắt bản nhân tên đó hình như giống chiến binh công tử Tydeus. Bản nhân nhận ra qua tấm khiên và khoảng hoắm tròng mắt trước mũ. Bản nhân còn nhận ra ngựa khi để ý nhìn, song chẳng rõ tên đó có phải thần linh hay không. Tuy nhiên, nếu đúng tên đó, công tử xông xáo của Tydeus, Diomedes khủng khiếp, bản nhân thấy dường như có bàn tay thần linh trong cuộc tấn công man rợ tên đó thực hiện. Chắc hẳn có thần linh đứng bên cạnh lấy sương mù bao phủ, đẩy mũi tên chệch đi. Vì bản nhân nhắm bắn tên đó, trúng vai phải, xuyên qua tấm che trên trấn thủ. Bản nhân đinh ninh thế nào tên đó cũng xuống suối vàng gặp Diêm Vương. Thế mà tên đó vẫn không chết. Như vậy có lẽ đó là thần linh giận dữ nào chăng. Bây giờ bản nhân đứng đây, không xe, không ngựa chở đi. Ngược lại, trong cung điện Lykaon lúc nào cũng có mười một cỗ xe lộng lẫy thợ mộc chế tạo mới tinh, có vải phủ che, mỗi xe cặp ngựa vừa đứng chờ vừa nhai lúa mì, lúa mạch. Ở đó, trong ngôi nhà xây cất vững vàng, trước khi bản nhân ra mặt trận, thân phụ Lykaon, tay thương cao niên, dặn đi dặn lại phải dùng cả xe lẫn ngựa dẫn đầu quân Troian tấn công quyết liệt quân thù. Bản nhân không nghe lời, nếu nghe đâu đến nỗi, vì không muốn ngựa gặp tai ương. Nghĩ tới bầy ngựa lúc nào cũng có đủ thức ăn, bản nhân cứ sợ thành phố dân đông như thế máng sẽ vơi lương thực. Bởi vậy để chúng ở nhà, bản nhân cuốc bộ tới thành Troa, hoàn toàn tin tưởng cây cung và mũi tên. Nhưng cung tên không đem lại kết quả mong muốn! Vì bản nhân bắn hai phát nhắm hai chỉ huy, công tử Tydeus và công tử Atreus, lần nào cũng trúng, máu chảy rõ ràng, không còn nghi ngờ gì nữa. Thế nhưng bản nhân chỉ khiến hai tên hung hăng hơn trước. Như vậy là lúc lấy cung cánh cong khỏi móc treo, số phận đen tối bắt đầu, ngày bản nhân dẫn binh sĩ Troian tới thành phố mỹ miều để thực hiện liên minh thân hữu với Hektor phi thường. Tuy nhiên, nếu ngày nào đó trở về tận mắt gặp mặt tiện nội, nhìn lại quê hương, trông thấy ngôi nhà to mái cao, bản nhân sẵn sàng để bất kỳ ai chặt đầu tức khắc, nếu cung này chưa tự tay bẻ gãy vất vào lửa cho cháy rụi, vì không còn ích dụng.”
“Đừng nói thế,” Aineias chỉ huy quân Troian đáp. “Đối với chuyện đó chỉ cần một giải pháp: quý hữu và bản nhân cùng nhau sử dụng xe, ngựa và đủ thứ vũ khí tấn công trực diện tên này. Vậy lên xe bản nhân, quý hữu sẽ thấy ngựa của Trôs thế nào. Rút lui hay truy đuổi dọc ngang cánh đồng đều tài ba vượt mức. Cặp này còn biết đưa ngô bối về thành Troa an toàn, nếu Chúa tể lại cho Diomedes, công tử Tydeus thắng trận. Trèo lên, cầm roi, nắm cương bóng lộn để bản nhân xuống xe giao chiến, hoặc để bản nhân điều khiển cặp ngựa, quý hữu đương đầu với kẻ thù.”
“Aineias, thủ lĩnh hãy tự tay cầm cương điều khiển ngựa mình,” công tử xuất sắc của Lykaon tiếp lời. “Với người điều khiển quen thuộc, nếu bất thần ngô bối phải tháo chạy khi công tử Tydeus ập tới, chúng sẽ kéo xe phi nhanh gấp bội. Nếu không nhận ra tiếng thủ lĩnh, chúng sẽ hoảng sợ giở chứng bất kham, không chịu mang ngô bối ra khỏi chiến trường. Lúc đó Diomedes bất khuất sẽ xáp lại, thanh toán ngô bối, bắt ngựa móng guốc nguyên khối đem đi. Bởi thế thủ lĩnh nên điều khiển cả xe lẫn ngựa. Chờ tên đó tới gần bản nhân sẽ giao chiến bằng thương sắc nhọn của mình.”
Quyết định xong xuôi, hai người lên xe chạm trổ, hùng hổ phóng về phía công tử Tydeus. Sthenelos, công tử kiên cường của Kapaneus nom thấy liền cấp báo công tử Tydeus lời như có cánh bay xa: “Công tử Tydeus, Diomedes quý mến, bản nhân thấy hai kẻ thù vạm vỡ hăm hở tiến tới có ý chặn đánh thủ lĩnh, cặp này trông khủng khiếp thực sự. Đứa là Pandaros, tay cung thiện nghệ tự nhận công tử Lykaon, đứa là Aineias hãnh diện là công tử Anchises tuyệt vời và thân mẫu là Aphrodite. Vậy mau lên, ngô bối lên xe lui lại phía sau. Bản nhân xin thủ lĩnh đừng lao tới hàng đầu kẻo mất mạng.” Đưa mắt nhìn tỏ vẻ bực tức Diomedes lực lưỡng đáp: “Đừng nói đào tẩu với bản nhân. Thủ lĩnh sẽ phí lời thuyết phục.Bản nhân không thuộc loại người nghĩ chuyện tháo chạy, trốn tránh giao chiến. Tinh thần vẫn hăng hái như bao giờ. Bản nhân miễn dùng xe; bản nhân sẽ tay không đi gặp chúng. Pallas Athena không cho phép bản nhân run rẩy. Hai tên dù một trốn thoát, ngựa chạy nhanh thật đấy, song cũng không cứu khỏi tay ngô bối. Bây giờ hãy lắng nghe, đừng quên điều bản nhân dặn. Nếu Athena trọn vẹn khôn ngoan, kế hoạch đa dạng để bản nhân chiến thắng, giết chết cả hai, nhớ để ngựa phi nhanh của bản nhân ở đây, gài cương vào núm trên thành xe, để ý chộp ngựa của Aineias. Bắt bằng được lái khỏi hàng quân Troian về hàng quân ngô bối xà-cạp gọn gàng. Bởi bản nhân nói quý hữu hay ngựa đó cùng dòng ngựa Chúa tể nhìn xa trông rộng tặng Trôs để đổi lấy công tử Ganymedes; chúng thuộc hàng tốt nhất trần gian, tồn tại dưới rạng đông và mặt trời. Về sau muốn cướp giống hoàng thân Anchises lén lút thả ngựa nái vào với chúng, Laomedon không hay. Ngựa nái đẻ con trong cung điện, tất cả sáu mống, hoàng thân giữ bốn nuôi trong chuồng, số còn lại cho Aineias sử dụng, hai con kéo xe cho hai đứa chạy trốn bây giờ. Nếu tóm được cặp này, ngô bối sẽ vinh hạnh vô cùng.”
