Start where you are. Use what you have. Do what you can.

Arthur Ashe

 
 
 
 
 
Tác giả: Elizabeth Eulberg
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Khánh Thủy
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 37
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 753 / 5
Cập nhật: 2017-04-04 13:32:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 12
ọi thứ hơi khác thường vào buổi sáng hôm sau. Tracy choáng váng và trông rất khổ sở. Diane đến nói chuyện với bọn tớ, và tớ có cảm giác cô nàng muốn nói về khung cảnh mà cô nàng nhìn thấy giữa tớ và Ryan.
“Chào hai cậu, Tracy thấy thế nào rồi?” Diane nói khi cô nàng bước vào phòng ngủ của tớ.
“Không vui lắm. Bạn ấy đang trong phòng tắm”. Tớ hất đầu về phía hành lang. “Tối qua tớ không làm sao đưa bạn ấy về nhà được. Tớ phải lén đưa Tracy vào nhà tớ”.
Diane nhìn quanh quất. “Ôi chao, tớ đã quên phòng cậu trông đẹp thế nào rồi”. Tớ nhìn các tấm áp phích của nhóm Beatles treo dọc các bức tường và tấm bảng ghim đầy thông tin về các buổi hòa nhạc và cuống vé. Tớ nghĩ căn phòng rất đẹp. Chủ yếu vì đây là một tổ ấm.
“À ờ, tớ vui vì có vài phút riêng tư với cậu, vì tớ có điều cần nói với cậu”. Diane ngồi trên giường tớ và trông có vẻ lo lắng.
“Giữa tớ và Ryan không xảy ra chuyện gì hết”, tớ buột miệng nói.
“Gì cơ?” Diane nói.
Tớ bắt đầu đi tới đi lui trong phòng. “Khi đến bữa tiệc đó, tớ thấy khổ sở lắm, và khi cậu ấy gợi ý ra ngoài để tránh xa sự ồn ã, tớ đồng ý ngay. Tớ muốn nói cậu ấy là một đứa con trai, là kẻ thù. Chưa nói gì đến việc cậu ấy lại là đứa con trai làm tan nát trái tim cậu. Tớ sẽ không bao giờ - không bao giờ - có tình cảm gì với cậu ấy đâu”.
Diane lắc đầu. “Tớ biết chứ. Tớ hơi ngạc nhiên khi thấy hai người”. Cô nàng cười. “Tớ cũng thấy không thoải mái lắm, nhưng hai cậu vẫn luôn là bạn bè mà. Điều tớ muốn nói với cậu là về Tracy cơ. Cậu biết không... tớ thấy Paul hôn một người trong bữa tiệc”.
Ố ồ.
“Tớ đến đó với Audrey và Pam, và tớ muốn đi vệ sinh. Vậy nên tớ lên gác, và khi bước vào phòng, tớ thấy cậu ta”.
Chắc chắn Tracy sẽ giết quách người đưa tin vì thông tin này.
Tớ nằm dài trên giường. “Tệ thật”, tớ cảnh báo Diane. “Cô nàng cứ mong cậu ta sẽ mời cô nàng đi chơi”.
Diane chuyển tư thế và vơ vẩn nghịch một chiếc gối đã sờn của tớ.
“Tốt hơn rồi!” Tracy chạy ù vào phòng tớ với một cái khăn trên đầu và cô nàng ngồi sụp lên giường. “Xong rồi, đến lúc tìm hiểu xem bọn mình sẽ làm gì về đồ xuẩn ngốc toàn tập mà tớ đã phù phép cho chính mình. Tớ nghĩ Paul sẽ không mời tớ đi chơi nữa đâu”.
Tớ và Diane nhìn nhau, không biết phải nói gì.
Trông Tracy có vẻ kiệt sức. “Được rồi được rồi. Tớ biết rồi các cậu nhé, tớ xin lỗi mà”.
Chính xác thì cô nàng biết gì nhỉ?
“Trước hết”. Cô nàng quay sang Diane. “Tớ xin lỗi vì đã thô lỗ với cậu. Tớ đã cố trở thành một người bạn tử tế và biết cảm thông. Và tớ biết, tớ cũng biết... là tớ không nên uống bia, nhưng tớ bị áp lực từ bạn bè đồng trang lứa. Tớ tự biến mình thành một kẻ sầu não sau khi tan học, đại loại thế...” Tracy lấy hai tay che mặt. “Chỉ cần các cậu đừng nói với tớ rằng Paul câu được mấy con nhỏ lớp 10 đó”.
Diane nhìn tớ. “Không, cậu ấy không...”
Tracy ngồi bật dậy hơi bị nhanh, vì vậy cô nàng phải ngửa người ra sau, cuộn tròn người lại và chống đầu lên tay. “Tuyệt vời. Tớ cứ tưởng mình đã làm mọi chuyện hỏng bét...”
Im lặng. Tớ nhìn Diane và trông thấy nỗi hoang mang trên mặt cô nàng.