Trong khi hai người trao đổi ý kiến, hai binh sĩ Troian phi nhanh tới lôi cặp ngựa nòi mang đi. Công tử dũng cảm của Lykaon lớn giọng gọi với Diomedes: “Táo bạo, cuồng nhiệt, ô công tử Tydeus khả ái, mi chưa gục ngã dưới mũi tên nhọn, nhọn hoắt, đắng cay. Bây giờ ta sẽ dùng thương cho biết tay, chờ đó xem kết quả thế nào.” Nói rồi nâng trường thương giữ cho thăng bằng, thủ lĩnh lao thẳng về phía công tử Tydeus, mũi bọc đồng xuyên qua khiên chạm trấn thủ. Công tử dũng cảm của Lykaon hét vang hô chiến thắng: “Trúng rồi, qua sườn. Mi sẽ không chịu nổi lâu đâu. Phần riêng ta cảm ơn mi đã giúp đạt chiến thắng vẻ vang!”
“Không trúng! Ngươi không hề động tới ta,” Diomedes cường tráng hét lại, dáng vẻ thản nhiên. “Hơn thế, ta hình dung trước khi ra tay, hai ngươi sẽ gục chết, đứa này hoặc đứa kia, máu lênh láng dâng thần linh chiến tranh, chiến binh nghiệt ngã, kiên cường.” Dứt lời Diomedes lao mạnh. Nhờ Athena hướng dẫn thương phóng trúng mũi Pandaros cạnh mắt xuyên qua răng trắng nhởn. Mũi bọc đồng đâm sâu cắt đứt cuống lưỡi, nhô ra dưới cằm. Pandaros ngã khỏi xe. Giáp trụ bóng loáng rơi đổ loảng xoảng. Mặc dù thuần chủng, cặp ngựa hoảng hốt nhảy bắn sang bên, Pandaros trút hơi thở cuối cùng, chấm dứt cuộc đời. Aineias nhảy khỏi xe, tay khiên tay thương sẵn sàng, vì sợ quân Achaian cướp xác. Như sư tử hùng dũng biểu lộ uy quyền, Aineias đưa mắt nhìn quanh, giạng hai chân đứng trên thi thể, lấy thương dài, khiên tròn bao che, quyết tâm tiêu diệt địch thủ nhào tới, đồng thời hét rùng rợn. Đúng lúc đó công tử Tydeus nhặt tảng đá nặng khủng khiếp, hai người ngày nay cũng không nhấc nổi, vậy mà một mình chẳng mấy khó khăn. Diomedes ném trúng mông Aineias, chỗ xương đùi gặp hông người ta gọi là ổ cối xương. Ổ cối xương giập, hai gân đứt, da xây xát từng mảng vì cạnh đá sắc nhọn. Aineias hiên ngang quỵ gối, một tay chống đất đỡ toàn thân, thế giới tối sầm trước mắt. Thủ lĩnh chiến binh có vẻ gục tại chỗ, nếu Aphrodite, ái nữ Chúa tể, thân mẫu thụ thai trong vòng tay Anchises hôm mục phu thả bò gặm cỏ không nhanh mắt trông thấy. Nhìn sự thể nữ thần vung cánh tay trắng ngần ôm công tử thương yêu, lấy tà áo rung rinh cuốn quanh thân thể, bao che như cánh buồm, lá chắn ngăn chặn mũi thương vì sợ mã phu Danaan phi nhanh lao trúng ngực cướp mất cuộc đời.
Trong khi Aphrodite lén lút đưa công tử yêu quý ra khỏi trận địa, công tử Kapaneus không quên lời Diomedes say mê đụng độ căn dặn. Dừng ngựa móng guốc nguyên khối, gài cương vào núm trên thành xe, mặc chúng tung vó hí lộng trước cảnh huyên náo, Sthenelos cúi đầu cắm cổ đuổi cặp ngựa bờm ngoạn mục của Aineias. Vừa tóm được Sthenelos liền phi khỏi trận địa quân Troian sang lằn ranh quân Achaian xà-cạp gọn gàng trao cho Deipylos, đồng đội thủ lĩnh quý mến, tin tưởng hơn bất kỳ binh sĩ nào cùng lứa tuổi, thường chứng tỏ tâm đầu ý hợp. Sau khi bảo Deipylos đánh cặp ngựa về dãy thuyền rỗng không, Sthenelos dũng cảm lên xe, nắm cương bóng lộn, lái cặp ngựa hùng dũng của mình phi nhanh đi tìm công tử Tydeus, nôn nóng muốn gặp.
Phần mình Diomedes vẫn tiếp tục truy lùng giai thần Kypris với thương đồng tàn nhẫn, vừa đuổi theo vừa nghĩ bụng chắc hẳn đây là nữ thần nhút nhát, không phải nữ thần chỉ huy thế nhân trong các trận đánh như Athena hoặc Enyo, chuyên cướp phá thành phố. Đuổi theo khá lâu, len lách qua đám đông hỗn chiến cuối cùng bắt gặp, công tử Tydeus dũng cảm xông tới tấn công đối tượng. Lao thương sắc cạnh thủ lĩnh làm xước gan bàn tay mềm mại. Mũi nhọn xé rách áo ngoài bền bỉ mấy nữ thần kiều diễm gia công thêu dệt, cứa đứt da chỗ bàn tay nối liền cổ tay. Máu bất tử ứa ra, thần huyết lưu thông trong cơ thể thần linh diễm phúc - không ăn thực phẩm, không uống rượu vang, vì thế không có máu và gọi là thần linh bất tử. Aphrodite hét to, đánh rơi công tử. Phoibos Apollo ôm chầm, cuốn kín trong mây xanh đậm hầu tránh mũi thương bọc đồng chí mạng mã phu Danaan phi nhanh lao trúng ngực cướp mất cuộc đời. Hét to hô chiến thắng, Diomedes lớn giọng nói với Kypris: “Ái nữ Chúa tể, nên ra khỏi trận địa, đừng dính vào chiến tranh. Phỉnh gạt phụ nữ chân yếu tay mềm như thế chưa đủ hay sao? Nếu cứ dằng dai ra vào chiến trường, chiến tranh sẽ khiến nữ thần rùng mình, dù đứng ngoài chỉ nghe thôi cũng hết hồn.”
Rùng mình trước thái độ đe dọa, hoảng hốt vì vết thương, Kypris rút lui. Làn da mịn màng đẫm máu, vết thương gây đau khủng khiếp, nhưng Iris bước chân như gió thổi tới trợ giúp tức thì đưa nữ thần ra khỏi nơi hỗn chiến. Tới phía trái chiến trường nữ thần thấy Ares, thần linh chiến tranh cuồng loạn ngồi im lặng, thương giáo, xe ngựa gác trên mây. Quỳ gối cúi đầu nữ thần năn nỉ bào huynh thân yêu cho mượn cặp ngựa yên cương bằng vàng. Nữ thần cất tiếng nhỏ nhẹ: “Hiền huynh yêu quý, xin ra tay tế độ, cho mượn ngựa để tỉ muội về núi Olympos, nơi hàng bất tử cư ngụ. Tỉ muội đau đớn vì vết thương thế nhân, công tử Tydeus gây nên, bây giờ đang hăm hở muốn giao chiến với cả Cha Chúa tể.”
Ares cho nữ thần mượn ngựa yên cương bằng vàng. Dáng vẻ mệt mỏi, buồn rầu hết sức, nữ thần trèo lên xe. Iris ngồi bên cạnh, cầm cương, giơ roi quất ra đi. Cặp ngựa ngoan ngoãn lao vó như bay. Chẳng mấy chốc xe tới núi Olympos cao ngất, tư thất thần linh. Đến nơi Iris bước chân như gió thổi kìm ngựa dừng lại, tháo ách cởi cương đưa ra khỏi càng xe, rắc thực phẩm trường sinh bên cạnh cho ăn. Trong khi đó Aphrodite dễ thương đi tìm, gục đầu trên đầu gối thân mẫu, Dione cầm tay nâng ái nữ, vừa thân tình vuốt nựng vừa âu yếm ngỏ lời: “Hoàng nhi yêu thương! Thực thể nào trên thiên cung gây đau đớn cho hoàng nhi như thế, hoàn toàn do ác ý, làm như để trừng phạt, vì hoàng nhi đã làm điều thực sự xấu xa?” Aphrodite hay mỉm cười kể đầu đuôi: “Thưa, kẻ đánh hoàng nhi bị thương là công tử Tydeus, tên Diomedes hung bạo, vì hoàng nhi lén lút đưa quý tử Aineias thương yêu ra khỏi chiến địa. Cuộc chiến lúc này xem ra không còn là cuộc giao tranh ác liệt giữa quân Troian với quân Achaian, mà là cuộc thư hùng sinh tử binh sĩ Danaan tấn công thần linh!”
Vừa nghe, Dione nữ thần lộng lẫy trong hàng nữ thần tiếp lời: “Kiên nhẫn chịu đựng hoàng nhi, can đảm trực diện đau đớn. Nhiều thần linh trong ngô bối sống ở đây trên núi Olympos đã gánh chịu đau đớn, vì bàn tay thế nhân, lúc ngô bối định gây thương tích khủng khiếp cho nhau. Thần linh chiến tranh Ares đau đớn khi Otos và Ephialtes cường tráng, công tử Aloeus, dùng xích xiềng chặt nhốt tù. Bị nhốt trong bình bằng đồng thần linh phải sống ở đó mười ba tháng. Như thế tưởng thần linh đã kết liễu cuộc đời, đồng thời chấm dứt máu thèm khát chiến tranh, nếu mẹ ghẻ, hoa khôi cực kỳ xinh đẹp Eeriboia không kể cho Hermes hay sự thể: Ares lả dần vì xiềng xích tàn ác làm kiệt sức. Đúng lúc đó Hermes nẫng nhẹ mang đi. Hera đau đớn khi công tử cường tráng của Amphitryon bắn mũi tên ba ngạnh trúng ngực bên phải, nữ thần chết điếng. Diêm Vương kỳ dị cũng đau đớn như tất cả thần linh vì mũi tên vun vút, khi cũng thế nhân này, công tử Chúa tể mang khiên thần, bắn ở Pylos, giữa đám người quá cố, rồi để mặc cho đau đớn. Đau đớn, bực bội xuyên thấu tâm can, Diêm Vương lần đường lên núi Olympos cao ngất tới cung điện Chúa tể. Mũi tên trúng bắp thịt trên vai lực lưỡng khiến kiệt sức. Nhưng xoa thuốc giảm đau, Paieon chữa lành vết thương, sở dĩ vậy ấy là vì thần linh không phải thế nhân. Táo bạo, liều lĩnh, kẻ không sợ phạm tội bất kính, chẳng quan tâm hậu quả xấu xa, dùng cung bắn ngay cả thần linh trên núi Olympos! Còn hoàng nhi đau đớn ấy là do Athena mắt xanh lam lục bảo thế nhân này đuổi đánh. Diomedes mất trí đáng thương! Công tử ưu tú của Tydeus trong thâm tâm không hay kẻ đánh lại hàng bất tử sẽ sống ngắn ngủi, rời chiến trường đẫm máu, tàn sát kinh tởm trở về, bầy con sẽ không ngồi lên vế đùi, không gọi là cha! Bởi thế bây giờ công tử Tydeus, cường tráng thật đấy, sợ đối thủ tài ba hơn hoàng nhi xuất hiện giao chiến. Do vậy khá lâu Aigialeia, tiểu thư đoan trang của Adrestos, hiền thê dũng cảm của Diomedes luyện ngựa, không rên rỉ khiến gia nhân tỉnh giấc, khóc lóc thương tiếc phu quân trẻ tuổi, chiến binh xuất sắc hàng quân Achaian.” Trong lúc tâm tình Dione đưa hai tay lau thần huyết khỏi cổ tay ái nữ. Vết thương lành lặn, đau đớn tan biến.
Quan sát cảnh tượng Athena và Hera chụp ngay cơ hội đáp lời chỉ trích cay chua, mỉa móc Chúa tể, công tử Kronos. Athena mắt xanh lam lục bắt đầu. Nữ thần mở lời: “Thưa Chúa tể, phụ vương có nổi giận khi nghe hoàng nhi bày tỏ không? Chắc hẳn giai thần Kypris đã ngon ngọt dỗ dành hoa khôi Achaian theo quân Troian, lúc này nàng yêu chúng mê mệt! Trong lúc âu yếm vuốt ve hoa khôi trong số phụ nữ Achaian xiêm y kiều diễm, nàng vô tình để trâm vàng cọ xước bàn tay ngọc ngà.” Lời nói khiến Cha thế nhân và thần linh mỉm cười. Gọi Aphrodite vàng óng lại gần ông ôn tồn nhỏ nhẹ: “Hoàng nhi, giao chiến không phải việc của hoàng nhi. Việc của hoàng nhi là lo chuyện hôn nhân, âm thầm vun trồng tình cảm yêu thương. Việc đó để Ares hung hăng và Athena khôn khéo lo liệu.”
Trong khi chuyện như thế diễn ra trên thiên đình, Diomedes hiếu chiến xổ tới tấn công Aineias, mặc dù biết Apollo thân chinh giơ tay bao che. Song chẳng nể vì thần linh quyền uy, thủ lĩnh cố giết bằng được, rồi lột giáp y lộng lẫy. Ba lần hăng máu thủ lĩnh chồm tới, ba lần Apollo đẩy khiên sáng ngời trở lại. Lần thứ tư xông đến như quỷ dữ, thần linh xạ thủ từ xa hét to, giọng rùng rợn: “Coi chừng công tử Tydeus lùi lại! Đừng tưởng mình ngang hàng thần linh, vì về dòng giống không bao giờ có chuyện tương tự giữa hàng bất tử và bầy thế nhân lê bước trên trần gian.” Nghe thấy thế công tử Tydeus lui lại một chút để thần linh xạ thủ khỏi nổi giận. Apollo bèn lôi Aineias ra khỏi chiến trường mang về vệ thành Pergamos thiêng liêng bên trong có đền thờ thần linh. Tới nơi trong nội tẩm rộng lớn Leto và Artemis nữ thần xạ thủ không những săn sóc vết thương mà còn làm cho thân thể tráng lệ. Trong khi đó Apollo cung bạc sáng tạo hình người giống hệt Aineias, trang bị vũ khí như thủ lĩnh trang bị. Quanh hình người quân Troian và quân Achaian can trường liên tục chém nhau, phầm phập vào khiên bằng da, mộc tròn dày hay khiên mỏng nhẹ họ cầm che ngực. Can thiệp tức thì, kêu gọi thần linh chiến tranh hung hãn, Phoibos Apollo hét to: “Ares, Ares sát nhân, bàn tay vấy máu, cướp phá thành phố, tại sao hiền đệ không ra tay tống cổ thế nhân này ra khỏi chiến trường, công tử Tydeus bây giờ tấn công cả Cha Chúa tể? Mở đầu y đụng độ với Kypris làm giai thần bị thương ở cổ tay, tiếp theo hệt quỷ dữ y nhảy xổ tấn công cả ta.”