Tracy nheo mắt. “Đợi đã, có chuyện gì vậy?” Cô nàng nhìn cả hai bọn tớ. “Các cậu đang giấu tớ chuyện gì vậy? Có phải tối qua Paul đã câu được con nhỏ nào đúng không?”
Diane nhìn tớ và tớ nhún vai. Tớ muốn biết con nhỏ đó là ai. Đặc biệt vì con nhỏ đó cần được bảo vệ chặt chẽ nếu Tracy tìm ra nó.
Trước khi Diane kịp nói gì đó, Tracy đã co gập người lại và úp gối lên đầu. “Tớ biết rồi! Làm sao mà anh ấy thích tớ được chứ?”
Tớ giật phắt chiếc gối ra khỏi đầu cô nàng. “Tracy, lố lăng vừa thôi. Tớ đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi. Một đứa con trai phải may mắn lắm mới có được cậu trong đời”.
Cô nàng tròn mắt. “Quỷ tha ma bắt - tớ muốn anh Paul cơ. Tại sao anh ấy không yêu tớ chứ? Có phải vì tớ béo không?”
“Tracy! Cậu thôi đi!”
“Vậy thì tại sao?” Tớ thấy nước mắt ngân ngấn xung quanh mắt cô nàng. “Nói cho tớ đi và tớ sẽ thay đổi - là tóc, màu mắt, trang phục, hay tính cách của tớ. Anh ấy không ưa điểm gì ở tớ chứ?”
Diane lưỡng lự tiến đến gần Tracy và đặt tay lên vai cô nàng. “Không phải vì mấy lý do đó. Là vì một lý do cậu không bao giờ thay đổi được”.
Tracy sụt sịt và quay đầu nhìn bọn tớ. “Nghĩa là sao?”
“Nghĩa là cậu không phải là con trai”, Diane nói. “Tớ vô tình bắt gặp cậu ta và Kevin Parker đang hôn nhau”.
Ôi. Chúa. Ơi. Là. Chúa.
Tracy ngồi dậy lau nước mắt.
“Sao cơ?” Cô nàng lúng búng. “Ai cơ?”
Diane đổi tư thế. “Paul Levine và Kevin Parker”.
Tracy giận dữ ngó đăm đăm sàn nhà. “Cậu nói là ứng viên số một và số ba của tớ đang hẹn hò với nhau ư? Và Kevin Parker, một cầu thủ siêu sao mà tớ ngưỡng mộ bao nhiêu năm qua, bị đồng tính luyến ái ư?”
Diane có vẻ hoảng sợ. “Tớ chỉ nói điều tớ nhìn thấy”.
“Ôi”, Tracy lắc đầu quầy quậy. “Ôi, tớ giải thích được rồi”.
Tớ không hiểu ra làm sao. “Giải thích gì cơ?”
“Ai ai trong trường cũng có bạn trai, trừ tớ. Ngay cả Kevin Parker cũng có bạn trai!” Tracy bỗng cười ồ lên. “Zồi ôi, khôi hài làm sao. Bây giờ không còn con trai để tớ đưa vào danh sách nữa, đừng nói gì đến chuyện hẹn hò!” Nụ cười của Tracy dần biến mất. “Tớ là đồ đồng bóng mà”.
Tớ định phản kháng, nhưng Tracy gạt phăng ý định của tớ. “Mike luôn có một đứa bạn gái - tuần trước thằng bé cặp kè với một con nhỏ nhà Michelle tại một bữa tiệc ngu ngốc của đám học sinh lớp 10 và bây giờ tụi nó đang hẹn hò nhau. Michael và Michelle ấy”. Cô nàng lại trợn tròn mắt lên. “Tởm”.
“Tracy à, cậu thấy rồi đấy, đó là lý do tớ tống khứ bọn con trai ra khỏi não bộ”. Tớ giả vờ phủi sạch tay. “Xong. Tiến lên. Không có gì phải lo”.
Và như thể Nate biết tớ đang cố tiến lên phía trước, điện thoại di động của tớ đổ chuông.
Tớ lưỡng lự ngó chiếc điện thoại.
Tracy đứng dậy. “Lố bịch hết chỗ nói”. Cô nàng mở máy tớ và đọc tin nhắn. “Tớ không nghĩ cậu lại trẻ con đến thế”. Cậu ta nói thật sao? Đồ ngu.
Các ngón tay Tracy bắt đầu bấm bấm trên máy tớ.
“Cậu làm gì thế?” Tớ hoang mang hỏi. “Cứ xóa đi thôi”.
“Không - tớ đang nói cho cậu ta hiểu thế là thế nào”.
Lòng dạ tớ thót lại.
Tớ đứng lên túm điện thoại từ tay Tracy, nhưng cô nàng đã nhấn nút GỬI và đóng điện thoại lại.
“Xong. Không ảnh hưởng gì khi tớ bảo cậu ta cút xuống địa ngục mà chơi chứ nhỉ?”