Nói rồi Apollo lui về ngự trên vệ thành Pergamos. Trong khi đó Ares tàn nhẫn giả dạng Akamas hung hăng chỉ huy quân Thracian lẩn vào hàng quân Troian khuyến khích, thôi thúc công tử Priam, Chúa tể trợ giúp: “Ôi, công tử Priam, Chúa tể thương yêu, các người còn để quân Achaian chém giết quân mình bao lâu nữa? Đến lúc chúng nhào tới phá cổng thành kiên cố chăng? Aineias, công tử Anchises, chiến binh hiên ngang gục ngã nằm đườn, ngô bối quý trọng ngang hàng Hektor phi thường. Hãy mau mau cứu đồng đội can trường ra khỏi cuộc loạn đả dữ dội.”
Với lời như vậy thần linh thôi thúc từng người hăng say chiến đấu, dũng cảm tiến lên. Sarpedon cũng tích cực tham gia. Mạnh dạn trách cứ Hektor khả ái, thủ lĩnh nói: “Hektor, tinh thần thường biểu lộ bây giờ để đâu? Có lần chủ súy nói bảo vệ thành phố không cần quân lính hoặc đồng minh, chỉ một mình, với muội tế và bào đệ. Bây giờ họ thế nào? Bản nhân không nhìn thấy đâu. Tất cả co vòi rụt cổ lẩn trốn như chó săn trước mặt sư tử. Trái lại, dù chỉ là đồng minh, ngô bối tới đây xâm mình chiến đấu. Bản nhân là một trong số người đó. Qua hành trình dài dặc, gian truân, bản nhân đến tăng cường cho chủ súy. Do tiếng gọi thống thiết vang lên từ Lykia xa xôi, từ Xanthos cuồn cuộn,bản nhân ra đi bỏ lại vợ dại con thơ, của cải lớn lao, hàng xóm láng giềng nghèo khó thèm muốn. Dẫu thế bản nhân vẫn đôn đốc quân Lykian chiến đấu. Bản nhân không chậm trễ góp mặt cùng đồng đội trên chiến trường, lùng tìm địch thủ, mặc dù chẳng sở hữu cái gì ở đây, gia súc hay của cải, quân Achaian sẵn sàng nẫng nhẹ mang đi. Trong khi chủ súy đứng đó, chẳng buồn bảo quân lính vùng lên chiến đấu bảo vệ hiền nội thương yêu. Bản nhân sợ chủ súy và dân tộc chủ súy như cá mắc lưới biến thành mồi ngon, chiến phẩm cho quân thù. Ngày nào đó chúng sẽ cướp phá thành phố ngoạn mục. Đêm ngày chủ súy nên suy nghĩ chín chắn chuyện này, kêu gọi chỉ huy đồng minh từ xứ sở xa xôi cương quyết đứng bên nhau đương đầu, nhất định không dùng lời nặng nhẹ trách móc.”
Tim nhói đau vì lời trách cứ, Hektor tức thì nhảy khỏi xe xuống đất, vũ khí đầy đủ. Tay vung cặp thương sắc nhọn chủ súy đi hết hàng quân thúc đẩy mọi người chiến đấu, khích động tinh thần quyết chiến. Quân Troian trở lại trực diện quân Achaian. Quân Argive hùng dũng giữ trận địa, hàng ngũ xiết chặt, không nhốn nháo. Như gió thổi đưa vỏ lúa bay khắp sàn đặt máy đập thiêng liêng, lúc người ta dần lúa, Demeter tóc vàng tách hạt khỏi vỏ khi gió thổi, vỏ bay rơi thành đống trăng trắng, quân Achaian cũng trở thành trăng trắng, vì bụi rơi tơi tả do ngựa xả vó hất lên bầu trời vàng đục, khi chiến trận tái diễn, mã phu quay xe vòng lại, song kiên quyết xốc tới đụng độ quân thù.
Đúng lúc đó Ares hung bạo hiện diện khắp nơi buông màn tối bao trùm trận địa trợ giúp quân Troian. Thần linh thi hành mệnh lệnh đã nhận từ Phoibos Apollo kiếm vàng. Apollo bảo thần linh truyền sinh khí mới mẻ cho quân Troian khi thấy Pallas Athena về phe Danaan rút lui. Hơn thế, Apollo còn bảo Aineias rời đền thờ lộng lẫy, đồng thời phả can đảm tươi mới vào tâm hồn chỉ huy lừng danh. Nhờ thế Aineias lại xuất hiện giữa đồng đội, họ vui mừng thấy thủ lĩnh còn sống, trở lại tay chân lành lặn, tinh thần hăng hái. Nhưng họ không hỏi thủ lĩnh câu nào; họ không thể, vì thần linh cung bạc, thần linh chiến tranh, tai ương của thế nhân và thần linh xung đột thèm khát cuồng nộ giữ họ ở xa lo việc chiến trận.
Phía đối diện hai chỉ huy Aias, Odysseus và Diomedes cũng thôi thúc quân Achaian lăn xả vào vòng chiến. Không cần khích lệ họ thản nhiên đương đầu mọi đợt tấn công. Dũng cảm xông tới họ bám chặt trận địa như mây bất động công tử Kronos phủ đỉnh núi lúc thời tiết êm ả, khi gió bắc cuồng nộ ngon giấc, gió bạn nổi xung không xua đuổi mây đen bay tơi tả. Kiên quyết chạm trán quân Troian, quân Danaan nhất định không lui. Agamemnon bước đi giữa hàng quân, động viên, khuyến khích mọi người. Ông nói: “Quý hữu, hãy can đảm, hãy chứng tỏ mình là nam nhi; hãy nghĩ tới danh dự trong giao chiến ác liệt. Khi chiến binh nghĩ tới danh dự, nhiều đồng đội thoát hiểm, ít đồng đội gục chết. Trái lại, nếu quay đầu tháo chạy, chiến binh còn đâu danh dự và dũng cảm để đương đầu, chống cự.”
Vừa dứt lời ông cầm thương lao mạnh, trúng chỉ huy Troian, đồng đội của Aineias quả cảm, Deikoon, công tử Pergasos, quân lính Troian đề cao như công tử Priam, bởi thường chiến đấu trên hàng đầu. Nguyên soái Agamemnon ném trúng khiên, khiên không hất nổi thương ra ngoài, mũi bọc đồng xuyên thủng đi qua dây lưng vào đáy bụng. Deikoon ngã như trái rụng, vũ khí rơi lẻnh xẻng trên người. Trả đũa đáp lời Aineias khuất phục hai chỉ huy Danaan hết sức can đảm, công tử Diokles, Krethon và Orsilochos, thân phụ sống trong thành phố Phere ngoạn mục. Diokles thuộc hàng giàu có, dòng dõi bắt nguồn từ sông Alpheios dài rộng chảy qua đất Pylos. Alpheios sinh ra Ortilochos, thổ vương nhiều bầy tôi; Ortilochos sinh ra Diokles hào hiệp; Diokles sinh ra Krethon và Orsilochos, anh em sinh đôi; cả hai rất giỏi nghề võ. Khi khôn lớn cả hai cùng người Argive lên thuyền sơn đen trực chỉ thành Troa nổi tiếng nhiều ngựa để trả thù danh dự cho công tử Atreus, Agamemnon và Menelaos. Nhưng tới đó phiêu lưu chấm dứt, cả hai cùng chết. Như cặp sư tử mẹ chăn dắt trong rừng sâu trên núi cao để cướp phá vườn tược, nông trại, vồ bò, bắt cừu lớn mạnh tới lúc chính mình trở thành nạn nhân gục chết trước mũi thương đồng sắc nhọn trong tay thợ săn lành nghề, gặp địch thủ, cả hai quỵ ngã như hàng tùng to cao ngả đổ dưới tay Aineias.
Nhìn hai người gục ngã mà thương hại, Menelaos can trường mũ lát đồng xông ngay lên hàng đầu vung thương sáng loáng. Khích lệ cho hung hăng, hùng dũng, song trong thâm tâm thần linh chiến tranh muốn chỉ huy gục chết dưới tay Aineias. Nhưng Antilochos, công tử Nestor dũng cảm, trông thấy bèn đi theo lên hàng đầu, vì sợ tai họa bất ngờ cướp mất chỉ huy, công lao khó nhọc đoàn quân hằng gánh chịu sẽ không mang lại kết quả mong muốn. Lúc Menelaos và Aineias mặt đối mặt, thương đối thương sẵn sàng giao chiến, Antilochos sấn tới đứng cạnh chỉ huy. Mặc dù thiện chiến, song thấy hai người đứng sát bên nhau đối diện với mình, Aineias lui bước, không giao chiến. Thấy thế Menelaos và Antilochos kéo ngay xác tử sĩ sang hàng Achaian, trao cặp binh sĩ xấu số bạc mệnh cho đồng đội, rồi quay lại chiến đấu trên tuyến đầu. Nạn nhân tiếp theo là Pylaimenes đáng gờm dễ sợ, chẳng kém thần linh chiến tranh, chỉ huy binh lính gan dạ người Paphlagonian sử dụng khiên mộc. Nạn nhân đang đứng lặng thinh, cao thủ Menelaos, công tử Atreus lao thương trúng xương đòn gánh. Cùng lúc Antilochos tấn công Mydon, mã phu tùy tùng, công tử can trường của Atymnios hùng hục quay cặp ngựa móng guốc nguyên khối trở lại. Antilochos vác tảng đá nện trúng khuỷu tay, dây cương trắng bóng gắn đồ trang điểm bằng ngà voi tuột khỏi tay cầm rơi xuống đất. Antilochos xổ tới rút kiếm đâm thẳng thái dương. Há miệng ngáp hơi, từ xe trần thiết vững vàng nạn nhân lăn xuống, đầu cắm sâu tới tận vai. Nạn nhân đứng ngược một lúc khá lâu vì cát dày, tới lúc ngựa đạp giẫm hất ngã mới nằm sóng soài trên mặt đất. Antilochos giơ roi quất chạy thẳng về hàng quân Achaian.
Đứng trong hàng quân đối diện quan sát Menelaos và Antilochos, Hektor vừa sấn tới tấn công vừa hét lớn xung phong. Hàng hàng lớp lớp quân Troian hô to tiến lên. Nam thần Ares và nữ thần Enyo dũng mãnh dẫn đầu. Nữ thần có Hỗn Loạn tàn nhẫn trong chiến trận theo sau, nam thần vung thương kích thước khổng lồ dõng dạc đếm bước, lúc phía trước, lúc đằng sau Hektor. Chợt thấy Ares, Diomedes háo chiến thất kinh, y hệt lữ khách không biết bơi, sau hành trình dài dặc qua cánh đồng rộng lớn thấy đường đi bị dòng sông chảy ra biển cắt ngang chắn lối, đưa mắt nhìn nước sủi bọt, gầm thét, quay lưng chạy ngược trở lại. Vì thế công tử Tydeus lui bước, song vẫn báo động đồng đội: “Quý hữu, nhìn Hektor phi thường tay thương khủng khiếp, chiến sĩ can trường, ngô bối có lý do để thán phục! Sở dĩ vậy ấy là vì lúc nào y cũng có thần linh bảo vệ, bao che tránh tai ương, bất hạnh. Bây giờ cũng vậy, y có Ares bên cạnh cải trang là thế nhân. Vậy quý hữu tháo lui, lùi bước, song vẫn ngoảnh mặt nhìn kẻ thù. Ngô bối không nên tìm cách giao chiến quyết liệt với thần linh.”
Diomedes chưa dứt lời ban lệnh quân Troian đã chồm lên tấn công, Hektor hạ sát Menesthes và Anchialos, cả hai là binh sĩ lão luyện, cùng ngồi trên xe. Thấy hai người gục ngã, Aias cao lớn, công tử Telamon thương xót khôn xiết. Tiến lại gần quân thù, Aias lao thương bóng loáng trúng Amphios, công tử Selagos sống ở Paisos, của cải thừa thãi, ruộng nương đầy lúa, song định mệnh đã dẫn đi làm đồng minh trợ giúp Priam cùng bầy con! Aias đâm trúng thắt lưng, thương dài cắm sâu vào bụng, Amphios ngã như trái rụng. Thừa thắng xông lên Aias sấn tới lột giáp y, nhưng quân Troian lao thương vun vút ngăn chặn, nhiều mũi sáng loáng cắm phập trên khiên. Dẫu thế Aias vẫn giẫm chân trên xác chết, đưa tay rút thương bọc đồng, song không thể lột giáp y ngoạn mục khỏi bờ vai vì thương rơi tua tủa như mưa rào. Aias lại sợ bị bao vây, vì quân Troian quả cảm bảo vệ xác chết sẽ chống trả quyết liệt. Gan dạ, đông đảo, thương trong tay hăm he, quân Troian sẵn sàng xông tới áp đảo. Bởi thế dù cao lớn, lực lưỡng, hiên ngang Aias cũng rùng mình lui bước.
Hai bên cứ thế hì hục, hăm hở, gắng sức đụng độ. Bất thình lình định mệnh nghiêm khắc đưa đẩy Tlepolemos cao lớn, liều lĩnh, công tử Herakles xốc tới tấn công Sarpedon hùng dũng, cương quyết. Lúc hai người, công tử và đích tôn Chúa tể thu thập mây trời, tiến tới giao chiến, Tlepolemos lên tiếng trước thách thức đối thủ: “Sarpedon, thủ lĩnh quân Lykian, cái gì thúc đẩy tới đây, lén lút giấu mặt, là chiến binh mà chẳng hiểu gì chiến trận? Người đời quả thật sai lầm khi nói ngươi là công tử Chúa tể mang khiên thần, bởi ngươi chẳng giống các công tử Chúa tể sinh hạ ngày xưa tí nào. Khác vô cùng về mọi mặt đối với Herakles dũng mãnh, thân phụ táo bạo, can trường của ta! Trước kia có lần tới đây đòi Laomedon trả ngựa, chỉ có sáu thuyền, lực lượng nhỏ hơn lực lượng ngô bối, thế mà thân phụ ta cướp phá thành Troa, làm cỏ phố phường. So ra bây giờ ngươi chỉ là kẻ hèn nhát, tim thỏ đế, quân sĩ chết như rạ. Ta nghĩ rời bỏ Lykia xa xôi ra đi, dẫu cường tráng, song ngươi chẳng thể bảo vệ quân Troian. Trái lại, ngươi sẽ gục ngã dưới tay ta, rồi dẫn xác qua cổng địa ngục trình diện Diêm Vương.”