Điện thoại đổ chuông. Tất nhiên là cậu ta gọi. Khi điện thoại kêu hết hồi chuông, Tracy mở máy và nhấn nhấn các nút. “Tớ đổi tên cậu ta thành ‘Con lừa’ và đặt chế độ gọi của cậu ta vào chế độ im lặng. Biết đâu như thế sẽ khiến cậu ta im miệng”.
“À, vậy thì cám ơn cậu”, cuối cùng tớ cũng cố nói được một câu. Tại sao Tracy lại không có phản ứng như vậy khi mấy gã trai đối xử không ra gì như thế với cô nàng nhỉ?
Diane mỉm cười. “Tracy à, cậu thấy chưa - rõ ràng là hẹn hò trai gái chỉ khiến cậu đau đầu nhức óc thôi. Ngớ ngẩn lắm - tớ biết trong đội cổ vũ có hai đứa con gái hẹn hò với con trai chỉ bởi vì tụi nó muốn có bạn trai đi cùng trong Bữa tiệc Khiêu vũ thôi”. Diane ngẩng lên nhìn tớ. “Này, Penny này, tụi mình đi đến Bữa tiệc Khiêu vũ với nhau nhé?”
“Gì cơ?” Tớ vẫn đang nhìn điện thoại.
“Bữa tiệc Khiêu vũ, cậu... và tớ, được không?”
“Ô la la. Ối trời! Được chứ sao!”
“Nghiêm túc nhé”, Tracy nói khi cô nàng đứng lên cất điện thoại của tớ vào ngăn kéo. “Nghiêm túc thật đấy nhé, hai cậu định đi đến Bữa tiệc Khiêu với nhau thật hả?”
Tớ chuyển sự chú ý sang hội. “Tất nhiên!” Tớ trả lời. “Đây là trọng tâm của Hội mà. Bọn tớ đâu cần phải có bạn trai mới vui đâu”.
“Ôi, tớ thích quá!” Diane đứng lên và thực hiện động tác vỗ tay cổ vũ quen thuộc. “Và, tớ sẽ mua hoa hồng tặng cậu nhân ngày Lễ Tình nhân. Tớ sẽ làm cho cả đám con trai dớ dẩn đó phải ghen tỵ!” Cô nàng nháy mắt với tớ.
Tracy rên rỉ và chui đầu xuống dưới gối.
“Tracy ơi, tớ xin lỗi khi nói điều này, và tớ biết cậu không hứng thú với hội, nhưng cậu nên thử nhìn nhận mọi chuyện theo quan điểm của tớ”.
Tracy ló đầu ra khỏi gối. “Không”, cô nàng nói, “tớ rên rỉ vì tớ đầu hàng rồi. Hứng thú ư? Hội của cậu đã sẵn sàng đón thành viên thứ ba chưa?”
Tớ do dự. Tớ muốn cô nàng tham gia hội, nhưng tớ muốn cô nàng tham gia vì tin tưởng, thay vì cảm giác mình là người ngoài cuộc.
“Cậu chắc chứ?”
Cô nàng gật đầu. “Chắc. Ý tớ là khi cậu nghĩ về điều đó, tớ sẽ không thay đổi gì đâu”.
Diane ôm chầm lấy Tracy... và bất ngờ chưa, Tracy không đấm vào mặt người đang ôm mình.
Tớ đoán hành động đó nên được coi là khởi đầu tuyệt hảo.
“Chúc mừng Hội những trái tim cô đơn!”
“Hội những trái tim cô đơn!”
Tớ chạy ra bật nhạc Beatles lên.
Tracy nhảy nhót về phía tớ. “Này, nếu cậu giả vờ đóng vai một thành viên của nhóm Beatles, tớ sẽ đóng vai Yoko nhé?”
Cô nàng rất biết cách khích lệ tớ. Tớ nghiêng người túm gối trên giường và ném vào người cô nàng. Chiếc gối bay trúng mặt cô nàng. “Này nhé!”
Tracy đuổi theo tớ trong khi tớ phải né gối trên tay cô nàng. Diane mất vài phút mới biết mình nên làm gì, vì vậy Tracy tận dụng luôn sự lưỡng lự này và ném bụp một chiếc gối vào thẳng bụng cô nàng. Diane nhìn Tracy với vẻ sững sờ.
“Monroe ơi, mấy quả cầu tí hon sặc sỡ mà cậu vẫy vẫy khi cổ vũ sẽ không phát huy tác dụng ở đây đâu”, Tracy chế nhạo. Ngay lập tức, Diane nhảy phắt lên ghế và dội bom Tracy với cuộc tấn công bằng gối cho đến khi phòng ngủ của tớ tan hoang hết cả.
Cuối cùng, khi Diane thở hổn hển, cô nàng nói: “Cậu sẽ phải thừa nhận thôi - Hội này sẽ không nhàm chán một chút nào đâu”.
Tracy co người lại. “Và tụi mình cũng không phải hy sinh vì đám con trai dâm dê và dốt nát!”
Hội Những Trái Tim Cô Đơn Hội Những Trái Tim Cô Đơn - Elizabeth Eulberg Hội Những Trái Tim Cô Đơn