“Tlepolemos,” Sarpedon chỉ huy quân Lykian đáp, “đúng rồi, người mi nói đã cướp phá thành Troa thiêng liêng, song sự thể chỉ vì một người điên rồ, Laomedon cao ngạo, đền đáp công lao tử tế bằng lời lẽ lố lăng, từ chối trả ngựa nái người đó cất công từ xa đến lấy. Còn mi, ta khẳng định ngay bây giờ, ngay chỗ này mi sẽ gặp tử thần và định mệnh đen tối dưới tay ta. Gục ngã trước mũi thương, mi sẽ tặng ta chiến thắng, cùng lúc dâng linh hồn cho Diêm Vương sở hữu tuấn mã lừng danh.”
Sarpedon dứt lời. Tlepolemos tức thì nâng thương gỗ tần bì. Trường thương bay khỏi tay hai người cùng lúc. Sarpedon lao giữa gáy Tlepolemos; mũi nhọn độc địa xuyên qua đau đớn; màn tối rủ buông che kín cặp mắt. Thương của Tlepolemos cũng đâm trúng đùi trái Sarpedon; mũi nhọn điên cuồng thọc thấu xương, song thân phụ lần này lại cứu sống. Đồng đội kiên cường mang Sarpedon anh hùng ra khỏi trận địa. Thương dài lết theo, vì trong lúc vội vã đồng đội không để ý hoặc nghĩ cách rút khỏi đùi để thủ lĩnh có thể bước đi. Họ phải hấp tấp, hối hả đưa tới nơi an toàn. Phía đối diện quân Achaian xà-cạp gọn gàng cũng tức tốc mang Tlepolemos ra khỏi chiến trường. Odysseus mưu trí chứng kiến chiến hữu gục ngã, song không hoảng hốt. Cảnh tượng khiến Odysseus nóng lòng sốt ruột, không biết nên làm thế nào, đuổi tới cùng công tử Chúa tể sấm sét hay tiếp tục lấy mạng sống bọn Lykian càng nhiều càng tốt. Nhưng định mệnh không muốn công tử lực lưỡng của Chúa tể gục ngã trước thương đồng sắc nhọn của Odysseus dũng cảm. Bởi thế Athena hướng thịnh nộ của Odysseus vào hàng quân Lykian. Ngay chỗ đó liền bấy giờ Odysseus hạ sát Koiranos, Alastor, Chromios, Alkandros, Halios, Noemon, Prytanis. Và lúc này Odysseus oai hùng có thể tiếp tục đâm chém quân Lykian nhiều nữa, nếu Hektor phi thường, mũ trận óng ánh trên đầu không bất thần nhìn thấy. Hăm hở xông qua hàng quân lên hàng đầu, mũ bọc đồng lấp lánh, chủ súy trút đổ kinh hoàng lên đầu lên cổ quân Danaan. Thấy chủ súy tiến tới mừng khôn tả, Sarpedon công tử Chúa tể rên rỉ thốt lời: “Công tử Priam, cứu mạng bản nhân, đừng để nằm đây làm mồi cho bọn Danaan. Hơn thế, nếu cuộc đời giã biệt, bản nhân bằng lòng nhắm mắt trong thành phố chủ súy, vì xem ra dường như không còn cơ may trở về mái nhà êm ấm, nhìn lại quê hương đất nước và chẳng thể đem nguồn vui nỗi mừng cho vợ dại con thơ.” Hektor mũ sáng ngời không đáp một lời, thay vì thế phóng chạy như bay. Việc đầu tiên chủ súy làm là đẩy quân Argive lui lại càng nhanh càng tốt, không trì hoãn, và giết càng nhiều càng hay. Trong khi đó đồng đội gan dạ mang Sarpedon hiên ngang, quả cảm để nằm dưới cây sồi tàn xum xuê của Chúa tể mang khiên thần. Pelagon cường tráng, đồng đội thân tín, giật thương gỗ tần bì khỏi đùi. Sương mờ hạ thấp bao phủ cặp mắt, Sarpedon ngất lịm. Nhưng gió bắc nhẹ thổi lướt qua, thủ lĩnh lấy lại hơi thở, đau đớn biến tan.
Tuy bị thần linh chiến tranh và Hektor áp đảo, quân Argive không tháo chạy về dãy thuyền sơn đen, song cũng không dừng lại phản công. Bởi lúc nhận ra thần linh chiến tranh hiện diện trong hàng quân Troian, họ ùn ùn tháo lui, đội hình tan vỡ. Lúc đó ai là người đầu tiên, ai là người cuối cùng gục ngã trước Hektor, công tử Priam và thần linh chiến tranh, thần linh tàn nhẫn? Đầu tiên là Teuthras dũng cảm, tiếp theo Orestes luyện ngựa, rồi đến Trechos tay thương lỗi lạc đất Aitolia, Oinomaos, Helenos công tử Oinops, cuối cùng Oresbios dây lưng óng ánh bấy lâu sống trong thị xã Hyle gần hồ Kephisos trông nom tài sản kếch xù, bên cạnh là mấy người Boiotian làm chủ ruộng đất phì nhiêu. Nhìn quân Argive gục ngã trong cuộc loạn đả, hết bên phải đến bên trái, xúc động khôn nguôi, chẳng thể cầm lòng, nữ thần Hera cánh tay trắng ngần nhanh miệng nói với Pallas Athena, lời như có cánh bay xa: “Hỡi ôi! Atrytone bất quyện, ái nữ Chúa tể mang khiên thần, vậy là hão huyền, lời hứa với Menelaos, san bằng thành Troa kiên cố trước khi trở về, nếu ngô bối để mặc Ares điên khùng tung hoành như thế. Đã tới lúc hoàng nhi và ta cũng phải nghĩ tới dũng khí kiên cường.”
Athena mắt xanh lam lục lắng nghe không một lời chống đối. Hera, nữ thần khả kính, ái nữ Kronos phi thường, đi mắc yên cương tráng vàng cho ngựa. Cũng chuẩn bị xe sẵn sàng, Hebe nhanh nhẹn lắp hai bánh bọc đồng tròn vành vạnh vào trục bằng sắt, mỗi bánh tám nan hoa. Vành bằng vàng không sét rỉ, lốp bằng đồng lắp khít riềm, trông thật ngoạn mục. Đùm bằng bạc xoay phía này phía kia; sàn lát bín bện vàng đan kẽ bín bện bạc, hai mặt chắn chạy xung quanh. Càng bằng bạc đâm thẳng phía trước. Cuối càng Hebe lắp ách bằng vàng xinh xắn, gài đai truyền bằng vàng nhẵn bóng. Hera đem cặp ngựa phi nhanh đóng ách sẵn sàng, hăm hở, nôn nóng lao vào chiến trường huyên náo. Tới ngưỡng cửa dinh thự thân phụ, Athena ái nữ Chúa tể mang khiên thần cởi áo ngoài mỏng mịn thêu hoa, tự tay cắt may thêu thùa, thả nhẹ xuống sàn. Thay vào đó nữ thần vận tu-ních của thân phụ thu thập mây trời, choàng giáp y chuẩn bị ra chiến trường, đón nhận nước mắt và đau khổ. Nữ thần choàng lên vai khiên thần gài tua, vũ khí khiếp đảm, xung quanh nạm Kinh Hoàng, trên mặt đính Căm Thù, gắn Dũng Cảm, lồng Tấn Công kinh hồn và còn chằng đầu Gorgon, quái vật gớm ghiếc, biểu hiệu kinh tởm, hãi hùng, rùng rợn của Chúa tể trang bị khiên thần. Trên đầu nữ thần đội mũ hai chỏm, bốn núm, mũ lát vàng đính hình chiến binh từ trăm thành phố. Sau đó nữ thần bước lên xe bốc lửa ngùn ngụt, tay nắm trường thương lớn, nặng, chắc, lúc nổi giận ái nữ Cha toàn năng tối thượng sẽ sử dụng đánh tan hàng ngũ binh sĩ liều mạng! Cùng lúc tranh thủ thời gian, Hera giơ roi quất ngựa tới tấp. Vừa nghe tiếng roi vun vút thiên môn gầm gừ rộng mở. Giờ Khắc đứng canh. Nhiệm vụ là giám thủ bầu trời bao la và đỉnh núi Olympos cao ngất, Giờ Khắc đóng lối ngăn đường không cho màn đen dày đặc vào thiên cung hay đẩy màn đen dày đặc trải rộng ra xa. Cứ thế hai nữ thần phi tuấn mã kiên trì qua cổng. Hai nữ thần thấy công tử Kronos ngồi cách xa các thần linh trên đỉnh Olympos lởm chởm. Hera cánh tay trắng ngần kìm ngựa dừng lại, hắng giọng cất tiếng hỏi Chúa tể, công tử Kronos đấng tối cao: “Cha, Chúa tể, đấng chí tôn không xúc động đến nổi giận trước cảnh tàn bạo Ares, thần linh chiến tranh, đang tàn sát không phải lối, giết chóc không nương tay, biết bao quân lính tinh nhuệ Achaian hay sao? Phần riêng để mắt nhìn, thần thiếp đau đớn cõi lòng, buồn rầu vô hạn. Trái lại, Kypris và Apollo cung bạc lẳng lặng vui mừng, tỏ ra thích thú sau khi thả lỏng thần linh điên dại, không biết phải trái, không màng luật lệ! Cha, Chúa tể, đấng chí tôn có nổi giận không, nếu thần thiếp quất y một trận tơi bời, tống cổ khỏi chiến trường?”
“Không, cứ việc ra tay!” Chúa tể thu thập mây trời, Cha thần linh và thế nhân đáp. “Và để Athena thu hoạch chiến phẩm nói chuyện với y. Hơn hẳn mọi thần linh, nữ thần thường đưa y vào vòng đau đớn tàn ác.”
Vừa nghe đồng ý tức thì, nữ thần cánh tay trắng ngần giơ roi quất mạnh, cặp ngựa phi nhanh theo lộ trình giữa trái đất và bầu trời đầy sao. Vì là ngựa thần linh, vó nện như sấm rền, nhảy một bước vượt qua khoảng cách thế nhân có thể thấy trong sương mờ khi đứng nhìn từ tháp canh trên biển nước màu nâu đậm, cặp này chẳng mấy chốc đến đất Troad và hai sông lớn. Tới chỗ Simoeis và Skamandros giao hòa, nữ thần cánh tay trắng ngần Hera hạ mã, tháo ách kéo ngựa khỏi xe, quấn sương mù dày đặc bao quanh giấu kín. Sông Simoeis đẩy đồng cỏ trường sinh dềnh lên cho chúng ăn. Sau đó hai nữ thần tiến thẳng, bước đi như bồ câu chập choạng, hăm hở đem tiếp viện cho binh lính Argive. Hai nữ thần đi ra cánh đồng tới chỗ binh sĩ Achaian đông đảo, ưu tú dàn trận, đội hình bao quanh thủ lĩnh Diomedes luyện ngựa, như sư tử ăn thịt sống hoặc heo rừng cường tráng. Đến nơi Hera nữ thần cánh tay trắng ngần dừng lại, sau khi phục sức giả dạng dũng sĩ Stentor, giọng như lệnh vỡ, hô to như tiếng năm mươi người gộp lại: “Ôi chao! Binh sĩ Argive, hổ thẹn biết bao! Các người đúng là lũ ngợm đáng khinh, chỉ phồng tẹt mẽ ngoài! Thời Achilleus oai phong xuất hiện trên chiến trường, bọn Troian không dám bước khỏi cổng Dardanian, thất kinh vì mũi thương hùng mạnh. Thế mà bây giờ tung hoành xa thành phố, chúng tấn công ngay bên chiến thuyền rỗng không!”
Nữ thần cứ thế khích lệ, động viên tinh thần từng binh sĩ. Cùng lúc Athena mắt xanh lam lục đi thẳng tới Diomedes công tử Tydeus. Nữ thần thấy thủ lĩnh đang ngồi trên xe gần ngựa mở vết thương cho thoáng khí do mũi tên Pandaros bắn trúng. Do chà xát, mồ hôi ứa dưới quai khiên tròn. Bởi thế khó chịu, mặc dù tay đau, thủ lĩnh nâng quai khiên lau sạch máu đọng. Đặt tay lên ách cặp ngựa nữ thần cất tiếng: “Ô, Tydeus có công tử, song chẳng giống lão công tí nào! Tydeus thể xác nhỏ thó, song tinh thần oai hùng! Lão công chiến đấu ngay cả lúc ta ngăn cấm, không cho xuất đầu lộ diện. Ngay cả khi cử đi sứ sang Thebes thương nghị, không có người Achaian nào đi theo, một mình giữa đám công tử Kadmos, ta dặn cứ ngồi im dự tiệc trong cung điện, thế mà do tinh thần quả cảm luôn luôn tàng ẩn trong cơ thể, lão công thách thức thanh niên Kadmeian giao đấu, lần nào cũng thắng dễ dàng, nhờ có ta trợ sức. Ngươi khác hẳn! Một trời một vực! Ta đứng bên, ta bao che, ta ban phúc, ta chỉ bảo chiến đấu chống lại quân Troian. Nhưng có vẻ kiệt sức ngươi không nhúc nhích, hay có lẽ hoảng sợ nên không còn nhuệ khí. Nếu vậy ta sẽ không coi ngươi là công tử Tydeus, đích tôn Oineus dũng cảm nữa đâu.”
“Thưa, bản nhân nhận ra nữ thần,” Diomedes vạm vỡ đáp. “Nữ thần là ái nữ Chúa tể mang khiên thần, bản nhân có thể chuyện trò không giấu giếm. Bản nhân không yếu đuối, không suy nhược do hoảng sợ hay kiệt sức. Ngược lại, bản nhân vẫn nhớ điều nữ thần truyền bảo. Nữ thần dặn bản nhân đừng giao chiến với thần linh diễm phúc, trừ Aphrodite, ái nữ Chúa tể. Nếu Aphrodite lâm trận, bản nhân có thể dùng thương nhọn đâm bị thương. Vì thế bản nhân lui lại, cùng lúc ra lệnh binh sĩ tập hợp ở đây, bởi bản nhân nhận thấy người làm chủ chiến trường lúc này là Ares, thần linh chiến tranh.”
“Diomedes vô cùng quý mến, công tử xứng đáng của Tydeus,” Athena mắt xanh lam lục tiếp lời. “Ta hiểu, song có ta trợ giúp, thủ lĩnh đừng sợ, dù Ares hay bất kể thần linh nào trong chuyện này. Bây giờ hãy mau lẹ phi ngựa móng guốc nguyên khối sấn tới, tiến lên, đừng dừng lại ngẫm nghĩ, chớ lo sợ Ares đáng gờm, tung hoành dọc ngang, thay vì thế vừa giáp mặt tấn công lập tức cho y biết tay. Hãy để mắt nhìn tên điên rồ, quỷ dữ ác hại, quái vật muôn mặt! Thủ lĩnh biết không mới hôm qua tên khốn kiếp hai mang hứa với Hera và ta sẽ chống trả bọn Troian, bênh vực quân Argive. Thế mà bây giờ nuốt lời y đứng về phe Troian chiến đấu!” Vừa nói nữ thần vừa đưa tay đẩy Sthenelos từ phía sau cặp ngựa khỏi xe, chỉ huy nhanh nhẹn nhảy xuống đất. Nữ thần nôn nóng bước lên ngồi cạnh thủ lĩnh Diomedes oai nghiêm. Trục xe bằng gỗ giẻ gai kêu cọt kẹt vì phải chở nặng: nữ thần kinh khủng và thủ lĩnh phi thường. Pallas Athena giật cương, quất roi, lái ngựa móng guốc nguyên khối chạy thẳng tức thì về hướng Ares đang loay hoay lột trần Periphas cao lớn, công tử hứa hẹn của Ochesios, binh sĩ xuất sắc lực lượng Aitolia. Mình mẩy dính đầy máu, thần linh sát nhân hì hục lột giáp y khỏi thi thể nạn nhân. Giấu không để thần linh tàn ác biết mình lại gần, Athena lấy mũ Diêm Vương đội lên đầu. Nhưng nhận ra công tử dũng cảm của Tydeus, Ares sát nhân liền bỏ Periphas nằm tại chỗ nạn nhân gặp tử thần, nhảy xổ tới Diomedes luyện ngựa. Lúc hai bên tiến lại gần nhau, Ares bắt đầu cuộc thư hùng với chiến thuật đánh cú chí tử, lao thương mũi bọc đồng qua ách xe cùng cương ngựa để cướp mạng đối thủ. Nhưng Athena mắt xanh lam lục giơ tay chộp cán đẩy thương qua nóc xe bay đi xa. Diomedes say mê chiến trận lúc đó mới đem thương ra sử dụng. Pallas Athena đè thương dưới mạng mỡ, đẩy mạnh trở lại, lao thẳng chỗ Ares đeo thắt lưng. Thương đâm trúng, thần linh bị thương, da thịt nhẵn nhụi rách, Diomedes nắm cán rút ra. Ares lì lợm rú kêu, tiếng lớn bằng tiếng chín, mười ngàn binh sĩ hét ngoài chiến trường khi đụng trận. Quân Achaian và quân Troian thất kinh, run bần bật khi nghe tiếng kinh hoàng từ miệng thần linh thèm khát chiến tranh. Liền đó tựa luồng khí u ám toát ra từ đám mây dày đặc, lúc hơi nóng bốc cao gặp cuồng phong cuốn xoáy, Diomedes công tử Tydeus thấy Ares tàn nhẫn quay tít bay vụt lên bầu trời bao la giữa màn sương mù hỗn loạn.
Ares lao vun vút trong không trung. Tới tư thất thần linh trên núi Olympos hiểm trở, thần linh đến ngồi gần Chúa tể công tử Kronos, rầu rĩ ra mặt. Vạch cho Chúa tể thấy máu bất tử chảy từ vết thương, thần linh kể chuyện xảy ra với mình, giọng đau đớn, thảm thương, lời như có cánh bay xa: “Chúa tể, cảnh bạo tàn không khiến Cha phẫn nộ hay sao? Hãy nhìn đau đớn khủng khiếp thần linh chúng con liên tiếp gánh chịu, đứa này gây ra cho đứa kia, mỗi khi có chuyện giúp đỡ thế nhân. Lỗi tại Cha, chúng con bực bội vô cùng. Vì muốn ám hại thế gian, Cha sinh đứa con gái điên rồ lúc nào cũng tính chuyện tinh quái, hiểm ác. Số còn lại, tất cả thần linh cư ngụ trên núi Olympos đều cúi đầu kính cẩn, ngoan ngoãn vâng lời. Nhưng khi có chuyện, không nói gì và cũng chẳng làm chi để ngăn cản, Cha để cô ả tự do, vì đã tự mình sinh ái nữ yêu quý chỉ để làm điều tai ác. Cô ả thúc đẩy công tử Tydeus, Diomedes xấc xược, lồng chạy như điên như cuồng tấn công thần linh bất tử. Thoạt đầu y tiến đánh giai thần Kypris, cứa rách cổ tay; tiếp theo như quỷ dữ y chồm lên tấn công con. Rất may nhờ nhanh chân con né nên thoát hiểm. Nếu không chắc hẳn con sẽ nằm thẳng cẳng đau đớn khá lâu giữa đống xác chết gớm ghiếc, hoặc lết đi què quặt suốt đời vì cú đánh kinh hồn.”
Đưa mắt lườm tỏ vẻ khó chịu, bực mình, Chúa tể thu thập mây trời dằn giọng: “Mi là đứa phản bội, thay lòng đổi dạ, dối trá hai mang, đừng vác mặt về rên rỉ, mè nheo với ta. Không có gì khiến mi thích cho bằng bất hòa, cãi lộn, đánh nhau, đó là lý do tại sao ta ghét mi hơn bất kể thần linh nào trên núi Olympos. Hera, mẹ mi cùng giuộc, cũng cứng đầu cứng cổ, bướng bỉnh, ngang ngạnh, nhiều khi chỉ dùng lời không thôi chẳng thể chế ngự. Ta nghi do mụ xúi giục nên mi vào vũng lầy đau khổ. Dẫu thế ta không muốn mi đau khổ hơn nữa, vì mi là thịt, là máu của ta, mẹ mi sinh ra mi là vợ ta. Tuy nhiên, nếu là con thần linh khác, phá phách như mi, mi sẽ rơi xuống hàng thấp hơn cả con cái Ouranos từ lâu.”
Dứt lời Chúa tể bảo Paieon lo việc điều trị. Paieon thoa thuốc chữa lành vết thương vì Ares không thuộc hàng thế nhân. Như nước vả pha vào sữa, hợp chất sánh mau, khuấy đều sữa đặc rất nhanh, vết thương của Ares hung dữ cũng vậy, nên Paieon chữa mau lành. Sau đó Hebe đem ra tắm, đưa quần áo lộng lẫy cho mặc. Ares ngồi cạnh Chúa tể công tử Kronos, dáng vẻ kiêu hãnh như bao giờ. Về phần mình, sau khi chặn đứng bàn tay sát nhân của đao phủ Ares, Hera đất Argos và Athena người Alalkomenea quay về cung điện Chúa tể siêu phàm.
Iliad Và Odyssey Iliad Và Odyssey - Homer Iliad Và Odyssey